Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 476 - Chương 476: Luận Bàn

Chương 476: Luận bàn Chương 476: Luận bàn

“Chủ nhân, kiểm tra được Yêu Tôn Vân Thánh đã xuất hiện ở tộc Thỏ Ngọc Quang.”

“Hiện giờ đã rút lui.” Bồ Đào nói.

“Rút lui thì cứ rút lui, cho dù bây giờ dùng pháo quỹ đạo, nhiều nhất cũng chỉ dọa nàng một chút, không có tác dụng gì.” Từ Phàm phất tay nói, loại hành vi vô dụng này hắn sẽ không làm.

Hiện giờ Yêu Tôn Vân Thánh vẫn chưa biết tính thực hư của pháo quỹ đạo, một khi phóng ra pháo quỹ đạo dư thừa, Yêu Tôn Vân Thánh sẽ dễ dàng tìm được biện pháp đối phó với pháo quỹ đạo.

Tình huống hiện tại thuộc loại ngươi không biết ta dài ngắn thế nào, ta không biết ngươi nông sâu ra sao.

Nằm trong trạng thái thăm dò lẫn nhau, trạng thái này cũng là thứ Từ Phàm đang cần.

Buổi tối, Từ Phàm ở trong một căn phòng trong Trường thành sắt thép, bắt đầu lật xem tài liệu về tộc Thánh Sư.

“Nếu không phải là mối quan hệ đối địch, tộc Thánh Sư này vẫn là một tộc rất đáng để tôn kính.” Từ Phàm đang xem tài liệu về tộc Thánh Sư nói.

Dựa theo lời Từ Phàm nói, tộc Thánh Sư này là đại tộc duy nhất trong Yêu Giới đưa ra khái niệm thống nhất.

Chủ trương nội vực hòa bình, chinh phạt ngoại vực, chấm dứt hao tổn trong nội bộ Yêu Tộc, tập trung toàn bộ tài nguyên đi chiếm lĩnh thế giới ngoài Yêu Giới.

“Khái niệm này không tệ, chỉ là quá ngây thơ.” Từ Phàm cười nói.

Kế hoạch này chỉ xứng do Vương tộc hùng mạnh nhất trong Yêu Giới đưa ra.

Về lịch sử Yêu Giới hắn đã tìm hiểu qua, chém giết nhau, diệt tộc nhau giữa các chủng tộc đều là chuyện rất bình thường.

Mặc dù Nhân Tộc cũng có, nhưng so với Yêu Tộc vẫn còn thái bình nhiều lắm.

“Chủ nhân, Yêu Tôn Vân Thánh xuất hiện ở tầng lưu Vũ Khí Vệ Tinh Thiên Cơ, đang tìm kiếm Trấn Yêu Tinh.” Bồ Đào báo cáo.

“Ha ha, lúc trước thiết lập hệ thống ẩn núp bên trong, rốt cuộc bây giờ cũng có thể phát huy công dụng.” Từ Phàm cười ha ha nói.

Hồi đó khi chế tạo Vũ Khí Vệ Tinh Thiên Cơ Trấn Yêu Tinh này, cái đầu tiên hắn nghĩ đến chính là ẩn núp.

Lúc này, Yêu Tôn Vân Thánh cách trên Đại Địa mấy trăm dặm, dùng thần niệm quét kỹ mỗi một không vực.

“Khẩu cự pháo đó rốt cuộc giấu ở đâu?” Yêu Tôn Vân Thánh nhìn bầu trời trống trải nói.

Trong không trung càng khó tìm hơn so với Đại Địa.

“Cho dù ngươi là Yêu Tôn thì thế nào, bầu trời rộng lớn như thế, ngươi cứ từ từ mà tìm đi.” Từ Phàm cười nói, dáng vẻ ăn chắc Vân Chắc tôn giả.

“Nếu khẩu cự pháo này có thể bắn liền bốn pháo thì ta sẽ bị thương, nếu có thể bắn ra năm pháo, vậy ...”

Trên trời sắc mặt Vân Thánh Yêu Tôn xanh mét nói.

Nàng không dám tùy tiện lấy tính mạng bản thân đi đánh cược.

“Nhưng mà ta cũng không phải không có cách nào, Nhân Tộc các ngươi cứ chờ đấy!” Yêu Tôn Vân Thánh nói xong liền tập hợp đại quân Yêu Tộc mà nàng mang đến bay đi.

Sau đó không lâu, trong đại bản doanh đại quân Yêu Tộc của tộc Thánh Sư, bay ra một con chim khổng lồ kì lạ, tốc độ nhanh không gì sánh được đang bay về Thánh Thành của tộc Thánh Sư.

Toàn bộ chuyện này đều đã nằm trong lòng bàn tay Từ Phàm.

“Lần này có thể an tâm rồi, con sư tử cái kia không xông vào, sau một tháng thì đã bị ta nắm mũi dắt đi.” Trên mặt Từ Phàm lộ ra nụ cười mật ngọt.

“Nếu đặt Đại trưởng lão vào thế tục, chắc chắn là một tồn tại cấp bậc Quân Thần.” Trảm Linh ở bên cạnh khích lệ nói.

“Không thần thông được như Trảm Linh trưởng lão đâu, người bình thường đều có thể nghĩ đến.” Từ Phàm ngồi trên Trường thành sắt thép, nhìn về phương xa nói.

Lúc này mật độ linh khí trên Trường thành sắt thép đã thấp hơn một chút so với trước kia.

“Bồ Đào, đại trận Tuyệt Thực Tụ Linh kia đã hoàn thành được bao nhiêu?” Trong lòng Từ Phàm hỏi.

“Đã hoàn thành 15%, phần còn lại Vũ Khí Vệ Tinh Thiên Cơ đang từng bước cải tạo.” Bồ Đào nói.

