Chương 491: Tiểu thỏ tử muốn bán mình
Chương 491: Tiểu thỏ tử muốn bán mình
Nghe thấy lời nói của Vân Hoa Lộc, Từ Phàm mới bắt đầu cẩn thận quan sát cái tiểu thế giới này.
Lúc này tiểu thế giới của Bồ Đào trưởng thành cũng lớn bằng một phần mười không gian của Ẩn Linh Đảo, ẩn chứa một chút vị đạo của thế giới sơ sinh.
“Không ngờ đại đạo pháp tắc ở nơi này lại hiển hóa ra một tia Âm Dương Ngũ Hành.”
Từ Phàm nhẹ nhàng vung tay lên, một đoàn ngũ hành linh hỏa đột nhiên cháy lên.
Ở trên ngũ hành linh hỏa, Từ Phàm còn có thể nhìn thấy hư ảnh phù văn nhàn nhạt đại biểu cho ngũ hành.
“Thế giới sơ sinh, có rất nhiều đại đạo pháp tắc vẫn chưa hoàn chỉnh, vẫn còn phải từ từ hoàn thiện.”
“Nếu có người ở nơi đây ngộ đạo, phải chăng sẽ thuận lợi hơn một chút?”
Từ Phàm nghĩ tới điểm này ngay lập tức lệnh cho Bồ Đào gọi Từ Cương đến.
“Sư phụ, đây là chỗ nào thế?” Từ Cương cảm thấy rất mới lạ hỏi.
“Cẩn thận cảm thụ một chút, nhìn xem xem có cảm giác gì?” Từ Phàm lên tiếng.
Từ Cương lập tức ngồi xếp bằng xuống, nhắm mắt lại bắt đầu cảm nhận thế giới này.
Lúc này, từ trên đại thụ ở trung tâm thế giới bỗng dưng rơi xuống một đóa hoa nhỏ, vừa vặn rơi lên đỉnh đầu Từ Cương.
Tức thì vẻ mặt Từ Cương thay đổi lộ vẻ như đã hiểu ra, căn nguyên linh khí ngũ hành của thế giới này bắt đầu hội tụ xung quanh Từ Cương.
“Được rồi, dừng lại đi, ta chỉ bảo ngươi cảm thụ cũng không hề nói ngươi có thể hấp thu.”
Từ Phàm kịp thời ngăn lại hành vi hấp thu căn nguyên linh khí ngũ hành của Từ Cương.
“Ta cũng không cố ý đâu sư phụ, chỉ là vừa rồi ta không nhịn được.” Từ Cương gãi đầu cười nói.
“Tông môn còn chưa giàu có, căn nguyên linh khí ngũ hành nơi này vẫn chưa thể hấp thu được.” Từ Phàm nói, trong lòng không khỏi cảm thấy hơi chua xót, giống như bản thân đường đường là một người lớn trong nhà nhưng lại không mua nổi đồ chơi cho con nhỏ vậy.
“Ta biết rồi sư phụ, ta có thể ở lại đây ngộ đạo không?” Từ Cương hỏi.
“Có thể, sau này mấy người các ngươi đều có thể tới đây, thế nhưng không thể hấp thu căn nguyên linh khí ngũ hành nơi này, bọn chúng còn phải diễn hóa thế giới này nữa.” Từ Phàm dặn dò.
“Đã hiểu.” Từ Cương khẽ gật đầu một cái.
“Ngươi ở lại đây từ từ ngộ đạo đi.” Từ Phàm vừa dứt lời lập tức rời khỏi tiểu thế giới này.
“Đây chẳng khác nào có thêm một nơi tuyệt vời để ngộ đạo, nhưng mà hình như cũng chẳng có tác dụng gì.” Sau khi rời khỏi Từ Phàm mới khẽ nói.
“Chủ nhân, sau khi thế giới này trưởng thành đến tình trạng nhất định thì có thể lập ra một vài pháp tắc, ví dụ như mở ra một phương pháp tu luyện mới, bất kỳ người nào cũng đều có thể tu luyện chẳng hạn.” Bồ Đào đưa ra ý kiến.
“Không phải trước đây cũng đã nói điều này rồi sao? Trừ điều này ra có còn chỗ tốt nào khác hay không?” Từ Phàm hỏi.
