Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 583 - Chương 583: Bộ Trưởng Bộ Tài Nguyên

Chương 583: Bộ trưởng bộ tài nguyên Chương 583: Bộ trưởng bộ tài nguyên

Cổ Điển Tinh chu thuận lợi hạ xuống Ẩn Linh đảo.

Sau đó Thiên Linh tôn giả lại cưỡi Cổ Điển Tinh chu vội vã bay về hướng Thiên Linh Tông.

Thiên Linh tôn giả cần phải quay về đem hai bộ Linh Khoáng tiên khí của hắn thu thập đủ, thuận tiện đem toàn bộ bảo vật quan trọng, bao gồm cả Tiên Văn của Từ Phàm mang về.

“Cuối cùng cũng về rồi.” Vương Vũ Luân nhìn Tông môn thân thuộc nói.

“Nhớ kĩ, nơi này luôn là nhà cửa ngươi.” Từ Phàm vỗ lên vai của Vương Vũ Luân cười nói.

Trong lòng thầm nghĩ sau này cuối cùng có người cùng hắn câu cá rồi.

“Tú Tâm đồng đạo, ngươi gia nhập Ẩn Linh Môn bọn ta hay là như thế nào? “Từ Phàm hỏi.

“Ngươi là sư tôn của Linh Nhi, tính ra cũng là người mình cả, vậy thì ở lại Ẩn Linh Môn của ta làm Trưởng Lão, ngươi thấy thế nào?” Từ Phàm mở lời mời.

“Có thể gia nhập Ẩn Linh Môn là vinh hạnh của ta.” Tú Tâm cười nói.

Qua lời của Ngọc Vũ Luân, Nàng cũng đã biết bảy tám phần về các người rồi.

Nàng có thể đến Ẩn Linh Môn làm trưởng lão, cũng xem như là trèo cao rồi.

“Vậy được, Tú Tâm trưởng lão lần đầu đến Tông môn, chút nữa để ta sai người đưa Tú Tâm trưởng lão đi dạo quanh một vòng.” Từ Phàm cười nói.

Không lâu sau, Khâu Tự Viễn nhận được thông báo của Bồ Đào, đã đến bên cạnh Từ Phàm.

Đây là trưởng lão Tú Tâm mới đến của Ẩn Linh Môn, ngươi đưa nàng vào trong Tông môn dạo quanh, thuận tiện giới thiệu qua một chút.” Từ Phàm phân phó nói.

“Tuân lệnh, Đại trưởng lão.” Khâu Tự Viễn hành lễ đáp.

Sau đó liền đưa Tú Tâm và Vương Linh Nhi vào bên trong Tông môn dạo quanh.

“Vũ Luân, qua thời gian nữa hẵng nói tiếp, ta phải trở về trước ổn định cảnh giới tu luyện.” Từ Phàm nói xong liền hướng về phía tiểu viện của mình trên đỉnh núi bay đi.

Vương Vũ Luân nhìn bóng lưng của Từ Phàm cười với Mộ Dung Thiến Nhi nói : “Rời tông môn một thời gian lâu như vậy, mọi thứ vẫn giống như lúc trước vậy.”

“Ta thấy giọng điệu của chàng cứ như đã rời Tông môn cả trăm nghìn năm rồi vậy, thực ra đã được bao lâu đâu.” Mộ Dung Thiến Nhi cười nói.

Vương Vũ Luân một bộ dạng ra vẻ ông cụ non. “Đi thôi, đi xem con trai chúng ta trước, nhiều năm như vậy không biết tu vi đã tiến bộ hay chưa?”

Mộ Dung Thiết Nhi không nhịn được lườm Vương Vũ Luân một cái, nàng biết chồng của mình vì sao đột nhiên lại có thể trấn áp chuyện của con trai mình.

“Có bản lĩnh, thì chàng đừng dùng bộ đạo khí mà Từ đại ca đưa cho chàng luyện chế nữa.” Mộ Dung Thiết Nhi lườm Vương Vũ Luân một cái nói.

“Nàng hiểu cái gì, pháp bảo cũng là một phần của thực lực!” Vương Vũ Luân vênh váo nói.

“…”

Từ Phàm về đến tiểu viện của mình, liền nhìn thấy Số một số hai đang đợi ở đó.

“Bản thể nhanh nói cho ta biết, ngươi đã trải qua những cuộc gặp gỡ bất ngờ nào? Có thể khiến ngươi thăng cấp Luyện Hư Kỳ rồi!” Số một phân thân hiếu kì nói.

“Đúng vậy, sau khi thăng cấp, ta nghĩ chúng ta nên đem luyện khí cùng nhau cảm ngộ.” Số hai phân thần nói.

Từ Phàm không có thời gian nói chuyện phiếm với họ, trực tiếp vung ra một phân thân tạm thời, để phân thân đi vào rồi tự mình vào trong phòng ổn định tu vi.

Phân thân tạm thời của Từ Phàm nhìn số một, số hai, từ từ mở miệng nói: “Nói là, một đoàn người Từ Phàm ngồi trên Cổ Điển Tân Tinh chu, đang phải chạy hướng đó….

“Đổi một phiên bản khác được không? Phiên bản của Đơn lão sư ta nghe không quen~” Số hai phân thân phàn nàn nói.

“Vậy ngươi muốn nghe phiên bản gì?” Phân thân tạm thời của Từ Phàm cười nói.

“Đổi sang phiên bản của Quách lão sư được không~” số một phân thân trong tay còn cầm một túi hạt dưa.

“Chắc là được”

Phân thân tạm thời của Từ Phàm gật gật đầu, sau đó bắt đầu đi vào.

”…”

Vương triều Cửu Phượng, chỗ cảng lớn nhất tiếp giáp biển Vô Tận.

