Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 446 - Chương 446: Hội Giao Lưu Đệ Tử Hai Tông

Chương 446: Hội giao lưu đệ tử hai tông Chương 446: Hội giao lưu đệ tử hai tông

“Chúng ta cử hành một hội giao lưu giữa các đệ tử cùng cấp bậc sao?” Từ Phàm thăm dò hỏi.

Thiên Linh tông không chỉ một lần hai lần muốn mang đệ tử đến Ẩn Linh tông giao lưu, nhưng đều bị Từ Phàm từ chối.

Lần này bản thân chủ động đưa đến cửa, hắn đã biết nhất định sẽ có một màn này.

“Cái này là tất nhiên rồi!” Thái Thượng tam trưởng lão vừa cười vừa nói.

Sau khi Thiên Linh tông dựa theo chế độ khảo hạch và tấn cấp tu vi của Ẩn Linh môn, chiến lực và tu vi của đệ tử trong tông đều tăng trưởng trên phạm vi nhỏ.

Hơn nữa căn cơ rất là kiên cố, trong lúc nhất thời trong tông xuất hiện không ít thiên tài.

“Vậy thì định vào ngày mai, thời gian diễn ra trong vòng ba ngày, Thiên Linh tông ta sẽ lấy ra một số ban thưởng dành cho những đệ tử có biểu hiện ưu tú của hai tông.” Thái Thượng tam trưởng lão nói.

“Vậy được, ta sẽ nói với đệ tử trong tông ta.”

“Được rồi, để cho những đệ tử mắt cao hơn đầu trong tông chúng ta biết được cái gì gọi là thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân.” Thái Thượng tam trưởng lão nói.

“Tôn Giả nói đùa, đến lúc đó là ai phải mở mang tầm mắt còn chưa biết được.” Từ Phàm khiêm tốn nói, hắn thừa nhận thông qua phương pháp dạy dỗ của hắn có lẽ đệ tử sẽ mạnh hơn một chút, thế nhưng thiên phú vẫn còn ở đó, dù mạnh cũng chẳng mạnh được đến đâu.

“Chờ mong giao lưu ngày mai.” Thái Thượng tam trưởng lão của Thiên Linh tông dứt lời bèn cáo lui.

Lúc này, tất cả các Thiên Khôi Sư và đệ tử Ẩn Linh môn đang tu dưỡng đột nhiên nhận được một tin tức.

“Hội giao lưu hai tông, tự do tham gia, đến lúc đó sẽ có ban thưởng từ hai tông.” Từ Linh Đài xem tin tức rồi nói.

“Phu quân, chàng có muốn tham gia không?” Tiểu Hề rúc vào người Từ Linh Đài hỏi.

“Tất nhiên là muốn tham gia rồi, việc có thể tăng thể diện cho tông môn thế này mà không đi thì cha ta sẽ đánh chết ta mất!”

“Lại nói, từ nhỏ ta đã lớn lên bên cạnh sư tổ, cũng coi như đạt được nửa phần chân truyền trên phương diện thuật pháp của sư tổ, gặp phải loại việc này nhất định phải tăng thể diện cho sư tổ.” Từ Linh Đài vừa cười vừa nói.

“Vậy thì ta xin chờ mong biểu hiện của phu quân.”

Mỹ nhân cười lên một tiếng, tựa như trăm hoa đua nở.

Lúc này chúng đệ tử Ẩn Linh môn cũng đang xắn tay áo lên, chờ mong hội giao lưu ngày mai.

Đệ tử ưu tú của Thiên Linh tông cũng đã nhận được thông báo, Ẩn Linh môn khiến cho bọn hắn oán niệm đã lâu rốt cuộc cũng xuất hiện.

Có điều sau khi biết được tu vi cao nhất của đệ tử Ẩn Linh môn chỉ có Kim Đan kỳ, những đệ tử tu vi cao hơn Kim Đan kỳ đều thất vọng không thôi.

Ngày hôm sau, trong một chỗ bí cảnh trong sơn cốc, đệ tử hai tông triển khai giao lưu thân mật tốt đẹp.