“Có thể thu thập chân linh chi hồn từ Tu Tiên giới sau đó cho đầu thai vào trong tiểu thế giới này.”
“Còn có thể giúp chủ nhân suy diễn công pháp nữa!” Bồ Đào liệt kê.
“Có thể gia tăng tốc độ thời gian trôi qua không?”
Từ Phàm đột nhiên nghĩ đến cái gì đó, sau khi tấn cấp đến Hóa Thần kỳ, cảm giác cảnh giới tu vi đã đủ dùng, hắn cũng không còn gấp gáp việc tăng nhanh tốc độ thời gian để đến đại hạn rồi tấn cấp nữa.
“Hiện tại không được, chỉ có pháp tắc thời gian đại đạo cơ bản nhất, muốn tăng tốc độ thời gian thì thế giới cần phải tiến hóa càng thêm hoàn thiện hơn mới được.” Bồ Đào đáp.
“Ừ, tạm được, trước tiên cứ như vậy đi.”
Từ Phàm gật đầu một cái, về chuyện tăng tốc độ thời gian đành để sau này lại nghĩ biện pháp vậy.
Từ Phàm trở lại tiểu viện, nằm xuống cái ghế dựa quen thuộc, hướng về phía Bồ Đào cất tiếng: “Kể chút chuyện thú vị nghe đi!”
Lúc này, một cái màn sáng chợt xuất hiện trước mặt Từ Phàm, bên trên là hình ảnh mấy nàng Thỏ Ngọc Quang đang bán cà rốt tươi ngon.
“Cà rốt tươi ngon đây, một củ chỉ có 10 linh thạch, mua nhiều còn được ưu đãi, mau tới mua đi!” Một thiếu nữ tai thỏ tu vi Nguyên Anh kỳ đứng trước một gian hàng hô lớn.
Còn có mấy nàng Thỏ Ngọc Quang cũng đang lớn tiếng rao hàng trên những con phố khác nữa.
“Không phải các nàng rất thích ăn cà rốt tươi ngon sao? Tại sao lại bắt đầu bán đi rồi?” Từ Phàm tò mò hỏi.
“Sản lượng cà rốt tươi ngon của tộc Thỏ Ngọc Quang quá dồi dào, lại thêm sau khi đến Nhân Giới bên này mới phát hiện các nàng càng thích ăn Linh Quang Thảo và các loại linh quả như Linh Thủy Bình Quả (táo), Điềm Thủy Quất Tử (quýt), Long Vĩ Hương Tiêu (chuối tiêu) hơn, nhưng mà những loại linh quả này đều phải dùng linh thạch để mua, cho nên Thỏ Ngọc Quang mới phải làm như vậy.”
“Bây giờ tất cả Thỏ Ngọc Quang đều vô cùng si mê linh quả của Ẩn Linh môn chúng ta, trình độ si mê không hề thua kém so với cà rốt tươi ngon lúc trước.”
Từ Phàm nghe nói thế thì bật cười, trên thế giới này luôn luôn sẽ có một loại đồ vật nào đó khiến cho ngươi phải điên cuồng yêu thích.
Sau vấn đề tự do cà rốt tươi ngon, các nàng lại có thêm những nhu cầu khác.
“Bây giờ một vài Thỏ Ngọc Quang có tu vi tương đối cao đã bắt đầu đến Nhân Giới tìm việc làm.”
“Càng lúc càng có nhiều Thỏ Ngọc Quang bằng lòng làm hộ lý cho Thiên Khôi Sư Nhân Tộc, chỉ cần bảo đảm các nàng được ăn linh quả một ngày ba bữa là được rồi.”
“Hiện tại tộc Thỏ Ngọc Quang đang điều chỉnh lại tỷ lệ trồng linh quả và cà rốt tươi ngon.”
“Nhưng mà bởi vì kế hoạch Tuyệt Thực Tụ Linh Trận đã tiến hành đến phần cuối, tộc Thỏ Ngọc Quang vừa vặn ở bên trong phạm vi được bao phủ, mật độ linh khí trong không khí thưa thớt, cho nên cũng không thể bồi dưỡng ra linh quả phẩm chất cao.” Bồ Đào tiếp tục nói.
