Chương 471: Tư chất không đủ? Ngộ tính không đủ? Trước mặt Khắc Kim Đại Đạo ta có vấn đề gì sao?
Chương 471: Tư chất không đủ? Ngộ tính không đủ? Trước mặt Khắc Kim Đại Đạo ta có vấn đề gì sao?
“Cuối cùng ngươi có thể khuếch trương tuyến sản xuất con rối đáng chết kia rồi!” Nhện tinh ngạc nhiên mừng rỡ nói.
“Trước kia cũng có thể, nhưng mà bị hạn chế tương đối nhiều, bây giờ đã được buông thả hoàn toàn.” Con rối Luyện Hư Kỳ nói.
“Vậy có phải sau này thành Yêu Tộc của chúng ta sẽ càng lợi hại hay không?” Nhện tinh nói.
“Chiến lực sẽ hơi tăng một chút, thế nhưng vẫn không thể tạo thành thương tổn hiệu quả cho chiến lực cấp Yêu Tôn.” Con rối Luyện Hư Kỳ nói, trong mắt hắn lóe lên vô số số liệu, dường như đang tính toán xem làm thế nào mới tạo được thương tổn hiệu quả cho Yêu Tôn.
“Thế không có cách khác sao?” Nhện tinh hơi thất vọng nói.
Bây giờ thành Yêu Tộc vẫn không thể đối kháng với Yêu Tôn, vẫn chưa thể tự đảm bảo an toàn của mình ở Yêu Giới.
“Cách thì cũng có đấy, nhưng mà hơi nguy hiểm chút.”
“Cách gì!” Nhện tinh vội vàng hỏi, bây giờ nàng đã thật sự đặt mình vào vị trí của thành chủ rồi.
“Tìm được một vị Luyện Khí Tông Sư cấp bậc cao, rồi luyện chế ra đại sát khí mà chủ nhân truyền cho ta, như vậy có thể uy hiếp được chiến lực cấp Yêu Tôn bình thường.” Con rối Luyện Hư Kỳ nói.
“Luyện Khí Tông Sư cấp bậc cao? Luyện Khí Sư Yêu Tộc bình thường không được à?” Vẻ mặt Nhện tinh đau khổ nói, độ khó của việc cướp đoạt Luyện Khí Tông Sư từ chủng tộc khác còn hơn cả giết chết một vị Yêu Tôn!
“Còn một cách khác nữa đó chính là tự bồi dưỡng ra Luyện Khí Tông Sư, chỉ là mất hơi nhiều thời gian.”
Con rối Luyện Hư Kỳ vừa nói trong ấn đường vừa chiếu một quầng sáng ra, bên trên chiếu từng cái từ Yêu Tộc thiên tài Luyện Khí Sư đến bồi dưỡng ra Luyện Khí Tông Sư cần bao nhiêu thời gian?
“Vậy trước tiên chúng ta cứ tự bồi dưỡng đã, đằng sau ta sẽ xem có cơ hội nào cướp được Luyện Khí Tông Sư từ đại tộc khác tới không.” Nhện tinh cắn răng nói.
“Được, vậy ta sẽ bắt đầu chọn những Yêu Tộc thiên tài Luyện Khí Sư ở trong thành để tiến hành bồi dưỡng, giai đoạn trước đều là chương trình học giả tưởng, cũng không mất nhiều thời gian.”
Con rối Luyện Hư Kỳ nói xong, xoay người trở lại trong thành Yêu Tộc.
Lúc này phần lớn con rối đã rời đi, bọn họ biến mất ở chân trời.
“Đợi ta với, chủ nhân kia của ngươi có nói muốn truyền thụ cho ta thần thông gì không.” Nhện tinh đuổi kịp con rối Luyện Hư Kỳ hỏi.
Bây giờ nàng đã rời khỏi Mẫu Thượng đại nhân, đã không học được thần thông truyền thừa mới của chủng tộc nữa rồi.
“Không có, nếu như cần ta sẽ truyền tin cho chủ nhân.” Con rối Luyện Hư Kỳ vừa đi vừa nói.
“Cần cần cần!” Nhện tinh vội vàng nói, chuyện tốt như này sao không cần?
“Ngươi có thể viết thư cho chủ nhân ta, ta sẽ chuyển nội dung qua đó.” Con rối Luyện Hư Kỳ nói.
“Ngươi nói xem nếu lúc ta viết thư thổi phồng lên một chút, thì chủ nhân ngươi có truyền thụ thần thông cho ta không?” Nhện tinh cười nói, trong lòng đã vẽ ra rất nhiều từ ngữ ca ngợi.
“Nếu như ngươi có thể viết những lời ca ngợi đọc diễn văn ấy thành ý mới, thì xác suất thành công sẽ rất cao.” Con rối Luyện Hư Kỳ nói.
“Những từ ngữ ca ngợi mang ý mới?”
“Đợi ta về nghĩ đã.”
Nhện tinh vừa nói thì sáu cái chân ngắn đã phi như bay về thành Yêu Tộc.
...
Ẩn Linh đảo, Từ Phàm nhìn tin tức Bồ Đào truyền tới, chân mày hơi nhíu.
“Yêu Tộc chi thần? Sư phụ lợi hại nhất của ta? Ngươi chính là người anh tuấn tao nhã nhất Yêu Tộc?”
“Viết lung tung cái gì thế không biết, không có tí mới mẻ nào cả, muốn học thần thông thì ta có thể dạy cho ngươi mà.”
Từ Phàm vốn hơi cau mày, sau đó lại nghĩ tới cái gì đó, rồi lại cười nói.
Không phải là chỉ là thần thông Yêu Tộc thôi à, ta có nhiều lắm.
