Chương 560: Thiên Hồn Ngọc Linh bàn
Chương 560: Thiên Hồn Ngọc Linh bàn
Từ Phàm đang chuyên tâm luyện chế đạo khí với hai phân thân.
Một hòn đá lấp lánh tinh quang xuất hiện trước mặt Từ Phàm.
“Ai đưa cái này tới?” Từ Phàm nghi ngờ hỏi.
“Lúc bộ trưởng Bàng Phúc đi thì cố ý để lại cho chủ nhân.” Bồ Đào nói.
Từ Phàm nghe đến đây, lại chuyển sang hình thức luyện chế bằng một tay.
Một tay cầm hòn đá lấp lánh tinh quang lên xem cẩn thẩn tỉ mỉ.
“Bộ trưởng Bàng Phúc nói, hòn đá kia có liên quan đến một bí cảnh của Thượng Giới.” Bồ Đào nói.
Lúc này, Từ Phàm vừa định kiểm tra kỹ lưỡng, thì bị phân thân số một số hai ngăn cản.
“Bản thể, chỉ còn ba năm nữa là luyện chế xong món đạo khí này rồi, ngươi có thể nghiêm túc chút không?”
“Vật này vừa nhìn cũng biết là chìa khóa của bí cảnh, bên trên còn ngưng tụ tinh quang, vẫn chưa đạt tới điểm giới hạn, ngươi có dán mắt vào thì cũng vô dụng thôi.”
Nghe thấy lời của hai phân thân, Từ Phàm cũng đặt viên đá lấp lánh tinh quang xuống.
“Các ngươi xem thường ta quá, ta mà là người nhân cơ hội lười biếng à?”
Từ Phàm nói xong lại bắt đầu chuyên tâm dồn chí vào luyện chế món đạo khí trước mắt.
“Thật ra thì hai người các ngươi cũng có thể luyện chế mà~” Từ Phàm nhỏ giọng nói lầm bầm trong miệng.
Kết quả lại nhận được hai ánh xem thường.
Cuối cùng để không nhàm chán, Từ Phàm đã tự mình vào trạng thái vô ngã, bắt đầu chuyên tâm dồn chí luyện chế đạo khí.
Luyện khí không năm tháng, ba năm cũng đã qua.
Vốn là một ngày yên bình, đột nhiên cả Ẩn Linh môn bị một làn sóng kỳ dị càn quét.
Phân thân số một và số hai đang vô cùng thoải mái tiếp nhận phản hồi của đạo khí, Từ Phàm ở bên cạnh nhìn một cách hâm mộ.
Hắn đã tu luyện đến Hóa Thần Kỳ cấp Đỉnh Phong, nếu như còn tiếp tục phản hồi, chắc là sẽ phải bị phản lại.
Theo kết quả phản hồi của đạo khí, một khối la bàn ngọc thạch xuất hiện trước mắt ba người.
“Thiên Hồn Ngọc Linh bàn, đây chính là món đạo khí phức tạp nhất từ trước đến nay ta đã luyện.” Từ Phàm nhìn Thiên Hồn Ngọc Linh bàn bùi ngùi nói.
“Bản thể, đây chẳng qua chỉ là bắt đầu của ngươi, nếu như tương lai muốn yên ổn thì ngươi nhất định phải nỗ lực thêm một thời gian nữa.” Phân thân số một cười nói, hắn đã có thể nghĩ tới cảnh tương lai Từ Phàm tự mình luyện chế đạo khí.
“Số một, điều gì làm ngươi nghĩ ta sẽ tự mình luyện chế tiên khí chứ.” Từ Phàm cười như không cười nhìn phân thân số một nói.
“Ta cũng không tiếp quản được linh thể mà!”
Phân thân số một có một dự cảm chẳng lành.
“Không sao, những vấn đề này ta đều có thể giải quyết được, ta luyện khí ba năm, thì có một nửa thời gian là đang suy diễn xem làm sao để ngươi có thể khống chế linh thể luyện chế tiên khí một cách hoàn hảo.” Từ Phàm cười nói.
“Bản thể, ngươi hơi quá đáng rồi đấy~” Phân thân số một không làm nữa.
“Vì thiên thu đại nghiệp của Ẩn Linh môn chúng ta, hy sinh một chút thì làm sao?”
“Lại nói, nếu như ta toàn tâm toàn ý vào luyện chế tiên khí, nhỡ đâu tông môn xuất hiện khủng hoảng thì phải làm sao?”
Từ Phàm vừa nói vừa khẽ ngoắc tay một cái, để Thiên Hồn Ngọc Linh bàn đang bay lơ lửng trước người bắt đầu nhận chủ.
Cuối cùng, trong nháy mắt Thiên Hồn Ngọc Linh bàn mở ra, một linh quang màu xanh bao trùm toàn bộ Điện luyện khí trong không gian dưới lòng đất.
“Bồ Đào, tập trung một nửa căn nguyên linh khí ngũ hành nguyên giới.” Từ Phàm ra lệnh.
“Tuân lệnh, chủ nhân.”
Cuối cùng, toàn bộ Điện luyện khí đã tràn ngập căn nguyên linh khí ngũ hành.
“Mở to mắt ra để làm chứng thời khắc kỳ tích này.”
Một Thiên Thủ Hư Tượng xuất hiện sau lưng Từ Phàm.
Thiên Thủ Hư Tượng chậm rãi hợp chưởng, sau đó đưa tay lên cùng kết ấn.
Trong nháy mắt, tất cả căn nguyên linh khí ngũ hành đều bị Từ Phàm điều động.