Một hạm đội Hải Châu đang nhanh chóng liên tiếp thu thập Linh Khoáng Linh Bảo tại một nơi sâu ở biển vô tận.

Trên hạm trưởng của hạm đội Hải Châu, con rối Hợp Thể Kỳ đang báo cáo với Sư Triển về tài nguyên lần này hạm đội Hải Châu đã thu thập được.

“Lần này ở nơi sâu của biển vô tận, phát hiện một chỗ mạch nhỏ đạo khí cấp bậc Linh Khoáng, trải qua thời gian nửa năm mới thu thập xong.”

“Cho nên thời gian trở về mới kéo dài tận hai tháng sau.” Con rối Hợp Thể Kỳ giải thích.

“Đạo khí cấp bậc Linh Khoáng~” Sư Triển nhìn Thanh Đan trong tay gật đầu nói.

“Lần này các ngươi vất vả rồi, tiền hoa hồng cho lần ra biển này, sẽ tăng thêm cho các ngươi một chấm.” Sư Triển cười nói.

“Thật vậy sao! Bộ trưởng, thật sự rất cảm ơn ngươi!” Hợp Thể Kỳ kích động nói. Nên biết rằng, bọn hắn ra biển thu Khoáng một lần, tổng số hoa hồng cũng chỉ có 5chấm.

“Đây là các ngươi xứng đáng nhận được, trên biển vô tận lại còn là Linh Khoáng cấp bậc cao, yêu thú trên đó lại càng nhiều”

“Lần này các ngươi làm rất tốt, ta sẽ báo công với Nữ đế bệ hạ giúp các ngươi.” Sư Triển cười nói.

“Đa tạ bộ trưởng”

Sau đó Hợp Thể Kỳ, đội trưởng hạm đội Hải Châu, nhảy một phát chạy

về nơi xa.

Tuyên bố tin tức tốt này với thành viên hạm đội đang đợi ở nơi xa của hắn, dẫn tới một trận hoan hô.

Sư Triển nhìn thấy cảnh này liền nở nụ cười.

Từ sau khi quốc sư nhỏ tuổi đó xuất hiện, hắn bị đóng băng một đoạn thời gian.

Đoạn thời gian đó hắn vốn mất hết ý chí, muốn rời khỏi Phượng Trường Ninh, trở về Ẩn Linh đảo tiếp tục bảo vệ quê hương nhỏ bé của hắn.

Lần này không liên quan ai ở thế giới nhỏ bé này, hắn chỉ muốn tìm một nơi quen thuộc, sống nốt phần đời vô vị còn lại của mình.

Thề rằng, từ hôm nay trở đi không làm thiểm cẩu nữa.

Chính lúc hắn muốn rời khỏi thì Phượng Trường Ninh tìm đến hắn.

“Sư phụ, đến giúp ta chút được không?”

“Ta muốn để ngươi chứng kiến quá trình Vương triều của chúng ta nổi dậy lần nữa.”

Đợi đến lúc vương triều Cửu Phượng của chúng ta trở nên mạnh nhất giới này, thì lúc đó ngoài ta ra ngươi sẽ là sự tồn tại tôn quý nhất.

Vốn dĩ khi nghe thấy lời của Phượng Trường Ninh, Sư Triển tuy là mềm lòng, nhưng hắn đã hạ quyết tâm.

Cho đến khi Phượng Trường Ninh đem một nửa số mệnh công đức vương triều chia cho Sư Triển, thì tâm hắn đã bị dao động.

“Tu vi và tài năng của ta cũng chỉ có thế, tại sao ngươi lại đem thứ quan trọng và quý giá như thế giao phó cho ta.

“Ngươi là người duy nhất mà ta có thể toàn tâm toàn ý tin tưởng trong giới tu tiên này.

“Lúc trước như thế, bây giờ cũng thế.”

Ánh mắt của Phượng Trường Ninh nhìn Sư Triển, giống như đứa em gái nhìn người anh trai tôn quý duy nhất có thể dựa dẫm vào.

Sư Triển đứng trên bờ biển của biển vô tận, không biết tại sao lại hồi tưởng lại cảnh đó, vừa cười vừa tự mắng mình một câu.

“Đúng là đồ tồi”

Sư Triển nhìn về nơi xa, đợi hạm đội Hải Châu tiếp theo trở về.

Hắn hiện tại quản lí toàn bộ bộ trưởng thu thập tài nguyên của vương triều Cửu Phượng, nắm giữ trên tám phần tài nguyên của Cửu Phượng vương triều.

Thật sự là dưới một người trên vạn người

“Bộ trưởng, nơi không trung cao nhất truyền lại tiếng gọi của Cửu Phượng Hào.”

Một vị thiếu niên Kim Châu Kỳ cầm một chỉ dụ, nhanh chóng đến phía sau Sư Triển, dùng giọng điệu cực kì tôn trọng nói.

“Không cần đưa ta xem nữa, trực tiếp nói đi, đem những số liệu không cần thiết kia lược bỏ đi.” Sư Triển nói.

Thuyền trưởng điều khiển Cửu Phượng Hào Tinh chu là một con rối Hợp Thể Kỳ rất nghiêm túc cẩn thận, vốn dĩ mỗi lần báo cáo chỉ cần một hai câu là xong, nhưng hắn cứ luôn đem cả quá trình từ đầu đến cuối, từ những điều nhỏ nhặt, đều tỉ mỉ nói một lượt.

“Cửu Phượng Hào ở cực không phát hiện một đạo khí cỡ lớn cấp bậc Linh Khoáng Tinh Thần, nhưng kho chứa đã đầy, không biết có nên bỏ bớt những Linh Khoáng đã thu thập xong, nhường chỗ cho cái này không.”
Bình Luận (0)
Comment