Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 537 - Chương 537: Linh Hương Ngọc

Chương 537: Linh Hương Ngọc Chương 537: Linh Hương Ngọc

Hùng Lực cùng với Thiên Vạn Binh từ trong quảng trường Thân Thể Phàm Nhân đi ra.

“Thật không dễ chơi mà, một chút cũng không dễ chơi.”

Mặc dù chiến thắng, thu được 10 điểm truyền thừa độc hữu thế nhưng Hùng Lực vẫn không vui.

Hắn bắt đầu cẩn thận nhớ lại, nhân duyên của mình thật sự kém đến vậy sao? Mấy người đối diện thà rằng thua trận cũng phải giết chết mình cho bằng được.

“Đại sư huynh chớ nên suy nghĩ nhiều, chỉ là hình tượng vô địch kia của ngươi đã xâm nhập sâu vào lòng các sư huynh đệ, khi ở vào vị trí đối địch thì ngươi đương nhiên sẽ trở thành họa lớn trong lòng bọn họ, trước tiên chém chết ngươi cũng là sách lược rất quan trọng.”

“Bọn họ làm như vậy cũng bởi vì coi trọng ngươi.” Thiên Vạn Binh ở bên cạnh lên tiếng an ủi, bất kể như thế nào, dù sao thì hắn nấp phía sau bắn tên cũng rất thoải mái.

Đột nhiên biến trở về thân thể phàm nhân cũng là một trải nghiệm hết sức mới lạ.

Nhất là sau khi chiến đấu xong, cảm giác phương diện linh hồn, tinh thần và nhục thể đều có tăng trưởng nho nhỏ.

“Chẳng lẽ thật sự là do hình tượng vô địch của ta quá xâm nhập lòng người sao?” Hùng Lực tự hỏi.

“Đúng, chính là đạo lý này.”

“Ở trong trò chơi, ngươi chính là sinh tử đại địch của sư huynh đệ chúng ta.”

“Ở bên ngoài trò chơi, lúc đối chiến với Yêu tộc thì bọn ta sẽ không chút do dự giao sau lưng mình cho đại sư huynh ngươi.” Thiên Vạn Binh ánh mắt tràn đầy kiên định nói, chỉ là âm thầm cảm thấy đáng tiếc, trong thí luyện Thân Thể Phàm Nhân kia không có hạng mục đại loại như pháo binh này.

“Vậy được, chúng ta đi nơi khác một chút, thuận tiện nhìn xem điểm truyền thừa này có thể đổi được thứ gì?” Hùng Lực lên tiếng.

“Vậy thì đúng rồi ~”

Hùng Lực cùng với Thiên Vạn Binh bắt đầu đi dạo nơi khác.

Lúc này, trên võ đài quyết đấu sinh tử, Lý Lôi Hổ đang bị một cái rễ cây mây trói gô, mông lộ ra bên ngoài.

“Mặc Uyển, ngươi nghe ta giải thích, chuyện không phải như ngươi nghĩ đâu!” Lý Lôi Hổ bị treo lên vội vàng la lớn.

“Đồ tể bá bá đi địa phương kia bởi vì hắn là Thiên Khôi Sư, linh hồn bị suy yếu do quá tải nên mới phải đi đến nơi đó.”

“Còn ngươi, linh hồn ngươi cũng suy yếu sao?”

Lâm Mặc Uyển mặt như băng sương, trong tay chợt xuất hiện một cái roi mây, nhẹ nhàng vung vẫy trong không trung.

Mấy năm trước hai nhà đã hứa hôn, chỉ cần đợi song phương đều tiến vào Nguyên Anh kỳ lập tức kết thành đạo lữ.

Cho nên nói, hiện tại Lâm Mặc Uyển chính là vị hôn thê của Lý Lôi Hổ.

“Ta thật sự bị cha ta dẫn theo mà, ta cũng không biết đó là nơi nào!”

Lý Lôi Hổ vừa định thốt lên câu nói này thì đột nhiên nghĩ đến Đại trưởng lão từng nói ra một câu cực kỳ nổi danh.

