Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 455 - Chương 455: Nàng Dâu Tới

Chương 455: Nàng dâu tới Chương 455: Nàng dâu tới

“Nổi danh trong Tu Tiên Giới hay không không quan trọng, quan trọng là bây giờ ta được xem như là một Luyện Khí Tông Sư chính thức.” Sa Điêu xúc động nói.

Bao nhiêu năm qua, mục tiêu duy nhất mà bản thân theo đuổi, đến bây giờ xem như đã chính thức hoàn thành.

“Sa sư huynh, ngươi mà không phải Luyện Khí Tông Sư thì ai mới là Luyện Khí Tông Sư chứ?”

“Chỉ tính khối hợp kim này của ngươi, là ngươi có thể nhận được sự công nhận và tôn trọng của toàn bộ Luyện Khí Tông Sư Tu Tiên Giới.”

Từ Phàm nói xong cắt một khối nhỏ trên Hợp Kim Viêm Đồng, bắt đầu triệu hồi Thần Hỏa Phượng Hoàng để kiểm tra chi tiết.

“Chủ linh khoáng là Trọng Linh Hỏa Đồng, còn có thêm các loại linh khoáng thuộc tính lửa và một lượng nhỏ linh khoáng thuộc tính kim và nước khác, mà Hợp Kim Viêm Đồng phù hợp với luyện chế đạo khí thuộc tính lửa.”

“Cùng cấp bậc với con rối thuật pháp cấp bậc Luyện Hư Kỳ và Hợp Thế Kỳ.” Từ Phàm vừa cười vừa nói.

Không ngờ chỉ đào ra được một linh khoáng trong Yêu giới, lại có thu hoạch quan trọng như vậy.

“Con rối Hợp Thế kỳ? Hợp Kim Viêm Đồng này thật sự có thể dùng để luyện chế!” Sa Điêu hưng phấn nói.

“Có thể làm trung tâm và khung xương, nhưng bên ngoài thì phải tìm kiếm các linh khoáng khác.” Từ Phàm suy nghĩ một lúc rồi nói.

“Vậy là đủ rồi, đến lúc đó tông môn chúng ta chuẩn bị nhiều con rồi Hợp Thể Kỳ một chút, sau này sẽ vô địch rồi?” Sa Điêu hưng phấn nói.

“Vô địch thì chắc vẫn còn thiếu một chút, nhưng mà vẫn có thể mạnh hơn so với đa số.” Từ Phàm cười nói.

“Vậy cái này làm thế nào để tạo Tinh chu?” Sa Điêu hỏi, ngay từ đầu hắn dựa theo phương hướng này để bố trí hợp kim.

“Chủ pháo, họng pháo phụ và đạn pháo có thể dùng, nhưng thân Tinh chu phải dùng linh khoáng cứng rắn, kiên cố hơn.” Từ Phàm nói.

“Xem ra ta vẫn nên tiếp tục nghiên cứu.” Ánh mắt Sa Điêu kiên định nói.

“Sa sư huynh cố lên!”

Lúc Từ Phàm rời khỏi Luyện Khí điện của Sa Điêu, trong tay có thêm một khối ngọc giản Hợp Kim Viêm Đồng, nhân tiện còn loại bỏ ý nghĩ đổi tên thành Sa Điêu hợp kim của Sa Điêu.

“Như vậy thì có phải đã có thể thành lập dây chuyền sản xuất con rối Luyện Hư Kỳ phải không?” Trong không gian dưới đất, Từ Phàm chợt nói.

Nghĩ như vậy Từ Phàm híp mắt lại, trong đầu tưởng tượng đại quân con rối Luyện Hư kỳ của Ẩn Linh môn.

“Bước quá lớn thì có làm vỡ trứng? Gần đây tông môn phát triển có hơi thuận lợi quá.” Từ Phàm sờ cằm nói.

Trước kia mỗi khi tông môn phát triển thuận lợi, thì môn phái sẽ xuất hiện hoặc ít hoặc nhiều vấn đề.

Lúc này, mắt trái Từ Phàm bắt đầu nháy không tự chủ.

“Lần này không có chuyện gì chứ? Đến lượt ta phát tài sao?” Từ Phàm nghi hoặc nói.

“Quên đi, ta không cần quan tâm nhiều làm gì, đầu tiên làm xong chuyện trước mắt đã.” Từ Phàm nói.

Một quầng sáng khổng lồ xuất hiện trước mặt Từ Phàm, sau đó hóa thành từng chi tiết quay tròn xung quanh người Từ Phàm.

“Xây dựng một dây chuyền sản xuất con rối Luyện Hư kỳ, đúng là có hơi phức tạp.” Từ Phàm có chút đau đầu nói.

Mặc dù năng lực tính toán của Bồ Đào rất mạnh, nhưng khi suy diễn thứ logic cao một chút, thì phải để Từ Phàm làm là chính.

Lúc này, hình dạng chi tiết của tất cả linh khoáng đào được của Ẩn Linh Môn xuất hiện trước mặt Từ Phàm.

“Hợp Kim Viêm Đồng làm hạch tâm, xác bên ngoài thì dùng Nham Tinh Thiết linh khoáng.”

Từ Phàm nói xong, chi tiết quay xung quanh hắn, trong nháy mắt mất chín phần mười.

Sau đó, Từ Phàm khua hai tay, bắt đầu thiết kế, quá trình luyện chế hợp kim linh khoáng, sau khi thành hình, lắp ráp linh kiện, và khắc họa thứ tự trước sau pháp trận, cuối cùng hoàn chỉnh kiểm tra luyện chế con rối.

