Chương 482: Số mệnh
Chương 482: Số mệnh
Tạ Bằng như ý nguyện giành được vị trí thứ nhất, nhưng không vui vẻ chút nào.
Tình tiết mà hắn đã dự tính có rất nhiều loại, hắn sử dụng loại thần thông này, chỉ muốn dọa bọn họ một chút mà thôi.
Đến thời khắc cuối cùng hắn chắc chắn sẽ từ bỏ thần thông, chọn sử dụng thần thông đứng đắn.
Chỉ là nội dung vở diễn phát triển hơi vượt khỏi dự đoán của hắn.
Ta thay Linh Đài trả lại cho ngươi, những lời này có ý gì, Linh Đài đạo hữu, hắn không nợ ta cái gì cả?
Đúng lúc này, Tạ Bằng đột nhiên nghĩ tới lúc luận bàn với Từ Linh Đài ở Thiên Linh Tông, những lời mà Từ Linh Đài đã nói trước khi phóng ảo thuật.
Nghĩ đến đây Tạ Bằng liền lắc đầu.
“Không đâu, chỉ là luận bàn, không có thâm cừu đại hận gì, ai lại dùng loại thần thông này.”
Tạ Bằng thuyết phục bản thân, nhưng sâu trong nội tâm vẫn luôn có chút khó chịu như vậy.
...
Ngoài thông đạo tự nhiên hai giới của khu vực Thiên Luyện Tiên Thành, vẻ mặt Diệp Tiêu Dao mệt mỏi từ trong đi ra, nhưng trong mắt lại lộ ra quang mang hưng phấn.
“Lão Kiếm, thu hoạch lần này của chúng ta, đủ để đổi hai thanh Đạo Khí Linh Kiếm ở Thiên Luyện Tiên Thành.” Diệp Tiêu Dao hưng phấn nói.
“Đừng kiêu ngạo nóng nảy, đoạn đường phía trước còn rất xa.” Lão Kiếm ở trong lòng Diệp Tiêu Dao khoan thai nói.
Lúc trước tiên khí hắn đều chướng mắt, vậy mà bây giờ vì tiểu tử ngốc này đạt được mấy thanh đạo khí Linh Kiếm mà hơi hưng phấn.
“Ta biết, nhưng đây là một khởi đầu rất tốt, không phải sao?” Diệp Tiêu Dao nói xong lên Linh Thuyền của Thiên Luyện Tiên Thành quay về Tiên Thành.
Thiên Luyện Tiên Thành, trong đại sảnh nhiệm vụ.
Diệp Tiêu Dao nộp tất cả linh thạch và linh vật cần lên, đổi ra điểm cống hiến vô cùng lớn.
Xoay người lại vào đại sảnh đổi đồ ở bên cạnh đại sảnh nhiệm vụ.
“Hỏa Viêm linh kiếm, Chấn Kim linh kiếm.”
Diệp Tiêu Dao dùng hết tất cả tích phân có được đổi hai thanh đạo khí linh kiếm ngũ hành cơ sở.
“Đạo khí Linh Kiếm ngũ hành, cuối cùng đã thu thập đủ rồi!” Diệp Tiêu Dao nhìn năm thanh đạo khí linh kiếm bồng bềnh quanh thân nói, trong giọng nói chút xúc động và xót xa.
“Luyện Hư Kỳ, lại thêm tiểu ngũ hành tuyệt sát kiếm trận, Yêu Tộc Hợp Thể Kỳ đã có thể chém dễ dàng.”
“Nhưng đây chỉ là khởi đầu, Hậu Kỳ còn có đại ngũ hành tuyệt sát trận, Âm Dương Ngũ Hành tuyệt sát trận, hư không ngũ hành tuyệt sát trận.”
“Thu thập đạo khí linh kiếm, lại lĩnh hội mấy loại kiếm trận này, đến sau Hợp Thể Kỳ thì ngươi có thể săn giết những Yêu Tôn đó như thường.” Lão Kiếm ở đáy lòng Diệp Tiêu Dao trù tính nói.
