Chương 484: Thần thông Đông Phong
Chương 484: Thần thông Đông Phong
Ngay sau đó Từ Phàm cho đồ tôn ngoan của mình một bài học, cho hắn một ví dụ sinh động trên mọi phương diện để hắn hiểu rõ được rốt cuộc mình sai ở đâu.
Lý Sơ Phàm cúi đầu đứng ở bên cạnh Từ Phàm, trong lòng rất là khó chịu, cảm giác trong khoảng thời gian này tiến bộ mình nhỏ bé không đáng kể.
“So với người bình thường ngươi được coi là thiên tài, so với thiên tài thì ngươi cũng mạnh hơn hắn một chút.”
“Nhưng nếu so sánh với Thiên Kiêu, ngươi chẳng phải là cái gì cả.” Từ Phàm nhìn đồ tôn ngoan của mình nói.
“Sư tổ, ta hiểu rồi.”
“Ta sẽ quý trọng cơ hội đi bên cạnh ngươi.” Lý Sơ Phàm nghiêm túc nói.
“Không cần quý trọng, làm như bây giờ của sư tổ của ngươi không còn nhiều thời gian sống nữa ấy.” Từ Phàm cười vung tay một cái nói.
“Việc ở bên cạnh ta chủ yếu là để ngươi hiểu được đường đi sau này.”
“Vâng, cha ta đã nói vậy với ta.” Lý Sơ Phàm nói.
“Vậy thì ngoan ngoãn đi bên cạnh sư tổ để học tập, ngày sau tranh thủ vượt qua gia gia của ngươi.” Từ Phàm vỗ vỗ bả vai của Lý Sơ Phàm.
“Sư tổ, ngươi nói ta phải tốn bao nhiêu thời gian để có thể vượt qua gia gia.” Trong mắt Lý Sơ Phàm bắt đầu tràn đầy ý chí chiến đấu.
“Nhìn chung thì cần khoảng trên dưới 1500 năm.”
Một chậu nước lạnh tưới trực tiếp lên ngọn lửa ý chí chiến đấu vừa mới dấy lên.
“Còn cần lâu như vậy.”
“Tập trung tư tưởng suy nghĩ, đối với kết quả hiển nhiên nhiên, ngươi không nên hao phí nhiều sức lực nữa.” Từ Phàm nhàn nhạt nói.
“Tuân lệnh, sư tổ.”
Thời gian thấm thoát, năm tháng như thoi đưa, chỉ chớp mắt, đệ tử Thiên Linh Tông sẽ sắp phải nghênh đón kỳ hạn ba năm.
“Ai, ta muốn ở Ẩn Linh môn thêm mấy năm.” một vị đệ tử Luyện Hư kỳ của Thiên Linh Tông có chút lưu luyến nói.
Hắn vừa đến Ẩn Linh môn, hắn phát hiện pháp bảo tinh phẩm cấp 5 ở nơi này giá rẻ bất ngờ, chỉ cần một chút tích phân và linh thạch đã có thể đổi được.
Đương nhiên mua bằng linh thạch là có giới hạn, mỗi người nhiều nhất năm pháp bảo, còn dùng tích phân lại không giới hạn.
Điều khiến cho hắn hưng phấn nhất là đạo khí ở nơi này cần có tích phân để đổi, có cảm giác chỉ cần cố gắng mấy chục năm là có thể đổi được rồi.
“Nếu như để cho ta ở lại chỗ này thêm mấy chục năm nữa, ta nhất định có thể đổi được ra thanh linh kiếm Thanh Vân kia.” Trong mắt đệ tử Luyện Hư Kỳ của Thiên Linh Tông tiết lộ ra khát vọng.
“Linh kiếm Thanh Vân thì đã là cái gì, Bàn Thạch Hộ Giáp kia không tốt hơn sao?”
