Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 464 - Chương 464: Băng Tộc

Chương 464: Băng tộc Chương 464: Băng tộc

“Cái này rất bình thường.” Từ Phàm nghe được lời của Trảm Linh nói.

Theo như trong các bộ sách võ thuật, những nhân vật chính thường thường sẽ ở trong hoàn cảnh đại thế phân tranh, nếu mà Nhân Tộc mạnh nhất, thì sao có thể trưởng thành được đây?

“Ngươi có chuẩn bị tâm lý là được rồi.” Trảm Linh gật đầu một cái nói.

Sau đó Trảm Linh không còn việc gì nữa, nên cũng lui xuống, chỉ để lại một mình Từ Phàm.

“Nhất đại chiến lực trong tông môn đã phi thăng rồi, vậy thì luyện chế thêm mấy quả pháo quỹ đạo bù vào đi.” Từ Phàm nhìn đám mây hình dáng Hùng Nhị trên bầu trời nói.

Một mệnh lệnh của Từ Phàm, làm cho Luyện Khí Tông Sư Yêu Tộc trong không gian dưới lòng đất của Ẩn Linh môn lại bắt đầu trở nên bận rộn.

Dưới sự chăm sóc dạy bảo của phân thân số một và số hai, tay nghề luyện khí của những Luyện Khí Tông Sư Yêu Tộc này cũng ngày càng cao.

Thậm chí một ít món đạo khí tương đối quan trọng, cũng không cần phân thân số một số hai xuất thủ nữa, chỉ cần Luyện Khí Tông Sư Yêu Tộc là đã có thể luyện chế ra một cách dễ dàng rồi.

Vốn là dạo trước Từ Phàm mới vừa có một cái cảm giác tông môn của ta vô song.

Hùng Nhị vừa phi thăng, thì trong nháy mắt hắn cảm giác như mình đã trở về trước giải phóng.

“Chỉ có một mình trưởng lão Tiểu Lâm giữ thể diện, thì vẫn cảm giác không được lắm.”

Từ Phàm tự nhủ, mặc dù bây giờ nhìn như trong tông môn có loại pháo quỹ đạo đại sát khí này, có thể một pháo đánh gục được cường giả cấp Yêu Tôn.

Nhưng chỉ có Từ Phàm biết, pháo quỹ đạo cũng có điểm yếu trí mạng.

Nếu như lấy Trảm Linh ra làm ví dụ, Yêu Tôn có chiến lực tổng hợp thấp hơn Trảm Linh có thể một pháo đánh gục.

Chiến lực tổng hợp xêm xêm Trảm Linh, kết quả cuối cùng cũng chỉ là có thể đánh bị thương, sau đó lại có thể chạy trốn dễ dàng.

Trường hợp cuối cùng cũng là trường hợp mà Từ Phàm sợ nhất.

Nếu như gặp phải Yêu Tôn có chiến lực tổng hợp cao hơn Trảm Linh, như là Cửu Kiếm tôn giả, hay Huyền Thanh tôn giả chẳng hạn.

Nếu như hắn không đưa cả tông môn cùng chạy trốn, thì xác định là xong đời luôn.

Vốn dĩ là có Hùng Nhị, có thể bù vào chỗ trống này.

Bây giờ Hùng Nhị đi rồi, cảm giác an toàn của Từ Phàm thoáng cái đã giảm đi một nửa.

“Bồ Đào, chuyển hết toàn bộ linh khoáng cấp đạo khí và tiên khí trong tông môn ra, ta muốn kiểm tra một lượt.” Từ Phàm nói.

Chuyện cá mặn sau này hãy nói, bảo đảm an toàn tính mạng mới là quan trọng nhất.

Lúc này, một quầng sáng xuất hiện trước mặt Từ Phàm.

“Ôi má ơi, tức phụ của ta vừa đến đã mở rộng danh sách của ta ra hơn hai lần rồi.”