Bởi vì việc này, Từ Phàm bận rộn khoảng một tháng.

Trong một tháng này, mắt trái Từ Phàm vẫn cứ nháy.

“Quái lạ, vậy mà không có chuyện tốt gì xảy ra.”

“Chẳng lẽ cái này không lưu hành ở Tu Tiên Giới.” Từ Phàm nghi ngờ nói.

Đúng lúc này, tiếng Bồ Đào bỗng nhiên xuất hiện.

“Chủ nhân, đạo lữ của ngài trở về!” Tiếng Bồ Đào có vẻ vui sướng.

“Cái gì, Vi Vân trở về!” Đầu tiên Từ Phàm sửng sốt

Sau đó vui mừng nói.

Từ Phàm một bước bước ra không gian dưới đất, hai cánh phong lôi xuất hiện phía sau, hóa thành một đường tật quang, bay ra ngoài Ẩn Linh môn.

Tật quang vượt qua nửa Ẩn Linh đảo, bay hướng về nơi nào đó bên ngoài Ẩn Linh môn.

Độn quang xen lẫn giữa màu xanh và màu cực quang, kinh động đến toàn bộ người trong tông môn.

“Tốc độ này, Đại trưởng lão có chuyện gì gấp sao?” Trảm Linh nói, hóa thành một đường huyết quang đuổi theo, với suy nghĩ có chuyện gì thì có thể giúp đỡ.

Lúc này, bên cạnh Thập Vạn Lý Cự Hồ, một con chim lớn màu xanh gục trước mặt thiếu nữ, nói cái gì cũng không muốn bay trên Thập Vạn Lý Cự Hồ.

“Tiểu Thanh Thanh, dù sao ngươi cũng có huyết mạch Thần Thú, lá gan sao mà nhỏ như vậy.” Trương Vi Vân nhìn Huyền Thanh điểu nằm rạp phát rung trên mặt đất nói.

Huyền Thanh điểu vẫn một mực lắc đầu, nói gì cũng không muốn chở Trương Vi Vân bay qua, ánh mắt nhìn bầu trời, lộ ra vẻ sợ hãi.

Từ Phàm đã từng ra mệnh lệnh. Chỉ cần Huyền Thanh điểu bay đến trên bầu trời Thập Vạn Lý Cự Hồ, thì sẽ có Trấn Yêu Tinh khóa chặt, bây giờ Bồ Đào tự giác đổi nó thành quỹ đạo pháo.

Mức độ sợ hãi của Huyền Thanh điểu, giống như nhét chủ pháo của Tinh chu vào trong miệng nó cũng không khác gì.

“Ngươi không đi thì ta đi.” Trương Vi Vân quay đầu hừ một tiếng rồi nói.

Đúng lúc này, trên bầu trời xẹt qua một đạo tật quang, bóng dáng Từ Phàm xuất hiện phía trước Trương Vi Vân.

“Vi Vân!”

“Phu quân!”

Hai người ôm chặt nhau, Từ Phàm hơi xúc động nghĩ, cô vợ của lão tử cuối cùng đã trở về.

“Tại sao lần trước tông môn ngươi lại biến mất, hại ta tìm không thấy ngươi.” Trương Vi Vân nhiều năm không thấy Từ Phàm, có chút trách cứ nói.

“Thời điểm đó gặp phải chút nguy hiểm, ta mang theo toàn bộ tông môn chạy.” Từ Phàm giải thích nói, chẳng trách lúc ở Cửu Phong đảo cứ luôn có cảm giác tương tư.

“Phu quân, sao ngươi gặp nguy hiểm lại không nói với ta? Ta nói sư phụ tới giúp ngươi!” Trương Vi Vân nói theo lẽ thường.

“Sao lại có thể làm phiền sư phụ ngươi, bây giờ tông môn chúng ta đã lớn mạnh, có hiểm nguy gì cũng không sơ.”

“Đi nào, chúng ta về tông môn trước.” Từ Phàm nói.

“Ừ.” Trương Vi Vân gật đầu, theo Từ Phàm quay về Ẩn Linh đảo.

Lúc này, ở trên Thập Vạn Lý Cự Hồ, một cô gái áo đỏ tóc dài, đang nhàn nhã nhìn chằm chằm Trảm Linh.

Quanh người cô gái có một tiên kiếm và sau thanh đạo khí đứng đầu linh kiếm trôi lơ lửng.

“Ta là trưởng lão của Ẩn Linh môn, ngươi là ai!” Trảm Linh cảnh giác nhìn tôn giả Đại Thừa phía trước, nói.

Hắn nhìn thấy pháp bảo cô gái lấy ra, thì biết khí thế của mình yếu hơn một bậc.

Mẹ nó, ra ngoài quên đòi cháu trai lấy tiên khí.

Bởi vì nghe được lời nói của Trảm Linh, thuận thế thu hồi pháp bảo.

“Đồ nhi của ta chính là nương tử của Đại trưởng lão Ẩn Linh môn, ngươi không phải tới quấy rối là được.” Cô gái nói xong liền biến mất trước mặt Trảm Linh.

“Thì ra Đại trưởng lão có đạo lữ, tại sao chưa nghe hắn nhắc đến?” Trảm Linh vò đầu nói.

Qua chuyện này, Trảm Linh có một suy nghĩ kiên định.

Sau này khi đi ra ngoài nhất định phải đòi tiên khí từ cháu trai trước, nếu không thì đè ép lại khí thế của quân địch, có tiên khí rất lợi hại!
Bình Luận (0)
Comment