“Đạo khí hộ giáp hiếm thấy như vậy thật sự là chỉ có thể gặp nhưng không thể lấy được.” Một vị đệ tử Luyện Thể Luyện Hư kỳ của Thiên Linh Tông đáng tiếc nói.
“Cái Ngũ Hành Đạo Bàn kia cũng rất không tệ.” một vị đệ tử thuật pháp Luyện Hư kỳ khác nói.
“Không nên nghĩ nhiều như vậy, sau khi trở về nói một chút với môn phái xem có thể dùng linh thạch Linh Khoáng của môn phái để mua những đạo khí kia về đây hay không.”
Bỗng chốc những lời này nhắc nhở mấy vị đệ tử Luyện Hư kỳ kia của Thiên Linh Tông.
“Đề nghị của Vân Tú sư huynh không tệ, sau khi trở về chúng ta hãy nói với các trưởng lão, nhiều năm như vậy ta cũng để dành được không ít trong nhà, lấy ra hết chắc là cũng đủ.”
Mấy vị đệ tử Luyện Hư kỳ của Thiên Linh Tông, trò chuyện một chút đã trò chuyện đến chủ đề khác.
Yêu Giới, Từ Cương đứng ở trên Trường thành sắt thép, cảm thụ được linh khí mỏng manh chung quanh, nói: “Bồ Đào, còn bao lâu thì kế hoạch của sư phụ có thể hoàn thành?”
Hắn cảm giác được mật độ linh khí nơi này ít nhất phải ít hơn một nửa so với thời điểm mới tới.
“Còn cần ba năm nữa mới có thể khống chế lại tất cả linh khí trong phạm vi ba mươi vạn dặm này.” Bồ Đào trả lời.
“Phạm vi ở nơi đây tận ba mươi vạn dặm nha!” Mỗi lần Từ Cương nghe được mấy chữ này cũng sẽ không nhịn được khiếp sợ một phen, hơn nữa còn cảm thán thủ đoạn của sư phụ hắn.
“Đến lúc đó thật sự không còn một chút linh khí nào sao?”
“Sẽ không, chủ nhân đã nói, duy trì linh khí cần thiết để những thứ linh thực kia có thể sinh trưởng cơ bản nhất là được.”
“Vậy thì tốt, cảm giác hấp thu toàn bộ linh khí ở khu vực này hầu như không còn thì sẽ vi phạm tự nhiên.”
Sau khi cảm thụ xong linh khí mỏng manh này, Từ Cương nhẹ nhàng xoay nhẫn trên tay.
Điều chỉnh mật độ linh khí của bản thân đến cấp 5, trong nháy mắt đã có lượng lớn linh khí giáng xuống từ trên trời, tràn ngập bên trong một mét quanh thân mình.
Bây giờ nhẫn Hoán Linh là thứ thiết yếu của mỗi người đến Yêu Giới thi hành nhiệm vụ.
Chiếc nhẫn có chín cấp độ, mỗi một cấp độ tương ứng với một cảnh giới. Lúc tu luyện dùng cấp độ tương ứng với cảnh giới, lúc chiến đấu thì tăng lên một cấp độ.
“Có cái này rồi thì chúng làm sao có thể đánh lại chúng ta?” Từ Cương nhìn phong cảnh Yêu Giới nơi xa nói.
“Những thứ này chỉ có thể đề phòng Yêu Tộc bình thường, không phòng ngự được Yêu Tôn.” Trảm Linh nói ở bên cạnh Từ Cương.
Trong tay Trảm Linh có năm đoàn linh khí xoay quanh trong lòng bàn tay hắn.
“Có thể phòng ngự Yêu Tộc bình thường là đủ rồi.” Từ Cương nhìn năm đoàn linh khí trong tay Trảm Linh nói.
“Quả nhiên đạo Ngũ Hành Linh Vực không tầm thường.” Từ Cương nói.
“Vậy Từ Cương ngươi chuyển sang tu luyện Ngũ Hành Linh Vực này cùng ta thì như thế nào?”
