Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 512 - Chương 512: Sự Trả Đũa Của Từ Phàm

Chương 512: Sự trả đũa của Từ Phàm Chương 512: Sự trả đũa của Từ Phàm

“Phân thân đó của đại trưởng lão đã bị dùng rồi, ngươi đi tặng thêm một cái khác đi.” Thái thượng tam trưởng lão nói.

Thiên Linh tôn giả ngơ ngác.

“Theo lý mà nói thì chuyện này nên do lão đại nói với ta, sao tới lượt ngươi rồi?”

“Bởi vì thứ mà ngươi cần tặng là phân thân Ngọc Trúc mà lão đại cho ta.” Thái thượng tam trưởng lão yếu ớt nói, trong ngữ khí có chút ai oán.

“Có cần ta đánh dấu là ngươi tặng hay không?”

Sau khi nghe thấy lời của lão tam, Thiên Linh tôn giả trong chốc lát vui vẻ trở lại.

“Bỏ đi, như thế thì cho thấy ta quá công lợi.” Thái thượng tam trưởng lão lắc đầu nói.

Hắn sớm đã nghĩ xong hết rồi, đợi đến khi trưởng lão của Ẩn Linh Môn trở thành luyện khí đại tông sư, hắn liền mượn quan hệ giữa lão đại và lão nhị, có thế nào thì cũng có thể trà trộn vào được một vị trí trong luyện chế tiên khí.

“Lần này đúng thật là khiến ta thuận mắt được một lần.” Thiên Linh tôn giả gật đầu nói.

Thái thượng tam trưởng lão Thiên Linh Tông quay đầu qua kia, hắn không muốn nói chuyện với lão nhị.

Ở trên Thập Vạn Lý Cự Hồ, Thiên Cát Quy mà Từ Phàm dẫn theo đang câu cá.

“Lão Quy, ngươi xem gần đây có phải ta rất xui xẻo không?” Từ Phàm nói.

“Hú hú~” Thiên Cát Quy thấp giọng kêu lên.

“Ngươi nói cũng đúng, Vân Vô Thường Thế, không có ai có thể luôn may mắn.” Từ Phàm nói.

Lọng báu công đức khí vận của hắn không còn nữa, trong lòng hắn luôn cảm thấy thiếu một thứ gì đó.

Lúc trước là cảm giác an toàn vô cùng mạnh mẽ, bây giờ cũng xuất hiện ra một vết nứt rồi, cứ luôn cảm thấy có người đang tính kế hắn.

“Hú hú~”Thiên Cát Quy lại thấp giọng kêu lên.

“Ta cũng muốn giống như ngươi, tìm một nơi an toàn để ở, nhưng cái người như ta lại không muốn chịu đựng giới hạn quá lớn, cảm giác vẫn nên dựa vào bản thân thì yên tâm hơn.” Từ Phàm thở dài nói.

Lúc này, Thiên Cát Quy liếc nhìn Từ Phàm, sau đó chầm chậm bò ra từ linh thuyền, nhảy vào trong Thập Vạn Lý Cự Hồ, bơi về hướng của Ẩn Linh Môn.

Nói chuyện với người này quá tốn sức lực rồi.

Đây là ý nghĩ lúc này của Thiên Cát Quy.

“Nói chuyện với ta mà ngươi cũng không chịu sao.” Từ Phàm tức giận nói.

“Lối đi giữa hai giới không còn nữa, một cái là bị hấp thụ, cái còn lại thì bởi vì lực không gian khu vực không ổn định nên sụp đổ rồi.”

“Có cần đi tiên thành bên cạnh lúc đầu để chiếm lĩnh một lối đi giữa hai giới nữa không, dù gì hiện giờ ở đó là địa bàn của yêu tộc.” Từ Phàm cân nhắc, nói.

“Thôi bỏ đi, bây giờ vẫn nên bế quan trước.” Từ Phàm nói, khi phân thân phát nổ đã hóa thành linh khí ngũ hành thanh khiết nhất.

Trong phòng bế quan, Từ Phàm có chút khó hiểu nhìn về hướng của đảo Cửu Phượng.

“Sao cảm giác có người đang gây chuyện.”

Từ sau khi lọng báu công đức khí vận của Từ Phàm biến mất, hắn luôn có một cảm giác bị nhắm đến.

Mà cảm giác đó chính là đến từ hướng của đảo Cửu Phượng.

“Lẽ nào đại lão phụ trợ Phượng Trường Ninh ở bên đó sắp động thủ với hắn rồi sao?” Từ Phàm nghĩ một lát rồi nói.

Đúng vào lúc này, Từ Phàm đột nhiên cảm thấy Bồ Đào có chút lạ thường.

“Chủ nhân, đã bắt được một đội con rối Hợp Thể kỳ.” Bồ Đào nói, trong ngữ khí có chút kinh ngạc.

“Đến từ đảo Cửu Phượng bên đó phải không?” Từ Phàm hỏi.

“Đúng, những con rối này được chế tạo từ dây chuyền sản xuất ở bên đó.” Bồ Đào nói.

“Đem lại đây ta xem.”

“Tuân mệnh.”

Không lâu sau, mười hai con rối Hợp Thể kỳ xuất hiện ở bên trong tiểu viện của Từ Phàm.

“Không ngờ lại là con đường khởi động linh tu tự mình tiến hoá.” Từ Phàm nhìn mười hai con rối Hợp Thể kỳ nói.

“Có mùi vị của cách mạng trí tuệ, lực tính yếu, nhưng năng lực logic mạnh, thú vị.” Từ Phàm xoa cằm, nói.

“Nhưng tốc độ thăng tiến chiến lực quả thực rất nhanh.”

