Chương 615: Thuyền Phong Lôi
Chương 615: Thuyền Phong Lôi
Sau khi Từ Phàm hưởng thụ vật lý trị liệu toàn thân xong, hắn lại ngồi lại chiếc ghế tựa trong tiểu viện, vẻ mặt thoải mái nhìn lên bầu trời.
“Thật sự rất thoải mái khi không có việc gì phải làm.” Từ Phàm nhìn về hướng Yêu Tôn Ngọc Quang đang rời đi và nói.
Từ Phàm hiểu những nam tử nghiêm túc đi chăm sóc sức khỏe trong kiếp trước.
“Bồ Đào, hãy cử một con rối đến gửi cái đầu của Yêu Tôn Vũ Nhạn về và giải thích cho họ một chút.” Từ Phàm nói.
Một con rối hộ tông đến tiểu viện, nhặt cái đầu đông cứng của Yêu Tôn Vũ Nhạn và bay về phía lãnh thổ của Phong Lam Vũ Nhạn ở đằng xa.
"Cũng coi như là làm nên chuyện cho tông môn chúng ta. Sau này, ta sẽ tìm một Vũ Nhạn có tiềm năng của tộc họ để bồi dưỡng thành Yêu Tôn." Từ Phàm nói.
Sau khi được điều trị vật lý trị liệu toàn thân, cả người hắn trở nên nhạy cảm hơn rất nhiều.
“Chủ nhân thật tốt bụng.” Giọng của Bồ Đào vang lên.
“Ngươi học được cách nịnh nọt người khác từ khi nào vậy?” Từ Phàm cười nói.
“Chủ nhân, tôi nói thật.” Bồ Đào nói với giọng đều đều.
Ba ngày sau, tinh chu Xà Linh bay về phía Vực Cực Không cùng với phân thân số một và Sa Điêu.
Lúc này, số hai vừa hoàn thành việc chế tạo tinh chu mới.
Trên bình nguyên phía sau ngọn núi chính, một tinh chu màu đỏ thẫm với chiều dài ba vạn trượng được đặt tại đây.
"Xét về tính năng của nó, chiếc tinh chu này mạnh hơn 50% so với chiếc Ẩn Linh số hai đã bị phá hủy."
"Bên cạnh bước nhảy không gian, chức năng lớn nhất còn có gia tốc cực hạn, lợi dụng sức mạnh của gió và sấm sét, nó có thể đi xa hàng vạn dặm trong tích tắc.” Phân thân số hai nói.
Lúc này, một đứa trẻ đứng bên cạnh Từ Phàm, hắn nhìn tinh chu với ánh mắt khao khát.
“Đáng tiếc, trong thời gian ngắn, ta không thể lái tinh chu rồi.” Giọng nói trẻ con còn mang hơi sữa đó khiến Từ Phàm bật cười.
"Trảm Linh trưởng lão chỉ cần tu luyện tốt là được, ngoài ra ngươi còn phải lớn lên thật tốt. Ngươi nhất định phải uống sữa động vật mà tộc Ngọc Thỏ đưa cho ngươi." Từ Phàm cười nói.
“Đại trưởng lão, ta nghe trưởng lão số hai nói, ta rõ ràng không cần biến nhỏ đến như vậy.” Trảm Linh thu nhỏ oán hận nói, vẻ mặt rất đáng yêu.
“Trảm Linh trưởng lão, ngươi cảm thấy tại sao ta lại biến nhỏ ngươi?” Từ Phàm vừa nói vừa nhìn đứa bé.
Những lời nói của Từ Phàm đã khiến Trảm Linh thu nhỏ ngơ ra một lúc, mặc dù đại trưởng lão lười, nhưng mỗi một việc hắn làm đều có nguyên do.
"Mấy ngày nay lẽ nào ngươi không phát hiện ra rằng khi càng lớn lên, tiên khí trong cơ thể ngươi càng ngày càng phù hợp với ngươi hơn sao, không đáng để lớn lên thêm một lần nữa sao?"
Từ Phàm liếc mắt, cười nói, hắn lúc đầu muốn trực tiếp biến Trảm Linh thành trẻ sơ sinh, nhân tiện tìm mấy vú em cho hắn trong phòng.
Nhưng sau đó hắn cảm thấy như vậy Trảm Linh sẽ không thể chấp nhận được, vì vậy hắn chỉ biến Trảm Linh thành một đứa bé mới biết đi.
“Ta xin lỗi, đại trưởng lão, ta đã hiểu lầm ngươi.” Trảm Linh nói.
Đúng lúc này, Vương Vũ Luân đến bên Từ Phàm.
“Từ đại ca, có chuyện gì vậy?” Vương Vũ Luân cười nói.
Vừa rồi Vương Vũ Luân đã dạy cho con trai mình một bài học, dẫn dắt cho con trai hắn rất nhiều và lúc này cảm giác thành tựu của hắn vô cùng lớn.
"Đây là một tinh chu được làm từ Huyền Phong Lôi Thiết mà ngươi đã mang về, ngươi có thể đặt tên cho nó." Từ Phàm nói.
“Đặt tên? Vậy hãy gọi nó là thuyền Phong Lôi, Huyền Phong Lôi Thiết, thuyền Phong Lôi, hai cái tên này rất hợp nhau.” Vương Vũ Luân suy nghĩ một lúc rồi nói.
"Được, tinh chu này tên là Phong Lôi. Tạm thời để nó đi theo Bàng Phúc. Khi nào có nhiệm vụ nó sẽ đi làm nhiệm vụ. Ngươi sẽ được hưởng 20% thu nhập của tinh chu này.” Từ Phàm nói với Vương Vũ Luân.
“Đại trưởng lão, ngươi là đang coi thường ta đúng không?”