“Vì sao đều có liên quan đến ngũ hành?” Diệp Tiêu Dao thắc mắc hỏi.
“Bởi vì bảo ngươi đi thu thập kiếm trận linh kiếm thuộc tính khác cũng không kịp.” Lão Kiếm ở trong lòng Diệp Tiêu Dao thở dài nói.
“Có đôi khi ta cũng rất khó hiểu, theo lý mà nói mệnh cách này của ngươi hẳn sẽ có mấy lần kỳ ngộ lớn, thu thập mười mấy thanh đạo khí linh kiếm cũng không phải vấn đề gì.”
“Chỉ là tình huống hiện tại của ngươi có hơi không khớp với mệnh cách của ngươi, chẳng lẽ là có người cướp cơ duyên của ngươi.”
Lão Kiếm lại than thở dưới đáy lòng Diệp Tiêu Dao.
“Ngươi đã nói biết bao nhiêu lần rồi?”
“Không phải bây giờ ta rất tốt sao?” Diệp Tiêu Dao không quan tâm nói.
“Bây giờ ngươi tốt con khỉ, có thượng đế ta đây chỉ điểm cho ngươi, hiện giờ ngươi mới lăn lộn đến được mức này.”
“Thành lập thế lực không thành công.”
“Bảo ngươi lừa gạt cũng không thành công.”
“Thậm chí ta đã thả ra những tuyệt thế công pháp đó mà ngươi vẫn không thành công.”
“Chẳng lẽ cả đời này của ngươi chỉ có thể dựa vào bản thân sao?” Lão Kiếm ở đáy lòng Diệp Tiêu Dao bất đắc dĩ nói.
“Dựa vào bản thân có gì không tốt, có ăn có uống.” Diệp Tiêu Dao vừa nhìn năm thanh ngũ kiếm vừa ứng phó với Lão Kiếm trong lòng, đây đã thành hạng mục thường ngày.
“Bỏ đi, từng bước từng bước mà đến đi.” Cuối cùng Lão Kiếm bất đắc dĩ nói.
Đúng lúc này, một thiếu nữ từ bên cạnh Diệp Tiêu Dao đi qua.
Một trận mùi hương truyền đến, Diệp Tiêu Dao hơi híp mắt, nhìn đường cong mềm mại của bóng lưng thiếu nữ, lộ ra ánh mắt thưởng thức.
Mặc dù hắn không phải kẻ hư hỏng, nhưng cũng là nam nhân bình thường.
“Tiểu công chúa của Thiên Luyện Môn, đây cũng là một cơ hội, ngươi lên hay không?” Lão Kiếm ở trong lòng Diệp Tiêu Dao mê hoặc nói.
“Bỏ đi, trèo cao không tới.” Diệp Tiêu Dao thu hồi ánh mắt lắc đầu nói, chút tự mình biết mình này hắn vẫn có.
“Thiếu nữ đó đẹp không?”
“Thơm không?”
“Ngươi thích không? Để nàng làm đạo lữ của ngươi, ngươi bằng lòng không?” Lão Kiếm ở đáy lòng Diệp Tiêu Dao đưa ra ba câu hỏi mê người.
“Ngươi không cần trả lời, dục vọng trong lòng ngươi đã có đáp án thay ngươi.”
“Đại trượng phu sinh ra trong thiên địa, phải tu luyện đạo mạnh nhất, lấy nữ nhân đẹp nhất.”
“Hai người các ngươi kết hợp, là kỳ ngộ của ngươi, cũng là kỳ ngộ của Thiên Luyện Kỳ.” Lão Kiếm ở trong lòng Diệp Tiêu Dao nói.
“Ngươi nói nữa cũng vô dụng, phỏng chừng người ta cũng chướng mắt ta, ngươi có tốn công nữa cũng không được.” Diệp Tiêu Dao thản nhiên đáp lại, kế hoạch hoang đường tương tự cách mấy ngày Lão Kiếm lại nói một lần, hắn cũng đã quen rồi.
