Chương 545: Gấu bắc cực
Chương 545: Gấu bắc cực
Chớp mắt đã qua ba tháng, Tinh chu cổ điển đã hoàn toàn tu sửa xong xuôi, chỉ kém kết nối nó với lỗ hổng trên trận pháp, đã có thể lên đường.
Lúc này, Thiên Linh tôn giả đang ngồi trên tinh chu nói chuyện phiếm với Thái Thượng tam trưởng lão Thiên Linh tông.
“Lão tam, tại sao ta cảm giác ánh mắt lão đại nhìn ta càng ngày càng không thích hợp.” Thiên Linh tôn giả có chút chột dạ nói.
“Có lẽ là đang hối hận không thi hành năm trăm hình lôi tiên đó luôn, đang suy nghĩ đến tìm lý do để thực hiện.”
“Có một lần, ta thấy lão đại nhìn tinh chu cổ điển thở dài, cho nên dạo này ngươi nên biểu hiện tử tế vào.” Thái Thượng tam trưởng lão Thiên Linh tông cười trên nỗi đau của người khác nói.
Năm trăm hình lôi tiên đối với Thiên Linh tôn giả mà nói, không tính là chuyện lớn, chỉ đau một chút.
“Ngươi nói ta gần đay nên biểu hiện như thế nào?”? Thiên Linh tôn giả hỏi.
“Ngươi còn cách Vô Địch tôn giả một đoạn nữa, ngươi đi nói với lão đại, sau khi trở về sẽ bế quan tu hành, đột phá vô địch chi cảnh.”
“Nói không chừng lão đại nhất thời vui vẽ, sẽ miễn hình phạt cho ngươi.” Thái Thượng tam trưởng lão Thiên Linh tông nhìn hướng mấy con trường long được ngưng tụ bởi linh khí bản nguyên ngũ hành trên bầu trời nói.
Trong lòng hắn đang tính toán giá trị của mấy con trường long linh khí bản nguyên.
“Ngươi đùa ta à, thời điểm dùng roi quất ta ra tay nhẹ một chút là được, ta không có yêu cầu gì khác.”
Cùng với thời gian quy về Thiên Linh tông càng ngày càng gần, nội tâm Thiên Linh tôn giả cũng càng ngày càng thấp thỏm.
Nhất là mỗi khi trông thấy nụ cười thâm thúy của Thái Thượng đại trưởng lão Thiên Linh tông, hắn có cảm giác mình sắp xong đời.
Đúng lúc này, Thái Thượng đại trưởng lão Thiên Linh tông xuất hiện phía sau hai người.
“Đại trưởng lão nói tinh chu đã sửa xong, nếu như không có chuyện gì, chúng ta quay về sớm thôi.” Thái Thượng đại trưởng lão Thiên Linh tông từ tốn nói.
“Ta có một ít chuyện liên quan đến tu vi muốn cũng nghiên cứu thảo luận với đại trưởng lão một thời gian, có thể về trễ nửa tháng hay không?”
Trong lòng Thiên Linh tôn giả có một tia dự cảm bất tường.
“Chuyện liên quan đến tu vi không thể nghiên cứu thảo luận với ta sao?”
“Vô địch chi cảnh như ta còn không dạy được ngươi?”
“Triệu tập toàn tông đệ tử lên tinh chu, nhóm chúng ta lập tức lên đường.”
Từ Phàm đang luyện chế pháo quỹ đạo, rú thời gian ra tiễn bọn hắn.
Nhìn xem anhws mắt lưu luyến không rời lúc rời đi của Thiên Linh tôn giả.
Từ Phàm cảm giác thần thông mà mình suy diễn, khả năng không có tác dụng gì.
Sau khi tiễn đám người Thiên Linh tông đi, trong lòng Từ Phàm thở nhẹ một hơi.
“Sau khi bọn họ đi, thì có thể chuyê tâm luyện khí rồi, có người ngoài trong nhà, cảm giác không được tự nhiên.”
