Chương 544: Thần thông đổi đạo khí
Chương 544: Thần thông đổi đạo khí
Vào ngay thứ ba khi Thiên Linh tôn giả trở về, Thái Thượng đại trưởng lão Thiên Linh tông đã quay lại.
“Lão đại ngươi rốt cục cũng trở về rồi, ngươi không biết ta đã thảm như thế nào đâu, hạm đội của chúng ta mất rồi, pháp bảo trên người ta cũng bị hủy gần nửa.”
“Tích lũy nhiều năm như vậy, một phát này mất hất rồi.”
Lúc này Thiên Linh tôn giả trông như đứa trẻ bị bắt nạt nhìn thấy người lớn trong nhà.
“Dạo gần đây ngươi quá thuận buồm xuôi gió rồi, chịu một chút thất bại cũng tốt.” Thái Thượng đại trưởng lão Thiên Linh tông chậm rãi nói.
“Lão đại, ngươi nhìn ta đáng thương như này, năm trăm hình lôi tiên kia có thể bỏ đi hay không?” Thiên Linh tôn giả đáng thương nói.
Trong cuộc đời của hắn, từng bị hình lôi tiên đánh hai lần, mỗi lần đều khiến hắn đau đến không muốn sống, ký ức hãy còn mới mẻ.
“Đấy là tổ huấn tông môn, không thể vi phạm, đổi thành đệ tử bình thường ngươi cũng biết sẽ có hậu quả như thể nào, sức mạnh của năm trăm hình lôi tiên, chắc ngươi tính cũng khá chuẩn.”
“Bọn lão nhị đâu đâu? Đệ tử và các trưởng lão của tông môn có bị thương hay không?”
“Nếu có, phải tăng thêm hình phạt.” Thái Thượng đại trưởng lão Thiên Linh tông từ tốn nói.
Từ Phàm ở bên cạnh nhìn một màn này, kém chút thì bật cười, hóa ra bộ dáng Thiên Linh tôn giả giả bộ đáng thương như thế, thế mà lại là vì tranh thử sự thông cảm miễn trừ hình lôi tiên.
Hình lôi tiên, cái này trừng phạt nghe đã thấy hăng hái, Từ Phàm nghxi đến không biết sau khi quay trở về có nên thêm sự trừng phạt giống như này vào trong tông môn hay không.
“Không không, một đệ tử cũng không có thiếu, tất cả đều được ta liều mạng bảo vệ.”
Thiên Linh tôn giả nói rồi lấy ra pháp bảo hành cung với bộ dang cung điện đưa cho Thái Thượng đại trưởng lão xem.
“Điểm này ngươi làm rất tốt.” Thái Thượng trưởng lão Thiên Linh tông gật đầu nói.
“Nể mặt điều này có thể bỏ hình lôi tiên được không.” Thiên Linh tôn giả đáng thương nói.
“Ngươi để ta làm như thế, là trái với tổ quy của tông môn.” Thái Thượng đại trưởng lão nhìn Thiên Linh tôn giả nói.
“Vậy lão đại có thể thực hiện quyết định trái với quy tắc của tông môn hay không?” Thiên Linh tôn giả cẩn thận từng tý nghiêm túc nói.
Thái Thượng đại trưởng lão nhìn Thiên Linh tôn giả đang cẩn thận từng tí nở nụ cười.
“Vậy ta sẽ đưa ra quyết định trái với tông quy.”
Nghe Thái Thượng đại trưởng lão nói, Thiên Linh tôn giả lập tức vui vẻ.
“Thưởng ngươi một ngàn hình lôi tiên, dù sao nhiều hơn năm trăm đích thật là làm trái với tông quy.” Thái Thượng đại trưởng lão nói.
“Lão đại ngươi không thể như này, ta đã lập công cho tông môn! Ta còn từng vì tông môn mà đổ máu!”
“Thêm hình thì quá đáng quá!”
