Chương 506: Tâm ma
Chương 506: Tâm ma
“Bẩm báo phụ hoàng, bằng hữu kia của ta đến vô ảnh đi vô tung, trước khi rời đi cũng không hề chào hỏi với ta mà ta cũng không có cách nào.” Mặc dù Lý Tinh Từ biểu hiện có vẻ tôn kính nhưng ánh mắt lại cực kỳ lạnh lẽo.
Con hàng này đã thông qua ưu thế nhìn thấu hết thảy ký ức của mình mà chiếm hết tiện nghi.
Vô luận là một đời nào, con hàng tâm ma này kiểu gì cũng sẽ sinh ra sớm hơn hắn một bước, sau đó thành gia lập nghiệp rồi chờ đợi hắn được sinh ra.
Nếu như đồng quy vu tận mà có thể khiến cho thế giới mộng cảnh luân hồi bị hủy diệt thì hắn đã sớm ra tay rồi.
“Thật sao? Theo như sự hiểu biết của ta, vị bằng hữu kia của ngươi không có tư cách ra vào hoàng cung, tự ý để người ngoài tiến vào hoàng cung, hoàng nhi có biết sai chưa?” Hoàng đế Thiên Huyền quốc mặt đầy trào phúng nhìn túc chủ.
Thầm nghĩ, lần này cho dù sư phụ ngươi có đến cũng không thể nào lật trời.
Thiên đạo cũng đứng về phía ta, ngươi lấy cái gì để đấu với ta đây?
Lý Tinh Từ nhíu mày, chỉ bởi vì bị thiên đạo hạn chế, hắn đành phải cung kính hành lễ nhận tội.
“Thái tử không tuân thủ quốc pháp, giam cầm trong cung ba năm.” Hoàng đế Thiên Huyền quốc mặt đầy uy nghiêm ra lệnh.
“Nhi thần tuân lệnh.” Lý Tinh Từ cung kính hành lễ, trong lòng âm thầm mong mỏi sư phụ của mình nhất định phải ra sức, nếu không hắn chịu đựng chèn ép và oan ức nhiều năm như vậy sẽ phải uổng phí hết.
Sau khi Lý Tinh Từ cáo lui, Thiên Huyền quốc lập tức bắt đầu cảnh giới toàn quốc.
Nửa năm trôi qua trong thế giới mộng cảnh luân hồi, có một tin tức đột nhiên xuất hiện quét ngang toàn bộ Thiên Huyền quốc.
Truyền thuyết nói rằng, ở trong vùng đất hoang dã kia, có một thành trì Thần Tiên giống như trong truyền thuyết.
Ở nơi đó có thần y sinh sống, có nền tảng y học tiên tiến, có thể làm cho người ta bách bệnh bất xâm.
Có sơn trân hải vị, ngọc thực trân tu, hưởng hoài không hết.
Có núi vàng núi bạc tùy ý mà lấy đi.
Người nào độc thân không có thê tử, thành trì Thần Tiên kia sẽ giới thiệu cho ngươi một nàng thiếu nữ dung mạo hệt như thiên tiên, tính tình ôn nhu săn sóc, hiền lành giỏi việc nhà.
Còn cô gái nào độc thân không có trượng phu, cũng sẽ có công tử như thần tiên trung thành làm bạn.
Ở thành trì Thần Tiên, có thể hưởng thụ hết thảy những gì tốt đẹp nhất mà không cần phải vất vả làm việc.
Thời điểm tin tức này truyền khắp Thiên Huyền quốc, vô số người khịt mũi coi thường, cảm thấy chỉ có đồ ngốc mới tin.
Cuộc sống giống như bây giờ, khi mệt mỏi có chỗ nghỉ ngơi, bệnh tật thì có nơi chữa trị, đến khi già cả thì có người nuôi nấng, nhìn xem con đàn cháu đống mới là hạnh phúc nhất.
Dựa theo cách nói của vị hoàng đế giống như thượng cổ thánh hiền kia, chỉ cần bọn họ vẫn sống thật tốt đẹp thì chính là công thần lớn nhất của Thiên Huyền quốc.
Nhưng theo lời đồn truyền đi càng ngày càng mơ hồ, lại có vô số người trở về từ thành trì Thần Tiên mang theo số lượng lớn vàng bạc, tài bảo quay về quê cũ.
Dần dần mới làm cho không ít người tin tưởng.
