Chương 564: Yêu Tộc Linh Giáp
Chương 564: Yêu Tộc Linh Giáp
“Đúng vậy, bây giờ tông môn rất an toàn, tiền bối trở về với chúng ta đi.” Mộ Dung Thiến Nhi cũng khuyên cùng nói.
“Cho ta suy nghĩ một chút đã.” Tú Tâm nói.
Lúc này, một con rối Hợp Thể kỳ, trong tay cầm Linh Khoáng cấp đạo khí đã tinh chế xong, đi tới bên cạnh Vương Vũ Luân.
“Trong bí cảnh, phát hiện linh khoáng cấp đạo khí khổng lồ, Huyền Phong Lôi Thiết.”
“Xin hỏi có cho phép khai thác hay không?”
Giọng nói của phân thân Bồ Đào vang lên.
“Huyền Phong Lôi Thiết? Loại linh khoáng này thích hợp luyện chế đạo khí gì?” Vương Vũ Luân tò mò hỏi.
“Thích hợp với các loại hình đạo khí, cho dù là công kích, đạo pháp hay là tinh chu cũng đều thích hợp.”
“Mạch linh khoáng lớn trong bí cảnh này, có thể luyện chế ra một chiếc tinh chu không!” Vương Vũ Luân đột nhiên có hơi kích động nói.
“Có thể~” Giọng nói của phân thân Bồ Đào vang lên.
“Vậy thì tăng tốc độ khai thác, tranh thủ mang hết những linh khoáng cấp đạo khí này về tông môn!”
Vương Vũ Luân trở nên hưng phấn, cho dù là hắn có không hiểu chuyện bên ngoài ở tông môn, thì hắn cũng biết tinh chu rất quan trọng với một tông môn.
“Cha, ngươi đừng quên, chỗ linh khoáng này còn có một phần của ta và sư tôn nữa.” Vương Linh Nhi ở bên cạnh nói.
“Sao ta lại quên ngươi với sư tôn ngươi được chứ, yên tâm, sau khi các ngươi trở về với ta, ta sẽ giúp các ngươi có được chỗ tốt.” Vương Vũ Luân cười nói.
“Cha, không cần ngươi cho, đến lúc đó ta tự đễn chỗ của Từ bá bá.”
Vương Linh Nhi cười nói, nàng nhớ trước kia khi còn bé, mỗi lần đến chỗ Từ bá bá đều có rất nhiều đồ chơi với đồ ăn ngon.
Thậm chí bây giờ ngay cả đến bảo khí nàng đang dùng cũng là do Từ bá bá luyện chế.
“Không thành vấn đề, khi còn bé Từ bá bá thương ngươi nhất, lúc gặp ngươi nhất định sẽ rất vui mừng.” Vương Vũ Luân cười nói.
Lúc trước khi vẫn ở tông môn, Từ Phàm đã bảo hắn đón Linh Nhi về rất nhiều lần.
“Sư tôn, Từ bá bá ta là Luyện Khí Tông Sư, đến lúc đó ta sẽ xin Từ bá bá luyện chế đạo khí cho ngươi.” Vương Linh Nhi cười nói.
“Linh Nhi có lòng rồi.” Trong lòng Tú Tâm có hơi không bình tĩnh, không biết trong lòng đang nghĩ gì.
Ba ngày trôi qua, mấy người Vương Vũ Luân đang nghe phân thân Bồ Đào báo cáo.
“Ngươi nói là chúng ta còn phải ở đây nghỉ ngơi bốn năm, thì mới có thể ra khỏi bí cảnh.” Vương Vũ Luân nói.
“Là có thể sẽ đi từ bí cảnh này đến bí cảnh khác.”
“Hơn nữa căn cứ theo suy tính thì xác suất rất lớn.” Phân thân Bồ Đào nói.
“Thì ra là không tìm được cửa ra?” Vương Vũ Luân có chút không cam lòng nói.
“Căn cứ theo suy tính, cửa ra có thể ở trong bí cảnh khác.”
Nghe được lời của phân thân Bồ Đào, Vương Vũ Luân thở dài.
“Cứ khai thác Linh Khoáng đã, đến lúc đó đợi sau khi bắt đầu vào cửa bí cảnh khác thì lại nói.”
Chẳng biết tại sao, Vương Vũ Luân nghĩ đến trước kia lúc mình xuất môn, đều sẽ tìm Từ Phàm bói một quẻ.
“Lần này lúc xuất môn, Từ Phàm đại ca đã tính cho ta, khỏe mạnh bình an trường thọ, vì vậy chắc là cái bí cảnh này cũng không có nguy hiểm gì.” Vương Vũ Luân nói với mọi người bên cạnh.
Lúc này, Từ Phàm đang trên Thập Vạn Lý Cự Hồ, đột nhiên hắt hơi một cái.
“Ai đang nhớ ta à?” Từ Phàm vừa vuốt ve trứng rồng trong tay, vừa nói.
“Sư phụ, ta thấy chắc là Vương sư thúc nhớ ngươi rồi.”
Trong tay Từ Nguyệt Tiên cũng có một quả trứng rồng vỏ xanh.
“Đoán chừng là, thời gian này bảo Trảm Linh trưởng lão đi Viêm Châu xem xem, hẳn là sư thúc ngươi sắp trở về rồi.”
Từ Phàm vừa nói vừa đánh một đạo Ngũ Hành Bản Nguyên vào trong trứng rồng.
“Gần đây ngươi lại đi nơi đó chơi, lâu rồi chưa gặp ngươi.”
Hai người đón ánh nắng mặt trời buổi sáng, nói chuyện trên Linh thuyền.
