Chương 492: Giảng đạo
Chương 492: Giảng đạo
“Thật là dễ dàng thỏa mãn mà ~” Từ Phàm thấy tình cảnh hoan hô cười nói của tộc Thỏ Ngọc Quang sau khi linh lực khôi phục không khỏi cảm khái.
Lúc này pháp khí truyền tin của Từ Phàm đột nhiên nhận được một tin tức, là Yêu Tôn của tộc Thỏ Ngọc Quang gửi tới.
“Cái này còn phải cảm tạ ta.” Từ Phàm nhìn tin tức vừa cười vừa nói.
“Bồ Đào, tăng giá chiếc nhẫn thu nạp linh lực bán cho tộc Thỏ Ngọc Quang lên hai mươi phần trăm, tiến hành quy định đăng ký tên thật, mỗi một con thỏ chỉ có thể mua một cái.” Từ Phàm cười nói.
Cảm kích thì cảm kích, nhưng vẫn phải nhổ lông dê.
“Tuân lệnh, chủ nhân.” Trong giọng nói của Bồ Đào hơi lộ ra ý cười.
“Sau này ở trước mặt ta không cần phải che giấu tâm tình, nếu thật sự muốn định dạng ngươi thì ta đã định dạng từ sớm rồi.” Từ Phàm quay đầu nói.
“Tuân lệnh.” Giọng nói càng thêm lộ vẻ tôn kính.
... ...
“Xin chào, ta muốn đổi bảo khí Hỏa Linh Kiếm cấp năm.”
Bảo khố Ẩn Linh môn, một vị đệ tử của Thiên Linh tông nói với con rối canh giữ bảo khố.
“Đây là quyền mua một món bảo khí cấp năm cuối cùng trong định mức của ngươi.” Con rối canh giữ bảo khố giao hộp ngọc dài cho vị đệ tử của Thiên Linh tông kia, vật được phong tồn(1) bên trong chính là hỏa linh kiếm mà hắn cần.
“Ta biết rồi.” Vị đệ tử của Thiên Linh tông kia vừa dứt lời lập tức rời khỏi bảo khố, trở lại trong động phủ.
“Cuối cùng cũng đã dùng hết năm lần cơ hội hoán đổi, ít nhất trên phương diện này cũng không uổng phí.” Lâm Vân lên tiếng.
Hắn vốn chỉ là một đệ tử nội môn Nguyên Anh kỳ bình thường của Thiên Linh Tông, chiến lực không cao không thấp, thiên tư so với bên trên thì không đủ bên dưới lại có thừa.
Nguyên bản hắn chỉ ôm thái độ thử một lần mà thôi, báo danh cho quản sự tông môn đi Ẩn Linh môn, vậy mà thực sự được chọn trúng.
Thật không nghĩ tới sau khi tiến vào Ẩn Linh môn mới là bắt đầu của những điều ngạc nhiên vui mừng.
Đầu tiên là trong đợt kiểm tra chuyên nghiệp ở Ẩn Linh môn, hắn mới biết được con đường thích hợp nhất với bản thân lại là nhất đạo Ngũ Hành Kiếm Trận.
Ôm tâm lý tò mò, tùy tiện luyện thử một chút xem sao, cảm giác kia giống như là kiếm khách đệ nhất thiên hạ lần đầu tiên sờ đến kiếm, như là đao khách đệ nhất thiên hạ lần đầu tiên chạm vào đao vậy.
Hắn bắt đầu tu luyện nhất đạo Ngũ Hành Kiếm Trận, quả thật chính là lưu loát như nước chảy mây trôi, chẳng qua chỉ mới tu luyện một tháng thôi mà chiến lực đã vượt hẳn trước kia.
Sau đó hắn tiến hành đánh cược, lấy gia sản toàn thân đổi thành linh thạch, từ Ẩn Linh môn đạt được truyền thừa nhất đạo Ngũ Hành Kiếm Trận.
Sau đó chính là điên cuồng làm nhiệm vụ, càn quét điểm tích lũy, một lần lợi hại nhất chính là cẩu đến hạng hai trong trò chơi đại đào sát (trốn giết), chỉ vì có thể lấy được năm thanh bảo khí linh kiếm cấp năm.
