Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 508 - Chương 508: Chương 508

Chương 508: Chương 508 Chương 508: Chương 508

“Ở Cực Không Chi Vực, ngươi sẽ không thể duy trì trạng thái này bao lâu, tranh thủ thời gian tìm một nơi khác thay đổi hình thái, hạ xuống đất liền.” Lão kiếm trong đầu Diệp Tiêu Dao nói.

“Ta biết rồi.” Trên mặt Diệp Tiêu Dao viết đầy mấy chữ không cam tâm.

“Chẳng phải chỉ là cơ duyên thôi sao? Mất cứ mất thôi, cùng lắm thì không đi đường tắt mà từng bước một vững vàng đi lên đỉnh phong, dẫu sao kết quả sau cùng đều như nhau.” Lão kiếm hiếm khi khuyên Diệp Tiêu Dao một câu.

Diệp Tiêu Dao gật đầu, sau đó hướng về phía lục địa bay đi.

Năm thanh linh kiếm ngũ hành đạo khí bảo hộ xung quanh Diệp Tiêu Dao, dùng tốc độ cực kỳ nhanh chóng bay đến khu vực kia.

Lúc này, Thiên Linh tôn giả nhìn nơi cự thú Yêu tộc hóa thành hài cốt, lầm bầm nói một mình: “Ngươi cứ việc chạy, có năng lực thì ngươi cứ tiếp tục chạy đi!”

“Bất kỳ chiến hạm cự thú Yêu tộc nào của các ngươi, hễ là ta cảm thấy vừa ý, không một chiếc nào có thể sống qua ngày mai.” Thiên Linh tôn giả khẽ nhếch khóe môi nói, dáng vẻ vô cùng đắc ý.

Hắn dẫn theo hạm đội tinh chu do mình mới thành lập tự do tự tại tuần tra khắp Cực Không Chi Vực, tiện đường làm một tài xế, bốn chiếc chiến hạm cự thú không biết từ đâu chui ra, vừa xuất hiện đã muốn công kích hắn.

Tình trạng sau đó tất nhiên giống như những gì Thiên Linh tôn giả diễn dịch, trực tiếp nhẹ nhàng giết ngược lại bốn chiếc chiến hạm cự thú Yêu tộc đối diện.

Ngoại trừ bốn chiếc chiến hạm cự thú Yêu tộc, ở phía xa còn có một chiếc chiến hạm cự thú khác đang chạy trốn.

Sau khi Thiên Linh tôn giả phát hiện tất nhiên không thể bỏ qua cho nó được, thế nhưng chiếc chiến hạm cự thú Yêu tộc còn lại kia vậy mà có tốc độ cực nhanh.

Tinh chu của Thiên Linh tôn giả nhất thời đuổi theo hồi lâu mà vẫn không kịp, cuối cùng còn phải dùng linh kiện gia tốc tinh chu Từ Phàm tặng cho hắn, mới miễn cưỡng đuổi kịp chiếc chiến hạm cự thú Yêu tộc kia.

Trên chiếc chiến hạm của Thiên Linh tôn giả kia, có rất nhiều hành khách nhìn thấy cảnh này.

“Thú vị, kiếm tu nhân tộc vậy mà lại xuất hiện trên chiến hạm cự thú của Yêu tộc, phỏng chừng đang mưu đồ gì đó, đáng tiếc bị tiểu tử Thiên Linh này phá hủy mất.” Cửu Kiếm tôn giả nhìn theo phương hướng Diệp Tiêu Dao rời đi nói.

“Sư phó, trên chiến hạm cự thú Yêu tộc kia thật sự có kiếm tu Nhân tộc sao?” Kiếm Vô Cực sợ hãi hỏi lại.

“Đúng vậy, tu vi mới chỉ Luyện Hư kỳ vậy mà cũng dám trà trộn vào chiến hạm cự thú Yêu tộc, không thể không nói kẻ này tài cao mà gan cũng lớn.” Cửu Kiếm tôn giả vừa cười vừa nói, trong mắt hiện lên một tia tán thưởng.

“Vị kiếm tu kia rất lợi hại phải không?” Kiếm Vô Cực hiếu kỳ hỏi tiếp.

