Chương 505: Thần tiên chi thành
Chương 505: Thần tiên chi thành
Cứ như vậy, tất cả vấn đề đều đã được giải quyết, sau khi Từ Phàm bế quan ba tháng lại bị một sự kiện cắt ngang.
Từ Phàm dùng linh khí ngũ hành ngưng tụ ra phân thân, xuất hiện trước giường hảo đồ đệ của hắn – Lý Tinh Từ.
“Quả đúng là đã xảy ra chút chuyện ngoài ý muốn, tâm ma của Tinh Từ cũng đi theo Tinh Từ tiến vào bên trong Bách Thế Luân Hồi.” Từ Phàm nhìn Lý Tinh Từ nói.
Đây đã là ngày thứ năm kể từ khi Lý Tinh Từ hôn mê, chiếu theo thời gian thì hắn đã ngây người ở một thế này ít nhất cũng hơn ba trăm năm rồi.
“Đại trưởng lão, có thể để cho ta tiến vào Bách Thế Luân Hồi của Tinh Từ nhìn thử hay không?” Tô Nhiễm Thiên hỏi.
“Ta cũng muốn đi.” Lý Sơ Phàm ở bên cạnh lên tiếng.
Nhìn hai người đang lo lắng, Từ Phàm lắc đầu.
“Thời điểm Tinh Từ vừa mới bắt đầu thì còn có thể đi vào, bây giờ hắn đã tiến vào luân hồi tầng thứ sâu hơn, nếu như các ngươi cứ vậy đi vào sẽ phá vỡ thế giới luân hồi của hắn.”
“Các ngươi cũng đừng quá lo lắng, phỏng chừng bây giờ Tinh Từ đang đọ sức với tâm ma kia, chờ ta đi vào giúp một tay là được rồi.” Từ Phàm nói.
Ngay từ lúc đầu, hắn sáng tạo ra thần thông Bách Thế Luân Hồi cũng đã cân nhắc đến vấn đề tâm ma.
Hễ là người tu luyện Bách Thế Luân Hồi, một khi sinh ra tâm ma, rất có thể nó sẽ đi theo người đó tiến vào bên trong Bách Thế Luân Hồi.
Ở bên trong Bách Thế Luân Hồi, tâm ma sẽ theo đó mà cấp tốc mạnh lên, ở trong mộng cảnh luân hồi cũng sẽ có địa vị ngang hàng với người tu luyện.
Ngay tại giai đoạn này, Từ Phàm cũng đã bày ra hậu thủ, chỉ cần tâm ma thôn phệ túc chủ trong mộng cảnh luân hồi thì mộng cảnh luân hồi sẽ theo đó nổ tung, tất cả đều sẽ hóa thành hư vô, chỉ còn mỗi một tia linh niệm căn nguyên của nguyên túc chủ là còn tồn tại.
Bản thể của túc chủ sẽ hấp thu một tia linh niệm này, sau đó sẽ tiến vào trạng thái diễn hóa trùng tu, thẳng đến khi linh niệm căn nguyên khôi phục lại tiêu chuẩn như lúc đầu, đến khi đó túc chủ mới có thể khôi phục.
Bình thường thời gian đều kéo dài khoảng chừng trăm năm, tương đương với một lần nhanh chóng trùng tu, dạng này đối với người tu luyện sẽ có chỗ tốt vô cùng lớn.
Đương nhiên, nếu như người tu luyện có thể chiến thắng tâm ma trong mộng cảnh luân hồi thì sẽ có thể hấp thu toàn bộ tâm ma biến thành lực lượng cho mình sử dụng, không chỉ thế mà còn có những chỗ tốt khác nữa.
Từ Phàm nghĩ đến với thiên tư của lão tứ Tinh Từ, ít nhất cũng phải đạt đến sau Hợp Thể kỳ mới có thể xảy ra việc này, thật không ngờ bây giờ đã có rồi.
