Chương 516: Song song phi thăng
Chương 516: Song song phi thăng
“Cải tạo chiến hạm cự thú Yêu tộc cần thời gian ít nhất mười năm. Nói cách khác, ta cần ở nơi này trong mười năm, xây dựng phương pháp phòng không hiệu quả.” Từ Phàm nói.
“Nếu như vị đại năng giúp đỡ Phượng Trường Ninh kia quyết tâm muốn gây khó dễ cho ta, nhất định sẽ phái chiến hạm cự thú đã cải tạo tốt kia tới rình ta.”
“Dựa theo phương pháp cải tạo con rối kia của hắn, chiến hạm cự thú kia nhất định không đơn giản, nhất định phải phòng một tay.” Từ Phàm suy xét nói.
“Chủ nhân, ngươi có thể phái phân thân của ta qua đó.”
Giọng Bồ Đào vang lên.
“Phái ngươi qua đó? Đây không phải là sói vào bầy cừu sao? Những con rối kia bây giờ nói thế nào cũng chỉ coi là nửa Linh Tu có ý thức, nếu ngươi cắn nuốt quá nhiều, đại kiếp tấn cấp tiên khí sau này ước chừng sẽ rất khổ sở.” Từ Phàm lắc đầu nói, bác bỏ đề nghị này.
Hắn đã chôn xuống hạt giống ở nơi đó, hiện tại không cần lại phái quá nhiều người đi qua.
“Làm tốt nhiệm vụ phòng hộ là được rồi, khỏi cần nghĩ đến chuyện khác.” Từ Phàm nói.
“Ngoài ra trong sáu mươi năm này, ta cũng lấy được chút linh cảm từ trên người con rối tập kích ta, sau này ngươi có thể thêm vào pháp trận linh năng tự động tấn cấp này, như vậy nói không chừng về sau sẽ có bất ngờ ngoài ý muốn.” Từ Phàm nói.
“Có cần giải khoá linh trí không?” Giọng Bồ Đào có chút thấp thỏm.
“Đương nhiên không cần, nếu không sẽ lãng phí vô ích toán lực lớn như vậy của ngươi rồi sao?”
“Tất nhiên, nếu như những con rối kia tự động tiến hóa ra linh trí lại là tính toán khác.” Từ Phàm suy nghĩ nói.
“Đã rõ thưa chủ nhân.” Bồ Đào nói.
Đúng vào lúc này, toàn bộ Tu Tiên giới và Yêu Giới đều bị chấn động.
Hai cỗ khí tức kinh người truyền khắp cả hai giới nhân yêu.
Trong nhất thời, bất luận là Nhân tộc hay là Yêu tộc, tất cả đều khiếp sợ nhìn lên bầu trời, không rõ đã xảy ra chuyện gì.
Vùng Cực Không, nơi thông đạo dung hợp hai giới.
Chân thân to lớn của Kim Sí Đại Bàng kia xuất hiện trong vùng Cực Không.
Thượng Tôn Tinh Linh đứng cách Kim Sí Đại Bàng không xa.
“Tinh Linh tiểu nhi, xem ra thiên đạo giới này dung không nổi ngươi và ta, có dám đi Tinh vực ngoại giới thoải mái đánh một trận không?” Kim Sí Đại Bàng nhìn Thượng Tôn Tinh Linh hỏi, trong mắt đều là ý khiêu khích.
“Đánh nhau thì ta không bằng ngươi, nhưng nhiều nhất cũng chỉ là ngang tay, đánh cũng không có gì tốt.”
“Chim nhỏ ngươi mặc dù không phải rất thông minh, nhưng cục diện nên bố trí đều đã bố trí hết đúng không.”
“Để cho công bằng, ngươi và ta đồng thời phi thăng lên thế giới Đại Thiên, thế nào?” Thượng Tôn Tinh Linh híp mắt cười nói.
“Ngươi khinh ta ngốc à? Đường lui ngươi bố trí không biết bao nhiêu cái, nếu cùng ngươi phi thăng, Yêu tộc ta lại sẽ bị ngươi hố.” Kim Sí Đại Bàng lắc đầu nói.