“Ai nói chướng mắt ngươi? Ta ...”
“Ta có biện pháp, ta có thần thông có thể giải quyết giúp ngươi.” Lão Kiếm vẫn chưa nói xong, lời còn lại đã bị Diệp Tiêu Dao cướp mất.
“Lần sau ta phải đổi câu khác.” Lão Kiếm hừ nhẹ trong lòng Diệp Tiêu Dao.
“Thật ra ta cảm thấy như bây giờ rất tốt, thành thành thật thật làm nhiệm vụ, dùng tích phân đổi lấy đạo khí linh kiếm.”
“Mặc dù thời gian hơi dài, nhưng có thể tôi luyện cảnh giới bản thân và kiếm trận.” Diệp Tiêu Dao vừa đi dạo Tiên Thành, vừa trò chuyện với Lão Kiếm trong lòng.
“Hừ, cái đống bùn nhão nhà ngươi.” Lão Kiếm cũng không biết đây là lần thứ mấy bản thân than thở.
“Sau ba ngày tĩnh dưỡng, lại đi nhận nhiệm vụ, đi Yêu Giới xem có gì tốt không.” Lão Kiếm nói.
“Biết rồi.” Diệp Tiêu Dao đáp lại.
Buổi tối, trong tiểu viện mà Diệp Tiêu Dao thuê.
Diệp Tiêu Dao đang uống rượu, thưởng thức bầu trời đầy sao.
“Lão Kiếm, ngươi nói xem nếu lúc trước Tượng Châu không bị Yêu tộc xâm phạm thì đẹp bao nhiêu nhỉ.”
“Khuyết Thiên môn còn tồn tại, rất nhiều bằng hữu cũng còn tồn tại.”
“Ta lúc đó, tu vi tinh tiến, phải tìm nữ nhân thối hôn ta đánh một trận, để nàng biết nàng mới là phế vật.”
“Chuyện ngày xưa, giờ nhớ đến, cảm thấy đã cảnh còn người mất.” Diệp Tiêu Dao cảm khái nói.
“Còn gì để lưu luyến chứ? Chỉ có sư đệ Từ Phàm thiên tư tuyệt thế ngày đó của ngươi đáng quan tâm một chút.”
“Đáng tiếc bây giờ vẫn chưa tìm được hắn, bằng không ngươi còn có thể thiếu đạo khí linh kiếm sao.” Lão Kiếm ồn ào ở trong lòng Diệp Tiêu Dao.
“Lão Kiếm, tâm tư ham công danh lợi lộc của ngươi nặng như thế, vậy lúc tu vi ngươi thấp thì không có bạn tri kỷ nào sao?” Diệp Tiêu Dao đột nhiên tò mò hỏi.
“Trước kia có, sau khi bị đâm một đao, ta chỉ muốn trở thành người mạnh nhất thế gian, vì ai cũng đều có thể lợi dụng.” Lão Kiếm ở trong lòng Diệp Tiêu Dao thản nhiên nói.
“Ta cảm thấy ngươi rất cô đơn, ta cũng như vậy.” Diệp Tiêu Dao uống hết ly rượu nhìn bầu trời đầy sao nói, trong ánh mắt có một tia cô đơn, một tia thương cảm.
“Ngươi cô đơn là thật, nhưng ngươi nghĩ thử đến kẻ địch lớn nhất sau này, có phải đã cảm thấy phai nhạt đi nhiều hay không.” Lão Kiếm ở trong lòng Diệp Tiêu Dao hắc hắc nói.
“Đó chỉ là kẻ địch lớn nhất của ngươi, không liên quan đến ta.” Diệp Tiêu Dao không nhận khoản này nói, hắn cảm thấy rất nhảm nhí, ta còn chưa chọc phải kiểu nhân vật truyền thuyết đó.
“Từ lúc ta sống trong cơ thể ngươi, số mệnh của ngươi đã thay đổi rồi.”