“Thiên phú kém hơn ngươi một chút, thế nhưng cũng có thể coi như là rồng phượng trong loài người.” Cửu Kiếm tôn giả nói, nếu như đổi lại lúc vẫn chưa có đồ đệ, rất có thể hắn sẽ trước tiên thu làm đệ tử ký danh, sau đó nếu không tìm được ai phù hợp thì cũng có thể nâng lên làm đệ tử chính thức.

“Dù chênh lệch thiên phú nhưng không nhất định sau này hắn sẽ yếu hơn ta, sư phó có suy nghĩ thu hắn làm đồ rồi trả ta về hay không?” Kiếm Vô Cực hỏi.

So với việc ở bên cạnh Cửu Kiếm tôn giả, hắn càng muốn hưởng thụ phương thức sinh hoạt trong tông môn kia hơn, ở cùng một chỗ với các huynh đệ, cùng nhau đi làm nhiệm vụ, cùng nhau vui đùa.

“Ngươi đã tiếp nhận truyền thừa, muốn từ bỏ cũng không sao nhưng trước hết phải tiếp nhận bị ta truy sát.” Cửu Kiếm tôn giả nhìn đồ đệ chẳng biết an phận của mình nói.

“Ta sẽ cố gắng tu luyện mà sư phó!” Kiếm Vô Cực vội vàng lên tiếng.

“Đúng không, như vầy mới là đồ đệ ngoan của ta chứ!” Cửu Kiếm tôn giả mỉm cười hài lòng.

Kiếm Vô Cực cúi đầu xuống, đành phải lần nữa nhận mệnh.

Lúc này, Diệp Tiêu Dao đang di chuyển với tốc độ cao nên hắn vô cùng khó chịu, linh kiếm ngũ hành đạo khí hình thành kiếm trận phòng hộ quanh người hắn cũng có hơi không chống nổi.

Linh áp do Cực Không Chi Vực truyền tới làm cho hắn càng lúc càng khó chịu hơn.

“Lão kiếm, mau đi ra giúp ta!” Diệp Tiêu Dao không nhịn được nữa bèn hô lớn.

“Bình thường ta đã bảo ngươi phải luyện tập kiếm trận phòng hộ nhiều một chút nhưng ngươi vẫn không vâng lời, bây giờ đã biết nó quan trọng thế nào rồi chứ?” Lão kiếm vừa nói vừa thay thế Diệp Tiêu Dao điều khiển thân thể.

“Ngũ hành kiếm trận thủ hộ, chuyện nhỏ.” Lão kiếm cười nói.

Kiếm trận chuyển động đến tột cùng, vòng bảo hộ hóa thành hình dáng giống như đầu viên đạn, sau đó kiếm trận cùng với linh khí ngũ hành hóa thành linh diễm thúc đẩy, trong nháy mắt tốc độ nhanh hơn gấp hai ba lần so với ban đầu.

“Lão kiếm, vẫn là ngươi chơi kiếm trận đỉnh nhất a!” Diệp Tiêu Dao nhìn dạng kiếm trận phòng hộ này, không khỏi thở dài nói.

“Đây chẳng là gì, nếu không phải không gian bị phong ấn, ta còn có thể trực tiếp dùng linh kiếm kết thành truyền tống trận nữa cơ!” Lão kiếm nói.

“Ta biết ngươi lợi hại rồi mà.”

“Bây giờ chúng ta đi đâu thế?” Diệp Tiêu Dao hỏi.

“Đi theo cảm giác mà thôi, tới chỗ nào thì tới, hiện tại chỉ có thể tận lực bay đến một tòa tiên thành nào đó nếu không sẽ không kịp nữa.” Lão kiếm đáp lời.

“Cũng chỉ có thể như vậy.”

Ngàn dặm bên ngoài Tiên thành Lâm Sâm, Diệp Tiêu Dao giống như một cây trường thương trực tiếp ghim sâu vào lòng đất, đập ra một hố sâu.

Một canh giờ sau, biên giới hố to xuất hiện một cái tay.

Diệp Tiêu Dao mình đầy bụi đất bò ra, cố gắng ngồi xếp bằng xuống bắt đầu khôi phục.

“Cuối cùng cũng sống sót.” Diệp Tiêu Dao nhìn lên trời nói, trong lòng vẫn còn sợ hãi.