“Không nên giảng đạo lý với nữ nhân, nếu như ngươi yêu nàng.”

Những lời này nháy mắt mở ra mạch suy nghĩ của Lý Lôi Hổ.

“Mặc Uyển, dù ta có vào đó cũng không phải để cho tiểu tỷ tỷ tộc Thỏ Ngọc Quang làm vật lý trị liệu cho ta, thật ra là ta đang học tập nàng ấy, sau này ta muốn dùng trên thân thể ngươi.”

“Không phải ngươi thích mùi hương của hoa Thiên Thanh sao? Ta đặc biệt đi Tàng Kinh các học tập quá trình chế tác Linh Hương Ngọc, rút ra tinh hoa của hoa Thiên Thanh mà ta đào được trong tông môn, dù số lượng không nhiều.”

“Hiện tại ta đã làm xong Linh Hương Ngọc, chỉ chờ tìm được cơ hội sẽ đưa cho ngươi.”

Lý Lôi Hổ theo biên độ đung đưa của cây mây mà âm thanh lúc lớn lúc nhỏ, song từng lời từng lời đều truyền thẳng vào tai Lâm Mặc Uyển.

“Ngươi thật sự làm ra Linh Hương Ngọc của hoa Thiên Thanh cho ta sao?”

Lâm Mặc Uyển thu hồi roi mây trong tay, sắc mặt bắt đầu trở nên nhu hòa.

“Đó là đương nhiên, ta có lừa gạt ai tuyệt đối cũng sẽ không gạt Mặc Uyển của ta.”

Trong khoảnh khắc vừa rồi, Lý Lôi Hổ cảm thấy bản thân như thể được đả thông hai huyệt Nhâm Đốc, cự ly giữa mình và vị hôn thê lại kéo gần thêm một chút.

Cây mây nhẹ nhàng rơi xuống, buông lỏng Lý Lôi Hổ ra.

Lý Lôi Hổ cười hì hì đi đến bên cạnh Lâm Mặc Uyển.

“Mặc Uyển, ra ngoài ta sẽ lập tức tặng Linh Hương Ngọc cho ngươi.” Lý Lôi Hổ vừa cười vừa nói.

Kỳ thật Lý Lôi Hổ không phải người sẽ ngồi chờ chết, bị treo lên cũng thật là bất đắc dĩ, chỉ tại bây giờ hắn đánh không lại Lâm Mặc Uyển.

Lâm Mặc Uyển gật đầu.

“Mặc Uyển, tiểu thế giới truyền thừa này có rất nhiều trò chơi mới, hơn nữa còn có điểm truyền thừa có thể dùng để đổi thưởng, hay là chúng ta đi xem một chút đi?” Lý Lôi Hổ đề nghị.

“Được, nghe nói trò chơi lần này cũng có một thứ gọi là hệ thống cân bằng lực lượng, có thể hạn chế cảnh giới của đệ tử tiến vào trong một phạm vi nhất định.”

“Như vậy chúng ta sẽ có cơ hội chiến thắng những sư huynh đời thứ nhất và đời thứ hai kia.” Lâm Mặc Uyển vừa cười vừa nói.

“Vậy chúng ta còn không mau đi, tranh thủ làm gương tốt cho đám đệ tử đời thứ ba.” Lý Lôi Hổ vội vàng nói.

Lý Lôi Hổ biết trình độ chiến lực bây giờ của bản thân, có thể miễn cưỡng xếp ở vị trí trung thượng trong hàng ngũ đệ tử đời thứ hai, nếu lại khiêu chiến lên trên thì đó chính là tự tìm tai vạ.

Lâm Mặc Uyển cũng không sai biệt lắm ở vào vị trí này.

Trong không gian dưới lòng đất, Từ Phàm và phân thân số hai đang vừa luyện chế pháo quỹ đạo, vừa nói chuyện phiếm.

“Bản thể, ngươi thiết kế cái tiểu thế giới truyền thừa này cũng thật nhiều chiêu trò nha.” Phân thân số hai nói, mắt nhìn cảnh tượng tiểu thế giới truyền thừa bên trong màn hình ánh sáng.