Có một lão giả bệnh nặng sắp chết, một hôm đi vào thành trì Thần Tiên, được một vị thần y cứu chữa.
Ngay lập tức lão giả trở nên phấn chấn, mặt mày rạng rỡ, ngay cả chỗ tay cụt cũng có thể mọc dài ra lại, cuối cùng còn mang theo lượng lớn vàng bạc trở về, nói là muốn dẫn các hương thân đến thành trì Thần Tiên.
Lại có một lão hán xấu xí quê mùa vẫn còn độc thân dẫn theo một nàng dâu trẻ trung xinh đẹp như thiên tiên trở về, nói rằng muốn để cho tất cả nữ nhân đã từng xem thường hắn trước kia được mở mang tầm mắt, xem thử nữ nhân của hắn là như thế nào.
Một thời gian sau, đủ loại tin đồn nổi lên khắp nơi trong Thiên Huyền quốc, làm cho những người vốn có cuộc sống không như ý trong Thiên Huyền quốc, bắt đầu hướng đến địa phương kia.
Lý Tinh Từ bị nhốt trong cung Thái tử bỗng nhận được một tin tức như vậy.
“Không hổ là sư phụ, tại sao lúc đầu ta không nghĩ tới chứ?” Lý Tinh Từ nói, mắt nhìn về phía xa xa.
“Thành trì Thần Tiên, là một tồn tại có thể thỏa mãn tất cả dục vọng của con người.”
“Nhưng cái loại thành thị này một khi phát triển đến cuối cùng sẽ như thế nào?” Lý Tinh Từ nhìn phía xa nói, trong lòng nổi lên cơn tò mò vô hạn, loại thí nghiệm với tầng thứ sâu trong nhân tính này, trong nháy mắt đã làm hắn quên đi tình cảnh hiện tại.
Trên bầu trời thành trì Thần Tiên, Từ Phàm nhìn xuống thành thị phát triển bên dưới.
Ngẩng đầu nhìn lên thiên đạo nói: “Không biết một thành thị như vậy ngươi có thích hay không?”
“Không biết thiên đạo trong mộng cảnh luân hồi này có thể kéo dài đến kết cục sau cùng hay không?” Từ Phàm mỉm cười nói.
“Chủ nhân, có nên áp chế dục vọng của dân chúng trong thành một chút hay không?”
“Cũng đã đến điểm giới hạn rồi!”
Lời nói của Bồ Đào khiến Từ Phàm có hơi bất ngờ.
“Nhanh như vậy đã tới điểm giới hạn rồi sao? Theo đuổi dục vọng đối với người bình thường quả thật vẫn nông cạn như vậy.” Từ Phàm lắc đầu nói.
“Mang những người đã đạt tới điểm giới hạn kia, dẫn dắt đến phương hướng nghệ thuật đi!”
“Tìm tòi nghiên cứu nhân văn, triết học, thiên lý, toán học, như vậy đã đủ cho bọn họ theo đuổi cả đời rồi!” Từ Phàm suy nghĩ một lúc rồi nói.
Loại thành trì phóng thích nhân tính một cách hoàn mỹ này, nếu không tiến hành dẫn dắt thêm thì rất có thể sẽ xuất hiện loại tình trạng mà hắn đã dự đoán trước kia.
“Đã rõ.”
Mấy năm sau đó, càng ngày càng nhiều dân chúng Thiên Huyền quốc bắt đầu từ từ tin tưởng thành trì Thần Tiên.
Bởi vì mấy năm này, càng ngày càng có nhiều thánh hiền đi ra từ thành trì Thần Tiên.
Bình thường bọn họ ở trong một lĩnh vực nào đó đều sẽ đạt tới loại cảnh giới trong truyền thuyết.
Trong hoàng thành Thiên Huyền Quốc.
Hoàng đế của Thiên Huyền quốc xem tình báo trong tay do các châu các vùng từ khắp nơi truyền tới sắc mặt càng ngày càng khó nhìn, suýt chút đã không khống chế được cảm xúc.
“Rốt cuộc vị sư phụ của túc chủ này muốn làm gì? Hắn thật muốn hấp dẫn tất cả dân chúng của Thiên Huyền quốc đến thành trì Thần Tiên hết sao?” Hoàng đế của Thiên Huyền quốc mặt mày tối sầm nói, trong lòng hắn bắt đầu có một chút sợ hãi.
Hắn biết rõ tất cả trí nhớ của túc chủ, cũng càng biết thủ đoạn của vị sư phụ này của túc chủ.
