Chương 616: Thiên Vận Thạch
Chương 616: Thiên Vận Thạch
“Vậy thì làm phiền Đại trưởng lão.” Thiên Linh Tôn Giả nói với vẻ mặt ta muốn bạch phiếu.
“Đều là chuyện nhỏ.” Từ Phàm nói.
Hắn có quan hệ không tệ với Thiên Linh Tôn Giả, thình thoảng bạch phiếu một lần cũng được.
Thiên Linh Tôn Giả nghe Từ Phàm nói, hắn mỉm cười.
Bạch phiếu đúng là thú vui mà không ai có thể từ chối.
“Tôn Giả đến tông môn có chuyện gì không?” Từ Phàm hỏi.
“Không có gì, ta chỉ muốn đi ra trốn, chị dâu đến Thiên Linh tông, ta ra ngoài tránh gió.” Nụ cười của Thiên Linh Tôn Giả vừa lễ phép vừa lúng túng.
“Chị dâu đến Thiên Linh tông là chuyện tốt, sao ngươi lại trốn?” Từ Phàm thắc mắc hỏi.
“Chuyện này hơi phức tạp, ngươi cứ xem như mỗi lần tẩu tử đến, chắc chắn lão đại cũng sẽ không vui vẻ một khoảng thời gian.”
“Hiện tại lão đại là Vô Địch Thiên Tôn chi cảnh, tâm tình đã được gọt giũa, ngoài chị dâu ra thì không ai có thể làm lão đại tức giận.”
“Một khi lão đại tức giận, hắn thích trút giận lên ta.” Thiên Linh Tôn Giả nói bằng giọng điệu đáng thương.
“Ta thấy Thái Thượng Đại trưởng lão không giống người không biết phải trái, sao lại tùy tiện trút giận lên người khác?” Từ Phàm thản nhiên nói, hắn thầm đoán có lẽ trước đây Thiên Linh Tôn Giả đã làm chuyện gì đó, khiến cho Thái Thượng Đại trưởng lão của Thiên Linh tông thù dai như vậy.
“Ngươi không hiểu, thôi bỏ đi, có nói thì ngươi cũng không hiểu. Ta mượn đất của tông môn nghỉ ngơi một năm được không?” Thiên Linh Tôn Giả nói.
“Sao lại không được, giờ ta lập tức nói Bồ Đào làm hành cung cho Tôn Giả. Đừng nói là một năm, cho dù là mười năm hay trăm năm đều không đáng kể.” Từ Phàm rộng lượng nói, Ẩn Linh môn rộng như vậy, dư sức chứa một Tôn Giả.
“Vậy đa tạ Đại trưởng lão.” Thiên Linh Tôn Giả cười hành lễ nói.
“Với quan hệ giữa tông môn hai chúng ta, ngươi khách sáo làm gì!”
Cứ như vậy, vùng đất được ngăn cách bởi Cự Thú Cực Không có thêm một người trông coi.
Một tháng sau, sau khi số hai luyện chế tinh chu, hắn bắt đầu tố cáo với Từ Phàm, nói là Thiên Linh Tôn Giả quá đáng ghét.
Dưới sự trách cứ của số hai, Từ Phàm đến hiện trường nhìn, sau đó mang Thiên Linh Tôn Giả đi.
“Tôn Giả muốn học đạo Luyện Khí?” Từ Phàm hỏi.
“Không có, ta chỉ tò mò chiếc tinh chu này được luyện chế như thế nào mà thôi.” Thiên Linh Tôn Giả nói.
Từ Phàm nhìn dáng vẻ của Thiên Linh Tôn Giả, hắn đưa đĩa ngọc mới xuất hiện trong tay cho Thiên Linh Tôn Giả.
“Đây là toàn bộ quá trình luyện chế tinh chu, bên trong còn có giải thích chi tiết về các trận pháp, nếu ngươi không hiểu thì trong học đường ở ngọn núi chính có giáo trình về toàn bộ các trận pháp.” Từ Phàm nói.
Bất kỳ Tông Sư luyện khí nào đều không thích bị hỏi lung tung lúc đang luyện khí.
Giống như người đang lái xe không thích người khác chỉ huy ở bên cạnh, rất đáng ghét.
“Đại trưởng lão, có phải phân thân số hai của ngươi chê ta phiền hay không?” Thiên Linh Tôn Giả nói.
“Đúng, luyện chế tinh chu bình thường thì không sao, nhưng bây giờ có vật liệu tốt như vậy, tất nhiên là phải luyện chế tinh chu cao cấp nhất, muốn vậy thì phải chăm chú hết sức, không thể nào phân tâm.”
“Hơn nữa rất có thể sau này tiên khí của ngươi là do số hai luyện chế.” Từ Phàm vừa cười vừa nói.
Tiên Linh Tôn Giả nghe Từ Phàm nói, đột nhiên hắn sững sờ, hắn có cảm giác bản thân làm không ít chuyện ngốc.
“Nếu ngươi cảm thấy chán quá thì có thể vào thế giới giả định chơi đùa.” Từ Phàm đề nghị.
Sau khi Ẩn Linh môn dọn sạch Yêu tộc xung quanh, các phàm nhân co đầu rút cổ bên trong tường thành sắt thép bắt đầu di chuyển ra bên ngoài, mặc dù không khôi phục dáng vẻ như trước khi Yêu tộc xâm lấn, nhưng có vài nơi đã tốt hơn trước.
