Chương 447: Đệ tử tông môn đối phương quá mạnh.
Chương 447: Đệ tử tông môn đối phương quá mạnh.
“Có ý tứ ~” Từ Phàm và Thái Thượng trưởng lão của Thiên Linh tông đồng thời lên tiếng.
“Ta muốn gặp vị Đại trưởng lão này.” Thái Thượng trưởng lão của Thiên Linh tông dứt lời bèn bước ra một bước, lập tức lẩn vào trong không gian.
Vô Địch tôn giả chính là tự tin như thế, cho dù không gian có bị phong ấn thì cũng có thể lấy lực mà phá.
Lúc này đệ tử hai tông đã kết thúc hiệp đàm hữu hảo, bắt đầu tấn công lôi đài lẫn nhau.
“Thiên Linh tông, Tĩnh Phi.” Một vị kiếm tu sau lưng cõng một cây linh kiếm màu xanh bước ra nói.
“Ẩn Linh môn, Ảnh Thứ.” Một người mặc áo choàng màu đen, quần áo trên người cũng đen nốt, lên tiếng giới thiệu.
Đây là trận đấu lôi đài đầu tiên, tất cả đệ tử hai tông cùng với đại lão chú ý bí cảnh đều đang chăm chú quan sát trận chiến này.
“Tĩnh Phi, đi con đường phong chi kiếm đạo truy cầu tốc độ, có thể xem như đệ tử có chiến lực không tệ trong hàng Trúc Cơ kỳ, lại khai khiếu một chút sẽ có hi vọng được đứng vào hàng thiên kiêu.” Một vị trưởng lão Hợp Thể kỳ đứng bên cạnh Thái Thượng tam trưởng lão nói.
Bên phía Từ Phàm, Trảm Linh cũng mỉm cười lên tiếng: “Đứa bé kia phải gặp xui xẻo rồi, mới trận đầu đã gặp phải Ảnh Thứ.”
“Thật ra chiến lực của hai người bọn họ cũng không khác biệt nhiều, Ảnh Thứ cũng chỉ có trên cơ một chút ra tay nhanh hơn mà thôi!” Từ Phàm nhìn hai người trên lôi đài trong bí cảnh bình luận.
“Trên cơ một chút thì cũng là trên, chiêu thứ nhất không phòng được thì phía sau dù không bại cũng sẽ rơi xuống hạ phong.” Trảm Linh nói, dáng vẻ rất có kinh nghiệm.
Ngay trong lúc này, đệ tử hai tông trên lôi đài, dưới ánh mắt chăm chú của mọi người, bắt đầu chiến đấu.
Khoảnh khắc số đếm ngược trên lôi đài vừa nhảy về không, Ảnh Thứ và Tĩnh Phi đồng thời biến mất.
Ảnh Thứ hóa thành một cái bóng đen, còn Tĩnh Phi thì hóa thành một luồng gió mát.
Tiếp đó, tất cả đệ tử hai tông quan chiến ở đây đều chỉ nghe được mỗi tiếng kiếm vang.
Hai thân ảnh vừa chạm liền tách.
Ảnh Thứ vẫn như trước kia, chỉ có điều khí tức càng trở nên bí ẩn hơn.
Còn Tĩnh Phi thì trên mặt và yết hầu đều có thêm một vết thương nho nhỏ.
Nhất là vết thương trên yết hầu, chỉ suýt chút nữa đã cắt đứt mạch máu trên cổ họng hắn rồi.
“Ta thua, ngươi rất lợi hại.” Tĩnh Phi yên lặng nói, thu hồi linh kiếm trong tay, sau đó hành lễ với Ảnh Thứ rồi lui xuống lôi đài.
“Thực lực rất mạnh, chẳng qua là tốc độ chưa đủ nhanh, còn không biết ẩn nấp bản thân.”
Đây là đánh giá của Ảnh Thứ đối với đối thủ đầu tiên của mình.
Một màn này đến cũng nhanh mà đi cũng nhanh, trước khi đệ tử Thiên Linh tông kịp phản ứng thì người mà bọn họ ký thác kỳ vọng – Tĩnh Phi sư huynh đã lui xuống lôi đài rồi.