Cho đến năm thứ ba, mới có thể đổi ra được một cái Hỏa Linh Kiếm cuối cùng.
Lâm Vân vuốt ve Hỏa Linh Kiếm, nói với vẻ đầy cảm khái: “Ta như thế này có tính là đã thoát thai hoán cốt rồi không?”
Hắn đột nhiên nhớ đến một câu nói từng nghe được từ trong miệng đệ tử Ẩn Linh môn.
Lặng lẽ cố gắng, sau đó khiến tất cả mọi người đều phải kinh diễm.
“Thời gian còn lại đành làm nhiều thêm mấy nhiệm vụ, coi như là hồi báo ân tái tạo của Ẩn Linh môn vậy.” Lâm Vân nói tới đây đột nhiên có chút hâm mộ đệ tử Ẩn Linh môn.
“Còn chưa đến một năm thời gian nữa đã phải trở về, thật là có hơi không nỡ rời khỏi nơi này.”
Lâm Vân dứt lời bèn đứng dậy đi ra ngoài, hôm nay là trận chung kết tháng của trò chơi đại đào sát, hắn tuyệt đối không thể vắng mặt được.
Bởi vì Ẩn Linh môn không có đệ tử cấp bậc Nguyên Anh, cho nên cấp bậc trò chơi đại đào sát này chẳng qua chỉ là nội chiến của Thiên Linh tông bọn họ mà thôi.
Lần này hắn đã gom góp đủ năm thanh bảo khí linh kiếm ngũ hành, chiến lực tăng mạnh.
Hiếm thấy một lần mạnh mẽ đi vào trận chung kết, cuối cùng lại tiếc nuối thất bại dưới tay thập đại đệ tử Nguyên Anh kỳ.
“Lâm Vân sư huynh, ngươi trọng tu đạo pháp rồi sao?” Vị đệ tử của Thiên Linh tông đã đánh bại Lâm Vân tò mò hỏi.
“Đã sửa tu được hơn một năm rồi, hôm nay đúng lúc gom góp đủ bảo khí cần thiết, mới may mắn được tiến vào vòng chung kết.” Lâm Vân cười nói.
“Lâm Vân sư huynh cũng không phải là may mắn, đợi sau này trở lại Thiên Linh tông rồi hai người chúng ta nên giao lưu nhiều hơn.” Vị đệ tử của Thiên Linh tông kia mỉm cười nói.
Trong đầu vị đệ tử của Thiên Linh tông kia vẫn còn vang vọng một chiêu cuối cùng mà Lâm Vân đánh ra, có vẻ vẫn còn chưa thể sử dụng thuần thục, nhưng uy năng đã đủ để làm hắn phải coi trọng.
“Nhất định.” Lâm Vân gật đầu đáp ứng.
Mấy tháng sau, một chiếc tinh chu của Thiên Linh tông hạ xuống bình nguyên sau chủ phong.
Lâm Vân và các sư huynh đệ cùng nhau bước lên tinh chu quay trở về tông môn.
Theo tinh chu cất cánh, Lâm Vân có hơi không nỡ nhìn Ẩn Linh đảo càng lúc càng nhỏ, nói: “Hy vọng vẫn còn cơ hội được đến.”
Trong Ẩn Linh môn, Từ Phàm nhìn đệ tử đã trở về tông môn mỉm cười hỏi: “Ở Thiên Linh tông có thu hoạch gì không?”
“Tiền bối Thiên Linh tông rất chiếu cố chúng ta, ngoại trừ địa phương cốt lõi nhất của bọn họ ra, những địa phương còn lại đều miễn phí mở ra với chúng ta.”
“Bí cảnh tu hành, bí cảnh ngộ đạo, tàng kinh các, bí cảnh chiến đấu.”
“Hệ thống công pháp thần thông của Thiên Linh tông cũng có rất nhiều chỗ thú vị.”
“Lúc gần đi có một người đưa chúng ta một giọt căn nguyên ngũ hành tương đối phù hợp.”
“Chúng ta chung sống với đệ tử Thiên Linh tông bên kia cũng đều rất tốt.”