“Sau khi ta đi vào, nếu trong ba ngày vẫn chưa đi ra thì hãy lập tức chuẩn bị quan tài Ngọc Linh ấm áp, cho vào trong đó năm giọt căn nguyên ngũ hành.”
“Làm như vậy thì sau trăm năm Tinh Từ cũng sẽ thức tỉnh.” Từ Phàm nói.
“Đại trưởng lão, ta đã hiểu rồi.” Tô Nhiễm Thiên gật đầu.
Phân thân tạm thời của Từ Phàm hóa thành một đạo hồng quang, trực tiếp chui vào mi tâm Lý Tinh Từ.
Luân Hồi Giới, một bong bóng không gian thần kỳ.
Từ Phàm vừa xuất hiện tại nơi này thì lập tức cau mày.
“Thế giới luân hồi này cũng chỉ là một vương triều bình thường, vì sao Tinh Từ lại không giải quyết được?”
Lúc này Từ Phàm đang đứng trước cổng thành của một tòa vương thành hùng vĩ.
Theo cảm ứng, Từ Phàm ngay lập tức tìm được Lý Tinh Từ của đời này.
Trong cung thái tử, Vương thành của Thiên Huyền Quốc.
“Thật xin lỗi sư phụ, đã làm cho người thất vọng rồi!” Lý Tinh Từ xấu hổ nhìn Từ Phàm nói.
“Ban đầu ta thấy đây cũng chỉ là một tâm ma bình thường, nhưng thật không ngờ tâm ma này vậy mà có thể nhìn thấu tất cả ký ức của ta, sau đó trói chặt với thiên đạo thế giới mộng cảnh luân hồi này.”
“Sau đó chỉ cần các ngươi dung hợp lại với nhau, một đạo căn nguyên chân linh còn lại kia chỉ có thể là hắn.” Từ Phàm tiếp nhận lời nói của Lý Tinh Từ.
“Đúng vậy, nhưng đây chẳng qua chỉ là một mặt trong đó mà thôi!”
“Càng nghiêm trọng hơn chính là thiên đạo của thế giới này lại là trật tự giả, tất cả mọi việc đều phải tuân theo luân lý cương thường trong thượng cổ thánh hiền.”
“Ta đã trải qua ba lần luân hồi tới tới lui lui trong cái thế giới luân hồi này, mỗi một lần tâm ma kia đều có biện pháp biến thành cha ta.”
Giọng nói của Lý Tinh Từ không tránh khỏi suy sụp. Đứng trước cục diện này, hắn không hề có một chút biện pháp nào.
“Cái tâm ma này của ngươi thật có ý tứ, nó vậy mà có thể nhìn thấu được ký ức của ngươi, thế trong đó nó có tính đến sự tồn tại của ta không?” Từ Phàm cảm thấy hứng thú hỏi.
“Chắc là có tính đến, cho nên mới đặc biệt lựa chọn ra tay trong mộng cảnh luân hồi này.”
“Ở chỗ này có thiên đạo hạn chế, cái cái gã cha kia của ta còn là nhất đại nhân quân của vương triều, thiên đạo chung lòng, vạn dân hướng tới.”
“Hiện tại chính là thời điểm vương triều cường thịnh, bách tính giàu có an khang, quan viên chuyên cần chính sự lại biết yêu thương dân chúng, mà cái gã cha tâm ma kia của ta thì ngay cả một khuyết điểm cũng không tìm được.” Lý Tinh Từ nói với vẻ tràn đầy bất đắc dĩ.
“Thế nên dù cho bây giờ sư phụ có đi ám sát thì thiên đạo cũng sẽ che chở hắn.”
“Nếu như sư phụ hủy diệt phương thế giới mộng cảnh luân hồi này thì đồ đệ của ngươi – chính là ta đây cũng sẽ không còn nữa.” Lý Tinh Từ thở dài.
Một đối thủ có thể nhìn thấu hết tất cả ký ức của bản thân, quả thật rất khó đối phó.
“Nghe ngươi nói như vậy đúng là có chút khó khăn mà!” Từ Phàm sờ sờ cằm cười nói, cảm thấy chuyện này càng thêm thú vị hơn.
