Chương 555: Giảm hai mươi phần trăm giá hội viên
Chương 555: Giảm hai mươi phần trăm giá hội viên
“Gần đây cự thú Cực Không tương đối nóng nảy, không có chuyện lớn thì cẩn thận chút là được.” Từ Phàm nhắc nhở.
“Hiểu rồi, ta sẽ chú ý.” Trảm Linh gật đầu nói, sau đó đứng dậy rời đi.
“Không tồi, quả nhiên gần đây liên tiếp có chuyện tốt, chẳng những bộ trưởng thương nghiệp trở về, mà Vô Địch Yêu Tôn đáng lo ngại đó cũng không đứng dậy nổi.”
“Lẽ nào ông trời lại bắt đầu quan tâm đến con cá muối ta sao?” Từ Phàm nhìn bầu trời cười nói.
Lúc này, Từ Phàm lại nghĩ đến Bàng Phúc.
“Bồ Đào, mở toàn bộ dây chuyền sản xuất con rối Nguyên Anh Kỳ và Hóa Thần Kỳ đang niêm phong đi, làm thành phiên bản bán ra bên ngoài, còn có dây chuyền sản xuất pháp bảo bị mắc cạn trước kia nữa, cũng kích hoạt đi.”
“Hy vọng Bàng Phúc có thể mang đến cho ta bất ngờ.” Từ Phàm suy nghĩ một chút rồi nói.
“Tuân mệnh, chủ nhân.” Âm thanh Bồ Đào vang lên.
“Mọi thứ lại đi vào quỹ đạo, chỉ cần nghiên cứu ra con rối luyện chế Tiên khí, thì sau này sẽ không cần lo lắng gì nữa.” Từ Phàm vuốt cằm nói.
“Gần đây nhiều chuyện tốt như vậy, nên tự thưởng cho bản thân một chút thôi.” Ánh mắt Từ Phàm nheo lại nói.
Không bao lâu, một độn quang như ẩn như hiện bay về phía Tiên thành Lâm Sâm.
Một nam tử có ngoại hình bình thường nhìn lên tấm bảng chi nhánh thứ tám mươi ba của tiệm dưỡng linh hồn.
“Chính là nơi này.”
Nam tử nói xong rồi bước vào trong.
“Hoan nghênh đến với tiệm dưỡng linh hồn, xin hỏi ngươi cần gì?”
“Thư giãn linh hồn, hay là trọn gói.” Một thiếu nữ xinh đẹp ngọt ngào mặc một chiếc váy trắng với đôi tai thỏ mỉm cười.
“Trọn gói cần bao nhiêu linh thạch?” Nam tử hỏi.
Lần này hắn đến một là trải nghiệm cuộc sống, hai là kiểm tra tình cảm của người dân, ba là thu hút đầu tư.
“Một linh thạch thượng phẩm, nếu là hội viên ở đây của bọn ta thì có thể được giảm giá hai mươi phần trăm.” Thiếu nữ tai thỏ ngọt ngào nói.
“Làm hội viên cần một trăm linh thạch thượng phẩm.” Thiếu nữ tai thỏ lại bổ sung thêm.
Nàng nhìn về phía nam tử có ngoại hình bình thường, trong lòng suy đoán nghề nghiệp của hắn.
Là Thiên Khôi Sư hay là tu sĩ bình thường?
Thời gian trước, có một tu sĩ muốn đột phá bình cảnh, ý tưởng đột phá, trước khi đột phá họ đã làm trọn gói ở đây, kết quả là bình cảnh đã làm phiền hắn rất lâu đã đột phá trơn tru.
Khiến tiệm dưỡng linh hồn lần nữa nổi tiếng.
“Vậy thì chọn trọn bộ trước đi.” Nam tử đó nói, giống như là lần đầu tiên hắn đến đây vậy.
Đúng lúc này, Trảm Linh và đồ phu trung niên vạm vỡ khoác vai bước vào tiệm dưỡng linh hồn.
“Số tám số chín, trọn bộ.” Trảm Linh vừa vào cửa lập tức hét lớn.
“Một trọn bộ một thư giãn linh hồn.” Đồ phu trung niên sửa lại.
“Ngươi làm của ngươi, ta làm của ta, người làm trọn bộ đều không thuần khiết.” Đồ phu trung niên đứng đắn nói.
“Ngươi mới không thuần khiết, không thấy ta vừa bị thương sao?”
“Một mình ta điều khiển con rối chém hai Yêu Tộc Luyện Hư Kỳ, ta bị thương nặng như vậy, làm trọn bộ quá đáng lắm sao?” Trảm Linh chính diện nói.
Mặc dù hắn và Trảm Linh là huynh đệ tốt, nhưng vẫn không lộ ra thân phận của mình là Trảm Linh trưởng lão của Ẩn Linh môn.
“Vậy ta cũng làm trọn bộ với ngươi, lần này ta mời, chúc mừng ngươi đã đột phá Thiên Khôi Sư cấp sáu.” Đồ phu trung niên đổi giọng nói.
Hai người họ cứ như vậy sánh vai lướt qua nam tử đó.
Nam tử nhìn hai thiếu nữ tai thỏ đón hai người họ vào trong, thanh toán rồi đi vào phòng đơn nhỏ.
Một canh giờ sau, vẻ mặt nam tử thư giãn, toàn thân thông suốt đi ra từ trong tiệm dưỡng linh hồn.