Mới vừa thoát khỏi Cực Không Chi Vực, cách mặt đất bên dưới còn đến mấy ngàn dặm, Diệp Tiêu Dao đã tiêu hao hết một tia linh khí cuối cùng.

Mặc dù không có linh khí phi hành, nhưng ở trên trời có quy luật rơi tự do nên hắn vẫn có thể yên tâm.

Chỉ cần ở trên trời khôi phục một chút linh lực, lúc sắp rơi xuống đất hắn kịp thời bay lên cũng thì không thành vấn đề.

Diệp Tiêu Dao tính toán rất tốt, linh lực cũng chậm rãi khôi phục.

Nhưng chính là lúc cách mặt đất mấy trăm dặm, hắn đột nhiên cảm giác được một tia khí tức tử vong, như thể đang có vật gì theo dõi mình vậy.

Sau đó Diệp Tiêu Dao không tự chủ dùng đến kiếm trận phòng hộ, đề phòng gặp phải nguy hiểm không biết.

Nhưng khổ nỗi linh lực khôi phục được rất ít, dược vật cấp tốc khôi phục linh lực đã bị hắn dùng hết lúc ở Cực Không Chi Vực rồi.

Mắt thấy kiếm trận phòng hộ không chống đỡ được bao lâu nữa, Diệp Tiêu Dao lại dùng hết một tia linh lực cuối cùng.

Rốt cuộc khi sắp rơi xuống đất, hắn phải lấy ra một cái pháp bảo phòng ngự mới bảo vệ được tánh mạng.

Diệp Tiêu Dao ước chừng ngồi tại chỗ suốt ba canh giờ khôi phục, mới xem như thong thả lại sức.

Ngay tại lúc này, một con rối Luyện Hư kỳ đột nhiên xuất hiện trước mặt Diệp Tiêu Dao.

“Người ngoại lai, trong kho số liệu không có số liệu thân phận của ngươi.”

“Xin hãy nói ra tên họ và tông môn của ngươi, cùng với vì sao lại đến chỗ này.”

Trong tay con rối Luyện Hư kỳ cầm một thanh trường kiếm, đứng ở trước mặt Diệp Tiêu Dao cất tiếng.

“Lão kiếm, có nên động thủ hay không?”

Diệp Tiêu Dao vừa mới khôi phục được một chút linh lực, cảm thấy muốn đánh chết con rối trước mắt cũng không thành vấn đề.

“Buông tha đi, ngươi không đánh lại con rối kia đâu!” Lão kiếm than thở đáp.

“Kiểm tra thấy người ngoại lai lộ ra địch ý, đang xin đánh chết.” Con rối nói một cách máy móc.

Ngay lúc này, trên bầu trời bỗng xuất hiện mười một đạo lưu quang, hợp với con rối hóa thành Thập Nhị Thiên Kiếm Tru Sát trận vây Diệp Tiêu Dao vào giữa.

“Một người ngươi cũng không đánh lại, chớ nói chi là mười hai người.” Lão kiếm nói.

Lúc này Diệp Tiêu Dao mới cảm thấy da đầu tê dại.

“Xin hãy báo ra tên họ, tông môn, cùng với tại sao lại tới nơi này!” Đôi mắt con rối lộ ra hồng quang, quét nhìn Diệp Tiêu Dao từ trên xuống dưới.

“Vạn Cừu, Kiếm Vương tông, bị người đuổi giết đến đây.” Diệp Tiêu Dao thuận miệng bia ra một tin tức.

“Tin tức không hợp với suy luận, người ngoại lai ngươi đang nói dối.”

“Xin hãy trả lời thẳng vấn đề, ngươi còn hai lần cơ hội.”

Trên thân mười hai con rối Luyện Hư kỳ bao vây xung quanh Diệp Tiêu Dao đều toát ra linh quang, Thập Nhị Thiên Kiếm Tru Sát trận cũng đã bước đầu thành hình.

“Diệp Tiêu Dao, Kiếm Vương tông, bị người đuổi giết đến đây.”

“Suy luận không hợp, ngươi chỉ còn một cơ hội cuối cùng.”

Thập Nhị Thiên Kiếm Tru Sát đại trận đã hoàn toàn thành hình, khí tức phát ra từ trong kiếm trận nói cho Diệp Tiêu Dao biết, hôm nay hắn nhất định phải làm một bé ngoan không nói láo.
Bình Luận (0)
Comment