Thiên Linh tôn giả nhất thời không làm nữa.
“Từng lập công, từng chảy máu, những thứ này cũng không sánh nổi với số lượng một ngàn tổn thất của ngươi, không trừng phạt ngươi hẳn hỏi một chút, sau làm làm sao có thể để ngươi dẫn đội chỉ huy tinh chu được nữa.”
Trong giọng nói của Thái Thượng đại trưởng lão có vẻ tức giận, càng nhiều hơn chính là tiếc hận rèn sắt không thành thép.
“Lão đại, năm trăm cái hình lôi tiên ta nhận, còn năm trăm cái nữa ngươi bỏ đi đi, ta biết sai rồi.”
Thiên Linh tôn giả nhìn xem lão đại của chính mình thật sự nổi giận, nhất thời thật sự trở nên đáng thương.
“Ta là loại người có thể thu hồi lại lời nói sao? Năm trăm cái còn lại cho ngươi kéo dài trong thời gian trăm năm, trong thời gian đó ngươi dám phạm bất kỳ lỗi nào, lập tức thi hành.” Thái Thượng đại trưởng lão Thiên Linh tông nói.
Đúng lúc này, Trảm Linh điều khiển Ẩn Linh số 2 quay lại.
Từ Phàm nhìn Thái Thượng đại trưởng lão vẫn còn ý tứ dăn dạy Thiên Linh tôn giả, vội vàng ra nói đỡ.
“Chúng ta về nhà trước, sửa chữa tinh chu quan trọng.” Từ Phàm nói.
“Được.” Thái Thượng đại trưởng lão gật đầu.
Nửa tháng sau, Ẩn Linh số 2 kéo theo tinh chu cổ điển trở về Ẩn Linh môn, bắt đầu sửa chữa tinh chu cổ điển.
Bên trên Thập Vạn Lý Cự Hồ, Từ Phàm đang câu cá cùng Thiên Linh tôn giả.
“Tôn giả, hình lôi tiên kia thật sự lợi hại như vậy sao? Khiến ngươi sợ thành dạng này.” Từ Phàm tò mò hỏi.
“Hình lôi tiên chính là pháp bảo trấn đường của Hình đường Thiên Linh tông ta, đạo khí đỉnh tiêm.”
“Nhắm vào linh hồn, một roi quất xuống, trực tiếp một phát nhập hồn, giống như cứng rắn cắt một miếng thịt từ trên người ngươi xuống, còn con mẹ nó là một miếng thịt dài.”
“Mà đây mới chỉ là một phương diện, mấu chốt là sau khi đánh xong, chí ít trong vòng mười nắm, ngươi đều sẽ cảm nhận được sự tê dại của linh hồn mình, còn kèm thêm linh hồn sẽ đau theo từng cơn, giống như lấy đao cùn cắt thịt.”
Thiên Linh tôn giả nói rồi không tự giác rùng mình một cái.
Từ Phàm nhìn bộ dạng và nội dung miêu tả ciuar Thiên Linh tôn giả thì đã rõ, con hàng này khẳng định chịu qua không ít roi.
“Tôn giả, dù sao đều là chịu roi, vì sao ngươi không học một thần thông chống cự hình lôi tiên.”
“Hiện giờ còn cần hơn hai tháng nữa mới có thể sửa xong tinh chu cổ điển, đủ thời gian để luyện được một phần của thần thông đó.”
Từ Phàm đưa một đề nghi rất đúng trọng tâm, không giải quyết được vấn đề, cũng không giải quyết được ngươi dduwa ra vấn đề, vậy chỉ có thể nghĩ biện pháp triệt tiêu lẫn nhau.
Nghe được lời Từ Phàm nới, hai mắt Thiên Linh tôn giả sáng rực lên, hắn nghĩ tới một thân phận khác của Từ Phàm, đó chính là Sang Linh Sư.