Đầu tiên là một linh tâm xuất hiện, sau đó là xương cốt con người cũng từ từ thành hình, cuối cùng là máu thịt đắp vào.
Một linh thể có diện mạo bình thường xuất hiện ở trong Điện luyện khí, như người máy chờ đợi triệu hoán.
“Bản thể, thần thông này của ngươi lợi hại nha!” Phân thân số một số hai kinh ngạc nói.
“Mấy năm nay toán lực bình thường của Bồ Đào đều ở trong đó hết, lại vừa hay có thể tránh được hạn chế của hệ thống.” Từ Phàm cười nói.
“Ta bây giờ linh hồn nhập thân, lại cộng thêm biên độ tăng trưởng đạo khí, có thể đạt tới trình độ Hợp Thể Sơ Kỳ.”
Từ Phàm nói xong thì trực tiếp hồn lìa khỏi xác phụ thuộc vào trên người linh thể kia.
Linh thể Từ Phàm kia từ từ mở mắt, cuối cùng một khí thế bùng ra từ trên người hắn.
“Không giống nhau, cái này khác hẳn với cảm giác khống chế con rối.” Từ Phàm hưng phấn nói.
Sau khi Từ Phàm thể nghiệm xong, thì linh hồn trở về bản thể.
Hắn cười nhìn về phía phân thân số một.
“Tới đây, ta chuyển ý thức lên người linh thể cho ngươi, sau này ngươi chính là người có tu vi cao nhất trong ba chúng ta rồi.”
Thiên Thủ Hư Tượng sau lưng Từ Phàm lại kết ấn làm phép.
Hai đôi bàn tay linh quang nhu hòa, nhẹ nhàng bóp phân thân số một, bỏ vào linh thể bên cạnh.
Cuối cùng một pháp trận đã dung hợp số một và số hai lại.
“Có phải sau này ta sẽ xuất hiện bằng phương thức linh thể không.” Phân thân số một hỏi.
“Sẽ không, khi ngươi bước ra khỏi phạm vi bao phủ của Thiên Hồn Ngọc Linh bàn, thì ngươi sẽ tách ra khỏi linh thể.”
“Đi vào nữa thì linh thể sẽ lại dung hợp với ngươi.”
“Số hai, ngươi cũng đừng cười, số một sẽ gánh vác luyện chế tiên khí giai đoạn trước, giai đoạn sau khắc vẽ pháp trận tiên văn thì ngươi lại lên.” Từ Phàm cười nói, không một ai có thể chạy thoát được.
“Vẫn là bản thể suy nghĩ chu đáo, bàn về khống chế tiên văn thì đương nhiên là số hai mạnh nhất.” Cảm giác uất ức trong lòng của phân thân số một ngay lập tức đã giảm đi rất nhiều.
“Vậy được, ta có thể gánh vác bộ phận luyện chế tiên khí giai đoạn sau.” Phân thân số hai biết mình chạy không khỏi nắng, nên đã dứt khoát hào phóng chấp nhận sự an bài của Từ Phàm.
“Vẫn còn rất nhiều thời gian, ba năm nay các ngươi vất vả rồi, nên ta cho các ngươi nghỉ một năm, sau lại bắt đầu luyện chế con rối Đại Thừa Kỳ đầu tiên của Ẩn Linh môn chúng ta.” Từ Phàm nói.
“Được.” Hai vị phân thân gật gật đầu.
Trên Thập Vạn Lý Cự Hồ, Từ Phàm ngồi trên Linh thuyền cảm khái nói: “Quả là không dễ dàng, hao hết trăm ngàn cay đắng, cuối cùng cũng giải thoát được.”
Thật ra sau khi luyện chế đạo khí xong, lời của Từ Phàm.
Thật ra người vẫn luôn suy diễn thần thông là Bồ Đào, còn Từ Phàm thì vẫn luôn suy diễn làm sao để phân thân số một số hai hợp thể một cách hoàn hảo với linh thể?
Vốn là phân thân số một số hai muốn cười nhạo Từ Phàm, sau khi hoàn thành đạo khí luyện chế, thì cứ tưởng là luyện chế tiên khí các thứ không liên quan đến bọn họ nữa, ai ngờ Từ Phàm lại cao tay hơn một bậc.
Tay Từ Phàm cầm cần câu, nhàn nhã nhìn mặt hồ Thập Vạn Lý Cự Hồ.
Một chiếc Linh thuyền cấp bảo khí đang chậm rãi bay về phía Từ Phàm.
Bàng Phúc đi tới trên Linh thuyền của Từ Phàm.
“Chúc mừng đại trưởng lão luyện chế đạo khí thành công.” Bàng Phúc cười nói.
“Cùng vui cùng vui, nghe nói gần đây ngươi lấy được không ít ở Vực Cực Không, ngay cả linh khoáng cấp tiên thất cũng lấy được.”
Từ Phàm cười nói, không khỏi xúc động, giao việc chuyên ngành cho người chuyên nghiệp, quả là có thể kích thích được kinh hỉ mà người ta không tưởng tượng nổi.
Lúc này Từ Phàm nhìn xem chiếc Linh thuyền bảo khí của Bàng Phúc kia.
“Không phải là ta đã bảo Luyện Khí Tông Sư Yêu Tộc kia luyện chế cho ngươi chiếc tọa giá khác rồi à, sao mà vẫn đi cái chiếc cổ lỗ sĩ trước kia thế?” Từ Phàm cười hỏi.
“Thói quen, hơn nữa chiếc Linh thuyền bảo khí này rất có ý nghĩa kỷ niệm.”
“Đây là chiếc Linh thuyền lúc trước lần đầu tiên Bồ Đào khống chế tuyến sản xuất sản xuất ra.”