“Ngươi và ta đều là người có thực lực cao nhất trong hai giới, có một vài vấn đề ngươi hẳn là có thể nhìn thấu.” Thượng Tôn Tinh Linh nói, chỉ lên bầu trời.
“Bất kể là bố trí của ngươi hay là của bố trí của ta, nếu như có hiệu quả, vậy cũng chỉ có thể sẽ chiếm được ưu thế nhất định, nhưng nếu muốn tộc này tiêu diệt một tộc khác, trừ khi ngươi và ta có một người biến mất trước tiên.”
Kim Sí Đại Bàng mặc dù không muốn tán thành lời Thượng Tôn Tinh Linh, nhưng hắn biết lời hắn ta nói là thật.
“Nếu như ta không phi thăng thì làm sao bây giờ?” Kim Sí Đại Bàng nhìn Thượng Tôn Tinh Linh hỏi.
“Trước khi chúng ta phi thăng, nếu không thì đánh một trận thật hoành tráng, để ta xem những năm này ngươi có tiến bộ hay không?” Kim Sí Đại Bằng nói.
Bây giờ hắn đang trải qua cuộc sống ở thế giới này rất thoải mái, trên có mỹ nhân vây quanh bên người, dưới có vạn yêu chắp tay thần phục.
Sau khi phi thăng lên thế giới Đại Thiên, hắn nhiều lắm cũng là dựa vào cha hắn trải qua chút ngày sung sướng mà thôi.
Cho nên ý nghĩ của hắn chính là, có thể ở giới này đợi bao lâu thì cứ đợi bấy lâu, nhưng lại không nghĩ tới hôm nay tên Thượng Tôn Tinh Linh này sẽ bức vua thoái vị.
“Ngươi còn muốn đánh nhau, ngươi muốn lập tức phi thăng sao? Thiên đạo giới này cầu còn không được đấy?”
“Nếu như ngươi để ý cảm nhận một chút, ngươi sẽ phát hiện linh khí xung quanh đều đã bị đổi thành tiên linh chi khí cả rồi.”
“Bây giờ chỉ cần tu luyện thêm chút, cửa phi thăng sẽ lập tức rộng mở vì ngươi.” Thượng Tôn Tinh Linh cười nói.
“Thậm chí ngươi chỉ cần hấp thu một chút tiên linh chi khí, cửa phi thăng kia cũng sẽ xuất hiện.”
“Chim nhỏ, ta biết lúc ngươi phi thăng sẽ mang theo Tiểu Hồng của ngươi. Ao này quá nhỏ, chứa không nổi ngươi và ta.”
“Đấu mấy ngàn năm, mặc dù lúc nào ta cũng kêu ngươi là chim ngốc, nhưng có lúc ngươi cũng đột nhiên biến thông minh.”
“Thành thật mà nói, những năm làm bằng hữu với ngươi tại Yêu Giới kia, thật ra vẫn rất không tệ.”
“Cùng ta phi thăng lên thế giới Đại Thiên, ngươi và ta vẫn là hảo bằng hữu, thế nào?” Thượng Tôn Tinh Linh chân thành nói.
“Ngươi mẹ nó còn có mặt mũi nói ta và ngươi là bằng hữu, nếu không phải cha ta, ngươi sớm đã hố chết ta!”
Nghe được lời Thượng Tôn Tinh Linh nói, Kim Sí Đại Bàng lập tức phẫn nộ nói.
“Đừng giận, khi đó không phải là nguyện vọng của riêng ta, ta là đứng trên lập trường của Nhân tộc mà làm.” Thượng Tôn Tinh Linh vội vàng giải thích, trong mắt mang theo chút ý cười.
Trong vùng Cực Không đột nhiên xuất hiện pháp tướng một Kim Sí Đại Bàng khổng lồ, vỗ cánh lao về phía Thượng Tôn Tinh Linh.
“Ngươi và ta chỉ có thể là địch nhân.” Kim Sí Đại Bàng cắn răng nói.
