Chương 584: Ân tình 0 vạn lần
Chương 584: Ân tình 0 vạn lần
Sư Triển nghĩ một lúc nói: “Trước tiên, để Cửu Phượng Hào đem Linh Khoáng có giá trị thấp nhất vứt đi.
“Để lại những Linh Khoáng quan trọng cần thiết nhất.”
“Bây giờ thời gian là Linh Thạch, thêm hay bớt thì tổn thất đều rất lớn.” Sư Triển nói.
“Tuân lệnh Bộ trưởng.” Thiếu niên Kim Đan Kỳ sau lưng Sư Triển cúi thấp đầu nói.
“Phi Tinh, ta nhớ ngươi tốt nghiệp Toàn Giả, đứng đầu bảng đám đệ tử năm đó đúng không?” Sư Triển hỏi, hắn năm đó đã từng làm hiệu trưởng học viện đó.
“Đúng vậy, nhờ được vương triều bồi dưỡng, trong thời gian ở học viện, ta không dám buông lỏng chút nào.” Thiên Phi Tinh nói.
“Lần tới sau khi Cửu Phượng Hào trở về, ngươi sẽ là phụ tá tuỳ tàu của Cửu Phượng Hào.”
“Tài năng của ngươi ở lại bên ta thì có chút láng phí,nó nên được phát huy tác dụng ở một nơi cần thiết hơn.” Sư Triển cười nói.
Hiện tại toàn bộ nơi có vị trí quan trọng của Cửu Phượng vương triều đều do con rối đảm nhận, Phượng Vũ Ninh muốn cải cách chuyện này, nhưng Sư Triển luôn đi trước.
“Hả, phụ tá tuỳ tàu! Bộ trưởng đại nhân, ta cảm thấy khoảng cách này hơi lớn.” Thiên Phi Tinh có chút khó sử nói.
Là chiếc Tinh chu duy nhất của vương triều Cửu Phượng, Thiên Phi Tinh rất rõ tính quan trọng của nó.
“Ta biết ngươi lo lắng điều gì, trên đó đều là những con rối rất bình thường, bọn chúng đều trung thành với vương triều Cửu Phượng.
“Nếu ngươi làm phụ tá tuỳ tàu, thì ngươi ở Cửu Phượng Hào này cũng nhận được sự tôn trọng tương thích, con rối so với người bình thường càng dễ chung sống” Sư Triển thuyết phục.
“Đừng sợ làm không tốt, chỉ sợ ngươi không dám làm.” Sư Triển quay người vỗ vỗ lên vai Thiên Phi Tinh, liền rời khỏi.
Vừa rồi, công cụ liên lạc của hắn có chút rung chuyển, là Phượng Trường Ninh đang triệu hồi hắn.
Hoàng thành vương triều Cửu Phượng, trong một đại điện to lớn, Phượng Trường Ninh đang ngồi ngay ngắn trên ghế rồng.
“Sự phụ không cần đa lễ.” Phượng Trường Ninh nói, sai cho cung nữ bên cạnh mang ghế ra cho Sư Triển ngồi.
“Bệ hạ, gọi ta đến có việc gì.” Sư Triển hỏi.”
“Vừa nãy quốc sư đến đây bàn bạc với ta, nói là dựa vào tiến độ bây giờ, sau mười năm nữa có thể thu thập đủ Linh Khoáng của chiếc Tinh chu thứ nhất của vương triều Cửu Phượng chúng ta.
“Do quốc sư tự tay luyện chế, trong năm mươi năm, vương triều Cửu Phượng chúng ta sẽ có một chiếc Tinh chu do chính mình luyện ra.” Phượng Trường Ninh chậm rãi nói, nhìn vào ánh mắt Sư Triển, có chút sâu xa.
Sư Triển nhìn ánh mắt Phượng Trường Ninh, hiểu được hàm ý trong đó.
“Ta hiểu suy nghĩ của điện hạ, năm mươi năm đó đủ để bồi dưỡng một đoàn Tinh chu thuyền viên ưu tú mới.” Sư Triển nói.
“Vậy thì làm phiền sư phụ rồi, những con rối đó tuy rằng cũng là con dân của vương triều Cửu Phượng ta, nhưng dù sao vẫn thiếu một số thứ.”
“Có một số việc hoàn toàn giao cho bọn họ, cuối cùng lại ẩn chứa một số tai hoạ.” Phượng Trường Ninh nói rất khái quát, nhưng trọng tâm chỉ có một điểm.
Đối với con rối, nàng không thể yên tâm hoàn toàn.
“Ý của bệ hạ ta hiểu rõ, chuyện này giao cho ta.” Sư Triển nói.
Lúc này, Phùng Trường Ninh đang ngồi trên ghế rồng đột nhiên phát hiện người trước đây từng xem mình là tất cả, hiện tại thái độ đối đãi với nàng dường như đã thay đổi.
Phượng Vũ Ninh nhìn sắc mặt của Sư Triển, đột nhiên cảm thấy lúc này Sư Triển thật sự đem nàng xem như là đứa em gái chăm sóc từ nhỏ.
“Sư phụ nhọc lòng rồi.” Phượng Vũ Ninh gật gật đầu nói.
“Điện hạ, ta có chút chuyện muốn nói với ngươi.” Sư Triển nhìn nhìn cung nữ bên cạnh Phượng Trường Ninh.
“Các ngươi đều lui xuống hết đi, ta với sư phụ có chuyện riêng cần nói.” Phượng Trường Ninh phất tay nói.
Trong tức khắc, cả đại điện chỉ còn lại Sư Triển và Phượng Trường Ninh, một trận pháp cách âm bao trùm cả cung điện.