“Những con rối này chỉ cần tìm thấy linh khoáng thích hợp, đặt vào trong hạt nhân linh năng của bản thân rồi luyện hóa, liền có thể nhanh chóng nâng cao cảnh giới, đáng tiếc là tính hạn chế quá lớn, cần một báu vật có thể áp chế nổi bọn chúng.” Từ Phàm nhìn con rối rồi đánh giá.

“Chủ nhân, ta có thể nuốt bọn chúng không?” Giọng của Bồ Đào vang lên.

“Bây giờ không được, đừng suốt ngày nghĩ nuốt cái này, nuốt cái kia, bây giờ ngươi đã rất mập rồi, tiêu hóa trước đi rồi hãy tính.” Từ Phàm nói.

Gần đây Bồ Đào đã nuốt không ít đồ tốt, cứ tiếp tục như thế thì rất dễ ăn không tiêu.

“Ta bảo sao gần đây tinh thần có chút không ổn định, thì ra thật sự có người tính kế lên người ta.” Từ Phàm nhìn mười hai con rối Hợp Thể kỳ rồi cười nói.

“Nếu đã như thế thì đừng trách ta không khách khí.” Từ Phàm nói.

Ba ngày sau, mười hai viên linh quang, mỗi viên linh quang đều có kích thước giống như quả cầu pha lê vậy.

“Trở về hết đi, trở về dốc sức phục vụ cho chủ nhân của các ngươi.” Từ Phàm cười nói.

Sau đó mười hai viên linh quang bay ra từ trong tay Từ Phàm, toàn bộ đều chui vào trong hạt nhân của con rối.

“Vị đại năng phụ trợ Phượng Trường Ninh đó lợi hại hơn ta tưởng, nếu như Bồ Đào không trải qua vài lần tiến hóa này, nói không chừng ta thật sự bại dưới tay hắn.”

“Ngươi ra tay với ta rồi, vậy trận đấu của chúng ta cũng bắt đầu rồi.” Từ Phàm nhìn về hướng của đảo Cửu Phượng, nói.

“Ngươi có năng lực đem mười hai con rối đến, ta cũng có năng lực đem tặng lại cho ngươi.”

Ở bên trong không gian dưới lòng đất, một Truyền Tống Trận khảm năm viên đạo khí Tiết Điểm, mười hai con rối đang đứng ở bên trên.

“Khởi động Truyền Tống Đới đi, đến mà không về không phải lễ, nghĩ chắc ngươi vì để truyền tống bọn họ tới, cái giá hao tổn cũng nhất định rất lớn.” Từ Phàm nói rồi khởi động Truyền Tống Trận.

Sau khi năng lượng của một trận dâng trào, mười hai con rối biến mất, năm đạo khí Tiết Điểm báo hư hỏng.

“Cái giá để truyền tống cũng đủ rồi, năm đạo khí Tiết Điểm, món nợ này sau này phải nghiêm túc tính với hắn.”

Sau khi làm xong hết mọi thứ, Từ Phàm lại bắt đầu bế quan.

Đại Phượng Đại Lục, cách Vương Thành hơn vạn lý.

Một luồng linh quang lóe qua, mười hai con rối Hợp Thể kỳ xuất hiện.

“Nhiệm vụ thất bại, trở về báo cáo cho quốc sư.” Một con rối Luyện Hư kỳ cầm đầu nói.

“Lúc này chúng ta mà đi tìm quốc sư thì sẽ đối mặt với nguy hiểm bị đào thải.” Một con rối có ánh mắt lấp lánh nói.

“Ai có thể đưa ra phương án tốt hơn?” Con rối cầm đầu dường như đã chấp nhận đề nghị này, mưu đồ tìm một kết quả tốt hơn.

“Giáng cấp những con rối cấp Luyện Hư kỳ, sửa lại số hiệu, phục vụ cho chủ nhân lại từ đầu.” Một con rối khác đề nghị.

“Lý luận logic ổn, bắt đầu thực hiện kế hoạch này.” Con rối cầm đầu nói.

Cửu Phượng Vương Thành, phủ quốc sư.

“Xem ra kế hoạch đã thất bại rồi.” Quốc sư trẻ thở dài nói.

Hắn phất tay, giải tán hết trận bàn diễn tập dùng công đức khí vận để hình thành.

“Rốt cuộc là ta khinh địch rồi, lần sau tập hợp một đội quân con rối Đại Thừa kỳ, xem ngươi làm thế nào.” Quốc sư trẻ hừm nhẹ một tiếng, thừa nhận sự khinh địch của bản thân.

“Việc xây dựng thuyền biển như thế nào rồi?” Quốc sư trẻ quay đầu nói với con rối hình người ở phía sau.

“Đã xuống nước hai chiếc thuyền biển, đã đưa vào hoạt động, trước mắt vẫn còn ba chiếc đang xây dựng.” Con rối nói một cách cung kính.

“Tư liệu tìm kiếm ở biển Vô Tận rốt cuộc là bao nhiêu, muốn nhanh chóng tích lũy ra con rối Đại Thừa kỳ rốt cuộc vẫn thiếu một chút.” Quốc sư trẻ thở dài nói.

Sau đó hướng mắt lên bầu trời, ánh mắt lóe ra một thần sắc kỳ lạ.

“Không biết kiếp này ta có thể đi đến bước nào?”

“Đợi ta trở về, ta nhất định sẽ khiến ngươi xương nát hồn ta, khiến cho hồn tiên của ngươi biến thành nguyên liệu cho Thiên Hồn Đăng.” Quốc sư trẻ nói, ánh mắt lóe ra một ý hận cuồn cuộn ngất trời.
Bình Luận (0)
Comment