Đúng lúc này, vùng Cực Không phía trên đầu Kim Sí Đại Bằng đột nhiên phát ra một tiếng răng rắc.
Tiên linh chi khí tuôn ra vô tận, một bậc thang được tạo thành từ ngọc Tiên Linh xuất hiện.
Cuối bậc thang là một đạo quang môn.
“Quân Quy, chấn nát nó cho ta!” Kim Sí Đại Bằng phẫn nộ nói, không nghĩ tới Tinh Linh tiểu hài này lại nói.
“Chim ngốc, đừng giãy dụa vô ích nữa, an tâm mà đi thôi.”
“Rùa đen nhỏ kia của ngươi đã bị ta vây hãm rồi.” Thượng Tôn Tinh Linh cười nói.
Chỉ cần con chim ngốc này phi thăng lên thượng giới, Thượng Tôn Tinh Linh hắn chắc chắn trong vòng trăm năm diệt trừ thành công Yêu tộc giới này.
“Chén rượu Hồng Nhi cho ta kia! Tinh Linh tiểu nhi, ngươi thật hèn hạ!” Kim Sí Đại Bằng tức giận nói.
“Có phải dùng miệng đút cho không hửm?” Thượng Tôn Tinh Linh trêu chọc nói.
Đúng lúc này, Kim Sí Đại Bằng đột nhiên nhìn về một hướng, ở nơi đó hắn cũng cảm nhận được một luồng tiên linh chi khí, đó là dị tượng phi thăng.
“Các ngươi phi thăng cùng nhau, như vậy là có thể ở thế giới Đại Thiên song túc song phi rồi.”
“So với bá chủ Yêu tộc, thực sự thân phận Yêu nhị đại càng thích hợp với ngươi hơn.”
“Sau khi ngươi đi ta sẽ không diệt tộc Yêu tộc đâu, dù sao Nhân tộc còn cần địch nhân.” Thượng Tôn Tinh Linh bộ dáng nắm chắc thắng lợi trong tay nói.
“Tinh Linh tiểu hài, ngươi cho rằng thế này là có thể thắng ta sao?” Kim Sí Đại Bằng nói.
“Đã phi thăng, vậy thì cùng nhau.”
Một đạo linh châu xuất hiện trước mặt Kim Sí Đại Bàng, cuối cùng đột nhiên nổ tung, tạo thành một đạo quang môn.
“Ta đã từng nói ngươi thích hợp làm yêu nhị đại, gặp được chuyện gì không giải quyết được thì chỉ biết kêu cha ngươi.” Thượng Tôn Tinh Linh xem thường nói, nhưng lại có chút bất đắc dĩ. Kết quả này hắn đã đoán trước được.
Cuối cùng từ bên trong quang môn duỗi ra một cự trảo, trực tiếp bắt Thượng Tôn Tinh Linh về trong quang môn.
Trong quá trình bị bắt, Thượng Tôn Tinh Linh chỉ có mặt mũi tràn đầy khinh thường đối với Kim Sí Đại Bàng, không có một chút phản kháng nào.
Hắn biết, dù phản kháng cũng vô dụng.
“Tinh Linh tiểu nhi, món nợ này đến thế giới Đại Thiên lại tính với ngươi sau!” Kim Sí Đại Bàng nói, sau đó phi thân vào trong quang môn.
Cuối cùng hai giới bình tĩnh lại.
“Cái gì! Kim Sí Đại Bàng và Thượng Tôn đều phi thăng lên Thượng giới, lúc này không đánh khi nào mới đánh?” Trưởng lão số thứ tự thứ hai trong Hội Trưởng Lão hưng phấn nói.
“Cái gì! Thượng Tôn Nhân giới và Yêu Đế của chúng ta đều đã phi thăng lên thế giới Đại Thiên? Lúc này không đánh thì khi nào mới đánh?” Yêu Giới, một Yêu Tôn vô địch trong đại tộc đỉnh cấp trong mắt lóe hàn quang nói.