Chương 449: Tiên Cung Thịnh Yến
Chương 449: Tiên Cung Thịnh Yến
Theo trận chiến bắt đầu, Thiên Thủ Hư Tượng hóa thân thành trận nổ lớn lại một lần nữa hiện thế.
Tạ Bằng cũng thuần thục dựng lên thần thông hộ tráo.
Một điểm khác biệt duy nhất chính là, lúc bắt đầu Tạ Bằng đôi khi phản kích lại một chút, chỉ tiếc những đòn đánh tới đều là đánh lên phân thân của Từ Linh Đài.
Nhưng Tạ Bằng vẫn không nản lòng, vẫn vô cùng có kiên nhẫn vừa phòng ngự Thiên Thủ Hư Tượng oanh tạc, vừa xác định vị trí chân thân của Từ Linh Đài.
Bởi vì chấn động khi chiến đấu giữa hai người quá lớn, trưởng lão bảo vệ lôi đài trong Thiên Linh Tông đã dùng thần thông mở rộng cả tòa lôi đài ra gấp mười lần, để hai người mặc sức ở trên trên giao thủ.
Theo thời gian chiến đấu giữa hai người càng ngày càng dài, đệ tử hai tông dưới đài cũng bắt đầu thấy nhàm chán.
Một bên là nổ, nổ, nổ, một bên khác là phòng ngự, phòng ngự, lại phòng ngự.
Từ Linh Đài thật vất vả phóng ra mấy đại chiêu, nhưng đều bị Tạ Bằng dùng bí pháp thần thông nhẹ nhàng tránh thoát.
“Sức phòng ngự của ngươi làm ta nhớ đến Đại sư huynh trong tông môn ta.” Giọng Từ Linh Đài vang lên trên chiến trường.
“Ngươi cũng rất lợi hại, cứ kiên trì như vậy ba ngày, nói không chừng ta sẽ thua trận.” Giọng Tạ Bằng tỏ vẻ rất nhẹ nhàng, biểu thị ta còn có thể chống đỡ.
“Vậy ngươi tiếp tục kiên trì.”
Lúc này, bên cạnh Thiên Thủ Hư Tượng xuất hiện một trăm viên hợp kim linh thiết rắn chắc được luyện cỡ quả bóng rổ.
Trên hợp kim linh thiết có khắc pháp trận lôi văn đơn giản.
Đệ tử Ẩn Linh Tông quan chiến dưới lôi đài cũng bắt đầu mở to hai mắt, bắt đầu thưởng thức thần thông đặc hữu của Ẩn Linh Môn.
Lúc này, Tạ Bằng trên lôi đài cảm thấy một trận cảm giác nguy cơ, lập tức kích phát thần thông phòng ngự mạnh nhất.
Một cự bài được tạo thành từ thuộc tính Thổ và thuộc tính Kim che trước người Tạ Bằng.
Sau đó, thần thông Pháo Điện Từ của Từ Linh Đài cũng lần đầu tiên xuất hiện trước đệ tử Thiên Linh Tông.
“Bùm ~”
Một tiếng nổ nhỏ vang lên, sau đó một trận âm thanh xé rách không khí truyền đến.
Hợp kim linh thiết cỡ quả bóng rổ lớn nhỏ lập tức đánh lên cự thuẫn của Tạ Bằng.
“Ầm ~”
Chấn động do va chạm quét ngang cả tòa lôi đài, Hợp Thể trưởng lão Thiên Linh Tông canh giữ bên lôi đài vung tay lên, một hộ tráo màu trong suốt xuất hiện bên rìa lôi đài.
Tạ Bằng kinh ngạc nhìn một vết nứt trên cự thuẫn kia, có chút tê tái da đầu. Lực phòng ngự hắn vẫn lấy làm kiêu ngạo, chỉ bị một đạo thần thông này phá?
Lúc này, hai luồng âm thanh xé rách không khí kia lại vang lên lần nữa.
Tạ Bằng không kịp suy nghĩ, trực tiếp bỏ cự thuẫn hóa thành một đạo tàn ảnh tránh né công kích từ hai đạo pháo điện từ.
