Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 630 - Chương 630: Nơi Trút Giận

Chương 630: Nơi trút giận Chương 630: Nơi trút giận

“Vô Cực đồ nhi, hãy mau ra đây!”

Giọng nói của Cửu Kiếm Tôn Giả vang vọng toàn bộ Ẩn Linh đảo.

Đám đệ tử Ẩn Linh đảo đang cố gắng tu luyện, tất cả đều ngẩng đầu nhìn lên trời.

Từ Phàm vừa nghe thấy giọng nói này, trong mắt lập tức hiện lên vẻ tức giận.

Một quyển sổ nhỏ xuất hiện trong tay Từ Phàm, mở ra trang thứ ba.

Nội dung ghi lại bên trên chính là về Cửu Kiếm Tôn Giả.

Còn Cửu Kiếm Tôn Giả thì lại đang nhìn Ẩn Linh môn bên dưới với vẻ khinh thường.

Một tông môn nhỏ yếu đến như vậy, không xứng có được loại đệ tử giỏi như Vô Cực.

Đột nhiên Cửu Kiếm Tôn Giả cau mày lại.

Chỉ thấy trên trời bỗng xuất hiện một cái bóng đen, trong tay cầm một cái cự phủ, mang theo lực lượng cực kỳ mạnh mẽ bổ về phía hắn.

“Ầm!!”

Cửu Kiếm Tôn Giả phát động kiếm trận hộ thể.

Nhưng trong lúc vội vàng không kịp chuẩn bị, Cửu Kiếm Tôn Giả vẫn bị cây búa nặng kia bổ bay.

Trực tiếp hóa thành một đạo lưu quang bay về phía Thập Vạn Lý Cự Hồ phương xa, kéo ra một vệt nước dài cả trăm dặm.

“Thứ chuột nhắt từ đâu tới? Dám sủa bậy trên Ẩn Linh môn ta?”

Hai con rối Đại Thừa kỳ màu đen xuất hiện cách nơi Cửu Kiếm Tôn Giả đặt chân không xa.

Thẳng đến khi bị đánh bay, đầu óc Cửu Kiếm Tôn Giả vẫn có chút mơ màng chưa hiểu chuyện gì.

Cái tông môn này không muốn sống nữa sao?

Một cơn tức giận ngập trời dâng lên từ trên người Cửu Kiếm Tôn Giả.

Mặt hồ của Thập Vạn Lý Cự Hồ bắt đầu sôi trào, Cửu Kiếm Tôn Giả từ trong hồ chậm rãi bay lên.

Trong ánh mắt mang theo cơn giận vô biên, nhìn chằm chằm hai con rối Đại Thừa kỳ đang lơ lửng giữa không trung cách đó không xa.

“Ẩn Linh môn ta chính là tông môn có lễ nghi.”

“Nếu như ác khách tới cửa, tự nhiên có côn bổng dạy dỗ.” Con rối Đại Thừa kỳ cầm cự phủ trong tay mở miệng nói.

Cửu Kiếm Tôn Giả nghe thấy câu này như thể vừa nghe thấy một chuyện tiếu lâm cực kỳ buồn cười vậy.

“Ngươi cho rằng có hai con rối Đại Thừa kỳ là có thể đối đầu với ta sao?”

“Đã bao nhiêu năm? Từ khi ta thành tựu vô địch chi cảnh đến nay còn chưa có bất kỳ ai dám đối xử với ta như thế!”

Chín thanh Thông Thiên Chi Kiếm bay lên từ sau lưng Cửu Kiếm Tôn Giả.

“Hôm nay, cái Ẩn Linh môn nho nhỏ này của các ngươi, sẽ phải diệt ~” Cửu Kiếm Tôn Giả mở miệng nói ra.

Lúc này, người lơ mơ không hiểu gì nhất không ai ngoài Kiếm Vô Cực.

Ta là ai? Ta đang ở đâu? Vì sao sư môn và Cửu Kiếm sư phụ đánh nhau rồi?

“Dám hô to gọi nhỏ trên Ẩn Linh môn ta, nhiễu loạn đệ tử tông môn ta thanh tu.”

“Nếu hôm nay không trấn áp ngươi, chỉ sợ ngươi sẽ cho rằng Ẩn Linh môn ta mềm yếu dễ bắt nạt.”