Nói đến đây, Từ Phàm lại nghĩ tới điểm tốt của tức phụ, cái cơ thể mềm mại kia

“Linh khoáng cấp đạo khí, Vạn Hỏa Tinh Nguyên, Tinh Thần Huyền Thiết, Linh…”

“Linh khoáng cấp tiên khí, Tiên Linh Thiết, Dịch Huyền Thạch, Trấn Thủy Nguyên…”

Từ Phàm vừa nhìn vừa lầm bầm, trong lòng biến đổi từng món đại sát khí một, món nào cũng có thể làm cho Yêu Tôn bình thường nghe tiếng đã sợ mất mật.

Cho đến tận khi Từ Phàm nhìn hết danh sách một lượt, mới hơi thở dài ra một cái.

Hắn cảm thấy giống như là gặp phải cổ chai, tất cả đại sát khí mà hắn suy diễn ra trong khoảng thời gian nhàm chán đó ở trong đầu, đều đúng hết. Yêu Tôn có chiến lực tổng hợp cao hơn Trảm Linh, vô kế khả thi.

Cùng lắm thì cũng chỉ đạt tới hiệu quả đẩy lùi.

“Chỉ có thể bố trí pháo quỹ đạo ở bên Yêu Giới nhiều hơn thôi, chỉ cần không khuếch trương quá mức, thì chắc cũng không có vấn đề gì ở Yêu Giới cả.” Từ Phàm suy nghĩ một chút rồi nói.

Nói đến đây Từ Phàm bấm ngón tay tính tính.

“Còn cách thời gian ta thăng cấp hai ngàn năm nữa.”

“Chỉ cần sau khi qua khỏi khoảng thời gian này, thăng cấp lên Luyện Hư Kỳ, thì lúc đó ta chính là Đại Tông Sư Luyện Khí rồi.”

“Ta cũng không tin, không tin cự pháo cấp tiên khí cũng không thể nổ chết các ngươi.” Từ Phàm hùng tâm tráng chí nói.

Sau đó hắn truyền lệnh xuống cho Bồ Đào, củng cố địa bàn ở Yêu Giới kia, không cho phép khuếch trương quá mức nữa.

“Sau đó là cố gắng lấy được nhiều tài nguyên linh khoáng hơn thông qua đủ các con đường.”

“Có lúc ta ở chỗ đồ tôn bảo bối kia thì tốt rồi, vặt nhiều lông dê một chút thì cái gì cũng không phải lo nữa rồi.” Từ Phàm cười nói, hắn cũng chỉ nghĩ nghĩ một tí, lông dê của vị đại lão này, vặt ít thì vẫn tốt hơn.

“Cũng không biết đồ tôn bảo bối kia của ta ở vực Cực Bắc thế nào rồi, cũng đừng xảy ra chuyện lớn gì nhớ.” Từ Phàm nói.

...

Vực Cực Bắc, bên ngoài Tiên thành Thiên Uyên.

Hàn Phi Vũ đang dẫn Thiết Tháp và Thiết Lan đi săn một con Băng tộc Nguyên Anh Kỳ.

Lúc này Hàn Phi Vũ đã thăng lên đến cấp Kim Đan Kỳ rồi, linh nguyên trong cơ thể còn hùng hậu hơn cả Kim Đan Kỳ cấp Đỉnh Phong.

“Lão Thiết đại ca, bắt được con Băng tộc Nguyên Anh Kỳ này, thì chúng ta đã hoàn thành định mức nhiệm vụ tháng này rồi.” Hàn Phi Vũ nói.

“Sau khi hoàn thành nhiệm vụ, ta nhất định phải trở về Tiên thành ngủ một giấc thật ngon.”

“Con mẹ nó, Tu Tiên giới bây giờ quá là nguy hiểm.” Thiết Tháp hùng hùng hổ hổ nói.

“Được rồi đại ca, ngươi bớt nói vài câu đi, nếu không có Phi Vũ đại ca, thì có lẽ bây giờ chúng ta đã chết dưới tay Băng tộc rồi.” Thiết Lan ở bên cạnh, cảm nhận được phía trước có bố trí trận pháp cạm bẫy, nhẹ giọng nói.