“Không tệ, tốc độ rất nhanh, bây giờ đã nhìn thấy hiệu quả bước đầu.” Từ Phàm nói.

“Đúng rồi, cơ quan tiếp nhận tương ứng với đại trận Tuyệt Thực Tụ Linh phải chuẩn bị trước thật tốt.”

“Hiểu rồi, đang trong quá trình chuẩn bị.”

Từ Phàm gật đầu, nhìn Đại Địa Hoang Mãng xa xa của Yêu Giới không biết đang nghĩ cái gì.

Lúc này có một thiếu niên bưng một ấm trà đi đến.

“Sơ Phàm sao ngươi lại đến đây, nhanh trở về đi.” Trảm Linh quan tâm nói.

Cơ thể nho nhỏ kia của Lý Sơ Phàm, chỉ cần một chút dư âm của trận chiến cũng có thể lấy mạng nhỏ của hắn.

“Yên tâm đi, Sơ Phàm ở đây không sao.” Từ Phàm khí định thần nhàn nói.

Từ Phàm bưng một ly trà Lý Sơ Phàm pha lên uống một ngụm.

“Lần sau ngươi bảo Bồ Đào pha trà bưng đến là được.” Từ Phàm thân thiết nói với Lý Sơ Phàm.

Trảm Linh cũng lấy một ly khác uống một ngụm, sau đó gật đầu nói: “Sư tổ ngươi nói đúng.”

Bây giờ Từ Phàm ở trên Trường thành sắt thép, nhàn rỗi không có việc gì, liền điều khiển một con rối Hợp Thể Khí, tay cầm Phá Linh muốn luận bàn với Trảm Linh một chút.

“Đại trưởng lão, đây là tiên khí mà đạo lữ của ngươi tặng sao?” Trảm Linh nhìn thanh gậy gỗ trong tay con rối hâm mộ nói.

“Đúng vậy, đáng tiếc trong Tông Môn không có đệ tử dùng quen gậy gỗ, ta chỉ có thể dùng trước vậy.” Từ Phàm cười nói.

Trảm Linh cảm nhận uy lực của Phá Linh, nước miếng chảy dài

Mặc dù thanh gậy gỗ đó xấu, nhưng uy lực còn mạnh hơn Trọng Thủy Nguyên Đao trong tay hắn một chút.

Trọng Thủy Nguyên Đao chỉ là tiên khí mới nhập môn thì Phá Linh được tính là đăng đường nhập thất.

Độ chênh lệch giữa hai người bao xa lập tức đã nhìn ra.

“Đại trưởng lão ngươi là muốn lấy ta thử tiên khí chứ gì.” Trảm Linh nói, hắn cảm giác Từ Phàm đang cố ý khoe khoang tiên khí của hắn, hoặc là trá hình khoe khoang đạo lữ của hắn.

“Trảm Linh trưởng lão nghĩ nhiều rồi, ta chỉ muốn kiểm tra giới hạn của con rối Hợp Thể Kỳ một chút mà thôi.”

“Tiện thể luyện chế lại một con rối phù hợp với tiên khí này.” Từ Phàm nói, dù sao hắn cũng nghĩ như vậy.

“Vậy thì thử một lần, nếu con rối Hợp Thể Kỳ này bị ta lỡ tay chơi hỏng, đại trưởng lão cũng đừng trách ta.” Trảm Linh cười nói.

“Không sao, con rối này luyện chế tốt, hỏng rồi ta lại luyện con khác là được.” Từ Phàm nói.

Dù sao con rối này là mô đun, ngươi phá hư vẫn có thể lắp rắp lại?

Lúc này trong tay Trảm Linh xuất hiện Trọng Thủy Nguyên Đao, hóa thành huyết quang xuất hiện ngoài Trường thành sắt thép.

Tay con rối Hợp Thể Kỳ cầm Phá Linh trực tiếp đập một gậy.

“Ha ha, đại trưởng lão, mặc dù ngươi lợi hại, nhưng tu vi lại thấp.” Trảm Linh cười nói, cảm thấy bản thân có thể thoải mái né tránh một gậy này.

Ngay lúc Trảm Linh muốn né tránh, Trảm Linh đột nhiên cảm giác được Huyết Hải bảo vệ xung quanh người mình đã bị sức mạnh khủng bố tập kích.

“Oành …”

Trảm Linh không chú ý tự nhiên bị đánh bay ra ngoài.

“Sư tử vồ thỏ cũng phải dùng toàn lực, Trảm Linh trưởng lão ngươi đã khinh địch rồi.” Giọng của Từ Phàm quanh quẩn trên bầu trời.

Người trên Trường thành sắt thép đều dùng ánh mắt sùng bái nhìn Từ Phàm.

“Lại lần nữa, ta không tin lần này còn có thể đánh trúng ta!” Trảm Linh ảo não nói.

Đúng lúc này, con rối Hợp Thể Kỳ lại đánh úp một gậy.

Nhìn năm hư ảnh gậy gỗ lớn mang theo uy lực Phá Linh, Trảm Linh thu hồi vẻ mặt khinh địch.

Khống chế linh lực trong Hợp Thể Kỳ, đại chiến với con rối.

Huyết hải côn ảnh ánh đao, khiến người trên Trường thành sắt thép hiểu biết được cái gì gọi là chiến đấu.

Từ Phàm khống chế con rối đánh ra từng đạo từng đạo công kích mạnh nhất, Bồ Đào cũng tỉ mỉ ghi chép lại số liệu của mỗi một đạo công kích.

Kết quả chiến đấu cuối cùng là Trảm Linh không áp chế được linh lực của mình nữa, trực tiếp quét ngang một đao, chém con rối thành từng khúc.
Bình Luận (0)
Comment