Chẳng biết tại sao, Cửu Kiếm Tôn Giả cảm nhận được một tia nộ khí không phải nhằm vào hắn từ trong lời nói kia.

“Chớ nói lời linh tinh vớ vẩn trước mặt ta, hiện tại Tu Tiên giới chính là dùng thực lực nói chuyện.”

Vừa dứt lời Cửu Kiếm Tôn Giả lập tức biến mất không thấy đâu, sau đó Thông Thiên Chi Kiếm hướng về phía hai con rối kia quét tới.

Ngay lúc này, một đạo đao quang nóng rực không gì sánh được từ trong Ẩn Linh môn chém ra.

Khí tức nóng rực ẩn chứa trong đao quang như thể muốn thiêu đốt tất cả mọi người.

Đao quang chém vào hư không, trực tiếp đánh Cửu Kiếm Tôn Giả ra khỏi hư không.

Con rối Đại Thừa kỳ thứ ba cầm trong tay Trọng Thủy Nguyên Đao, chợt xuất hiện.

“Ba con rối Đại Thừa kỳ, có thể xem như các ngươi cũng là một đại tông môn, nhưng thật đáng tiếc hôm nay sẽ không còn nữa.”

Chín kiếm hợp nhất, thiên địa chấn động.

Một luồng kiếm quang dài đến vô biên vô hạn quét ngang mà đến.

Nhưng vào lúc này, một cái trận pháp vô cùng to lớn xuất hiện.

Đó chính là do tất cả con rối Hợp Thể kỳ cùng với mấy vạn con rối Luyện Hư kỳ của Ẩn Linh môn hợp thành một đại trận che trời.

Bao phủ Cửu Kiếm Tôn Giả cùng với ba con rối Đại Thừa kỳ bên trong.

Mà kiếm quang khổng lồ do Cửu Kiếm Tôn Giả chém ra thì lại bị trận pháp này mài đến mức hầu như không còn.

Lúc này, pháp trận Tụ Linh trên Ẩn Linh đảo lại thoát khỏi Ẩn Linh đảo bay ra, sau đó dừng ngay trên pháp trận khổng lồ kia, liên tục không ngừng cung cấp động lực cho pháp trận.

Thẳng đến lúc này, Cửu Kiếm Tôn Giả mới ý thức được có gì đó không đúng lắm.

Nhưng đã quá muộn, ba con rối Đại Thừa kỳ tức thì vây công Cửu Kiếm Tôn Giả.

Trong lúc nhất thời, Cửu Kiếm Tôn Giả có chút không chống đỡ được.

Mà lúc này, Cửu Kiếm Tôn Giả lại phái hiện pháp trận khổng lồ kia đang hút lấy linh lực bên trong.

Thời gian ngắn còn tốt, nếu cứ mãi như thế, hắn thật sự có khả năng sa vào trong cảnh giới bị động.

Chín thanh linh kiếm đạo khí đỉnh cấp, dưới sự điều khiển của Cửu Kiếm Tôn Giả hình thành các loại kiếm trận phòng hộ, phòng ngự ba con rối Đại Thừa kỳ tấn công.

Trong lúc nhất thời bị đánh đến liên tiếp bại lui.

Nhưng vào lúc này, bỗng một cỗ kiếm ý vô cùng to lớn phát ra từ trên người Cửu Kiếm Tôn Giả.

Một tia kiếm quang hiện lên, ba con rối Đại Thừa kỳ trực tiếp bị đánh bay.

Ngay lúc Cửu Kiếm Tôn Giả cho rằng có thể thở dốc một hơi thì từ trong pháp trận khổng lồ kia lại phát ra một loại lực lượng cực kỳ cường đại.

Hóa thành một thanh cự kiếm thông thiên, hướng về phía Cửu Kiếm Tôn Giả chém xuống.

“Ầm!”

Kiếm trận hộ thân của Cửu Kiếm Tôn Giả trực tiếp bị đánh tan, song thanh cự kiếm đó cũng hóa thành linh khí đầy trời biến mất giữa thiên địa.

Ngay lúc Cửu Kiếm Tôn Giả lại ngưng tụ kiếm trận hộ thân một lần nữa.

Ba con rối Đại Thừa kỳ lại lần nữa liên thủ tấn công tới tấp.