Sau đó, Thiên Thủ Hư Tượng không ngừng thi pháp.
Một đạo lại một đạo pháo điện từ bắn về phía Tạ Bằng, nhưng đều bị Tạ Bằng hiểm lại càng hiểm tránh khỏi.
Sau đó hai phát liên tục, ba phát liên tục, liên tục định phong tẩu vị của Tạ Bằng, nhưng sau mấy lần đều chẳng làm được gì.
Lúc này, vẻ mặt trưởng lão Hợp Thể Kỳ canh giữ bên rìa lôi đài cũng bắt đầu trở nên nghiêm túc.
Chuẩn bị vào thời điểm quan trọng thi pháp cứu Tạ Bằng.
Dù sao một pháo này bắn lên người Kim Đan Kỳ, chỉ có thể dư lại cặn bã.
Lúc này, tất cả đệ tử hai tông dưới đài đều há to mồm, khiếp sợ nhìn cảnh tượng trên lôi đài.
Một mặt kinh ngạc về uy lực mỗi một pháo điện từ.
Mặt khác cũng ngạc nhiên về tẩu vị của Tạ Bằng. Vào mỗi lần ngay lập tức sẽ bắn trúng Tạ Bằng, đều hiểm lại càng hiểm tránh thoát công kích của mỗi một pháo.
Sau một trận cuồng oanh loạn tạc của Từ Linh Đài, hắn cuối cùng cũng hiểu được tầm quan trọng của tẩu vị và phong tẩu vị sư tổ nói tới lúc ấy.
Nếu như sư tổ ở đây, chắc có lẽ tiểu tử này một pháo cũng tránh không được.
Từ Linh Đài không cam lòng nghĩ thầm.
Lúc này, tất cả đạn pháo lôi văn trên không đều đã bắn hết, Từ Linh Đài cũng dừng việc tiếp tục oanh tạc công kích.
“Tiếp tục đi! Là không có linh lực, hay muốn từ bỏ?”
Tạ Bằng nhìn Thiên Thủ Hư Tượng giữa không trung nói, trong giọng nói có chút đắc ý.
“Không phải ngươi mới vừa nói trong tình huống bình thường không đánh bại được ta? Vậy ngươi có tình huống khác hay không?” Tạ Bằng giọng lạnh nhạt nói.
Hắn thừa nhận là hắn có một chút ý khiêu khích.
Lúc này, bóng dáng Hứa Linh Đài xuất hiện trên không trung, hắn cúi đầu nhìn Tạ Bằng trên lôi đài.
“Hai tông chúng ta cũng coi là giao hảo, thủ đoạn khác của ta quá mức tàn nhẫn, quá mức dễ dàng sụp đổ đạo tâm địch nhân, ta vẫn không dùng thì tốt hơn.”
“Ván này coi như hoà, thế nào?” Từ Linh Đài nói.
Lúc này, Từ Phàm và Trảm Linh đồng thời nhướn mày, một bộ đã muốn xem lại không đành lòng xem.
Tạ Bằng trên lôi đài sau khi nghe được lời Từ Linh Đài nói, chiến ý quanh thân càng phóng ra mãnh liệt.
Thủ đoạn quá mức tàn nhẫn, quá mức dễ dàng sụp đổ đạo tâm, ta thân là một trong mười đại đệ tử Kim Đan Kỳ của Thiên Linh Tông, ta sợ sao? Ta có thể lùi lại sao?
Một tu sĩ như ta thì sợ gì một trận chiến!
Lúc này, Tạ Bằng đột nhiên hành lễ với Từ Linh Đài, nói.
“Xin Từ đạo hữu dùng ra thủ đoạn khác.” Tạ Bằng dùng giọng điệu chân thành nói.
“Ngươi khẳng định?” Từ Linh Đài có chút không đành lòng hỏi lại.
“Hôm nay ta lui một bước, ngày mai ta liền sẽ lui bước thứ hai.” Tạ Bằng nhìn Từ Linh Đài, nghiêm túc nói.
