Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 561 - Chương 561: Tiêu Hao Của Con Rối Đại Thừa Kỳ

Chương 561: Tiêu hao của con rối Đại Thừa Kỳ Chương 561: Tiêu hao của con rối Đại Thừa Kỳ

“Ngươi cũng coi là có lòng rồi, thế nhưng cái này bình thường dùng một chút là được, đến chỗ khác, thì nhất định phải phô ra dáng vẻ của Ẩn Linh môn chúng ta.” Từ Phàm cười nói.

Hắn đã để mấy vị Luyện Khí Tông Sư Yêu Tộc kia hợp lực luyện chế ra một pháp bảo tọa giá rất có phong thái.

“Đó là đương nhiên, ở bên ngoài thì ta đều dùng Cửu Giác Giao Linh Xa, mỗi lần lấy ra đều sẽ được tiếp đãi một cách long trọng.” Bàng Phúc cười nói.

“Vậy thì đúng rồi.”

Đang lúc ấy thì cần câu của Từ Phàm trầm xuống, một con Long Kình Ngư dài mười trượng cắn câu.

“Thịt không ngon, đi về trước đợi đi.”

Từ Phàm nói xong thì hất cần câu, làm Long Kình Ngư văng ra hơn ngàn thước.

Những năm gần đây do linh khí trong Ẩn Linh đảo càng phát càng dày đặc, nên dần dần bắt đầu ảnh hưởng đến tất cả trong Thập Vạn Lý Cự Hồ.

Bây giờ Yêu thú trong Thập Vạn Lý Cự Hồ, tầng chót đã đến cấp Hóa Thần Kỳ, tất cả đều bơi từ dòng nước ngầm trong biển Vô Tận đến.

“Ta đã xem viên tinh thạch ngươi để lại rồi, bên trong chắc là ẩn giấu tọa độ của một bí cảnh Vực Cực Không.”

“Đúng là có một tia khí tức tiên khí của Thượng Giới, chắc là một bí quyết có liên quan đến Thượng Giới.”

“Một thời gian nữa thì cái tọa độ đó mới lộ ra, đến lúc đó chúng ta đi xem xem.” Từ Phàm tiếp tục câu cá, không lo lắng nói.

“Viên tinh thạch là lúc ta du thương ở vực Cực Không, thì gặp được một ngôi sao băng vừa hay đụng phải Số hiệu Xà Linh, lúc ta cầm viên tinh thạch này lên thì tin tức đã hiện lên trong đầu ta.” Bàng Phúc nói.

“Nói không chừng trong bí cảnh kia có đồ tốt, cũng nói không chừng đó là một cạm bẫy.”

Không biết vì sao, Từ Phàm đang câu cá thì nghĩ tới huynh đệ tốt của mình.

Dường như đã rất lâu rồi không gặp hắn, không biết có khỏe không, liệu có bị người ta hãm hại nữa không?

“Cạm bẫy?” Bàng Phúc nghi ngờ nói.

“Giết người đoạt bảo, tiên nhân đoạt xác, ma vật bị phong ấn phá phong ấn, cạm bẫy như này rất nhiều.”

“Nhưng cũng chẳng có chuyện gì lớn cả, trước khi đi thì bói một quẻ, chắc là không làm sao cả.” Từ Phàm nói.

“Có đại trưởng lão điều khiển là được rồi.” Bàng Phúc cười nói, trong nhận thức của hắn, Từ Phàm vĩnh viễn đều phong khinh vân đạm như vậy, tựa như vạn vật đều không thể quấy nhiễu được vậy.

“Những năm nay ngươi nỗ lực như thế, Ẩn Linh môn chúng ta bây giờ đã không rất thiếu linh khoáng nữa, sau này thu mua một nửa linh thạch và linh khoáng thôi.” Từ Phàm suy nghĩ một chút nói.

Từ khi gắn thêm mấy cái kho hàng lớn cho Số hiệu Xà Linh, thì số linh khoáng mà Bàng Phúc đem về ngày càng nhiều.

Bây giờ linh khoáng dự trữ trong tông môn cũng đủ cho Ẩn Linh môn dùng trong ba mươi năm.

“Linh khoáng cơ bản thì là ngươi điều khiển, còn linh khoáng cấp đạo khí là Trảm Linh trưởng lão điều khiển.”

“Ta dám nói bây giờ thánh địa tông môn trong toàn bộ đại lục trung tâm, không có tông môn nào tự tại như Ẩn Linh môn chúng ta cả.” Từ Phàm cười nói.

Ngay vào lúc này, Trảm Linh lái Ẩn Linh số hai từ từ đáp xuống trong Ẩn Linh môn.

Bàng Phúc xuất thần nhìn Ẩn Linh số hai, trong ánh mắt hơi kinh ngạc.

Ba năm lái số hiệu Xà Linh điều hành kinh doanh ở vực Cực Không, hắn từ một tay mơ biến thành người lão luyện.

Bây giờ hắn lái số hiệu Xà Linh giống như cảm giác lái xe sang cấp nhập môn, mặc dù nếu lái ở trên đường chính sẽ thu hút sự chú ý của mọi người.

Nhưng vẫn không ngăn được biểu tình hâm mộ khi hắn nhìn về phía xe sang cao cấp.

Tính năng của số hiệu Xà Linh đã vượt xa tinh chu bình thường hắn thấy ở Vực Cực Không.

Nhưng nếu so với Ẩn Linh số hai trước mắt, thì hắn vẫn thấy kém hơn một bậc.

