Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 571 - Chương 571: Minh Hữu Chí Giao

Chương 571: Minh hữu chí giao Chương 571: Minh hữu chí giao

“Nếu tôn giả đã rộng rãi như thế thì ta bên này cũng không thể hẹp hòi được, những món pháp bảo có thể luyện chế từ Cự Thú Cực Không, toàn bộ ta đều sẽ giúp tôn giả luyện chế miễn phí.” Từ Phàm có chút vừa vui mừng vừa kinh ngạc nói.

Quả nhiên là, Tái ông thất mã, yên tri phi phúc.

Mất một chiếc Ẩn Linh số hai, lại tiếp nhận một đơn đặt hàng lớn, một chút tổn thất được bù lại bội phần.

“Đại trưởng lão đại khí, Thiên Linh Tông ta nguyện cùng Ẩn Linh Môn kết thành minh hữu chí giao.” Thiên Linh tôn giả nói.

Minh hữu chí giao giữa các tông môn còn có một cách nói.

Đó chính là ngoại trừ đệ tử, truyền thừa tông môn, thần thông công pháp, bảo khố, còn lại thân như một nhà.

“Ẩn Linh Môn ta nguyện ý cùng Thiên Linh Tông kết làm minh hữu chí giao.” Từ Phàm cười trả lời.

Lúc này, Từ Phàm cảm giác được tăng tải khí vận tông môn trên người bản thể Bồ Đào có một chút biến hóa.

Cùng lúc đó, Thái Thượng Đại trưởng lão đang trấn thủ ở Thiên Linh Tông cũng cảm nhận được sự biến hóa khí vận trong chính tông môn mình.

“Như thế này cũng tốt.” Thái Thượng Đại trưởng lão Thiên Linh Tông gật đầu nói.

Từ Phàm đang nói chuyện trời đất với Thiên Linh tôn giả đột nhiên nghĩ đến vấn đề tiêu hao của con rối Đại Thừa Kỳ, thế nên truyền âm cho phân thân số hai trong đầu.

“Đến bình nguyên phía sau chủ phong lấy một chút tinh huyết Cự Thú Cực Không, xem có thể thay thế tiêu hao con rối hay không.”

Phân thân số hai đang ôm một quyển tiểu thuyết đọc, khép lại quyển sách dày lớn trong tay.

“Ngày nào cũng không thể sống yên được chút.”

Phân thân số hai nói, rời khỏi ổ nhỏ ấm áp của mình.

Ẩn Linh Môn, tại Nghênh Khách Điện trên chủ phong, Thiên Linh tôn giả nhìn tinh thạch Từ Phàm đưa tới.

“Ngươi nói bí cảnh Yêu tộc đang canh giữ kia có liên quan đến thế giới Đại Thiên?”

Từ Phàm khẽ gật đầu, vung tay chiếu ra bản đồ khu vực bên trong vùng Cực Không, khoanh lại khu vực Yêu tộc đang canh giữ.

“Chính là chỗ này, hơn nữa ta cảm thấy bí cảnh kia có duyên với ta, tôn giả có muốn vào xem hay không?” Từ Phàm hỏi. Lúc hắn xem bói đến khu vực này luôn có một loại khí tức quen thuộc.

“Nơi đó có trọng binh Yêu tộc trấn giữ, Đại trưởng lão có biện pháp trà trộn vào sao?” Thiên Linh tôn giả hỏi.

“Thế này thì dễ nói, trước tiên báo cáo tin tức cho Trưởng Lão, chờ bọn họ cường lực nhúng tay vào, chúng ta lại đục nước béo cò là được.” Từ Phàm cười hì hì nói.

Thiên Linh tôn giả trầm tư một một lát, sau đó gật đầu một cái nói: “Vậy ta sẽ cùng Đại trưởng lão vào xem, đến lúc đó ta mang theo phân thân lão đại, vì Đại trưởng lão hộ giá hộ tống.”

“Vậy thì làm phiền tôn giả.” Từ Phàm có chút kinh ngạc và vui mừng nói.

Hắn vốn chỉ mời đơn thuần, không nghĩ tới còn có bất ngờ ngoài ý muốn.

“Giữa hai tông chúng ta còn khách khí cái gì ~” Thiên Linh tôn giả phẩy tay cười nói.

Một khoảng thời gian sau dod, Luyện Khí Tông Sư trong tông môn Yêu tộc nhanh chóng sửa chữa phục hồi tốt tinh chu cổ điển.

Trên bình nguyên phía sau chủ phong, Từ Phàm vẫy tay về phía bầu trời chia tay cùng Thiên Linh tôn giả.

“Sư phụ, ngươi thật sự muốn đi bí cảnh vùng Cực Không sao?” Từ Cương hỏi.

“Đi chứ, ta cảm giác nơi đó rất quen thuộc, nhất định có thứ ta cần.” Từ Phàm nói.

Hắn không biết đây là ông trời phát phúc lợi cho hắn, hay là huynh đệ tốt phát phúc lợi cho hắn nữa.

“Ta đi theo sư phụ, vừa tốt có người hỗ trợ.” Từ Cương lo lắng nói.

“Trên đường có Thiên Linh tôn giả làm bạn, không cần đến ngươi bảo vệ ta.”

“Mặc dù bây giờ ngươi đã có chút tiến bộ.”

Từ Phàm đánh giá trên dưới Từ Cương, cảm thấy Đại đồ đệ này gần đây thông suốt, tiến bộ nhanh chóng, ngay cả hắn đều có chút ngạc nhiên.

“Tôn Giả kia dù sao cũng là người ngoài, sao có thể thích hợp để bảo vệ như ta?” Từ Cương lo lắng nói.

