Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 481 - Chương 481: Ta Thay Linh Đài Trả Cho Ngươi

Chương 481: Ta thay Linh Đài trả cho ngươi Chương 481: Ta thay Linh Đài trả cho ngươi

Trò chơi chiến đấu sinh tồn đi đến hồi kết.

Lúc này trong trận chung kết chỉ còn lại mười vị đệ tử.

Thiên Linh Tông bốn vị, Ẩn Linh Môn sáu vị.

Lúc này theo sự thu hẹp của Độc Giới, phạm vi không gian chỉ còn lại trăm trượng.

Ba vị đệ tử Thiên Linh Tông tụ tập với nhau, đang tìm một vị đồng minh cuối cùng.

“Tạ Bằng sư huynh, ngươi xuất hiện đi, cuối cùng chúng ta và mấy vị Ẩn Linh Môn kia.”

“Thua người không thua trận!” Một vị đệ tử Thiên Linh Tông hô lên.

Đằng xa còn lại sáu vị đệ tử Ẩn Linh Môn đang đợi trận quyết chiến cuối cùng.

Trò chơi chiến đấu sinh tồn, vì có sự gia nhập của đệ tử Thiên Linh Tông, thủ đoạn nham hiểm hơn trước kia nên đệ tử Ẩn Linh Môn thu liễm khá nhiều.

Nếu là trước đây, ngoài Hùng Lực, không ai dám đứng ngẩn người trong trận chung kết.

Đệ tử Ẩn Linh Môn cũng biết Thiên Linh Tông và tông môn qua lại thân thiết, đối với đệ tử Thiên Linh Tông tất nhiên phải khách khí một chút.

Đương nhiên, ngoại trừ Từ Linh Đài.

Hiện tại trong cả một thế hệ đệ tử Ẩn Linh Môn đều truyền rằng, Từ Linh Đài đối với Tạ Bằng một trong mười đại đệ tử Thiên Linh Tông, bày một bữa Tiên Đình thịnh yến.

Mặc dù đã đồng ý giấu kín, nhưng không nhịn được lén lút thảo luận riêng

Lúc đệ tử Thiên Linh Tông vừa đến Ẩn Linh Môn, đề tài Tiên Cung thịnh yến này vẫn luôn nóng, đứng đầu bảng siêu thoại.

Điều này khiến Từ Linh Đài nếm đủ ánh mắt khác thường ở tông môn.

Vị đệ tử Thiên Linh Tông kia hô rất nhiều lần, cũng không thấy Tạ Bằng xuất hiện.

“Lẽ nào Tạ sư huynh thật sự bị đào thải rồi sao?” Đệ tử Thiên Linh Tông uể oải hỏi.

“Được rồi, nếu Tạ sư huynh không tiến vào trận chung kết, bây giờ ba người chúng ta phải bảo vệ mặt mũi của Thiên Linh Tông.”

“Thua người không thua trận, chúng ta phải phát huy toàn bộ thực lực.” Đệ tử khác của Thiên Linh Tông nói.

“Huynh đệ Ẩn Linh Môn, các ngươi cùng xông lên hay một đối một?” Đệ tử Thiên Linh Tông hỏi.

“Ba ván thắng hai, các ngươi thắng chúng ta tự nguyện nhận thua.”

“Đối thủ mặc các ngươi lựa chọn.” Hùng Lực nhìn ba vị đệ tử Thiên Linh Tông nói.

Tạ Bằng đang trốn ở chỗ tối, chỉ có thể nói một tiếng xin lỗi với ba vị đệ tử đó.

“Xin lỗi ba sư đệ, ván này ta nhất định phải thắng.” Tạ Bằng cũng kiên định nói.

Ba vị đệ tử Thiên Linh Tông đó cũng không yếu ớt, mỗi người trực tiếp chọn đệ tử Ẩn Linh Môn mạnh nhất trong đó.

