Chương 520: Tiểu thần thông Hạch Bạo.
Chương 520: Tiểu thần thông Hạch Bạo.
Từ Phàm nhìn bóng dáng vui sướng của Lôi Văn Khê mà nở nụ cười.
Đệ tử tông môn có thể là người không có thiên phú tốt nhất, nhưng tuyệt đối là người có hoàn cảnh trưởng thành vui vẻ nhất.
Từ Phàm cảm thấy sau lần này, lúc rảnh rỗi hắn giảng bài nhiều hơn cho những đệ tử này cũng rất không tồi.
Đúng lúc này, thân thuyền khổng lồ của số hiệu Xà Linh đã dừng trên trận pháp tông môn chờ Bồ Đào mở cửa.
Một tia sáng hiện lên, Trảm Linh xuất hiện bên cạnh Từ Phàm.
“Đại trưởng lão, ngươi đoán xem lần này ta tìm được thứ gì?” Trảm Linh hưng phấn nói.
“Linh Khoáng đủ để luyện chế một tinh chu!” Từ Phàm vui mừng nói.
“Tìm được một viên tinh thần ẩn chứa một lượng lớn căn nguyên linh khí ngũ hành. Số lượng này cũng đủ để toàn bộ đệ tử tông môn của chúng ta hấp thu mười mấy năm.” Trảm Linh hưng phấn nói.
“Đủ để toàn bộ đệ tử tông môn hấp thu hơn mười năm!”
Từ Phàm ngạc nhiên rồi, hắn trực tiếp vứt cần câu trong tay rồi đi theo Trảm Linh lên trên số hiệu Xà Linh xem.
Trong kho hàng không gian trên số hiệu Xà Linh, Từ Phàm cầm một viên căn nguyên linh thạch ngũ sắc, biểu tình trên mặt cực kỳ xuất sắc.
“Đại trưởng lão, những căn nguyên linh thạch ngũ hành này có đủ làm nguyên giới kia hoàn toàn trưởng thành không?” Trảm Linh cười nói.
“Vẫn chưa đủ, muốn biến nó thành một thế giới hoàn chỉnh đại đạo pháp tắc, không chỉ cần một lượng lớn linh khí ngũ hành, mà cần càng nhiều thời gian hơn.” Từ Phàm nói.
Đúng lúc này, Từ Phàm đột nhiên xuất hiện một tia linh cảm, sau đó lập tức không thể quay đầu.
“Nhưng mà có những căn nguyên linh khí này có thể làm nguyên giới đó tiến hoá càng thêm hoàn chỉnh, để đệ tử đi vào trong đó sẽ tu luyện càng thêm dễ dàng hơn.” Từ Phàm cười nói.
“Theo ta thấy, hiện giờ toàn bộ Tu Tiên giới không có tông môn nào mà đãi ngộ của đệ tử tốt hơn Ẩn Linh môn của chúng ta.”
“Chẳng những có thiên thanh linh khí để bình thường tu luyện, sau này càng thêm xa xỉ chính là còn có thể hấp thu căn nguyên linh khí.” Trảm Linh cười nói.
“Ngươi phát hiện ra căn nguyên linh khí này ở đâu?” Từ Phàm hỏi.
“Số hiệu Xà Linh có thể đi tới nơi sâu nhất của Vực Cực Không, khi đó đúng lúc có một Tai Họa tức diệt chứa đựng linh khí ngũ hành, khối tinh thần này ở ngay trong đó.”
Trảm Linh hưng phấn một lúc lâu vẫn chưa dừng lại giống như dân cờ bạc khi thấy máy đánh bạc quay vào ô trúng thưởng vậy.
“Trong Tai Họa có đồ tốt.” Từ Phàm vuốt cằm nói.
“Hình như ta từng nhìn thấy ghi chép tương tự ở Ma Thiên Tông, trong Tại Họa có rất nhiều đồ tốt, nhưng người gặp được thì rất ít.” Trảm Linh nói.
“Chờ tới khi ta có thời gian sẽ nghiên cứu thử xem có thể nghĩ ra cách làm Tai Họa dừng lại không.” Từ Phàm xoa xoa tay rồi nói.
Dù gì muốn tìm một Tại Họa ở khu vực bên trong của Vực Cực Không vẫn là rất dễ dàng.
“Đại trưởng lão, nghe nói ngươi bắt đầu tự luyện khí, có chuyện gì khẩn cấp xảy ra sao?” Trảm Linh hơi lo lắng hỏi.
“Không có chuyện gì, chỉ là ta cảm thấy sức phòng ngự của tông môn gần đây hơi yếu ớt nên muốn tăng thêm một ít.” Từ Phàm nói.
“Xem ra là kẻ địch bên ngoài muốn xâm lấn, có cần ta ở lại một thời gian không?” Trảm Linh nghiêm túc nói.
“Không có gì đâu, Trảm Linh trưởng lão muốn đi ra ngoài thì đi ra ngoài, tông môn có ta rồi, không cần lo lắng.” Từ Phàm vui mừng nói, trải qua nhiều năm như vậy, Trảm Linh đã hoàn toàn coi Ẩn Linh môn như nhà của mình vậy.
“Vậy được rồi, thật ra ta cũng muốn góp sức, nhưng ta biết ở thời khắc mấu chốt, có ta ở đây còn không bằng có thêm một cây pháo quỹ đạo.” Trảm Linh cười nói, hắn càng ngày càng nhận thức rõ ràng địa vị của mình trong tông môn hơn.
“Không đến mức đó, có một số việc, cho dù có nhiều pháo quỹ đạo cũng không làm được.”