“Đại trưởng lão cứu ta!” Thiên Linh tôn giả phảng phất bắt được cái đuôi của hi vọng.
“Một kiện đạo khí, ta giúp tôn giả suy diễn một bộ thần thông chống cự hình lôi tiên.” Từ Phàm híp mắt nói, để hắn ra tay là phải trả giá cao.
“Một kiện đạo khí. . .” Thiên Linh tôn giả rơi vào trầm tư, phảng phất đang nghĩ xem có đáng giá hay không.
Một chiếc chuông thanh đồng nhỏ xuất hiện trong tay Thiên Linh tôn giả.
“Đây là lúc ta vẫn còn là Hợp Thể kỳ, lão đại đưa cho ta, hiện tại dùng nó để trao đổi thần thông đi.” Thiên Linh tôn giả nói.
“Tôn giả vẫn nên đổi một cái khác đi, đồ vật đáng giá kỷ niệm như thế vẫn nên giữu lại.” Từ Phàm nhìn thoáng qua cái chuông thanh đồng kia nói nói.
Một đạo khí cấp nhập môn, còn có sự chênh lệch như thế, cầm trong tay cũng chả dùng được.
“Đại trưởng lão chê cái này không ổn sao? Ta đổi cái khác.”
Một bức điêu khác chim ưng nhỏ bằng ngọc thạch xuất hiện trong tay Thiên Linh tôn giả.
“Ngự Hồn Ưng, coi là một đạo khí loại hình thăm dò, nó có biển pháp ẩn nấp, Đại Thừa tôn giả bình thường sẽ không phát hiện được.” Thiên Linh tôn giả giới thiệu nói.
Từ Phàm nhanh chóng nhận lấy Ngự Hồn Ưng, trong miệng nói: “Ba ngày.”
“Đại trưởng lão, suy diễn một bộ thần thông chỉ cần ba ngày sao?” Thiên Linh tôn giả nói, hắn còn nghĩ là cần ít nhất thời gian một tháng.
“Suy diễn một thân thông bảo vệ linh hồn thì cần bao lâu thời gian chứ?” Từ Phàm vừa cười vừa nói, nếu không phải là nếu đưa ngay bây giờ, sẽ khiến Thiên Linh tôn giả cảm giác không đáng, trong vòng nửa canh giờ là hắn có thể suy diễn xong.
“Được rồi, Đại trưởng lão cứ từ từ suy diễn, vì thần thông này mà ta đã phải trả một cái giá lớn.” Thiên Linh tôn giả nói.
“Nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, tôn giả sễ chỉ chịu nỗi khổ da thịt, linh hôn đã đảm không bị tổn thương.” Từ Phàm bảo đảm nói.
“Đại trưởng lão, lần này dựa vào ngươi đấy.” Thiên Linh tôn giả gật đầu nói.
Từ Phàm gật đầu, cam đoan không có vấn đề.
Ba ngày sau, Từ Phàm lấy ra một ngọc giản thần thông đưa cho Thiên Linh tôn giả.
Thiên Linh tôn giả dùng thần thức quét qua, lộ ra biểu cảm hài lòng.
“Không hổ là Đại trưởng lão, thần thông chuyên môn định chế này chính là không tầm thường.”
“ Trọng giáp hồn lực, bất động như núi, tu luyện đến Tiểu Thành, phòng ngự hình lôi tiên kia khẳng định không có vấn đề.” Thiên Linh tôn giả vừa cười vừa nói.
“Tôn giả hài lòng thì tốt, không lấy không đạo khí của ngươi.” Từ Phàm cũng cười ha hả nói.
Cùng lúc đó, trên mặt Thập Vạn Lý Cự Hồ, Thái Thượng đại trưởng lão Thiên Linh tông đang đi thuyền giải sầu trên mặt hồ chỉ là thản nhiên nhìn thoáng qua phương hướng của Thiên Linh tôn giả.