“Chờ đi, chờ bao giờ tài nguyên linh khoáng của tông môn đủ rồi, thì sẽ đặc biệt luyện chế cho ngươi mấy chiếc tinh chu để điều hành kinh doanh ở vực Cực Không.” Từ Phàm cười nói, hắn đã thấy vẻ kinh ngạc trong mắt Bàng Phúc.

Sau khi Ẩn Linh số hai đáp xuống Ẩn Linh môn, Trảm Linh đã bay về phía của Từ Phàm.

“Đại trưởng lão, vận khí lần này không tệ, đụng phải một nơi tai họa phong tức dập tắt ở thâm xứ vực Cực Không, lấy được không ít tinh thạch phong tức.” Trảm Linh cười nói.

“Tinh thạch phong tức, đồ tốt! Có thể luyện chế một bộ linh kiện tăng tốc độ cho tinh chu, gắn trên Số hiệu Xà Linh.” Từ Phàm có chút ngạc nhiên mừng rỡ nói.

“Đại trưởng lão, có rất nhiều tinh thạch phong tức, chúng ta có thể luyện chế hai bộ, thêm vào trong cả hai chiếc thuyền mới.” Trảm Linh nói, sau đó để Bồ Đào chuyển hàng dự trữ tinh thạch phong tức ra.

“Tốc độ của Ẩn Linh số hai đủ nhanh rồi, thêm cái đồ chơi này vào cũng chẳng tăng nhanh hơn được bao nhiêu.”

“Số hiệu Xà Linh thì không như vậy, sau khi thêm vào thì tốc độ sẽ nhanh hơn một bậc.” Từ Phàm nói.

“Được rồi, ta còn tưởng rằng tốc độ của Ẩn Linh số hai vẫn có thể tăng lên một bậc nữa cơ.” Trảm Linh hơi thất vọng nói.

“Ẩn Linh số hai bị linh khoáng hạn chế, tính năng cũng như vậy, nếu như muốn tăng lên nữa, thì chỉ có thể dựa vào Sa sư huynh của chúng ta.” Từ Phàm cười nói.

“Sa phong chủ?” Trảm Linh nghi ngờ nói.

“Cứ giữ bí mật chuyện này đã, đợi sau này có cơ hội thì lại nói.” Từ Phàm nói.

Trong ba năm này, Sa Điêu đã ổn định được hợp kim đạo khí vạn năng căn bản nhất, trước mắt đang nghiên cứu hợp kim đạo khí vạn năng tính năng cao.

Ý đồ muốn chiếm đoạt linh khoáng cấp tiên khí diễn hóa ra năm phần đặc tính, đây là hạng mục mà Từ Phàm quan tâm nhất bây giờ.

“Thần bí như thế à? Đến lúc đó có thể tạo ra được một chiếc tinh chu có tính năng tốt hơn cả Ẩn Linh số hai?”

“Đại khái là như thế.” Từ Phàm gật đầu một cái.

“Đúng rồi, đại trưởng lão, món đạo khí mà ngươi đã luyện chế xong kia, khi nào thì chúng ta mới có thể luyện chế ra một con rối cấp Đại Thừa Kỳ!” Trảm Linh có chút hưng phấn hỏi.

“Cái này nói như thế nào đây, khoảng thời gian này nếu ngươi muốn xem thì vẫn hơi khó.” Từ Phàm có chút bất đắc dĩ nói.

Vốn tưởng rằng có thể thông qua thủ đoạn đặc biệt đến cấp Đại Tông Sư Luyện Khí, cảm thấy luyện chế ra một con rối cấp Đại Thừa Kỳ thì không thành vấn đề.

Nào ngờ giữa đường xảy ra chuyện ngoài ý muốn, lúc Từ Phàm câu cá nhàn rỗi không có việc gì, thì thôi diễn một chút bản đồ cấu tạo của con rối cấp Đại Thừa Kỳ.

Đột nhiên phát hiện ra một vấn đề rất nghiêm trọng, đó chính là nếu muốn khởi động con rối cấp Đại Thừa Kỳ vậy thì nhất định phải tiêu hao linh lực Ngũ Hành Bản Nguyên mang theo một tia tiên linh chi khí.

Sau khi Từ Nhất Phàm thôi diễn ra một chút tiêu hao linh lực Ngũ Hành Bản Nguyên thì đột nhiên cảm thấy vẫn là dùng ngọc phù phân thân của Vô Địch Thiên Tôn thì có lợi hơn một chút.

Từ Phàm nói một lượt tiêu hao của con rối cho Trảm Linh nghe.

“Mẹ ơi, chỉ một chút thế này mà định mức Ngũ Hành Bản Nguyên một năm của cả tông môn đều hết luôn.” Trảm Linh cả kinh nói.

Bàng Phúc ở bên cạnh cũng lộ ra vẻ mặt khiếp sợ, cảm giác số linh thạch mà mình kiếm được vẫn chưa đủ nhiều.

“Không chỉ những cái này, mà vẫn còn phải tiêu hao chân linh cấp Yêu Tôn.” Từ Phàm có chút bất đắc dĩ vuốt vuốt tay.

Tiêu hao nhiều như thế thì hắn thà đánh thêm mấy quả pháo quỹ đạo để giải quyết vấn đề còn hơn.

“Thế con rối Đại Thừa Kỳ này có thể đối phó Vô Địch Thiên Tôn không?” Trảm Linh hỏi.

“Nếu như có ta khống chế lại cộng thêm tiên khí Phá Linh, chắc là có thể ngăn cản một lúc, điều kiện tiên quyết là có đủ Ngũ Hành Bản Nguyên để tiêu hao.” Từ Phàm suy nghĩ một chút nói.
Bình Luận (0)
Comment