“Sau này chúng ta có thể bàn luận đạo với nhau.” Trảm Linh cười mờ ám nói.
Hắn biết vị trước mắt này chính là người mà Từ Phàm coi trọng nhất, nếu như có thể lôi kéo hắn tu luyện đạo Ngũ Hành Linh Vực cùng nhau.
Vậy sau này thời điểm Đại trưởng lão dạy đồ đệ có phải sẽ dạy cả mình nữa hay không.
“Ta cũng đã hỏi sư phụ, hắn nói đạo Đại Thần Thông Ngũ Hành thích hợp với ta hơn.” Từ Cương gãi đầu nói.
“Cũng đúng, không nói đến mạnh yếu, chỉ là người tu luyện khác nhau thôi.” Trảm Linh gật đầu nói.
“Từ Cương, ngươi có thể làm mẫu Thần Thông Đông Phong sư phụ ngươi dạy ngươi thêm một lần cho ta xem hay không?”
Ánh mắt Trảm Linh có phần tỏa sáng, hắn không có việc gì mà vẫn đến khu vực Từ Cương có nhiệm vụ canh giữ chính là vì Thần Thông Đông Phong này.
“Trảm Linh trưởng lão, ngươi muốn học có thể nói trực tiếp với sư phụ ta, ngươi nhìn thì vĩnh viễn sẽ không làm được.” Từ Cương lắc đầu nói.
Chỉ riêng việc thi triển ra Thần Thông Đông Phong này hắn đã dùng thời gian hơn hai năm dài đằng đẵng mới thành công.
Ban đầu hắn nhìn Từ Phàm thi triển ra dễ dàng như vậy, cũng có cảm giác thần thông lần này cũng giống như thần thông bình thường, một hai tháng là có thể thi triển ra.
Nhưng mà sau khi hắn tiếp xúc thần thông thì trợn tròn mắt, Thần Thông Đông Phong không chỉ khó hơn trăm ngàn lần so với thần thông bình thường, mà hắn cũng thất bại vạn lần khi thi triển thần thông.
Cộng thêm sư phụ dốc lòng dạy mới có thể thành công.
“Đại trưởng lão không dạy ta, nói bây giờ ta không dùng được cái này, cũng không có thời gian học cái loại có độ khó cao này.”
“Thế nên ta muốn nhìn ngươi thi triển Thần Thông Đông Phong, xem có thể học được hay không, mặc dù không học được, thì đạo dung hợp trong đó cũng có trợ giúp đối với Ngũ Hành Linh Vực của ta. “ Trảm Linh cười nói.
“Ngươi muốn nhìn thì nhìn, ta coi như là luyện tập.”
Từ Cương vừa nói thì phía sau xuất hiện Thiên Thủ Hư Tượng, mấy chục đôi tay kết ấn làm phép cùng nhau.
Hiện tại hắn có thể thi triển thần thông, nhưng cần Thiên Thủ Hư Tượng phụ trợ.
Theo linh khí ngũ hành trong trời đất hội tụ, một ảo ảnh hình dáng quả đạn đạo xuất hiện.
Trong nháy mắt Trảm Linh mở to hai mắt nhìn, hết sức chăm chú nhìn chằm chằm cái đạn đạo này từ từ tạo thành.
“Đạo dung hợp lại kinh khủng như vậy.”
Điều này có thể nhìn ra, thật ra Thần Thông Đông Phong này không cần bao nhiêu linh khí, nhưng đạo ngũ hành dung hợp được sử dụng trong đó nhiều đến mức khiến cho người khác giận sôi.
Có thể nói coi như cả Đạn Đạo Đông Phong là thần thông do đạo ngũ hành dung hợp gộp lại.
Theo Đạn Đạo Đông Phong thành hình, đuôi khói phun ra ngọn lửa chói mắt, đẩy mạnh Đạn Đạo Đông Phong bắn phá về phía nơi xa.