Hùng Lực, Từ Linh Đài, Hạng Vân.

Gần như không có lo lắng, như kiến rung cây, Ẩn Linh Môn thoải mái giành thắng lợi.

“Không hổ là tông môn đỉnh cấp, phong thái này đúng là không tệ.” Hùng Lực tán dương nói.

“Được rồi, bây giờ là thời gian nội chiến.”

“Các ngươi thức thời một chút, hay là ta đánh các ngươi ra ngoài.”

Hùng Lực nói xong, trong tay xuất hiện hai thanh Cự Chùy Minh Kim rất to.

“Đại sư huynh, vẻ mặt bình tĩnh này của huynh phối với lời nói kiêu ngạo như vậy, cẩn thận Linh Đài sư huynh dùng đại chiêu.” Thiên Vạn Binh trốn sau con rồi cười đê tiện nói.

Vẻ mặt Hùng Lực hơi đổi, nói thật, cho dù hắn phòng thủ vô địch, nhưng vẫn sợ đồ chơi này.

“Thiên Vạn Binh, ngươi đừng có mà vô căn vô cứ bôi nhọ trong sạch của ta?”

“Ta và đại sư huynh của Hùng Lực tương thân tương ái, sao có thể dùng loại thủ đoạn đó.” Từ Linh Đài vội vàng giải thích, cũng nhiều lần dùng ánh mắt ý bảo người ở đây không được nhắc đến đề tài này.

Ngộ nhỡ Tạ Bằng ở đây thì xong đời.

“Vị sư đệ còn lại kia, ngươi xuất hiện đi.”

“Chúng ta xử lý đại sư huynh Hùng Lực trước, sau dựa vào bản lĩnh của mình tranh hạng nhất.” Thiên Vạn Binh lớn tiếng nói với xung quanh.

Đệ tử Ẩn Linh Môn còn lại ở đây đều đang đợi vị sư đệ trốn ở chỗ tối kia xuất hiện.

Một lúc lâu sau vẫn không có động tĩnh gì.

“Ảnh Thứ? Thiên Tàng? Hóa Sa?” Thiên Vạn Binh hô những cái tên bình thường hay gọi, nhưng không thấy hiệu quả.

“Kiên quyết không xuất hiện cũng không sao, thời gian không đợi con người, các ngươi cùng nhau lên đi.”

Hùng Lực nói xong, Cự Chùy Minh Kim vung trúng một cái, một đạo thanh âm giết chóc lan truyền xung quanh.

“Vậy cứ tùy ý, đợi sau khi ta ra ngoài chắc chắn phải xem thử là tên đàn bà nào.”

Thiên Vạn Binh vừa nói vừa điều khiển con rối áp chế toàn diện, đuổi giết Hùng Lực.

Theo sau lại có kiếm trận, kiếm quang, ngũ hành thần thông, tháp phòng thủ công kích lần lượt kéo đến.

Đối mặt với đợt công kích ùn ùn kéo đến này, Hùng Lực chỉ chú ý đến kiếm trận của Hạng Vân, bắt đầu đại sát tứ phương.

Nhất thời trời long đất lở, đất rung núi chuyển, khắp mặt đất đều bị Cự Chùy của Hùng Lực nện ra hố to.

Tạ Bằng trốn ở chỗ tối trợn mắt há hốc mồm mà nhìn một màn này, đây chính là thực lực của đại sư huynh Ẩn Linh Môn sao?

Hắn tận mắt nhìn Linh Đài đạo hữu của hắn bị huynh đệ một chùy cách không đập chết, hoàn cảnh tác chiến nhỏ hẹp này không quá tốt với Từ Linh Đài.

Sau đó Hùng Lực thuần thục đào thải toàn bộ đệ tử còn lại.

Hiện giờ trong thế giới chiến đấu sinh tồn, phạm vi có thể hoạt động chỉ có khoảng mười trượng, chỉ còn lại Hùng Lực và Tạ Bằng.

