Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 448 - Chương 448: Từ Linh Đài: Trong Tình Huống Bình Thường

Chương 448: Từ Linh Đài: Trong tình huống bình thường Chương 448: Từ Linh Đài: Trong tình huống bình thường

Lúc này trận chiến giữa hai bên đã đến thời điểm kịch liệt nhất.

Đồ tể trung niên điều khiển con rối hóa thành Cuồng Lôi, một đạo tiếp một đạo bổ đến trên người Tạ Bằng.

Mà Tạ Bằng chủ tu Chiến Pháp nhất đạo, lúc này lại lộ ra vẻ hết sức bình tĩnh.

Thần thông phòng ngự một đạo tiếp một đạo, trong mắt lộ vẻ bình thản, giống như để người khác cho rằng đây chỉ là món khai vị.

Cuồng Lôi đi đôi với Lôi Đao của đồ tể trung niên, không ngừng đánh vào trên thần thông hộ tráo của Tạ Bằng.

Ngay khi hộ tráo bị đánh nát, một hộ tráo mới khác thuận thế mà lên, mà vẻ mặt Tạ Bằng không nóng không vội, không có một chút hoảng hốt nào.

Lúc này, hai phe này ở bên ngoài bí cảnh cảm thấy có chút không đúng.

“Không hổ là đại tông đứng đầu Tu Tiên giới, thật là ngọa hổ tàng long.” Trảm Linh cảm thán nói.

Đùi thứ hai có chút chán chết .

Mà Hợp Thể Trưởng lão ở bên cạnh Thái Thượng Tam trưởng lão Thiên Linh Tông, vẻ mặt lại trở nên càng ngày càng phấn khích, có loại cảm giác giống như vé số hai đồng sổ ra được năm trăm vạn.

“Đệ tử này, nên trọng điểm bồi dưỡng.” Thái Thượng Tam trưởng lão nói.

“Vị này đệ tử tên là Tạ Bằng, chủ tu Chiến Pháp nhất đạo, là một trong mười đại đệ tử Kim Đan Kỳ, xếp vào hàng thiên kiêu.”

“Gia tộc chính là do Hợp Thể Trưởng lão tông môn xây dựng vào hai ngàn năm trước, vẫn luôn duy trì liên hệ mật thiết với tông ta.” Trưởng lão Hợp Thể Kỳ vội vàng nói ra tư liệu về Tạ Bằng.

Hắn chủ quản dạy bảo đệ tử Thiên Linh Tông ở nơi này, tất cả tư liệu về đệ tử thiên kiêu đều thuộc nằm lòng.

“Cho hắn một cơ hội đi bí cảnh Thiên Linh, hắn có tư cách này.” Thái Thượng Tam trưởng lão nói.

“Đã biết.”

Lúc này hai bên đã giao chiến gần nửa canh giờ, đồ tể trung niên điều khiển con rối cũng đã cuồng chém nửa canh giờ, nhưng mỗi cường độ mỗi một đao vẫn như cũ không giảm, lôi ý ngưng kết trên người con rối Kim Đan Kỳ cũng càng ngày càng dồi doà.

Khí thế trên người đồ tể trung niên càng ngày càng cao, cùng với lôi ý, tuỳ thời đều có khả năng bộc phát.

Mà lúc này, Tạ Bằng đang nằm dưới trạng thái bị động, vẻ mặt cũng càng ngày càng thận trọng, bắt đầu dùng hai tay kết ấn, thi triển thần thông phòng ngự.

“Huynh đệ của ngươi bại rồi.” Từ Phàm cười nói.

“Vì sao ta không nhìn ra có thế bại?” Trảm Linh nhìn cuộc chiến trong bí cảnh, nghi hoặc nói.

“Bởi vì con rối không phải do ngươi chế tạo. Hơn nữa đệ tử chiến pháp nhất đạo kia cũng thật không đơn giản.” Từ Phàm híp mắt nói.