“Ta hiểu rồi.” Sau khi Từ Linh Đài nói xong, bóng dáng từ từ biến mất.
Sau đó, trên thân Thiên Thủ Hư Tượng dần hiện ra vạn đạo hào quang, bao phủ toàn bộ lôi đài.
Sau đó vô số dị tượng xuất hiện. Vô số Tiên phẩm Thiên cung, dị thú quý hiếm, vũ nữ Tiên cung, chúng thần Thiên cung đều lần lượt xuất hiện.
Tạ Bằng nhìn cảnh này, ánh mắt híp lại, tạo ra thần thông phòng ngự mạnh nhất của hắn.
Tâm thần cố thủ, để phòng hư ảo xâm lấn.
Bên ngoài bí cảnh, cả Từ Phàm và Trảm Linh đều khẽ thở dài, nên tới vẫn là tới.
“Thần thông này tên là gì vậy?” Trảm Linh tò mò hỏi.
“Đồ nhi không nên thân kia của ta đã đặt một cái tên rất duy mỹ, Tiên Cung Thịnh Yến.” Từ Phàm nói.
Lúc này, đệ tử Ẩn Linh Môn nhìn thấy loại dị tượng này, tất cả đều khẽ thở dài, có vài người đã không lại nhẫn tâm đi quan chiến.
Tạ Bằng trên lôi đài lúc này giống như đã lạc vào Tiên cung, một bữa mỹ thực thịnh yến long trọng sắp được bày ra.
Vô số loại mùi vị làm hắn khiên hồn mộng nhiễu bắt đầu kích thích khứu giác của hắn.
“Chỉ là huyễn thuật thôi sao?” Tạ Bằng có chút khinh thường nói. Tu vi tâm cảnh của hắn cực cao, đã không e sợ huyễn thuật thần thông.
Tạ Bằng cố thủ bản tâm, bất kỳ cám dỗ nào trong ảo cảnh, tất cả đều làm như không thấy.
Từ Linh Đài ở giữa không trung nhìn biểu hiện của Tạ Bằng cười nói: “Cảnh giới tâm cảnh còn rất cao nha.”
Sau đó Thiên Thủ Hư Tượng tiếp tục kết ấn thi pháp thần thông huyễn thuật Tiên Cung Thịnh Yến tầng thứ hai, tầng thứ ba, tầng thứ tư, trực tiếp bọc lên trên người Tạ Bằng.
Trong nháy mắt, Tạ Bằng chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng, lúc lấy lại tinh thần lần nữa, người đã ở trong Tiên cung thịnh yến.
Có mấy vị tiên tử vây quanh bên người hắn, cố mời hắn tham gia Tiên cung thịnh yến.
Dáng vẻ bách mị thiên nhu nhưng cũng thánh khiết kia, Tạ Bằng nhìn rồi cũng không nhịn được thu hồi ánh mắt.
Lúc này Tạ Bằng mau chóng sẽ đắm chìm trong huyễn cảnh đột nhiên tránh khỏi lôi kéo nhu tình của mấy vị tiên tử, thi triển thần thông Tâm Kính, thoát ra khỏi tầng huyễn cảnh thứ nhất.
Lúc Tạ Bằng cảm giác được hoàn cảnh xung quanh rực rỡ hẳn lên mới mở to mắt, phát hiện chính mình còn đang ở trong Tiên cung thịnh yến.
Thay đổi duy nhất chính là mấy vị tiên nữ kia đã thay người, nhưng vẫn đẹp như thế, vẫn dịu dàng như thế, giống như mỗi một câu nói ra đều có thể đưa anh hùng vào trong ôn nhu hương.
Tạ Bằng chỉ cảm thấy trong đầu có cảm giác choáng, hắn biết đây là điềm báo sắp lâm vào trong ảo cảnh.
“Tâm thần thủ nhất, đạo pháp tự nhiên, vạn vật chúng hư, phi…”
Tạ Bằng dùng ra một chút lý trí cuối cùng, thi triển ra thần thông loại bỏ huyễn cảnh.