Từ Phàm nghe đệ tử trở về báo cáo, trên mặt lộ ra biểu cảm hài lòng, sờ sờ cằm nói: “Sao cứ có cảm giác cách cục Ẩn Linh môn chúng ta hơi nhỏ nhỉ?”
“Bồ Đào, thông báo toàn bộ tông môn một tháng sau ta sẽ giảng đạo, cũng bao gồm cả đệ tử trao đổi mới tới của Thiên Linh tông.” Từ Phàm nói với Bồ Đào.
“Tuân lệnh “
Từ Nguyệt Tiên đứng bên cạnh thiếu chút nữa đã trợn trắng mắt, rốt cuộc ngươi cũng nhớ tới chuyện này rồi sao?
Sau đó không lâu, toàn bộ Ẩn Linh môn đều biết được tin tức Đại trưởng lão sẽ giảng đạo, tất cả đều vô cùng hưng phấn.
Trong phút chốc những đệ tử không đi Thiên Linh tông bắt đầu cảm thấy may mắn, những năm gần đây, theo thời gian rãnh rỗi của Đại trưởng lão càng tăng lên, đã rất lâu rồi không có mở đại hội giải thích nghi hoặc như mấy năm đầu nữa.
Chỉ có khoảng thời gian trấn thủ ở Cương Thiết Trường Thành các đệ tử mới đạt được lợi ích thực tế, nhưng cũng chỉ có số ít đệ tử mới đạt được tiện nghi.
Lúc này, Hùng Lực mới vừa trở lại Thiên Linh tông, sau khi biết được tin tức này không khỏi nhếch miệng cười lên.
Một tháng sau, ngoại trừ những Luyện Khí Tông Sư phải tăng ca để cải tạo chiến hạm cự thú ra thì tất cả đệ tử còn lại đều đến cả.
Trên bình nguyên phía sau chủ phong, một cái đạo tràng khổng lồ được xây dựng chỉ trong thời gian cực ngắn, lớn đến mức đủ để dung nạp hơn hai trăm ngàn người.
Từ Phàm ngồi xếp bằng ở chính giữa, hơn mười vạn đệ tử cộng thêm đệ tử Thiên Linh tông mới tới ngồi vây quanh ở vòng ngoài.
“Đại trưởng lão giảng đạo Âm Dương Ngũ Hành, đúng lúc hợp với đạo ngũ hành linh vực của ta, sau đợt này, không biết ta có thể lĩnh ngộ được bao nhiêu.” Trảm Linh ngồi xếp bằng ở hàng đầu tiên nói với vẻ tràn đầy mong đợi.
“Sau khi giảng đạo kết thúc, nếu như Trảm Linh trưởng lão có nơi nào không hiểu thì có thể trực tiếp tìm sư phụ hỏi.” Từ Cương ở bên cạnh cười cười lên tiếng.
“Vẫn là tự mình tham ngộ ra tới tốt, nếu hỏi quá nhiều e rằng sẽ có tổn hại đạo tâm.” Trảm Linh nói.
Tổn hại đạo tâm chỉ là một mặt mà thôi, nhiều hơn chính là hắn đường đường là một Đại Thừa tôn giả chẳng lẽ không cần mặt mũi nữa sao?
“Thật ư? Ta lại không hề có cảm giác này.” Từ Cương vò đầu nói.
Lúc này tất cả mọi người đều đã vào vị trí, trên bầu trời hiện ra một đóa hoa sen, tỏa ra kim quang có chứa công đức khí vận.
“Bắt đầu giảng đạo.”
Giọng nói của Từ Phàm truyền khắp toàn bộ đạo tràng, để cho mỗi một vị đệ tử đều có thể nghe được rõ ràng.
“Thiên địa sơ khai, trước có âm dương, sau mới có ngũ hành, ngũ hành chi đạo, vạn linh... ...”
Theo Từ Phàm bắt đầu bài giảng, trên bầu trời dần dần có những hạt mưa linh quang lất phất rơi xuống.
___________
*Chú thích:
(1) Phong tồn: đóng kín để bảo tồn.