Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 459 - Chương 459: Nội Môn Và Ngoại Môn

Chương 459: Nội môn và ngoại môn Chương 459: Nội môn và ngoại môn

Từ Phàm tập trung chú ý vào hai màn sáng.

“Tu Tiên giới thì bỏ đi, đặt trận pháp này đến Yêu giới cũng được.” Từ Phàm suy nghĩ một chút rồi nói.

Tuyệt Thực Tụ Linh Trận vừa xuất hiện, khu vực bị Tụ Linh Trận hút lấy, sẽ trở thành khu vực có mật độ linh khí thấp, thậm chí không có linh khí.

Loại trận pháp này đặt Tu Tiên giới trước đây, rất có thể sẽ bị hội trưởng lão xem như tông môn ma tu mà tiêu diệt.

Nhưng hiện tại, loại trận pháp này đặt ở Yêu giới vừa vặn phù hợp.

“Vệ tinh vũ khí Thiên Cơ không cần tạo mới, trực tiếp cải tạo hai phần ba khu vực Tiên thành Lâm Sâm rồi đưa đến Yêu giới là được.”

“Hiểu rồi chủ nhân.”

“Được rồi, thứ nên xem cũng xem rồi, ta nên trở về tiếp tục lười biếng rồi.”



Lúc này, bên ngoài Trường thành sắt thép ở khu vực Tiên thành Lâm Sâm.

Một đội đệ tử đời thứ ba của Ẩn Linh môn, đều tiến hành thì luyện dưới sự sắp xếp của Bồ Đào.

Dưới sự điều khiển của Bồ Đào, Yêu tộc có tu vi cao nhất ở khu vực này chỉ là Kim Đan kỳ.

Bồ Đào căn cứ vào tu vi và chiến lực khác nhau của mỗi đội đệ tử để sắp xếp các loại nhiệm vụ khác nhau.

Một loạt nhiệm vụ nhỏ như diệt Yêu, thu thập linh khoáng linh dược, cướp linh vật trong tay Yêu tộc…

Lúc này, Nhị Viễn mang trọng giáp đang đụng độ với một con Địa Hùng Kim Đan kỳ.

Lý Lôi Hổ và Lâm Mặc Uyển ở bên cạnh phối hợp.

Nhìn vẻ mặt của ba người, giống như đã không phải lần đầu tiên làm nhiệm vụ như vậy.

“Gần đây, nhiệm vụ do Bồ Đào sắp xếp ngày càng chán, ta cảm thấy Yêu tộc như vậy đã không còn tác dụng rèn luyện nữa.” Lý Lôi Hổ cầm lôi đao khổng lồ trên tay nói.

“Ngươi không biết Bồ Đào có linh trí sao, ngươi nói như vật cẩn thận hắn gây khó dễ cho ngươi.” Lâm Mặc Uyển nói.

“Mọi thứ trong tông môn chúng ta đều rất công bằng, cho dù là Bồ Đào cũng rất công chính, sẽ không gây khó dễ cho ta.” Lý Lôi Hổ cười nói.

Đúng lúc này, xa xa đột nhiên có hai độn quang một trắng một đen bay về phía bọn họ.

Không lâu sau, Bạch Huyễn và Tần Lục xuất hiện trước mặt ba người.

Bạch Huyễn vốn tao nhã như quân tử, nhìn thấy Đạo phục ba người mặc, vẻ mặt bắt đầu chậm rãi trở nên lạnh nhạt.

“Các ngươi là đệ tử ngoại môn sao?” Lý Lôi Hổ tò mò hỏi.

“Ta là Bạch Huyễn, đệ tử thủ tịch ngoại môn.” Bạch Huyễn nói.

“Ta là Tần Lục, đệ tử ngoại môn.” Tần Lộ nói.

“Chúng ta theo nhiệm vụ tông môn, thu Yêu đan của Địa Hùng Kim Đan kỳ này.” Bạch Huyễn thờ ơ nói, lúc ánh mắt nhìn về phía ba người Lý Lôi Hổ, hiện lên vẻ khinh thường.

Ba đệ tử nội tông, đối phó một con Địa Hùng Kim Đan kỳ, vậy mà lại tiêu tốn nhiều thời gian như vậy, đây là trình độ của đệ tử nội tông sao?

Dù Lý Lôi Hùng không cảm nhận được ánh mắt của Bạch Huyễn, nhưng lần đầu tiên hắn thấy Bạch Huyễn đã cảm thấy khó chịu.

“Vừa hay nhiệm vụ của bọn ta cũng là thu Yêu đan của con Địa Hùng này.” Lý Lôi Hổ nói.

“Chẳng lẽ nhiệm vụ do tông môn sắp xếp sai rồi à? Hoặc là còn có Địa Hùng thứ hai.” Tần Lục nói.

“Đây là một nhiệm vụ tranh đoạt, hai đội có thể sử dụng nhiều loại thủ đoạn để xác định quyền sở hữu Yêu đan Địa Hùng này.”

Tiếng của Bồ Đào đột nhiên xuất hiện, xác nhận suy nghĩ trong lòng của Lý Lôi Hổ và Bạch Huyễn.

“Ta đã nói rồi, sao Bồ Đào lại sắp xếp cho bọn ta nhiệm vụ đơn giản như vậy?” Lý Lôi Hổ nhìn Bạch Huyễn cười nói.

Lúc này, mọi người dường như không để ý tới Nhị Viễn vẫn một mực đối kháng với Địa Hùng.

Lúc này, Địa Hùng đánh bay Nhị Viễn!