Từ Phàm ở trong căn phòng tối đó năm trăm năm, đừng nói là công pháp thần thông Yêu Tộc, ngay cả thần thông quỷ đạo cũng suy diễn ra không ít.
“Lần này hào phóng một chút, cho nhện tinh nhỏ công pháp thần thông mà tất cả Yêu Tộc đều thích hợp tu luyện đi.”
Khóe miệng Từ Phàm lộ ra vẻ mỉm cười, học công pháp thần thông của ta rồi, thì sau này làm chút chuyện cho ta cũng không quá đáng nhỉ.
“Bồ Đào, truyền hết cho nhện tinh nhỏ những công pháp thần thông của Yêu Tộc bị phong ấn trong Tàng Kinh Các đi.” Từ Phàm phân phó nói.
“Tuân lệnh, chủ nhân.”
Ngay từ lúc sáng tạo ra những công pháp dị tộc đó, Từ Phàm đã giữ lại rất nhiều đường lui, trong đó đường lui mấu chốt nhất chính là, nếu dùng những công pháp thần thông đó để đối phó với Nhân Tộc, thì bản thể sẽ bị phản phệ.
Cho nên từ trước đến nay Từ Phàm cũng không sợ những công pháp đó sẽ dùng để đối phó với Nhân Tộc.
Điều kiện tiên quyết ở đây là, phạm vi truyền bá càng lớn càng tốt.
“Nếu không phải nhện con nhắc nhở, thì ta sắp quên chuyện này luôn rồi.” Từ Phàm cười nói.
“Sư tổ, ta sắp không kiên trì được nữa rồi.”
Lúc này trong đạo trường giọng nói của Lý Sơ Phàm truyền đến.
“Kiên trì, cái này đã đâu đến đâu đâu, bản sao của ngươi mới phát huy được tám phần chiến lực của ngươi.”
“Tối thiểu ngươi cũng phải đánh bại được hắn, nếu không sau này thần thông tuyệt thế của sư tổ phải truyền cho ai?” Từ Phàm ngồi ở bên ngoài đạo trường ung dung uống trà nói.
Đã lâu lắm rồi không huấn luyện tiểu bối, không ngờ huấn luyện lại thú vị như thế.
Từ Phàm nghĩ tới đây, nhìn Lý Sơ Phàm trong đạo trường, thật sự là không kiên trì được nữa, vì vậy trong tay xuất hiện năm giọt Ngũ Hành Bản Nguyên, hóa thành hơi nước không nhìn thấy được bao phủ toàn bộ đạo trường.
Trong đạo trường vẫn còn loáng thoáng kinh văn đại đạo lơ lửng, lúc ẩn lúc hiện.
Từng đạo thẳng đến kinh văn đại đạo Đao Đạo Bản Nguyên, ngoài ra lại thêm Ngũ Hành Bản Nguyên bổ sung vào, làm cho Lý Sơ Phàm vốn ở thế bại càng chiến càng hăng.
“Tư chất không đủ? Ngộ tính không đủ? Trước mặt Khắc Kim Đại Đạo có vấn đề gì sao?”
“Không có vấn đề gì cả~ “
“Khắc Kim Đại Đạo là cái gì, đây chính là Khắc Kim Đại Đạo.” Từ Phàm hơi tự cao nói.
Lúc này một giọng nói truyền tới bên cạnh Từ Phàm.
“Từ đại ca, cám ơn.”
“Huynh đệ nhà mình hài tử nhà mình, cám ơn cái gì chứ.” Từ Phàm phất tay một cái, không thèm để ý nói.
Hắn không khỏi không thừa nhận, bởi vì khái niệm lợi nhuận lại gấp trăm lần của hảo huynh đệ, đúng thật là hắn để tâm hơn.
Lý Sơ Phàm càng đánh càng hăng, dần dần cũng áp chế được bản sao có tám phần chiến lực cấp Đỉnh Phong của hắn.
Lý Sơ Phàm một đao ép bản sao, sau đó thừa dịp ngưng tụ một đao toàn lực.
Một đao đánh xuống, ngưng tụ thành một cự đao trọng thủy khổng lồ, mang theo khí kim sát, chém bản sao thành hai khúc, biến mất ngay trong đạo trường.
Toàn lực chém xuống một đao này, Lý Sơ Phàm cũng tự mình ngồi phịch trên đạo trường.
Vương Vũ Luân đang muốn hiện thân đi đỡ, còn chưa kịp đứng dậy thì đã bị Từ Phàm ấn xuống.
“Lúc trước ta huấn luyện hai đứa con kia của ngươi cũng không thấy ngươi quan tâm như thế.” Từ Phàm liếc Vương Vũ Luân một cái nói.
“Ngưng thần tĩnh khí, ngồi xếp bằng cảm ngộ lại cuộc chiến kia.” Giọng nói của Từ Phàm vang vọng trong đạo trường.
Trong đạo trường còn có căn nguyên linh khí ngũ hành không ngừng bổ dưỡng cho Lý Sơ Phàm.
“Tuân lệnh, sư tổ.” Lý Sơ Phàm đang ngồi phịch trên đạo trường lớn tiếng đáp lại.
Run lẩy bẩy dùng hết sức mới ngồi xếp bằng xuống được, ngưng thần tĩnh khí, vừa khôi phục, vừa lĩnh hội cuộc chiến vừa rồi.
“Dẻo dai đấy, là một hạt giống tốt.” Từ Phàm yên tâm vui vẻ nói.
“Lại chả thế, dù sao cũng có huyết mạch của Vương gia ta.” Vương Vũ Luân hơi tự đắc nói.
“Ha ha~”
Từ Phàm khẽ cười một tiếng, nhớ lại lúc đầu mình toàn tâm toàn ý dạy cái tên này, cuối cùng thì bây giờ còn không đánh thắng được con trai mình.