“Tốc độ này...” Vị trưởng lão Hợp Thể kỳ đứng bên cạnh Thái Thượng tam trưởng lão nói với vẻ tràn đầy khiếp sợ.
“Hiện tại tên đệ tử kia đã đạt đến tốc độ cao nhất mà hắn có thể rồi.” Thái Thượng tam trưởng lão nói, trong mắt không vui không buồn.
“Lão tam nè, nếu như có thời gian ngươi hãy đến Ẩn Linh môn nhìn thử xem, bọn họ rất có thủ đoạn dạy dỗ đệ tử.” Thiên Linh tôn giả vừa cười vừa nói.
“Có thời gian ta sẽ đi.”
Lúc này, sau khi qua trận đấu lôi đài đầu tiên làm nóng người, đệ tử hai tông đã bắt đầu hướng về phía mục tiêu bản thân đã tìm kiếm từ trước mà khiêu chiến.
“Thật là đáng tiếc, thủ tịch đại sư huynh đời một đời hai của tông môn chúng ta không có đi theo đến đây.”
“Nếu không đã có thể hù chết bọn họ.” Trảm Linh cười ha ha nói.
Trảm Linh đã từng đánh giá qua Hùng Lực cùng với thủ tịch đệ tử đời hai, bọn họ đều có tiềm chất trở thành Vô Địch tôn giả.
“Thật ra cho dù có đến cũng chẳng chênh lệch bao nhiêu, theo ta thấy Thiên Linh tông cũng không hề đưa đệ tử có tiềm lực ra.” Từ Phàm cười ha hả đáp, cảm thấy giao lưu hữu hảo giữa hai tông phải giữ lại một chút mặt mũi.
Lúc này, bởi vì đệ tử Thiên Linh tông tiếp theo muốn khiêu chiến cấp bậc thiên kiêu, lựa chọn khiêu chiến Hạng Vân.
Vị đệ tử thiên kiêu Kim Đan kỳ kia, lúc nhìn thấy Hạng Vũ cười tủm tỉm phóng xuất ra kiếm trận tổ hợp từ hơn ba trăm thanh linh kiếm mà thành, thì hắn đã biết bản thân thế tất phải bại.
Hắn biết mình không phải bại bởi vị đệ tử Ẩn Linh môn này, mà là cái đại thế huy hoàng bên trong một loại lực lượng rất thần kỳ.
Dưới tình hình Hạng Vũ còn chưa dùng hết bộ kiếm trận thứ nhất, vị đệ tử thiên kiêu Kim Đan kỳ kia đã bị đánh ra khỏi lôi đài.
Các đệ tử Thiên Linh tông đang quan chiến xung quanh lôi đài nhanh chóng tiến lên đỡ lấy người, đồng thời còn vỗ vỗ vị đệ tử thiên kiêu đã chiến bại này.
“Không chiến cũng không có lỗi ~”
Lại nói lúc này, lại có một vị đệ tử Kim Đan thiên kiêu chính tông đi đến chỗ lôi đài do Hứa Linh Đài trấn thủ.
Sau đó trong ánh mắt khiếp sợ của đệ tử Thiên Linh tông. Thiên Thủ Hư Tượng hiện thế, để cho bọn họ nhận thức một phen cái gì gọi là uy lực to lớn của ngũ hành.
Giờ phút này, đệ tử Thiên Linh tông bắt đầu có hơi tự bế, cuối cùng vẫn phải nhờ một thiên kiêu trong mười đại đệ tử giành được một trận thắng mới có thể vớt vát một chút mặt mũi.
Lúc này, vị trưởng lão Hợp Thể kỳ đứng bên cạnh Thái Thượng tam trưởng lão mới thở phào nhẹ nhõm.
“Ngươi nhìn ra cái gì rồi?” Tam trưởng lão dáng vẻ thản nhiên hỏi.
Vị trưởng lão Hợp Thể kỳ vừa mới thở phào nhẹ nhõm chợt căn cứng thân thể, trong lúc nhất thời vậy mà không thể nói nên lời.
“Đệ tử Ẩn Linh tông có thiên phú mạnh lắm sao?”