“Ta biết rồi.” Lực chú ý của Thiết Tháp lại bắt đầu tập trung lên trận pháp khốn địch trước mắt.

Hàn Phi Vũ không nói gì, chỉ thờ ơ nhìn về phía trước, chẳng biết đang nghĩ gì.

Mấy năm trước ngay sau khi hắn chạy tới Tiên thành Thiên Uyên, mua một đống vật tư thường ngày, lúc định tiếp tục lên đường, thì phát hiện trận pháp Truyền Tống kia của tông môn lại không nhạy không dùng được nữa.

Cho dù là có dùng Tiên ngọc tiên tinh cấp cao hơn nữa cũng không thúc đẩy được trận pháp này.

Sau đó hắn đã dùng đủ mọi biện pháp nhưng cũng không thể truyền tống tới Tiên thành tiếp theo được, mà lúc này Băng tộc phủ đầy bụi dưới đất vực Cực Bắc không biết bao nhiêu vạn năm đã tỉnh lại, một tiểu tán tu không môn không phái không chỗ dựa như hắn, tự nhiên lại trở thành tráng đinh tiền tuyến đối kháng với Băng tộc.

Mà Thiết Tháp và Thiết Lan cũng là được cứu khi đó.

Sau đó ba người lập đội, thành lập một đội nho nhỏ chuyên mua bán Băng tộc, mỗi tháng chỉ cần nộp một số lượng Băng tộc nhất định lên, thì có thể được miễn đi lên chiến trường tuyến đầu.

Ngay vào lúc này, trên bầu trời một con Huyền Băng Cự Điểu bay qua, chính là Băng tộc am hiểu hình thái biến hóa.

Lúc này trong tay Hàn Phi Vũ nắm một khối linh tinh, chỉ cần Huyền Băng Cự Điều bay qua khu vực này, thì trong nháy mắt Tỏa Linh đại trận tam thập lục lộ của hắn sẽ khởi động vây khốn Huyền Băng Cự Điểu.

Hàn Phi Vũ nhẹ nhàng dùng pháp quyết, trong nháy mắt tinh linh được Tỏa Linh trận nhỏ giấu kỹ đã lộ ra.

Trong nháy mắt ánh sáng được mặt trời phản chiếu ra từ bề mặt của linh tinh đã thu hút được sự chú ý của Huyền Băng Cự Điều.

Cảnh tượng lúc này giống như một người bình thường đang đi mãi trên con phố vắng không một bóng người, thì đột nhiên phát hiện ở phía xa chồng lên mười chồng.

Trong mắt Huyền Băng Cự Điểu đang bay lượn trên bầu trời lộ ra vẻ cảnh giác.

Bắt đầu thả thần thức ra, dốc sức kiểm tra xem dưới đất có mai phục dị tộc gì hay không.

Cái này cũng nằm trong tính toán của Hàn Phi Vũ.

Dưới sự dò xét của Huyền Băng Cự Điểu, một đống linh tinh lại bị phát hiện.

Lúc này trong mắt của Huyền Băng Cự Điểu lại càng cảnh giác hơn, bắt đầu xoay tròn xung quanh hai đống linh tinh này, mà vừa hay phương hướng xoay tròn lại là trong Tỏa Linh đại trận tam thập lục lộ.

“Xem ra không cần áp dụng kế hoạch cuối nữa rồi.” Hàn Phi Vũ nhếch miệng lên, trong mắt lộ ra một nụ cười châm biếm.

“Những kỹ xảo nhỏ thực dụng được dạy trong sổ tay khi ra khỏi tông môn thật sự rất thực dụng, giết địch, khốn địch, đánh lén, ám sát, không có chỗ nào bất lợi cả?” Hàn Phi Vũ thầm nói.

Hắn không ngờ rằng, chỉ là một cái ngọc giản sổ tay những điều cần chú ý khi ra khỏi tông môn lại có thể giúp đỡ hắn nhiều lần như thế.
Bình Luận (0)
Comment