Nhưng vào lúc này, con rối đang cuồng chém đột nhiên dừng lại một chút.

Nhưng chính là trong nháy mắt kia, Tạ Bằng thuộc chiến pháp nhất đạo lập tức nắm lấy cơ hội, thần thông hệ Thổ giấu trong bàn tay tức khắc thi triển ra.

Bàn tay cự thạch lớn như một căn nhà đột nhiên xuất hiện phía trên đầu con rối lập tức chụp xuống.

“Ầm ~”

Mặc dù con rối đã kịp phản ứng, làm ra động tác tránh né, nhưng đã quá muộn, trực tiếp bị chụp thành bã.

Trận chiến kết thúc, phe Thiên Linh Tông thắng lợi.

“Con rối Kim Đan Kỳ này đến giới hạn rồi sao? Sao lại có chết máy?” Trảm Linh có chút không cam lòng nói.

“Loại con rối này là chuyên môn dùng để đối phó lượng lớn Yêu tộc, thế nên không cần thiết dùng linh khoáng quá mức tốt luyện chế.”

“Thao tác vừa rồi của huynh đệ tốt của ngươi đã vượt quá giới hạn con rối Kim Đan Kỳ có thể thừa nhận, thế nên mới sẽ có chết máy.” Từ Phàm giải thích. Giống như game online, đang đánh tới chỗ kịch liệt lại đột nhiên bị chết máy. Ta cho ngươi biết, là bởi vì tốc độ đường truyền của thiết bị không theo kịp.

“Huynh đệ tốt của ngươi không ngờ cũng lợi hại lắm, nhưng vị đệ tử kia cũng thật không đơn giản.”

“Nếu như quả thật có thể đánh đến cuối cùng, thắng bại có chút khó liệu.” Từ Phàm nói.

“Đại trưởng lão, tông môn chúng ta có phải nên luyện chế ra một lượng lớn con rối tinh phẩm đặc thù hay không?”

“Đề phòng sau này lại có loại chuyện như vậy phát sinh.” Trảm Linh đề nghị.

“Con rối Hóa Thần Kỳ, hiện tại đều là do Luyện Khí Đại Sư trong Nguyệt Hồ tộc tự tay luyện chế, linh khoáng được sử dụng đều là linh khoáng thượng phẩm.”

“Đến lúc đó sẽ không xuất hiện loại tình huống này.” Từ Phàm nói.

“Vẫn là Đại trưởng lão suy tính chu toàn.”

Lúc này, trưởng lão ngồi bên cạnh Thái Thượng Tam trưởng lão mỉm cười, nhưng trong lòng lại là nhạc khai liễu hoa.

“Hai người bọn họ thắng bại khó liệu, Tạ Bằng thắng lợi chỉ là do hưởng lợi từ con rối.” Thái Thượng Tam trưởng lão nói, hắn liếc mắt là thấy được nguyên nhân thắng bại trong đó.

“Thái Thượng Tam trưởng lão nói rất đúng. Sau khi tỷ thí kết thúc, ta sẽ nhắc nhở vị kia đệ tử, chớ kiêu chớ nóng.” Trưởng lão Hợp Thể Kỳ nghiêm mặt nói. Dù sao chúng ta cũng thắng rồi, nói như thế nào đều được.

“Ừm.”

Sau khi trận chiến kết thúc, Từ Linh Đài và Tạ Bằng đều đồng dạng đứng trên lôi đài, mắt đối mắt.

Hai người bốn mắt nhìn nhau, hai bên cũng cháy lên chiến hỏa.

Sau đó dưới sự cổ vũ của đệ tử hai tông, hai bên lại leo lên lôi đài thoả thuận .

“Có cần nghỉ ngơi một khoảng thời gian hay không? Vừa rồi ngươi đã chiến đấu cả trận rồi.” Từ Linh Đài cười nói.