“Hạ chỉ, để cho Hoàng Tướng quân triệu tập trăm vạn đại quân canh giữ ở thành trì Thần Tiên, không cho phép bất kỳ bách tính nào tiến vào thành trì Thần Tiên.” Hoàng đế Thiên Huyền quốc hạ chỉ.
“Tuân lệnh.” Thái giám bên cạnh đáp lời.
Hoàng đế Thiên Huyền quốc cũng biết, diệt thành là lựa chọn ngu xuẩn nhất, làm như vậy hắn sẽ mất đi sự ủng hộ của thiên đạo, càng sẽ làm cho sư phụ của túc chủ tìm được cơ hội trực tiếp đánh chết hắn.
Lại ba năm trôi qua trong thế giới mộng cảnh luân hồi.
Lúc này, toàn bộ biên giới Thiên Huyền quốc đều bị thành trì Thần Tiên chiếm cứ.
Vô số tòa thành trì Thần Tiên, vây kín xung quanh Thiên Huyền quốc.
Vô số bách tính bắt đầu chạy về phía thành trì Thần Tiên, để có thể sống những ngày tháng giống như trong mơ mà họ hằng mong ước.
Ngay cả quân đội canh giữ ở bên ngoài thành trì Thần Tiên, cũng chịu không được cám dỗ, len lén tiến vào thành trì Thần Tiên, hưởng thụ cuộc sống hoàn mỹ.
Lúc này, toàn hộ Thiên Huyền quốc đã có một nửa bách tính tiến vào thành trì Thần Tiên.
Toàn bộ thế giới mộng cảnh luân hồi, gần một nửa sinh linh đều nằm trong sự khống chế của thành trì Thần Tiên.
Những sinh linh kia sinh ra cảm giác thỏa mãn khi ở trong thành trì Thần Tiên , sẽ nhanh chóng thúc đẩy thiên đạo tiến hóa.
Khiến cho thiên đạo cũng càng ngày càng nghiêng về phía thành trì Thần Tiên, sự chú ý dành cho Thiên Huyền quốc càng ngày càng ít đi.
Mấy năm tiếp theo, trong cảnh nội Thiên Huyền quốc bắt đầu liên tiếp xuất hiện thiên tai, khiến cho vô số dân chúng phải trôi dạt khắp nơi.
Lúc này Từ Phàm mới chủ động xuất kích, tiếp nhận tất cả bách tính vào trong thành trì Thần Tiên.
Trong lúc nhất thời Thiên Huyền quốc rơi vào tình trạng thập thế cửu không(1), cả quốc gia hoàn toàn biến thành trống rỗng.
Sau đó lại có tin tức kinh người truyền ra, hóa ra thành trì Thần Tiên là do Thái tử của Thiên Huyền quốc cầu trời xanh ban cho bách tính một cuộc sống hoàn mỹ nhất.
Hoàng đế Thiên Huyền quốc chính là kẻ cầm đầu ngăn cản bách tính đến với một cuộc sống hoàn mỹ.
Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người trong thế giới mộng cảnh luân hồi đều lên án, nguyền rủa Hoàng đế Thiên Huyền quốc - kẻ đã ngăn cấm không cho bọn họ tiến vào thành trì Thần Tiên.
Sau đó bách tính còn thừa lại của Thiên Huyền quốc đều vô cùng phẫn nộ, mang Hoàng đế Thiên Huyền quốc vào bên trong tòa thành trì Thần Tiên được xây dựng đầu tiên.
“Phụ hoàng, ngươi cứ an tâm đi đi, ta sẽ thay thế ngươi để cho bách tính của Thiên Huyền quốc được sống một cuộc sống hạnh phúc viên mãn.” Lý Tinh Từ nói, trong mắt tràn đầy lãnh ý.
Theo áp đầu đao rơi xuống, hoàng đế tâm ma lập tức hóa thành một đoàn lực lượng tinh thuần nhất, dung nhập vào trong thân thể của Lý Tinh Từ.
Sau khi hết thảy đều đã trần ai lạc định, Lý Tinh Từ tràn đầy cảm kích nói với Từ Phàm: “Sư phụ nhọc lòng rồi!”
__________
*Chú thích:
(1)Thập thế cửu không, chắc là giống với thành ngữ Thập thất cửu không = Mười nhà, chín không. Chỉ cảnh hoang phế của chiến tranh.