“Vị sư đệ trốn ở chỗ tối, xuất hiện đi.”

“Cho dù cái Độc Giới này thu hẹp đến cuối cùng, ta cũng có thể xử lý tốt hơn ngươi.” Hùng Lực thu hồi Cự Chùy nói.

Lúc này, Tạ Bằng tránh dưới đất vẫn đứng yên bất động.

“Vẫn không chịu đi ra sao?”

Lúc này phạm vi có thế hoạt động của thế giới chiến đấu sinh tồn đã giảm xuống còn khoảng ba trượng.

Bấy giờ Tạ Bằng mới từ từ lộ diện.

“Thiên Linh Tông, Tạ Bằng?” Hùng Lực hỏi, hắn đã gặp Tạ Bằng mấy lần.

“Hùng Lực đạo hữu, ta muốn giành được hạng nhất chiến đấu sinh tồn này, có tiện không.” Tạ Bằng nhìn Hùng Lực nói.

“Vậy phải dùng thực lực nói chuyện, ta không tiện.” Hùng Lực nói xong yên lặng cầm Cự Chùy trên đất lên.

“Vậy Hùng đạo hữu đừng trách ta.” Ánh mắt Tạ Bằng ngưng kết nói, nếu là người khác hắn vẫn nắm chắc thắng lợi.

Nhưng hắn đối mặt với Hùng Lực, quả thật một chút hi vọng cũng không có.

Mặc dù không có cách nào đối đầu trực diện, nhưng thủ đoạn khiến Hùng Lực biết khó mà lui vẫn có.

Hùng Lực giương Cự Chùy lên, nhìn Tạ Bằng cười nói: “Đến đây đi, huynh đệ, ta không trách ngươi.”

Đúng lúc này quanh người Tạ Bằng xuất hiện rất nhiều tầng thần thông bảo hộ, sau đó hai tay bắt đầu kết ấn.

Tốc độ Tạ Bằng kết ấn cũng không nhanh, chậm đến mức ngay cả Hùng Lực cũng có thể nhìn thấy rõ hắn thi triển thần thông gì?

Hùng Lực hơi biến sắc, Cự Chùy trong tay ném đến Tạ Bằng không chút do dự.

“Rầm~”

Vòng bảo hộ cứng rắn cáng đáng một chùy này của Hùng Lưc.

Tạ Bằng vẫn không nhanh không chậm tiếp tục kết pháp ấn, giống như cố ý cho Hùng Lực thời gian, để hắn đưa ra lựa chọn.

“Đạo hữu ngươi quá trớn rồi đấy.” Hùng Lực nhìn Tạ Bằng nói.

“Ta biết quy tắc ngầm của Ẩn Linh Môn các ngươi chính là không cho phép sử dụng thần thông như vậy, nhưng lần này ta cẩu đến cùng chính là vì hạng nhất, không biết Hùng Lực đạo hữu có thành toàn không.” Tạ Bằng không nhanh không chậm kết pháp ấn.

Biểu tình trên mặt Hùng Lực rất phấn khích, nhìn Tạ Bằng hồi lâu, mới chậm rãi nói: “Xem như ta thay Linh Đài trả lại cho ngươi.”

Một câu này của Hùng Lực khiến Tạ Bằng có chút không hiểu được, nhưng nhìn thấy bóng dáng Hùng Lực tự động buông bỏ, dần dần tiêu tán, hắn biết lần này hắn đã thắng.

Mặc dù có hơi không vẻ vang, nhưng quả thật hắn là quán quân.

“Ha ha ha, thú vị, thú vị đấy.” Từ Phàm đang xem trực tiếp cười lớn nói.

Thần thông mà đồ đệ nhà mình sáng tạo ra, vậy mà lại bị người ngoài tông môn chiếm tiện nghi.
Bình Luận (0)
Comment