“Thứ có thể bốc cháy đúng là có đạo lý của nó.” Từ Phàm mỉm cười.
Trước đó Yêu Tôn Ngọc Quang không phải chưa từng phóng túng linh hồn cho hắn, nhưng thủ pháp không chuyên nghiệp như ở đây.
Từ Phàm đi ra từ trong tiệm dưỡng linh hồn, đi về phía Tiên thành hội trưởng lão.
“Hoan nghênh đại trưởng lão đến thăm.” Ninh Đạo nhiệt tình hoan nghênh nói.
“Thuận đường đến đây xem chút thôi, gần đầy Ninh đại ca sống không tồi đó!” Từ Phàm cười hỏi.
“Cũng tạm, qua một thời gian nữa đạo lữ của ta sẽ tỉnh dậy, những chuyện này đều nhờ đại trưởng lão thu phục tộc Thỏ Ngọc Quang.”
Ninh Đạo rất biết ơn, sau khi mở tiệm dưỡng linh hồn, có một lần đột nhiên hắn có ý tưởng, dẫn theo đạo lữ đang hôn mê làm thư giãn linh hồn, không ngờ lời nguyền cổ quái này lại từ từ suy yếu, điều này khiến hắn mừng như điên.
“Như vậy rất tốt, Ninh đại ca và tẩu tử cũng xem như có thể gặp nhau rồi.” Từ Phàm cười chúc mừng.
“Điều này đều nhờ đại trưởng lão.”
“Ninh đại ca, từ sau khi Nguyên Viêm tôn giả rời đi, nơi này của các ngươi có liên lạc được với tổng bộ hay không?” Từ Phàm tò mò hỏi.
Những năm gần đây, có lúc có Tinh chu hạ xuống bên ngoài Tiên thành Lâm Sâm.
“Đại trưởng lão nói có là có, có những chuyện ta không thể nói được.”
Ninh Đạo hơi lúng túng gãi đầu, không phải là hắn không muốn nói, mà là không thể nói, vì lúc gia nhập hội trưởng lão đã ký kết khế ước Thiên Đạo.
“Ninh đại ca không cần giải thích, ta hiểu.” Từ Phàm cười nói.
“Ta tới đây chỉ là muốn hỏi một chút, có thể mua mấy Linh Khoáng từ bên trong hội trưởng lão hay không?”
“Điều này cũng không được, bây giờ bên kia chỉ gửi hạn ngạch đến, không có quyền lựa chọn.”
Ninh Đạo hơi ngại ngùng, cảm thấy bản thân không thể giúp đỡ được gì cả.
“Vậy được.”
Sau đó Từ Phàm nói chuyện với Ninh Đạo một lúc, rồi trở lại Ẩn Linh môn.
Ba tháng sau, số hiệu Xà Linh chở đầy Linh Khoáng Ẩn Linh môn cần trở về.
“Đại trưởng lão, đây là Linh Khoáng tông môn thiếu, còn có pháp bảo bán linh thạch cho tông môn.” Bàng Phúc cười nói.
Chuyến thương lộ này hắn chạy cực kỳ thuận lòng, cảm giác hiện tại khắp nơi trên Vực Cực Không đều là vàng, chỉ cần có Tinh chu thì kẻ ngốc đều có thể kiếm được chậu đầy bát.
Từ Phàm nhìn danh sách Linh Khoáng Bàng Phúc mang về, hơi khiếp sợ nói: “Ngươi đây là lấp đầy không gian kho hàng của số hiệu Xà Linh sao?”
“Đúng, hy vọng đại trưởng lão có thể mở rộng mấy kho hàng của số hiệu Xà Linh.”
“Có lúc đi đến những Tiên thành mà chưa bao giờ có Tinh chu đến, một chuyến đi đã có thể lấp đầy kho hàng, hơn nữa tất cả đều được mua với giá đẹp.” Bàng Phúc nói.
“Được, chút nữa ta sẽ bảo số một số hai luyện ra mấy không gian kho hàng.” Từ Phàm cười ha ha nói.
Chuyến đi này của Bàng Phúc trong nháy mắt đã giải quyết xong vấn đề thiếu Linh Khoáng của Ẩn Linh môn.
“Đại trưởng lão, đưa Linh Khoáng xuống đi ta phải đi trước, tôn môn cũng không còn thiếu nhiều Linh Khoáng nữa, ta phải tranh thủ thời gian chạy thêm mấy chuyến.”
“Lần sau trở về chính là ba tháng sau.” Bàng Phúc nói.
“Không nghỉ ngơi vài ngày.” Từ Phàm nói xong trong tay xuất hiện ba món đạo khí.
“Đây là đạo khí luyện riêng cho ngươi, tổng cộng có năm món, hai món còn lại đang luyện, ngươi cầm ba món này trước đi.” Từ Phàm cười nói.
Bộ trưởng thương nghiệp này của mình ngay cả đãi ngộ cũng không cần bàn đã cấp tốc đi làm, nên bản thân cũng không thể bạc đãi hắn được.
“Đại trưởng lão, ta có tài đức gì? Ngươi đối với ta thật sự tốt quá rồi.” Bàng Phúc hơi cảm động nhìn ba món đạo khí trong tay Từ Phàm.
“Cái này là ngươi nên có, trở thành bộ trưởng thương bộ của Ẩn Linh môn, chút này vẫn nên có.” Từ Phàm cười nói.