“Chạy đến chỗ cách tông môn chúng ta hơn mười triệu cây xem xem.”
“Ta phát hiện ở đó có một Yêu Tộc rất thần kỳ, tên cũng rất thú vị, Linh Giáp Yêu.”
“Thích phụ thân trên người sinh linh, tạo thành một tầng hộ giáp thật dày, chỉ là Linh Giáp Yêu Hợp Thể Kỳ, nhưng hộ giáp được hình thành lại có lực phòng ngự của pháp bảo phòng ngự cấp đạo khí.”
Từ Nguyệt Tiên lấy một vật chất màu xám tro ra, giới thiệu cho Từ Phàm.
“Đây không phải là slime sao!” Từ Phàm đột nhiên có chút ngạc nhiên nói.
“Chúng ta là tộc Linh Giáp Yêu, không phải là slime.”
Vật chất màu xám tro kia, hình thành mắt và miệng nói với Từ Phàm.
“Cũng không khác gì nhau.” Từ Phàm có hơi hoài niệm nói.
“Ngươi đã thu phục được tộc này rồi sao?” Từ Phàm hỏi, hắn cảm thấy Yêu Tộc này rất thú vị, mang về bồi dưỡng thật tốt, nói không chừng có thể trọng dụng.
“Đây mới là điều thần kỳ, bọn họ hoàn toàn chiếm lĩnh cả một đất nước phàm nhân, phụ thuộc vào những phàm nhân trên người có linh căn, dạy bọn họ tu luyện, làm cho những phàm nhân kia thờ phụng họ.” Từ Nguyệt Tiên nói.
“Ta thấy phàm nhân ở đó an cư lạc nghiệp, phồn vinh hơn trước, vì vậy cũng không quấy rầy nhiều.”
“Theo lý mà nói các ngươi hẳn là phụ thuộc vào đại tộc trong Yêu Tộc, sao lại hết lần này đến lần khác chạy tới đây?” Từ Phàm nhìn vật chất màu xám tro kia, tò mò hỏi.
“Tộc chúng ta phân chia ra làm hai phái, một là loại giáp hèn yếu phụ thuộc vào cường giả.”
“Hai là chính là chúng ta chủ trương độc lập, tự mình bồi dưỡng sinh linh mình phụ thuộc vào, chủ đạo vận mệnh của chúng ta.”
“Tu sĩ Nhân tộc, nếu như ngươi muốn nô dịch toàn tộc chúng ta, chúng ta dẫu có chết cũng không chịu~” Vật chất màu xám tro ngưng tụ ra ngũ quan, lộ ra thần thái bất khuất, như có ý tuyên chiến.
Từ Nguyệt Tiên phất tay một cái, bỏ tộc Linh Giáp vào trong lồng Vạn Thú.
“Sư phụ, xử lý tộc Linh Giáp này thế nào?” Từ Nguyệt Tiên hỏi.
“Tập trung Linh thuyền và tinh chu, đón tất cả phàm nhân và tộc Linh Giáp trên đất nước phàm nhân đó về.”
“Ta nghĩ là Ẩn Linh môn chúng ta lại có thêm một loại Yêu Tộc rồi.” Từ Phàm cười nói.
Hắn đột nhiên cảm thấy tộc Linh Giáp này rất thích hợp điều khiển con rối, hôm nào có cơ hội thì thử một chút.
Ngay lúc này, trứng rồng vỏ xanh trong tay Từ Phàm đột nhiên nhảy cỡn lên, hung hãn nện vào trứng rồng trong tay Từ Nguyệt Tiên.
“Xong, lại đánh nhau.” Từ Phàm nhức đầu nói.
“Sư phụ, tại sao trứng rồng của ngươi cứ thích gây sự với trứng rồng của ta.” Từ Nguyệt Tiên không biết làm sao nói.
“Ai biết, có thể là trời sinh đã không vừa mắt nhau.” Từ Phàm nhìn hai quả trứng rồng càng đánh càng xa nói.
“Dù sao thì vỏ của chúng nó cứng, cứ để chúng nó đánh đi.”
Từ Nguyệt Tiên nhìn hai quả trứng rồng đang đánh nhau ở phía xa cười.
Ngay lúc này, một chiếc tinh chu cổ điển có hai cánh ở phía xa bay về phía của Từ Phàm.
“Thiên Linh tôn giả, cuối cùng ngươi được thả ra rồi!” Từ Phàm hơi ngạc nhiên mừng rỡ nói.
Theo ghi chép của Bồ Đào, từ lần trước sau khi tinh chu cổ điển được tu bổ xong đám người Thiên Linh Tông trở về, thì Thiên Linh tôn giả cũng không đến đây nữa.
Thiên Linh tôn giả từ trên tinh chu cổ điển đi xuống, ngồi trên một chiếc Linh thuyền nhỏ, bay về phía của Từ Phàm.
“Ta vừa mới dưỡng thương xong, muốn đễn chỗ của đại trưởng lão xem một chút.” Thiên Linh tôn giả vừa nói, thân thể không tự chủ được run một cái.
Từ Phàm nhìn trạng thái của Thiên Linh tôn giả giống như bị điện giật, thì biết thần thông mà mình đưa cho Thiên Linh tôn giả không có chỗ dùng.
“Thần thông mà ta đưa cho tôn giả bị Thái thượng Đại trưởng lão của quý tông phát hiện rồi sao?” Từ Phàm hỏi.
“Lão đại chẳng những bóp nát linh hồn trọng giáp của ta, mà còn cho ta thêm mười mấy cái hình phạt lôi điện.”
Thiên Linh tôn giả bày ra vẻ không dám nghĩ lại chuyện cũ.