“Nhất định phải dựa theo quy tắc của thế giới này sao?” Từ Phàm hỏi.
Lý Tinh Từ gật đầu một cái.
“Ở trong thế giới mộng cảnh luân hồi này, ta không thể làm ra bất kỳ hành vi nào gây tổn hại đến cha ta và quốc gia dù chỉ là một chút.”
“Nếu không thì sẽ bị thiên đạo tru diệt, đây cũng là điểm làm ta nhức đầu nhất.” Lý Tinh Từ nói.
“Vừa rồi ta có xem thử, Thiên Huyền quốc các ngươi chiếm cứ một nửa lãnh thổ trong khu vực này, phần còn lại chính là vùng đất Man Hoang.”
“Sự tình còn lại cũng dễ thôi!” Từ Phàm vừa cười vừa nói.
“Sư phụ, chẳng lẽ người muốn thống nhất dã nhân của tộc Man Hoang rồi lật đổ Thiên Huyền quốc sao?” Lý Tinh Từ tràn đầy thấp thỏm hỏi, đây là thủ đoạn mà hắn không bằng lòng nhìn thấy nhất.
“Ngươi xem sư phụ ngươi thành cái gì rồi?”
“Thần thông Bách Thế Luân Hồi của ngươi hình như đã biến dị, mỗi một thế ngươi đều sẽ liên kết với một thế giới thần bí.”
“Có khả năng hết thảy đều là thật, cũng có thể chỉ là hư ảo, tóm lại nhất định không thể gia tăng giết chóc.”
Từ Phàm làm người rất có nguyên tắc, phàm những việc trái với thiên đạo chắc chắn hắn sẽ không làm.
“Ngươi suy nghĩ nhiều rồi, có rất nhiều thủ đoạn để chiếm đoạt một quốc gia, không nhất định phải là chiến tranh.” Từ Phàm mỉm cười nói.
“Ngươi cũng đừng quản chuyện này nữa, việc còn lại cứ giao cho ta là được!”
“Vậy đành làm phiền sư phụ.” Lý Tinh Từ có hơi xấu hổ nói.
Từ Phàm gật gật đầu, sau đó thân ảnh biến mất khỏi hoàng cung.
Lý Tinh Từ nhìn lại thời gian, có hơi bất đắc dĩ nói: “Lại đến lúc phải đi bái kiến cái vị phụ vương kia rồi!”
Phân thân tạm thời của Từ Phàm đi đến vùng đất man hoang bên ngoài biên giới Thiên Huyền quốc.
“Trên đường đi đến đây, quả thực tâm ma kia đã thống trị quốc gia này rất không tệ.”
“Bách tính an cư lạc nghiệp, quân đội vì dân chống đỡ, đáng tiếc tâm ma dẫu sao cũng chỉ là tâm ma, luôn có thời điểm phải kết thúc.”
Từ Phàm nói, từ trong ý thức của bản thân phục chế ra phân thân Bồ Đào.
“Chủ nhân có gì phân phó?” Giọng nói của Bồ Đào vang lên.
“Hãy thành lập một quốc gia hoàn mỹ vô thượng tại nơi này, lấy thu nhận bách tính Huyền Thiên quốc làm chủ.” Từ Phàm nói.
“Nhiệm vụ đã thành lập.”
Từ Phàm lại vung tay lần nữa, trong hoang dã, một bộ lạc dã nhân trực tiếp bị Từ Phàm mê hồn.
Hơn một vạn dã nhân giống như con rối, dưới sự sắp xếp ngay ngắn trật tự của Bồ Đào, bắt đầu xây dựng thành thị.
Lúc này, trong hoàng cung của Huyền Thiên quốc.
Hoàng đế vĩ đại nhất từ trước đến nay của Huyền Thiên quốc, đang cười lạnh nhìn vị túc chủ này của hắn.
“Hoàng nhi, vì sao bằng hữu của ngươi tới thăm mà không dẫn đến cho ta nhìn một chút?”