Sau đó chân như bôi dầu định chạy trốn, nó biết mình đã hoàn toàn trở thành đồ chơi cho đám Nhân tộc này.

Ngay lúc Địa Hùng cách mọi người vài trăm mét, tiếng sấm vang lớn, một tia đao quang lóe ra lôi quang, nhanh như tia chớp, trực tiếp chặt đứt một bên đùi của Địa Hùng.

Sau đó lại có ba linh kiếm đuổi theo, tạo thành tam tài kiếm trận đơn giản, chặt đứt một chân trước của Địa Hùng.

Hai ánh mắt va chạm trên không trung, tạo ra tia lửa chiến ý.

“Địa Hùng là chúng ta gặp trước, phiền sư huynh thủ tịch ngoại môn đây hiểu nguyên tắc đến trước đến sau đi.” Lý Lôi Hổ nói.

“Ngươi chính là đệ tử thủ tịch nội môn đời thứ ba nhỉ, hai chúng ta đánh một trận, ai thắng thì Yêu đan của con Địa Hùng này thuộc về người đó.” Bạch Huyễn nói thẳng, đây là chuyện hắn muốn làm gần đây.

Sau khi hắn thăng cấp Trúc Cơ kỳ ở ngoại môn, có thể ra ngoài nhận nhiệm vụ, đã muốn tìm đệ tử nội môn tỷ thí một chút.

Hắn muốn biết đệ tử nội môn trong truyền thuyết, thật sự ưu tú hơn hắn hay không?

Câu nói của Bạch Huyễn ngược lại khiến Lý Lôi Hổ có chút bối rối.

“Không phải ngươi nên nói vài lời khách sao sao?”

“Cuối cùng, hai chúng ta mới đấu.” Lý Lôi Hổ nói.

“Kết quả cuối cùng đều như nhau, tuy rằng Địa Hùng là do các ngươi phát hiện, nhưng nhiệm vụ tông môn sắp xếp cho ta phải hoàn thành.”

“Nếu hai đội chúng ta phải tranh giành một Yêu đan này, chỉ có thể đánh một trận, ai thắng thì lấy.” Bạch Huyễn bình thản nói.

“Vậy thì đến đây, chúng ta luận bàn một phen, ai thắng lấy Yêu đan.”

Lúc này, Lý Lôi Hổ đột nhiên phát hiện Nhị Viễn biến mất.

Hắn nhìn xung quanh một vòng, đột nhiên phát hiện Nhị Viễn đang chảy nước miếng, bỏ hai chân trước và sau bị cắt vào nhẫn không gian của mình.

“Nhị Viễn, ngươi đang làm gì vậy?” Lý Lôi Hổ tức giận hét lớn.

Lúc ta đang đối kháng khí thế với người khác, ngươi là đồng đội của ta lại làm loại chuyện không lề lối như vậy.

“Ta nghĩ đừng lãng phí, lấy về để đại trù làm hùng chưởng, ta vẫn chưa được nếm thử!” Nhị Viễn ứa nước miếng nói.

Nghe được lời nói của Nhị Viễn, trong lòng Lý Lôi Hổ có chút nhụt chí.

Lâm Mặc Uyển ở bên cạnh Lý Lôi Hổ, không nhịn được che miệng nhẹ giọng cười.

Lý Lôi Hổ quyết định về sau nếu có tình huống này, sẽ không mang theo đồng đội heo này nữa.

Lúc này, trên bầu trời đột nhiên bắn ra một tia hỏa quang, vẽ ra khu vực có chiều dài và chiều rộng mười dặm trong một khu vực.

“Nhận thấy hai đệ tử có nhu cầu quyết đấu, phân chia khu vực quyết đấu.”

“Mời hai đệ tử đứng ở bên trong khu vực, ai rời khỏi khu phân chia sẽ tính là thua.”

Âm thanh của Bồ Đào vang lên phía trên mọi người, sau đó một tiếng xé gió chói tai truyền đến.

Đó là một con rối thuật pháp Hóa Thần kỳ, dùng để bảo vệ sống còn cho bên sắp chết.

“Đồng đội của ngươi không khiến ngươi mất mặt, quý trọng thức ăn là đúng.” Bạch Huyễn nói, trong mắt hiện lên hồi ức.

“Nói đi, đánh một trận hay hai trận.” Lý Lôi Hổ nói.

“Đừng lãng phí thời gian, đánh một trận.” Bạch Huyễn nhìn về phía Lý Lôi Hổ, Lâm Mặc Uyển bên cạnh nói.

“Được, ta chính là đệ tử chiến lực mạnh nhất trong đệ tử nội môn đời thứ ba.”

“Ngươi là đệ tử thủ tịch ngoại môn, xem như cùng khóa với ta, chiến lực của ngươi hẳn là không kém nhỉ?” Lý Lôi Hổ nói.

“Trong số đệ tử ngoại môn, chiến lực của ta cao nhất.” Bạch Huyễn nói.

“Vậy là tốt rồi, trước kia trong tông môn còn có người nói ngoại môn mạnh hơn nội môn bọn ta, hôm nay ta thật sự muốn mở mang một chút.” Trong tay Lý Lôi Hổ xuất hiện một lôi đao, sau đó hóa thành ánh đèn, chạy về phía khu vực quyết đấu đã phân chia.

Bạch Huyễn cũng không nói nhảm, gật đầu với Tần Lục một cái, sau đó hóa thành kiếm quang bay về phía khu vực quyết đấu.
Bình Luận (0)
Comment