Một tay Từ Phàm đập lên vai Từ Cương, một đạo cấm chế đánh vào trong cơ thể Từ Cương.

“Trong ba năm ngươi có thể thoát ra khỏi cấm chế này thì ta sẽ mang ngươi đi cùng.” Từ Phàm nói.

Lời này của Từ Phàm vừa nói ra, Từ Nguyệt Tiên cũng muốn đi cùng.

“Sư phụ, ta…”

Còn chưa nói xong, một đạo cấm chế của Từ Phàm lại đánh vào trong cơ thể nàng.

“Ngươi cũng như ca ngươi.” Từ Phàm nói lời này xong ung dung đi về tiểu viện.

Tông môn không có chuyện gì lớn, trong khi Từ Phàm cá mặn, ba năm đã trôi qua.

Trên cự hồ mười vạn dặm, Từ Phàm đang ôm trứng rồng vỏ xanh tiến hành dạy trứng.

Trải qua mấy năm dạy dỗ hộc máu này của Từ Phàm, các trứng rồng vỏ xanh đều biến thành các bé ngoan nghe lời.

“Được rồi, các ngươi đi chơi đi.” Từ Phàm nói, dưới ánh nhìn khinh bỉ Thiên Cát Quy, ném sáu quả trứng rồng theo thứ tự vào trong cự hồ mười vạn dặm.

“Đại trưởng lão, thời gian giao hẹn với Thiên Linh đạo hữu, có cần ta đi chung với ngươi không?” Trảm Linh ở bên cạnh nói.

“Không cần, Trảm Linh trưởng lão ở lại tọa trấn tông môn là được, bên kia còn có Thiên Linh tôn giả, không có chuyện gì đâu.” Từ Phàm nhìn trứng rồng vỏ xanh đang chơi đùa phía xa nói.

“Vậy là tốt rồi, trên đường chú ý an toàn.” Trảm Linh gật đầu nói.

Mặc dù có đôi khi tác dụng hắn phát huy ra trong tông môn có thể còn không bằng một khẩu pháo quỹ đạo, nhưng giữa hai bên dù sao cũng có khác biệt.

Từ Phàm gật đầu, cuối cùng lấy ra một chiếc nhẫn đưa cho Trảm Linh.

“Trảm Linh trưởng lão, ngươi đeo chiếc nhẫn này lên là sẽ có quyền hạn điều động một nửa linh khí ngũ hành bản nguyên tông môn, còn có ngọc phù phân thân Vô Địch tôn giả ta để trong bảo khố.”

“Trong lúc ta không có ở đây, gặp được vấn đề nào không thể giải quyết, giữ lại át chủ bài dùng.” Từ Phàm nói.

Trảm Linh cầm lấy chiếc nhẫn nhìn một chút, sau đó đeo vào tay.

“Vậy lỡ như dùng ngọc phù phân thân vẫn chống cự không được thì phải làm sao?” Trảm Linh hỏi.

“Vậy thì phải khởi động dự án khẩn cấp tông môn.” Từ Phàm nói.

Dự án khẩn cấp tông môn, là hồ sơ Từ Phàm chuẩn bị để bắt đầu sử dụng khi phải đối ứng với Vô Địch Yêu Tôn đột nhiên tập kích, hoặc là khi xuất hiện kẻ địch không thể chống trả.

Lúc đó, toàn bộ Ẩn Linh đảo sẽ được truyền tống đến vị trí đã được chuẩn bị tốt trước đó.

“Dự án khẩn cấp tông môn là gì vậy?” Trảm Linh tò mò hỏi, hắn vẫn là lần đầu tiên nghe được từ này.

“Đến lúc đó ngươi sẽ biết.” Từ Phàm cười nói, vẻ mặt vô cùng thần bí.

Ba ngày sau, trong không gian trong lòng đất tại Ẩn Linh đảo, Từ Phàm nhìn một con rối Đại Thừa Kỳ bản đơn giản tăng ca tăng giờ gấp rút làm ra này.

“Bản thể, con rối bản đơn giản này nhiều nhất có thể duy trì cường độ một trăm năm, lại thêm tinh huyết của Cự Thú Cực Không kia, cũng đủ để khai triển chiến lực cấp tôn giả.”

“Lại phối hợp với sự điều khiển tinh vi ngươi, bốn bỏ năm lên, ngươi chính là một vị Vô Địch tôn giả.” Phân thân số hai giới thiệu, trong thần sắc có chút mệt mỏi.

Vì luyện chế ra con rối này, hắn và số một trực tiếp mở ra trạng thái siêu tần, như vậy mới khiến kỳ hạn công việc rút ngắn hơn nửa.

“Vất vả, nhanh nghỉ ngơi chút đi, một lát nữa ta mời Yêu Tôn Thỏ Ngọc tới tận nơi vật lý trị liệu cho các ngươi.” Từ Phàm nhìn thần sắc mỏi mệt của hai phân thân vội vàng nói.

Rốt cuộc là người một nhà, một khi có việc, quả nhiên là liều mạng làm.

Nghe được lời Từ Phàm nói, hai phân thân số một và số hai nhìn nhau cười một tiếng, bay về trong động phủ của chính mình.

Sau khi hai phân thân rời đi, Từ Phàm không khỏi cảm thán.

“Có vài thứ chỉ có không lần và vô số lần, quả nhiên là nam nhân bất luận ở thế giới nào đều thích thứ này.”

Sau khi Từ Phàm cảm khái xong, quay người nhìn về phía con rối Đại Thừa Kỳ.

Cả người được sơn một màu đen sẫm, giống như thích khách ẩn nấp trong bóng đêm.
Bình Luận (0)
Comment