Từ Phàm nói xong, thì trở về tiếp tục luyện chế pháo quỹ đạo.
Tốc độ của tinh chu cổ điển của Thiên Linh tông rất nhanh, nhanh đến khiến Thiên Linh tôn giả cảm giác có chút tâm lạnh.
Từ Ẩn Linh môn trở lại Thiên Linh tông, Tinh chu cổ điển mượn nhờ đường thuỷ của Nhân tộc chỉ cần một tháng.
Khi tinh chu cổ điển đáp cánh xuống Thiên Linh tông, trái tim của Thiên Linh tôn giả cũng đã lạnh thấu.
“Vạn sự sẵn sàng, vì sao ta còn sợ hãi như thế.” Thiên Linh tôn giả có cảm giác tâm huyết dâng trào, cái loại dự cảm chẳng lành.
“Lão nhị, ngươi là Thái Thượng Nhị trưởng lão, vậy không hành hình trước mặt đám đệ tử nữa.”
Thái Thượng đại trưởng lão Thiên Linh tông nói rồi dẫn hai người đưa vào một thế giới bí mặt.
Sau đó, trong tay Thái Thượng đại trưởng lão xuất hiện hình lôi tiên, một cái tay khác nhẹ nhàng kết ấn.
Một lực lượng không thể địch nổi, trong nháy mắt đoạt hết tất cả linh lực trong cơ thể của Thiên Linh tôn giả, thuận tiện trực tiếp bóp nát tầng tầng giáp dày trong linh hồn hắn.
“Lão đại, dùng roi quất ta coi như thooid di, ngươi còn bóp nắt hộ giáp của ta, như này không công bằng!”
“Ta không phục! !”
Thiên Linh tông Thái Thượng tam trưởng lão ở một bên quan sát, miệng kém chút cười đến không khép lại được, cảm giác đây là việc vui vẻ nhất hắn gặp được trong mấy trăm năm qua.
“Thái độ nhận sai phải đoan chính, tư thế bị đánh phải đúng, bằng không ngươi sao có thể ghi nhớ lần giáo huấn này?”
Thái Thượng đại trưởng lão Thiên Linh tông nói, hình lôi tiên trùng điệp vung vẩy.
Hình lôi tiên bị kích hoạt, lóe ra lôi quang cực kỳ chói mắt, dù là Thiên Linh tôn giả còn chưa bị đánh trúng, cũng cảm giác được sự đau đớn truyền đến từ trong linh hồn.
“Lão đại, nhẹ tay chút được hay không?” Thiên Linh tôn giả bị khống chế khẩn cầu nói.
“Ba~!”
Một roi trực tiếp nặng nề quất vào phía sau Thiên Linh tôn giả, lập tức in lên một vết roi đỏ như máu.
“A ~~ “
Một roi này, đánh ra ba tầng vết thương.
Một là nhục thể, hai là linh hồn, ba là tinh thần.
Sự tổn thương tình thần này nhiều hay ít cũng có liên quan đến đạo khí giao dịch với Từ Phàm.
. . .
Vực Cực Bắc, phía trên một băng nguyên to lớn vô cùng trống trải.
Vài khung khôi lỗi ngựa đang cấp tốc kéo theo một xe ngựa trượt tuyết.
Trên xe ngựa có hai nam một nữ, đang nhìn chằm chằm nghiên cứu một địa đồ quang ảnh.
“Ai, không biết đời này có thể tìm được tiên thành Hàn huynh đệ nói không.” Thiết Tháp nói.
“Đại ca không cần phải gấp, chỉ cần nhóm chúng ta dựa theo phương hướng đó đi thẳng, sẽ có một ngày sẽ tìm được tín hiệu của truyền tống trận tiên thành băng cảnh.” Hàn Phi Vũ nói.
