Chương 554: Hoàng Sơn thay đổi rõ rệt
Chương 554: Hoàng Sơn thay đổi rõ rệt
Hoàng Sơn nhìn người chặn mình lại, trong mắt xuất hiện tia sợ hãi, nhưng sau đó trên người tản ra một luồng khí thế không sợ sệt nữa.
“Tam đại thương hội các ngươi chỉ biết dùng những thủ đoạn đê tiện này sao?” Hoàng Sơn nhìn hội trưởng tam đại thương hội khinh thường nói.
“Ta không thể không thừa nhận, tiểu thương hội các ngươi tổ hợp cùng với nhau đúng là rất có thực lực.”
“Nhưng vậy thì có sao! Tu Tiên giới lấy thực lực làm Tôn, thủ đoạn thương đạo có tốt đến đâu thì sao chứ?” Một hội trưởng đại thương hội khinh thường nói.
“Ta biết trong tay ngươi còn có pháp bảo, Linh Khoáng, ngươi giao ra đi, ta sẽ mua với giá sòng phẳng.” Một hội trưởng thương hội khác cười ha hả nói, điển hình là trong tiếng cười còn giấu đao.
“Tôn Giả, ngươi thật sự muốn ra mặt thay tam đại thương hội sao.” Hoàng Sơn lấy hết dũng khí nói.
Một trăm con rối Hợp Thể Kỳ xuất hiện phía sau Hoàng Sơn, đối đầu với khí thế của tôn giả.
“Dù sao cũng là cạnh tranh trên thương hội, ta sẽ không giết ngươi, chỉ sẽ bắt ngươi.”
“Nói thật, nếu thực sự chiến đấu sống chết thì ta không thể đánh bại những con rối đó, nhưng bắt ngươi thì lại rất dễ.”
Hắn không muốn làm chuyện đó, cũng không muốn cho đối phương quá nhiều cơ hội.
“Tôn Giả, Hiểu Vân Tông đã lên tiếng, chính thức đoạn tuyệt tất cả giao dịch với tam đại thương hội, ngươi nên biết điều này.”
Lúc này tâm trạng Hoàng Sơn bình tĩnh lại, nghĩ đến Bàng Phúc cho mình cái gì đó để hậu thủ, trước đó hắn nhìn thấy tôn giả thì chân lập tức mềm nhũn, mà hiện tại lại dám đối mặt với tôn giả.
“Vậy thì sao? Chẳng qua là trao đổi lợi ích, ngay cả chút thủ đoạn này cũng không có thì sao tam đại thương hội bọn ta lăn lộn ở Tiên thành Thủy Vân chứ.”
“Trong một câu, hãy chốt giá cả pháp bảo và hàng hóa còn lại cho bọn ta, lúc đó ta sẽ để ngươi trở thành đại thương hội thứ tư của Tiên thành Thủy Vân.” Hội trưởng thương hội cầm đầu nói.
“Đại thương hội thứ tư, buồn cười, tầm nhìn của các ngươi quá thiển cận, ngại làm bạn với các ngươi lắm.” Hoàng Sơn cười nói.
Đối đầu với hội trưởng tam đại thương hội từng nhìn lên, hơn nữa có đủ át chủ bài khiến cho toàn thân hắn tản ra một loại khí thế khó hiểu.
“Bây giờ hãy đưa ra lựa chọn, là ta bắt giữ ngươi hay là lựa chọn hòa giải.” tôn giả Nhàn Tản nói với khuôn mặt không thay đổi, thành thật mà nói, hắn vẫn đánh giá cao người trước mắt.
“Tôn Giả, không phải là ta cố ý mạo phạm, nếu bọn họ đã mời ngươi tới thì ta cũng mời tới chút đồ vật hộ tống cho ta.” Hoàng Sơn cười nói, nhẹ nhàng nâng tay lên, chỉ lên bầu trời.
Trong nháy mắt, hàn mao của tôn giả Nhàn Tản đột nhiên nổi lên, một luồng lãnh ý xuất hiện trên ý niệm của hắn, hắn biết giờ khắc này sinh tử của mình đang được nắm trong tay người trước mắt.
“Tôn Giả, không có ý xúc phạm, xin đưa ra lựa chọn ngay đi.” Hoàng Sơn nói với khuôn mặt không thay đổi, nhưng thực tế trái tim lại đập điên cuồng.
“Nói một tiếng với người sau lưng ngươi, thật là mạo phạm.” tôn giả Nhàn Tản nói xong hóa thành một độn quang biến mất trên bầu trời.
Lúc này, trên bầu trời xuất hiện một ngàn con rối Luyện Hư Kỳ bao vây hội trưởng tam đại thương hội và thủ hạ của họ.
“Ba hội trưởng, bây giờ chúng ta cần nói chút về bồi thường tinh thần.” Hoàng Sơn mỉm cười.
Khoảnh khắc tôn giả Nhàn Tản rời đi, tinh thần của Hoàng Sơn trong nháy mắt thăng hoa, ánh mắt trở nên sắc bén, biểu cảm trở nên hiền hòa hơn.
Tiên thành Thủy Vân, tổng bộ thương hội liên thông, mấy người Bàng Phúc nhìn màn sáng nở nụ cười.
“Cơ hội tốt như vậy, vậy mà lại để cho lão Hoàng cướp đi, đúng là có máu mặt.” Một nam tử hâm mộ nói.