“Sư phụ có chuyện gì muốn nói với ta?” Phượng Trường Ninh nhìn Sư Triển, đối với sự thay đổi của người mình từng thân thiết nhất, nàng rất hứng khởi.
Trong thâm tâm cũng có chút thả lỏng.
“Ta muốn biết thái độ của quốc sư với Đại trưởng lão.” Sư Triển nói với thái độ nghiêm túc.
Những hành vi cửa quốc sư sau khi gặp được Phượng Trường Ninh, khiến Sư Triển biết rằng quốc sư là một người vì mục đích mà không từ thủ đoạn.
Mà Từ Phàm gánh vác một nửa vận mệnh công đức của vương Triều Cửu Phượng, cho dù là ai làm quốc sư thì đều coi Từ Phàm xem như cái gai trong mắt.
“Thái độ của quốc sư đối với đại trưởng lão~” Phượng Vũ Ninh nói đến đây thì dừng lại một chút.
“Có lẽ là muốn nhanh chóng diệt trừ hậu hoạ.”
Cả hai đều không phải là trẻ con, Phượng Vũ Ninh quyết định nói thẳng.
“Ta muốn biết suy nghĩ của bệ hạ.” Sư Triển hỏi.
“Đại trưởng lão đối với ta có ơn dạy dỗ, hơn nữa trong lúc ta gặp khó khăn đã ra sức giúp đỡ.”
“Vương triều Cửu Phượng có thể có được ngày hôm nay, trên tám phần là công của Đại trưởng lão.” Phượng Trường Ninh chậm rãi nói.
“Đại trưởng lão được hưởng một nửa công đức số mệnh của vương triều Cửu Phượng, bệ hạ muốn xử lý như thế nào?”Sư Triển nhìn Phượng Trường Ninh hỏi.
Thật lòng mà nói, hiện tại thực lực của vương triều Cửu Phượng, trên thực tế đã vượt qua Ẩn Linh Môn trước kia.
Lúc đầu hắn coi Hải Châu là một vật to lớn do trời tạo ra, hiện nay vương triều Cửu Phượng đã có đến sáu đoàn hạm đội Hải Châu。
Ngay đến cả Tinh chu có thể đến nơi cực không thu thập Khoáng, chỉ nghe mà chưa từng thấy kia, vương triều Cửu Phượng cũng có một chiếc, sức chiến đấu của con rối Hợp Thể Kỳ thì càng khỏi phải nói.
Thực lực như thế, sớm đã vượt qua Ẩn Linh Môn trước kia rồi.
Trong tình huống này, Sư Triển không thể không nghi ngờ rằng Phượng Trường Ninh đã có ý nghĩ sẽ tiêu huỷ Ẩn Linh Môn.
“Ta biết sư phụ đang nghĩ gì, yên tâm đi ta sẽ không làm thế đâu.”
“Những gì mà lúc đầu Đại trưởng lão đã cho ta, ta sẽ trả lại ngàn lần, vạn lần.”
“Về phần Đại trưởng lão được hưởng một nửa vận mệnh công đức của vương triều Cửu Phượng!”
“Ta đợi đến sau khi Đại trưởng lão thăng thiên rồi mới thu lại.”
“Ta có thần thông kế thừa vận mệnh vương triều, có thể trói chặt giới này, phàm là tu sĩ vương triều Cửu Phượng, đều có thể ở lại vĩnh viễn.”
“Đối với vương triều của chúng ta mà nói, cho dù thời gian là vạn năm thì ta vẫn đợi được.” Phượng Trường Ninh thô bạo nói.
“Vậy phía quốc sư thì phải làm sao?.” Nghe xong lời của Phượng Trường Ninh, Sư Triển yên tâm trở lại, lại hỏi về vấn đề khác.
“Hiện tại vương triều Cửu Phượng không thể tách rời khỏi quốc sư, bất luận là hiện tại hay sau này.” Phượng Trường Ninh giọng điệu trầm xuống.
“Thực ra chuyện này ta đã nói qua với quốc sư rồi, nhưng xem phản ứng của hắn...”
Phượng Trường Ninh thở dài một hơi.
“Có thời gian ta đi tìm quốc sư bàn một chút, ta có ở Ẩn Linh Môn một đoạn thời gian”
“Cảm giác mà Đại trưởng lão đem lại cho ta, giống như ngân hà rực rỡ, cho dù là đứng ở vị trí cao hơn nữa cũng chỉ có thể ngước nhìn.”
“Tuy rằng thực lực hiện tại của vương triều chúng ta mạnh hơn Ẩn Linh Môn lúc đầu, nhưng ta cảm thấy Quốc sư đấu không lại Đại trưởng lão.”
“Nếu như hai bên phát sinh tranh chấp, chỉ có hại mà không lợi.” Sư Triển nói.
“Sự phụ nói những lời này ta đều hiểu, sau đó ta sẽ nói với quốc sư sau.” Phượng Trường Ninh nói.
“Tốt nhất là như thế, nếu như có cơ hội, ta còn muốn về Ẩn Linh Môn xem xem quê hương nhỏ của chúng ta bây giờ ra sao?” Sư Triển thấp giọng nói.
Nghe thấy lời của Sư Triển, Phượng Trường Ninh liền nói: “Nếu ta không muốn đi, có thể để Cửu Phượng Hào đưa ngươi qua đó.”
“Lâu rồi không gặp đại trưởng lão, ta có rất nhiều chuyện muốn thỉnh giáo.”
“Vậy ta đem chuyện này giao phó một chút, lần sau tới Cửu Phượng Hào sẽ khởi hành.”
Ánh mắt Sư Triển loé sáng.