“Cái tộc tiểu thỏ tử này cũng thật là thảm, Bồ Đào, hãy khôi phục lại mật độ linh khí trong lãnh địa tộc Thỏ Ngọc Quang đi!” Từ Phàm mỉm cười dặn dò.
“Tuân lệnh.”
Bên trong lãnh địa của tộc Thỏ Ngọc Quang, một đám Thỏ Ngọc Quang đang khóc không ra nước mắt nhìn chằm chằm rừng cây linh quả.
“Ngọc Hương tỷ tỷ, chúng ta đã không còn linh thạch để làm chất dinh dưỡng cho rừng cây ăn quả này nữa.” Một con thỏ nhỏ lên tiếng.
“Đúng vậy, không biết tại sao những năm gần đây thiên địa linh khí càng ngày càng ít đi, trước kia cũng không cần phải dùng linh thạch làm chất dinh dưỡng như vậy.” Một con thỏ nhỏ khác nhìn cây linh quả phía trước ngay cả lá cây cũng sắp rủ xuống đất tiếp lời.
“Tâm huyết suốt mấy năm nay của chúng ta, cứ như vậy mà không còn nữa rồi sao?” Một thiếu nữ trên đầu mọc ra hai cái tai thỏ nói với vẻ tràn đầy thương tâm.
Mấy năm trước, thời điểm nàng đi Nhân Giới làm hộ lý cho Thiên Khôi Sư, đã được ăn qua linh quả của Nhân Giới bên kia, trong lúc nhất thời vô cùng kinh ngạc.
Không ngờ trên đời này lại có trái cây ăn ngon đến như vậy.
Sau khi trở lại tộc đàn, nàng lập tức bán hết toàn bộ gia sản, quay lại Nhân Giới mua mấy loại cây giống linh quả trở về dốc sức trồng trọt.
Vốn dĩ tình hình sinh trưởng trước đó rất tốt đẹp, thế nhưng càng về sau linh khí trong thiên địa càng ngày càng ít dần, tình hình sinh trưởng của mấy cây linh quả nàng trồng càng lúc càng chậm chạp.
“Ngọc Hương tỷ tỷ, mấy người chúng ta sẽ đi ra ngoài bán mình, linh thạch kiếm được đều đưa cho ngươi, ngươi nhất định phải vực dậy rừng cây linh quả này.” Một con thỏ nhỏ chợt lên tiếng, ánh mắt tràn đầy kiên định.
Lời nói của nàng ta lập tức nhận được sự tán đồng của những con thỏ nhỏ khác.
“Ta đã nói bao nhiêu lần rồi, chúng ta đi Nhân Giới làm việc gọi là hộ lý chứ không phải đi bán mình!” Thiếu nữ tai thỏ lại uốn nắn lần nữa.
“Ngọc Hương tỷ tỷ, đến bên kia làm hộ lý cho người ta thật sự có thể được ăn linh quả sao?”
“Có Long Vĩ Hương Tiêu hay không?” Tiểu thỏ tử tràn đầy mong đợi hỏi.
Mấy tiểu thỏ tử khác cũng nước mắt lưng tròng nhìn thiếu nữ tai thỏ.
“Tu vi các ngươi đều chỉ là Trúc Cơ kỳ và Kim Đan kỳ, đi Nhân Giới cũng rất nguy hiểm, nói không chừng sẽ bị tu sĩ Nhân tộc nhìn thuận mắt mà chém mất.”
“Chỉ có hóa thành hình người, qua bên Cương Thiết Trường Thành đăng ký mới có thể đi Nhân Giới làm hộ lý cho những Thiên Khôi Sư kia.” Thiếu nữ tai thỏ nói.
“Còn phải hóa thành hình người nữa sao?” Con thỏ nhỏ hỏi lại với vẻ hơi thất vọng.
Ngay tại lúc này, linh lực trong không khí đột nhiên tăng lên rất nhiều, từ từ khôi phục đến trạng thái giống như mấy năm trước.
Thiếu nữ tai thỏ hơi hơi cảm thụ một chút, sau đó vui mừng nói: “Linh lực trong thiên địa đã trở lại rồi, cây linh quả chúng ta trồng sau này cũng có thể kết quả rồi!”
Nghe thấy lời thiếu nữ tai thỏ nói, mấy con thỏ nhỏ nháy mắt hưng phấn lên, sôi nổi vây xung quanh thiếu nữ tai thỏ.