“Không làm được thì không phải còn có Đại trưởng lão à?”
“Bây giờ ta chỉ nghĩ, chờ tới sau khi ta trọng tu, cũng không mơ có được chiến lực của Vô Địch tôn giả như Thái Thượng Đại trưởng lão của Thiên Linh tông, chỉ cần ngang hàng với Thiên Linh tôn giả là được.” Trảm Linh hơi mong chờ nói.
“Chuyện nhỏ, đạo tu luyện mà ta đề cử cho Trảm Linh trưởng lão không nói mạnh nhất, nhưng tu luyện đến Vô Địch tôn giả là hoàn toàn không thành vấn đề.” Từ Phàm mỉm cười nói.
“Nếu tu luyện đạo Ngũ Hành Linh Vực tới nơi sâu là có thể tuỳ tiện trực tiếp diễn hóa thần thông Ngũ Hành Bản Nguyên Đại Đạo, uy năng sâu không lường được.”
Từ Phàm vung tay lên, năm loại linh khí trực tiếp tạo thành một đạo thần thông Ngũ Hành Hạch Bạo mini.
“Trảm Linh trưởng lão, ngươi thử cảm nhận xem.” Từ Phàm nói rồi trực tiếp ném cho nàng.
Một đạo Huyết Hải xuất hiện phía sau Trảm Linh và trực tiếp bao bọc lấy đạo thần thông Hạch Bạo mà Từ Phàm ném tới.
“Đại trưởng lão chỉ dùng chút linh lực như vậy, còn không bằng linh lực sử dụng Hỏa Cầu Thuật cơ sở nhất, có thể sinh ra uy lực bao lớn?” Trảm Linh tò mò hỏi.
Nàng vừa dứt lời, chỉ thấy bên trong Huyết Hải đột nhiên nổ lên một đoàn ánh sáng huyết hoa.
Tâm thần Trảm Linh chấn động, lúc hắn cầm lấy thần thông này cũng không coi thường, chỉ là cảm thấy thần thông dùng chút linh lực phóng xuất ra, cho dù đại năng lớn đến mức nào, uy lực có thể bằng một kích toàn lực của Nguyên Anh kỳ sao?
“Đại trưởng lão, thần thông này của ngươi!” Trảm Linh khiếp sợ nói.
Nếu Trảm Linh chơi trò chơi thì chắc chắn sẽ ngạc nhiên hô Từ Phàm bật hack.
“Ta gọi thần thông này là thần thông Hạch Bạo!”
“Xem như là một loại nghiên cứu cấp độ càng sâu rộng với linh khí ngũ hành. Nếu Trảm Linh trưởng lão trọng tu về đỉnh phong, toàn lực thi triển thần thông này thì sẽ có hiệu quả thế nào?” Từ Phàm mỉm cười nói.
“Điều này không phù hợp lẽ thường, nhất định là Đại trưởng lão dùng phương pháp đặc biệt gì đó. Chỉ chút linh khí này tuyệt đối không thể thi triển ra một thần thông uy lực lớn như vậy.” Trảm Linh lắc đầu nói.
Hắn vẫn không tin chút ngũ hành linh lực đó có thể xuất ra một thần thông uy lực lớn như vậy.
“Trong Tàng Kinh Các có một vị đệ tử tên là Trương Học Linh, nếu trưởng lão có thời gian thì có thể tới tìm hắn nói chuyện thử xem, nói không chừng sẽ có thu hoạch bất ngờ.” Từ Phàm nói.
Khoảng thời gian trước Từ Phàm tới Tàng Kinh Các từng nhìn thấy Trương Học Linh một lần. Dưới tình huống không có thần thông Trú Nhan, hắn đã biến thành một lão nhân tóc bạc với khuôn mặt già nua, nhưng tinh thần lại càng thêm tràn đầy.
Từ Phàm đã từng hỏi hắn.
“Ngươi tăng lên Trúc Cơ kỳ từ khi nào?”
Hắn trả lời là: Một giây trước khi ta chết, trong chớp mắt khi ta cảm nhận được sinh mệnh hoàn toàn trôi đi.
“Ta đi gặp, hắn có thể trả lời thay ta sao?” Trảm Linh trưởng lão tò mò hỏi, hắn cũng đã từng gặp vị đệ tử này, coi như là đạo si.
“Đại trưởng lão, bây giờ ngươi có thể dạy ta thần thông Ngũ Hành Hạch Bạo này không, để ta luyện trước.” Trảm Linh hưng phấn xoa tay.
Sao lại không thể, Từ Phàm nói rồi lấy ra hai cái ngọc điệp đưa cho Trảm Linh.
“Hai cái ngọc điệp?” Trảm Linh ngạc nhiên nói. Thần thông phức tạp nhất mà trước kia hắn nhìn thấy cũng chỉ chiếm đầy một cái ngọc giản mà thôi.
Phải biết rằng, ngọc điệp bình thường chính là dùng để chịu tải công pháp truyền thừa khổng lồ rườm rà, ở đây còn chưa chiếm được một nửa nội dung.
“Trảm Linh trưởng lão, ngươi cầm lấy và đọc kỹ, những cái này vẫn chỉ coi như cơ sở thôi.” Từ Phàm cười nói.
Văn tự ghi chép lại thần thông Hạch Bạo cộng thêm sơ đồ, chú thích, danh từ giải thích, tổng cộng khoảng hơn sáu triệu chữ.
Từ Phàm cảm thấy, chỉ cầm Trảm Linh chuyên tâm tham ngộ một trăm năm, hẳn là có cơ hội dùng đến.