“Ngươi có còn coi ta là huynh đệ không vậy.”
Khi nghe tin Từ Phàm chia sẻ lợi nhuận cho, Vương Vũ Luân đã ngay lập tức nổi giận.
"Lợi ích này không phải cho ngươi. Ta cho cháu gái của ta. Sau này, việc tu luyện của nàng, pháp bảo và tư nguyên của nàng sẽ không cần linh thạch."
"Con gái cần phải cho nó ăn sung mặc sướng, nâng cao tầm nhìn của nàng, như vậy thì nàng mới không bị những thằng nhãi ranh ngoài kia lừa được. " Từ Phàm nói.
"Linh Nhi đã là một đại cô nương rồi. Sau này khi cần tu luyện tư nguyên, ngươi lại không thể cho nàng cái gì, vậy thì mất mặt lắm."
"Ngươi có bao nhiêu tiền, đừng tưởng rằng ta không biết.” Từ Phàm cười nói.
Nghe theo lời của Từ Phàm, Vương Vũ Luân chìm vào suy tư, hắn nghĩ và cũng cảm thấy như vậy.
“Vậy thì cảm ơn Từ đại ca.” Vương Vũ Luân nói.
"Vậy có phải được rồi không!"
Bây giờ Từ Phàm đã từ bỏ ý định khai thác bằng tinh chu, vì giờ hắn đã phát hiện ra rằng mình có thể sử dụng tinh chu để đi đến Vực Cực Không để kinh doanh, thu hoạch của nó còn hơn nhiều so với việc khai thác.
Trên mặt của tinh chu sao màu đỏ thẫm khổng lồ đã bị con rối mà Bồ Đào điều khiển vẽ ba chữ thuyền Phong Lôi.
“Cuối cùng cũng có tinh chu mới, số hai, vất vả cho ngươi rồi.” Từ Phàm cười nói.
"Này thì có vất vả gì đâu? Đây cũng là một chiếc thuyền mới như thế này. Đối với Đại Tông Sư luyện khí như ta mà nói còn không phải là sở trường hay sao." Phân thân số hai đắc ý nói.
“Khi nào thì hai tinh chu của chúng ta được bắt đầu chế tạo?” Từ Phàm vừa nói vừa xoa tay.
"Hai chiếc thuyền mới đó thì lại càng dễ nói, đều có sẵn khung xương, chỉ cần biến đổi hình thái một chút, không cần dùng quá nhiều thời gian cũng có thể chế tạo ra rồi."
“Chờ ta nghỉ ngơi nửa tháng, liền bắt đầu làm việc.” Phân thân số hai vỗ tay nói.
“số hai, ngươi đã làm việc rất chăm chỉ, Ẩn Linh môn không thể không có ngươi.” Từ Phàm xúc động nói, trong giây lát, hắn, một nhà tư bản lão làng, lại cảm thấy một chút ngại ngùng.
“Nói không cũng vô ích, tại sao ngươi không trả thêm tiền công cho ta.” Phân thân số hai nói.
“Muốn tiền lương thì có gì khó nói, cứ đến thẳng kho bảo lấy là được.” Từ Phàm không quan tâm nói.
“Đồ Đào, hạn mức của số hai là một vạn linh thạch thượng phẩm.” Từ Phàm giao phó.
Không quan tâm là không quan tâm. Nhưng tiền vẫn không thể tiêu xài bừa bãi.
Sau đó, số hai và Từ Phàm đã giới thiệu các chức năng khác nhau của tinh chu Phong Lôi.
Sau khi Từ Phàm xem tinh chu Phong Lôi xong, hắn liền đến điểm phân cách của Cự Thú Cực Không.
Lúc này, do có thêm sự gia nhập của Tông Sư luyện khí Yêu tộc của Thiên Linh Tông, nên đã đạt đến giai đoạn cuối cùng.
“Vừa đúng, thêm một tháng nữa, số hai vừa đúng lúc có thể bắt đầu công việc.” Từ Phàm nói.
Đúng lúc này, Bồ Đào thông báo cho Từ Phàm rằng Thiên Linh Tôn giả đến thăm.
"Đại trưởng lão, những gì ngươi đã nói với ta lần trước, lúc quay về ta đã nói lão đại chuẩn bị, thực sự đã đánh cho Yêu Tôn vô địch của Lôi Điểu tộc trở tay không kịp."
“Nếu không phải bọn chúng chạy nhanh, bây giờ lão đại đã có thể dắt chim đi dạo rồi.” Thiên Linh Tôn giả cười nói, sau đó lấy ra một cánh chim Lôi Điểu Cự Sí đưa cho Từ Phàm.
"Đây là một nửa đôi cánh của Yêu Tôn vô địch của Lôi Điểu tộc. Ta đặc biệt mang nó đến đây để đại trưởng lão xem thử xem nó có phải là nguyên liệu tốt để chế tạo pháp bảo hay không."
"Ngươi có thể dùng nửa đôi cánh này làm khung để luyện đạo khí, nhưng đáng tiếc chỉ một nửa không thể luyện thành đạo khí đứng đầu, nhưng cũng miễn cưỡng có thể gọi là tinh phẩm." Từ Phàm nhìn cánh chim dài hơn mười trượng nói.
“Vậy là được rồi, đệ tử dưới tên ta sắp được thăng cấp lên Đại Thừa Tôn giả, đạo khí này có thể tặng cho hắn như một món quà.” Thiên Linh Tôn giả nói.
“Vậy được, nếu không vội, đợi tới khi ta tiếp nhận tinh chu Cự Thú Cực Không hãng tới lấy đạo khí này.” Từ Phàm nói.
Loại đạo khí này không cần số hai ra tay, hắn cũng có thể luyện chế xong trong vài ngày.