“Đại ca, kỳ thật cuộc sống bây giờ của chúng ta không khác gì lúc trước, đều là đi đường thôi.” Một bên Thiết Lam vừa cười vừa nói.
“Cũng đúng, những năm này mưa gió, cũng chính là những ngày gấp rút lên đường này yên bình một chút.” Thiết Tháp nói.
“Đại ca, tiểu muội, không cần nóng lòng, ta có dự cảm, không bao lâu nữa hcunsg ta có thể thu được tín hiệu từ truyền tống trận đó.” Hàn Phi Vũ vừa cười vừa nói.
Trong tay hắn có một la bàn, phía trên la bàn, đã có thể mơ hồ cảm ứng ra một điểm sáng, đó chính là tín hiệu của truyền tống trận tiên thành băng cảnh.
Đúng lúc này, một pháp khí trên người Hàn Phi Vũ đột nhiên vang lên thanh âm báo động.
“Ẩn nấp ~ “
Xe ngựa và con rối ngựa đang nhanh chóng chạy dừng lại trong nháy mắt.
Sau đó Hàn Phi Vũ thu hồi xe ngựa và con rối ngựa ngựa lấy ra một cái pháp khí phá băng, bắt đầu đưa theo hai huynh muội chui vào trong mặt băng.
Hàn Phi Vũ khoan ở phía dưới, Thiết Tháp thì đang nấp lại băng động ở phía trên cùng.
Không bao lâu ba người đã chui xuống hơn một trăm mét so với mặt băng.
“Phía trên băng nguyên hoang dã trơ trọi phía trên, gặp phải yêu thú cũng là một chuyện khó khắn.” Thiết Tháp vừa cười vừa nói.
“Vậy chúng ta nghỉ ngơi một thời gian , đợi con yêu thú này rời đi lại nói.”
Hàn Phi Vũ vừa nói, vừa bắt đầu dùng pháp khí phá băng, chế tạo noi để ba ngươi sinh sống.
Một cái phòng khách ba cái phòng ngủ cộng thêm một phòng bếp.
Một chậu linh thực xanh biếc được trưng bầy trong mỗi một phòng và trong phòng khác.
“Mỗi lần ta nhìn thấy hoa này đều có cảm giác rất thần kỳ,nó vậy mà có thể tạo ra khí để chúng ta hô hấp, ở trong một hoàn cảnh bị phong bế thời gian dài cũng không có chuyện gì.” Thiết Tháp nhìn kia linh thực xanh biếc kia nói.
“Trong sách ghi chép khi đi ra ngoài của tông môn từng ghi, cho nên để ý làm thêm vài cây, không giờ tới hiện giờ lại có tác dụng lớn.” Hàn Phi Vũ nói.
Một quầng sáng xuất hiện trước mặt ba người.
Phía trên đang phát hình ảnh của yêu thú băng nguyên.
“Gấu bắc cực thường thấy nhất, xem hình thể nó thì hẳn là Luyện Hư kỳ, ngửi được khí tức của chúng ta, đoán chừng phải ở chỗ này quanh quẩn phải 10 ngày nửa tháng.” Nhìn quầng sáng, Hàn Phi Vũ phán đoán.
“Mỗi người tự về phòng tu luyện, đợi sau khi gấu bắc cực đi rồi chúng ta lại tiếp tục đi về phía trước.” Thiết Tháp nói.
“Dạo gần đấy khi gấp rút lên đường có vài lĩnh ngộ, vừa lúc tranh thủ đoạn thời gian này tu luyện một chút.” Hàn Phi Vũ nói.
“Vậy ta sẽ làm đồ ăn ngon cho các ngươi, thực đơn Hàn đại ca đưa còn chưa có làm hết.” Thiết Lam vừa cười vừa nói.
Thiết Tháp nghe tiểu muội nói, nhìn Hàn Phi Vũ một chút lại nhìn tiểu muội nhà mình một chút, cuối cùng chỉ có thể bất đắc dĩ thở dài một tiếng.