Trong lúc nhất thời, vô số ánh đao liên tiếp chém về phía Cửu Kiếm Tôn Giả.

Nháy mắt, Cửu Kiếm Tôn Giả lại lần nữa rơi vào khốn cảnh.

Lúc này, ở trong Ẩn Linh môn, Từ Phàm đang nhắm mắt lại, trong tay vuốt vuốt ngọc phù phân thân của Thái Thượng đại trưởng lão Thiên Linh tông.

“Bản thể, đừng bảo ngươi muốn chơi thật đấy chứ?” Phân thân số một nhìn Từ Phàm đang thưởng thức ngọc phù phân thân trong tay.

Từ Phàm giữ im lặng, thật ra đang hết sức chuyên chú giúp đỡ Bồ Đào khống chế ba con rối Đại Thừa kỳ kia.

“Nếu thật sự muốn chém giết Cửu Kiếm Tôn Giả thì ngươi phải dùng luôn cả khối ngọc phù phân thân của chị dâu nữa, không thì ta cảm thấy không đủ đâu.” Phân thân số một ở bên cạnh lên tiếng đề nghị.

Cửu Kiếm Tôn Giả rơi vào vây công đã hiểu rõ ràng, hắn là bị người ta xem như nơi trút giận.

Một cơn giận dữ lần nữa dâng lên trong lòng Cửu Kiếm Tôn Giả.

Dám lấy Vô Địch Tôn Giả làm nơi trút giận, lão hổ không phát uy thì ngươi cho rằng ta là mèo bệnh hay gì?

Tức thì, hai mắt Cửu Kiếm Tôn Giả chậm rãi bị cơn giận bao trùm.

“Ngươi cho rằng cái trận pháp rách nát này của ngươi có thể vây khốn được ta sao?”

Một cỗ khí tức cực kỳ cường đại bộc phát, chín thanh linh kiếm đạo khí đỉnh cấp dung hợp với chân thân pháp tướng sau lưng Cửu Kiếm Tôn Giả.

Lấy thân hóa kiếm, trực tiếp đột phá đại trận phong tỏa.

Thế nhưng ngay lúc này, trên bầu trời chợt có sáu cây Lôi Thần Tam Hình Trọng Lực Bổng cấp bậc đạo khí rơi xuống.

Như thể mang theo uy lực của lôi kiếp thiên địa, sáu cây lôi trụ trực tiếp đánh Cửu Kiếm Tôn Giả vừa mới phá trận về lại trong trận.

Ba con rối Đại Thừa kỳ lại lần nữa đánh tới.

Lúc này, chân thân pháp tướng sau lưng Cửu Kiếm Tôn Giả hóa thành kiếm trận thủ hộ.

Mà Cửu Kiếm Tôn Giả thì nhìn về phía Ẩn Linh đảo.

“Đại trưởng lão Ẩn Linh môn, có thể hiện thân ra gặp một lần hay không?” Giọng nói của Cửu Kiếm Tôn Giả rất có lực xuyên thấu.

Một cái bóng mờ ngưng tụ cách Cửu Kiếm Tôn Giả không xa.

“Ngươi muốn xin lỗi vì sự vô lễ của bản thân sao?” Từ Phàm mặt không cảm xúc nhìn Cửu Kiếm Tôn Giả.

“Ngươi lấy ta ra làm nơi trút giận, đúng không hả?” Cửu Kiếm Tôn Giả nhìn Từ Phàm phẫn nộ hỏi.

“Đúng thì như thế nào? Không đúng thì lại ra sao?”

“Ngươi điên cuồng gào thét trên Ẩn Linh đảo của ta, quấy nhiễu đệ tử tông môn ta thanh tu.”

“Tuy Ẩn Linh môn ta nhỏ nhưng quyết không thể nhục.”

Lúc này, một cỗ khí thế vô hình dâng lên từ trên hư ảnh của Từ Phàm.

“Ngươi thật muốn trấn áp ta ở nơi này sao?” Cửu Kiếm Tôn Giả lại hỏi.

“Việc này có gì không thể? Ngươi làm nhục tông môn ta, ta sẽ trấn sát ngươi.”

“Đây là nhân quả luân hồi, rất chi là bình thường.”
Bình Luận (0)
Comment