Ở bên trong bí cảnh, có hai mươi cái lôi đài to lớn.

Mười cái lôi đài do đệ tử Thiên Linh tông thủ lôi đài.

Mười cái lôi đài do đệ tử Ẩn Linh môn thủ lôi đài.

Quy tắc chính là công thủ lôi đài lẫn nhau, trong suốt thời gian ba ngày, cuối cùng lấy điểm tích lũy mà phân xét.

Trừ cái này ra, còn có một số lôi đài khác, đó chính là lôi đài đánh cược tự do, mỗi người sẽ có một trăm điểm tích lũy ban đầu.

Lúc này đệ tử hai bên đều đã ra trận, đệ tử ưu tú hai tông đều đã đóng giữ trên lôi đài nhà mình.

Từ Phàm và Trảm Linh trưởng lão cùng với một đám cao tầng Thiên Linh tông đều đang yên lặng chú ý động tĩnh trong bí cảnh.

“Đại trưởng lão, cũng may chỉ là thi đấu lôi đài.”

“Như vầy ít ra đối với mấy đệ tử Thiên Linh tông kia còn có chút công bằng.” Trảm Linh nhìn tình hình trong bí cảnh cười cười lên tiếng.

Lúc này, đệ tử hai tông còn đang vui vẻ trò chuyện, vẫn chưa bắt đầu chiến đấu, bầu không khí rất chi hòa hợp.

“Đệ tử Thiên Linh tông cũng rất mạnh, thiên phú của bọn họ cũng không chênh lệch gì so với đệ tử Ẩn Linh môn chúng ta.” Từ Phàm nói, hắn cảm thấy dù sao cũng đang ở trong tông môn người ta vẫn nên khiêm tốn một chút, quá mức càn rỡ rất dễ bị đánh.

“Ngươi nói thiên phú cũng đúng.” Trảm Linh nói.

Hắn rất sùng bái phương pháp giáo dục đệ tử của tông môn, lại phối hợp với công pháp tông môn mà theo hắn là hoàn mỹ vô khuyết kia, phải nói là không chê vào đâu được.

Tối thiểu nhất so với đệ tử Thiên Ma tông cùng thời kỳ, trình độ chỉnh thể tuyệt không sánh bằng Ẩn Linh môn.

Lúc này, Thiên Linh tôn giả và Thái Thượng tam trưởng lão cũng đang yên lặng quan sát tình hình trong bí cảnh.

“Lão tam, ta nói ngươi hay, có lẽ lần này ngươi sẽ phải tự rước lấy nhục rồi!”

“Đệ tử Ẩn Linh môn rất là tà dị.” Thiên Linh tôn giả vừa cười vừa nói.

“Ta sẽ xem nhẹ một tông môn có thể dạy ra thiên kiêu đệ nhất bảng chiến lực hay sao?”

“Ta chỉ là để cho đệ tử trong tông biết được sự chênh lệch mà thôi.” Thái Thượng tam trưởng lão của Thiên Linh tông bình thản nói.

“Ngươi nói nghiêm túc sao?” Thiên Linh tôn giả sững sờ hỏi lại.

Oán giận với lão già kia nhiều năm như vậy, đây là lần đầu tiên nhìn thấy hắn khiên tốn, Thiên Linh tôn giả rất chi là ngoài ý muốn.

“Tất nhiên là nghiêm túc, ta có chút không nhìn thấu nông sâu của vị Đại trưởng lão kia, có loại cảm giác như lão đại năm đó, chỉ tùy tiện dùng một tay đã trấn áp hai chúng ta.”

“Đại trưởng lão? Ta cũng cảm thấy hắn là một Luyện Khí Tông Sư rất lợi hại, sau này nhất định sẽ trở thành Luyện Khí Đại Tông Sư.”

“Về phần chiến lực mà ngươi nói, ta thật sự không mấy chú ý.” Thiên Linh tôn giả nghĩ nghĩ rồi nói.