“Được, vậy thì sau một canh giờ nữa lại đánh.” Tạ Bằng nói xong liền ngồi xếp bằng xuống, bắt đầu khôi phục linh khí và tâm thần.

Từ Linh Đài thì lại ở một bên nhìn Tạ Bằng hồi phục.

“Có chút thú vị. Sư tổ từng nói, người không theo khuôn mẫu cũ mới thú vị.” Từ Linh Đài cười nói.

Nhớ tới lúc còn bé, sư tổ đã từng nói với hắn.

“Tiểu Linh Đài, ngươi phải nhớ kỹ, nếu như lúc ngươi đoán không ra một người muốn nói điều gì ở câu kế tiếp, người này nhất định không phải diễn viên quần chúng đơn giản.”

Lúc đó mặc dù Từ Linh Đài không hiểu diễn viên quần chúng là có nghĩa là gì, nhưng câu nói này hắn vẫn luôn ghi nhớ trong lòng.

Tình cảnh này, Tạ Bằng chẳng phải là người thú vị không khuôn mẫu cũ mà sư tổ nói đến sao.

Từ Linh Đài cũng ngồi xếp bằng xuống, bắt đầu uẩn linh dưỡng thần, duy trì trạng thái đỉnh phong.

“Đại trưởng lão, trận chiến này ngươi thấy thế nào?” Trảm Linh tò mò hỏi.

“Mặc dù hai bên đều không kém nhau là bao, nhưng vị đệ tử chiến pháp nhất đạo kia tất bại.” Từ Phàm khẳng định nói.

“Sao ta cảm thấy hai bên đều là thắng bại khó liệu.” Trảm Linh nói. Chẳng lẽ trong này có chuyện hắn không biết sao?

“Bình thường lúc không có chuyện gì, Linh Đài đều thích đến chỗ Ngũ sư thúc của hắn chơi.” Từ Phàm không chút cảm xúc nói.

“Chu Khai Linh!” Sau khi Trảm Linh nói xong liền dùng ánh mắt thương hại nhìn Tạ Bằng đang khôi phục linh khí trong bí cảnh.

Lúc này, Tạ Bằng đang tĩnh tọa khôi phục linh khí và tâm thần, đột nhiên rùng mình.

“Thật ra ta rất chờ mong lúc năm đồ đệ kia của ngươi trở thành tôn giả sẽ là cảnh tượng thế nào?” Trảm Linh đột nhiên cười nói.

Hắn nghĩ tới những pháp thuật do Chu Khai Linh tự sáng tạo ra kia. Dù cho hắn là tôn giả Đại Thừa, cũng cảm giác được có chút tê tái da đầu.

“Chắc là được. Chỉ cần không gây chuyện, Ẩn Linh Môn vẫn có thể bảo vệ hắn.” Từ Phàm đột nhiên cười hê hê nói.

Một canh giờ sau, Tạ Bằng khôi phục lại trạng thái đỉnh phong, sau khi đứng dậy lặng lẽ nhìn Từ Linh Đài.

“Ngươi rất mạnh, ta không chắc chắn có thể thắng nổi ngươi, nhưng mà ta sẽ chiến đấu đến cuối cùng.” Tạ Bằng nhìn vẻ mặt Từ Linh Đài nghiêm túc nói.

“Trong tình huống bình thường, ta chỉ có thể duy trì một trạng thái bất bại.” Từ Linh Đài cũng nói. Vừa rồi lúc Tạ Bằng chiến đấu, thần thông phòng ngự kia làm hắn cũng thấy có chút đau đầu.

Điều này làm hắn nhớ đến Hùng Lực Đại sư huynh của hắn, quả thực là sự tồn tại khiến cho hắn tuyệt vọng.

“Trong tình huống bình thường?”

Tạ Bằng cảm thấy Từ Linh Đài có chút không lễ phép, trong tình huống khác thì có thể thắng ta sao?
Bình Luận (0)
Comment