Mà thế giới giả định đã hoàn toàn nhập vào cuộc sống của bọn họ.
Mỗi phương diện trong sinh hoạt như học tập, mua bán, làm nhiệm vụ đều bị chi phối bởi thế giới giả định.
Theo sự phát triển của thế giới giả định do Từ Phàm tạo ra, hiện tại thế giới giả định chủ yếu là phục vụ, trở thành khu vui chơi thứ hai của phàm nhân.
“Tôn Giả, người tạm buông bỏ tu vi để vào thế giới giả định, ngươi sẽ khám phá thêm nhiều thú vui.”
Một kho giả định xuất hiện trên tay của Từ Phàm.
“Ngươi nằm vào đi, ngươi sẽ được kết nối tự động với thế giới giả định.” Từ Phàm nói.
“Ta đã nghe nói ngươi có thế giới giả định từ lâu, nhất thời không có cơ hội đi nhìn xem, nếu Đại trưởng lão đề cử thì ta sẽ vào trong để xem có gì vui.” Thiên Linh Tôn Giả nói.
“Đúng là ngươi có thể vào thử một chút.” Từ Phàm vừa cười vừa nói, sau đó hắn phân phó Bồ Đào tặng một đại tiệc vui chơi cho Thiên Linh Tôn Giả.
Tiên thành Thượng Tôn, Bàng Phúc đưa số một đến đây rồi rời đi, hắn hẹn một năm sau đến đón số một.
Phân thân số một nhìn thị trấn quen thuộc này, hắn nở nụ cười.
Hỏa Sơn Tiên trấn, Thần Hỏa Phượng Hoàng trên Hỏa Sơn Tiên trấn trước đó bây giờ đã hóa thành Kỳ Lân, Kỳ Lân phát ra khí phách kiêu ngạo.
“Không biết đại ca sao rồi.” Phân thân số một nói.
Cửa ra vào điện Luyện Khí vẫn vô cùng huyên náo như cũ, các tu sĩ đến đặt mua pháp bảo càng nhiều hơn trước.
Phân thân số một đi vào trong điện Luyện Khí, trận pháp ngăn cách với bên trong điện tự động mở Đạo Môn cho phân thân số một.
Sau đó, các tu sĩ ở bên ngoài điện đặt mua pháp bảo nghe được một tràng cười sang sảng.
“Đại ca, ta đến thăm người.” Phân thân số một vừa cười vừa nói.
Lúc này, Điện chủ của điện Luyện Khí đang nhíu mày nghiên cứu trận pháp.
Hắn nghe có người nói nên ngẩng đầu lên, hắn thấy phân thân số một.
“Ha ha ha ha, huynh đệ, cuối cùng ngươi cũng trở về thăm ta.” Điện chủ điện Luyện Khí mừng rỡ nói.
Sau đó, hắn chợt đánh giá phân thân số một bằng ánh mắt nghiêm túc.
“Ngươi thăng cấp thành Đại Tông Sư Luyện Khí rồi!” Điện chủ điện Luyện Khí nói bằng giọng điệu khiếp sợ.
“Đại ca lợi hại, rõ ràng ta đã che giấu tất cả khí tức, không ngờ đại ca vẫn phát hiện.” Phân thân số một ngạc nhiên nói.
“Ngươi giấu khí tức đại sư rất khá, nhưng ta nhận ra sức lực trên người ngươi.” Điện chủ điện Luyện Khí nói.
Hắn nhìn phân thân số một, đột nhiên hắn bắt đầu cảm khái.
“Lúc ấy ta cũng cảm thấy ngươi sẽ thăng cấp thành Đại Tông Sư Luyện Khí nhanh thôi, nhưng ta không ngờ ngày đó đến nhanh như vậy, thế mà ta vẫn còn là Tông Sư luyện khí.” Điện chủ điện Luyện Khí nói với vẻ mặt đau khổ.
Hắn có cảm giác giống như đứa trẻ thông minh nhất làng đã ra ngoài làm giàu vậy.
“Đại ca đừng như vậy, lần này ta đến là vì truyền kinh nghiệm thăng cấp thành Đại Tông Sư Luyện Khí cho ngươi.”
Phân thân số một nói, còn lấy một hộp ngọc ra đưa cho Điện chủ điện Luyện Khí.
“Ta còn chuẩn bị lễ vật, xin đại ca nhận lấy.” Phân thân số một vừa cười vừa nói.
“Ngươi tới là được rồi, đưa đồ làm gì chứ!”
“Bây giờ lão ca có thiếu thứ gì?” Điện chủ điện Luyện Khí trách móc.
“Lão ca, ngươi cứ mở ra xem, chắc chắn ngươi sẽ thích.”
“Ừ, ta cũng muốn xem là thứ gì.”
Điện chủ điện Luyện Khí tò mò mở hộp ngọc ra.
“Thiên Vận Thạch!” Điện chủ điện Luyện Khí nói với giọng điệu vừa ngạc nhiên vừa mừng rỡ.
“Lúc đầu ta muốn luyện ra một chiếc nhẫn cho lão ca, sau này ta suy nghĩ lại thì thấy vẫn là nên đưa Thiên Vận Thạch cho lão ca.”
“Dù sao thì đồ vật do mình luyện chế sẽ dễ dùng hơn.” Phân thân số một nói.