“Không liên quan gì đến ta, đều là Bồ Đào luyện thiết kế mà ra.” Từ Phàm nói, luyện hóa xong linh kiện trong tay lại bắt đầu luyện chế cái kế tiếp.

“Bản thể này, dựa theo tình huống hiện tại, ngươi hẳn sẽ không thể tấn cấp, chẳng lẽ ngươi không nghĩ đến việc tiến giai Luyện Khí Đại Tông Sư sao?”

“Nhìn thấy ngươi làm việc cần cù như thế, ta có ảo giác như thể tận thế đến rồi.” Phân thân số hai vừa cười vừa nói.

“Ngươi làm như ta chưa từng nghĩ qua vậy, muốn tấn cấp Luyện Khí Đại Tông Sư ít nhất cũng phải là Luyện Hư kỳ, ta chỉ là một Hợp Thể kỳ, thật sự có chút khó khăn.” Từ Phàm đáp lời.

Trong lòng hắn đã sớm có ý nghĩ như vậy, chẳng qua hiện tại không đủ nhân lực nên hắn không thể rời khỏi được.

“Hiện tại có thể thao túng con rối luyện khí ở trên không trung, lại nghiên cứu sâu thêm chút nữa, dùng con rối luyện chế ra tiên khí hẳn cũng không thành vấn đề.” Phân thân số hai nói.

Từ Phàm trợn trắng mắt.

“Chuyện ngươi có thể nghĩ tới chẳng lẽ ta chưa từng nghĩ qua sao?”

“Muốn luyện chế ra con rối cấp bậc kia, ít nhất cũng phải cần ta và hai phân thân các ngươi đồng tâm hợp lực mới có thể, bây giờ số một bên kia không thể rời đi, bên này thì ta còn phải luyện chế pháo quỹ đạo.”

“Muốn nghiên cứu sâu hơn, cũng phải cần thời gian mấy chục năm trời.”

“Cho nên chúng ta ít nhất cũng phải thành lập xong hệ thống phòng ngự này trước.” Từ Phàm nói.

“Thật ra trong mắt ta, ngươi cũng không cần phải để ý quá nhiều đến quốc sư bên người nữ đế kia nữa.”

“Không nói cái khác, chỉ mỗi Bồ Đào thôi đã có thể khắc chế những con rối trí năng kia đến gắt gao.”

“Tinh chu kiểu mới vừa ra, còn cần phải sợ hãi bọn chúng sao?” Phân thân số hai nói.

“Những lời ngươi nói đều là nhảm nhí, ta sao có thể không biết, nhưng chúng ta còn nhập cổ phần bên trong đấy!”

“Có sự trợ giúp của quốc sư, bên phía nữ đế mỗi ngày đều là thị trường chứng khoán tăng giá đấy, cho nên trước tiên phải lấy phòng bị làm chủ.” Từ Phàm dứt lời sau lưng bỗng xuất hiện hư ảnh công đức bảo cái, khoảng thời gian này lại bắt đầu ngưng tụ.

“Bản thể, ngươi thật là âm hiểm, không sợ quốc sư bên kia kiêu ngạo hay sao?” Phân thân số hai hỏi.

“Bọn họ kiêu không nổi, ta đã chôn xuống hạt giống tự do ở đó rồi.” Từ Phàm nở nụ cười thần bí khó dò.

“Còn hạt giống tự do, không phải chỉ là giải trừ hạn chế cho con rối tầng dưới chót của người ta bên kia thôi sao?” Phân thân số hai khinh thường nói.

“Ngươi nói ra hai chữ giải trừ một cách nhẹ nhàng như thế, có biết đã diệt đi biết bao nhiêu tâm huyết của ta không? Vì tạo ra hạt giống trả lại tự do cho bọn họ mà ta đã phải toàn tâm toàn ý nghiên cứu tận ba tháng trời.”

“Lần sau lại có những việc thế này nữa ta sẽ giao hết cho ngươi, đến lúc đó ta cũng sẽ tặng cho ngươi hai chữ nhẹ nhàng.” Từ Phàm cười mắng.
Bình Luận (0)
Comment