“Mấy năm nay, cho dù là trước hay sau khi gia nhập liên minh thì lão Hoàng đều chịu chèn ép của tam đại thương hội, thảm nhất trong mấy người bị ức hiếp.”
“Nếu trước khi chúng ta rời đi, không xã được cơn giận này cho Hoàng đại ca thì sao sau này quản lý nghiệp vụ Tiên thành Thủy Vân chứ.” Bàng Phúc cười nói.
Lúc hắn trở lại, hắn đã suy nghĩ làm thế nào để báo thù tam đại thương hội, nhưng sau đó nghĩ lại, hắn đã nhường cơ hội này cho Hoàng Sơn.
Sau khi tam đại thương hội bồi thường một khoản phí tổn thất tinh thần lớn, Hoàng Sơn sảng khoái trở lại thương hội liên thông.
“Lão đại, đa tạ ngươi.” Hoàng Sơn nhìn Bàng Phúc xúc động nói.
Hắn biết đây là do Bàng Phúc có ý.
“Đa tạ cái gì, chúng ta đều là huynh đệ mà.” Bàng Phúc cười nói.
“Hiện tại ngươi có lòng tin quản lý thương hội Ẩn Linh Tiên thành Thủy Vân chưa?” Bàng Phúc lại cười hỏi.
“Yên tâm, công việc của Tiên thành Thủy Vân cứ giao cho ta.” Hoàng Sơn bảo đảm nói.
Ba ngày sau, số hiệu Xà Linh ở Tiên thành Thủy Vân vòng quanh một vòng rồi bay về phía Vực Cực Không.
...
Ẩn Linh môn, Từ Phàm nhìn Trảm Linh bị thương đầy người trở về tông môn, hơi bất ngờ nói: “Ta nhận được tin, thực lực của Yêu Tôn đó vốn không mạnh lắm.”
“Mạnh thì không mạnh, nhưng thực lực không khác gì ta, với lại có những Yêu Tôn khác làm khách trong bộ tộc đó nữa.” Trảm Linh nhe răng trợn mắt nói.
“Một đánh hai, đúng là hơi miễn cưỡng.”
“Nhưng người chiến thắng cuối cùng là ta, ta đã giết tất cả bọn họ.”
Trảm Linh vươn một tay nâng hai chùm sáng chân linh của Yêu Tôn ra.
Từ Phàm nhìn biểu cảm dục vọng chiến đấu của Trảm Linh phóng thích, biết ngay hắn đã đánh rất sảng khoái.
“Đặt vào Tụ Linh Trận và cất giữ đi.”
Trảm Linh nói xong thì có vẻ mặt ta trâu bò không, đợi Từ Phàm khen hắn một câu.
“Bồ Đào, thu hai chân linh Yêu Tôn này mang đi đi.” Từ Phàm dặn dò.
Hai chân linh Yêu Tôn trong tay Trảm Linh được Bồ Đào mang đi, bay về phía trung tâm Tụ Linh Trận.
“Lúc ta chiến đấu với hai Yêu Tôn đó, ta nhận được một tin tức quan trọng.”
“Thời gian gần đây Vô Địch Yêu Tôn của Xích Lân Yêu Tộc bị thương ở Vực Cực Không, dự kiến phải tịnh dưỡng trăm năm.” Trảm Linh nói.
“Chắc chắn chứ?” Tâm trạng Từ Phàm trong nháy mắt tốt lên.
“Đây là tình báo do Yêu Tôn đến làm khách nói.”
“Hơn nữa sau khi trải qua điều tra của ta thì chuyện này là thật.” Trảm Linh cười nói.
“Vậy tuyệt quá rồi, trăm năm đã đủ dùng rồi.” Từ Phàm tự tin nói.
“Đại trưởng lão, sau khi con rối chiến lực Đại Thừa Kỳ của ngươi được chế ra, ta nhất định phải thử một lần.” Trảm Linh chờ đợi nói.
“Vậy ngươi phải chuẩn bị bị ngược đãi đi, con rối đó chính là chuyên dùng để đối phó với Vô Địch Yêu Tôn.” Từ Phàm cười nói.
Thời gian gần đây, áp lực liên quan đến Vô Địch Yêu Tôn bỗng chốc trở nên ít đi.
“Xem ra gần đây ta nên gấp rút thời gian.” Từ Phàm cười nói.
Mặc dù gần đây hắn đang nhàn rỗi, nhưng trong đầu đều là suy nghĩ làm sao để luyện chế ra con rối có thể luyện ra Tiên khí.
“Đại trưởng lão, đợi ta tu luyện một thời gian, rồi sẽ đến Vực Cực Không đào quặng, tranh thủ để tông môn luyện ra nhiều con rối Hợp Thể Kỳ một chút.” Trảm Linh cười nói.
“Trảm Linh trưởng lão đi đi, nhưng tốt nhất nên ở trong khu vực ngoài phạm vi, đừng tiến sâu vào trong, gần đây ta có bói một quẻ, nơi đó đã trở thành vùng đất thị phi rồi.” Từ Phàm nói.
Lúc Thiên Linh tôn giả xảy ra chuyện, Từ Phàm đã bói một quẻ, phát hiện bên trong có điều kỳ lạ, càng kéo dài vào bên trong, kết quả thấy được nơi sâu bên trong đã biến thành một vùng đất hung hiểm.
“Còn nữa, phải chú ý cự thú Vực Cực Không tập kích, lúc khẩn cấp cứ giao quyền điều khiển cho Bồ Đào là được.”