“Không mạnh.”
“Thời gian tu luyện lâu hơn so với đệ tử tông môn chúng ta à?”
“Không lâu.”
Thời điểm Thái Thượng tam trưởng lão nói chuyện, lại có thêm một cái lôi đài bị đệ tử Ẩn Linh tông đánh hạ.
“Tài nguyên mà đệ tử chúng ta hưởng thụ ít hơn so với Ẩn Linh môn sao?”
Lời này vừa giống như Thái Thượng tam trưởng lão đang hỏi trưởng lão Hợp Thể kỳ, lại vừa giống như đang tự hỏi chính mình.
Lúc này vị trưởng lão Hợp Thể kỳ đứng bên cạnh Thái Thượng tam trưởng lão khẩn trương không gì sánh được, không biết phải nói cái gì để hòa hoãn bầu không khí.
Hắn chủ quản đệ tử cấp thấp trong tông môn thời gian dài như vậy, có thể nói là vẫn luôn phong quang vô hạn, đệ tử tông môn liên tục gia tăng chiến lực, địa vị của hắn trong tông môn cũng càng ngày càng cao.
Nhưng giờ phút này, hắn nhìn về phía đệ tử được hắn gởi gắm kỳ vọng rất lớn trong bí cảnh, lại chiến bại hết lần này đến lần khác, cảm thấy bản thân cũng bị đả kích rớt hạng.
“Nếu có thời gian ngươi có thể đến Ẩn Linh môn xem thử, thủ đoạn giáo dục đệ tử của bọn họ, nhất định khác hẳn với tông môn thông thường.”
“Lần này không phải ngươi sai, có lẽ là bởi vì đệ tử tông môn đối phương quá mạnh.” Thái Thượng tam trưởng lão nói, trong lời nói không có bao nhiêu cảm xúc phập phồng.
Lúc Thái Thượng tam trưởng lão nói xong câu nói sau cùng, trái tim vẫn luôn treo trên cao của trưởng lão Hợp Thể kỳ mới có thể chậm rãi rơi xuống.
Ngay vào lúc này, ở trong bí cảnh, một con rối Kim Đan kỳ phối với hàng loạt thiên đao cũng bước lên lôi đài.
“Đây là Thiên Khôi Sư đặc biệt chỉ có ở Ẩn Linh môn, do người có thiên phú khống chế điều khiển con rối, như vậy cho dù là người phàm cũng có thể phát huy ra chiến lực của bản thân con rối.” trưởng lão Hợp Thể kỳ vội vàng giải thích, lúc trước khi mới bắt đầu lôi đài bí cảnh, đã có đệ tử Ẩn Linh môn nói qua với hắn.
“Để cho phàm nhân cũng có thể phát huy ra chiến lực của người tu tiên, có ý tứ.” Thái Thượng tam trưởng lão vừa cười vừa nói.
Lúc này trong bí cảnh, con rối đã bắt đầu chiến đấu với người trấn thủ lôi đài bên Thiên Linh tông.
Người chiến đấu với con rối vừa vặn là Tạ Bằng – một trong thập đại đệ tử Kim Đan kỳ, chủ tu chiến pháp nhất đạo.
Trên lôi đài, tên đồ tể trung niên hóa thành một đạo lôi quang, cầm lôi đao trong tay, không ngừng chém từng đao từng đao về phía vị đệ tử chủ tu chiến pháp nhất đạo kia.
Một đao nhanh hơn một đao, một đao nặng hơn một đao.
Cuối cùng đến cực hạn, mỗi một đao bổ ra lại giống như là thiên lôi giáng xuống, toàn bộ lôi đài đều bị lôi quang bao phủ.
Lại nói Từ Phàm chú ý bí cảnh cũng đang quan sát vị đại lão chuyển thế này biểu diễn.
“Lôi đạo tùy thân, huyền diệu tự hóa.”
“Trảm Linh trưởng lão, vị huynh đệ này của ngươi quả thật khó lường nha.” Từ Phàm cảm khái.
Bắp đùi thứ nhất tán dương bắp đùi thứ hai, để cho Trảm Linh trưởng lão có một loại cảm thụ rất mới lạ.