“Cũng vậy, có thể trở thành Luyện Khí Đại Tông Sư thì còn ai chém chém giết giết nữa chứ!” Thái Thượng tam trưởng lão nói với vẻ hâm mộ.

Ở Tu Tiên giới, Luyện Khí Đại Tông Sư so sánh với Vô Địch tôn giả còn hiếm có hơn nhiều.

Nếu Vô Địch tôn giả thật sự xảy ra chuyện thì sẽ chẳng thể nào tìm được mười tên Vô Địch tôn giả chiến lực ngang nhau hỗ trợ.

Nhưng đối với Luyện Khí Đại Tông Sư mà nói, thì chỉ là chuyện của một câu nói mà thôi, thậm chí nếu như bằng lòng, bên người bất cứ lúc nào cũng có thể có mấy vị Vô Địch tôn giả canh chừng!

“Tu vi của Đại trưởng lão là Hóa Thần kỳ, bằng không chúng ta tìm người thử một chút, xem thử xem có phong phạm của lão đại năm đó hay không?” Thiên Linh tôn giả như chợt nghĩ đến điều gì, cười hắc hắc bảo.

Ngay tại lúc này, không gian chợt lóe lên một cơn dao động, Thái Thượng đại trưởng lão của Thiên Linh tông bước một bước vượt qua không gian phong ấn xuất hiện bên cạnh hai người.

“Ai trong các ngươi vừa nhắc đến ta?” Thái Thượng đại trưởng lão sắc mặt bất thiện nhìn hai người.

“Ha ha, bọn ta chỉ đang nghĩ tông môn chúng ta có thể lại xuất hiện thêm một vị Vô Địch tôn giả như ngài hay không mà thôi!” Thiên Linh tôn giả lập tức biến đổi sắc mặt cười híp mắt đáp.

“Ngươi cho rằng ta không biết rõ các ngươi đang nói cái gì sao?” Thái Thượng đại trưởng lão của Thiên Linh tông một tay đè ép Thiên Linh tôn giả, một tay đè ép Thái Thượng tam trưởng lão của Thiên Linh tông.

Hai người bị đè ép nháy mắt biến sắc.

“Lão đại, ngươi không nên như vậy, bọn ta cũng là Đại Thừa, có thể chừa chút mặt mũi hay không?” Thiên Linh tôn giả cười khổ lên tiếng.

“Ta và lão nhị chỉ là nhớ lại thời gian vui vẻ trước đây cùng với ngươi mà thôi, tuyệt đối không hề có lòng mạo phạm.”

“Còn nữa, ngươi xem Đại trưởng lão của Ẩn Linh môn kia có giống với ngươi khi còn trẻ không?” Thái Thượng tam trưởng lão vội vàng nói.

Nghe thấy lời Thái Thượng tam trưởng lão, Thái Thượng đại trưởng lão mới chậm rãi buông hai người ra.

“Ngươi khoan hãy nói, đúng là có loại cảm giác vô địch kia.” Thái Thượng đại trưởng lão nói, trong mắt có vẻ suy tư.

Lúc này Từ Phàm đang nói chuyện trời đất với Trảm Linh, đột nhiên cảm thấy quanh thân mát lạnh, có cảm giác như bị người nhớ nhung.

Từ Phàm đảo mắt nhìn bốn phía.

“Chẳng lẽ là mấy vị tôn giả của Thiên Linh tông đang nhắc tới ta sao?” Từ Phàm nghi hoặc thầm nghĩ.

“Sao thế?” Trảm Linh thấy Từ Phàm thay đổi biểu cảm bèn quan tâm hỏi.

“Không có việc gì, chỉ là cảm thấy có người đang muốn tính toán ta.” Từ Phàm nhìn về một phương hướng trên trời nói.

Phương hướng kia vừa vặn là nơi ba vị Thái Thượng trưởng lão của Thiên Linh tông đang đứng.

Thái Thượng đại trưởng lão như thể cảm ứng được cái gì, cũng nhìn thoáng qua, vừa vặn mắt đối mắt với Từ Phàm.
Bình Luận (0)
Comment