Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 631 - Chương 631: Mười Con Rối

Chương 631: Mười con rối Chương 631: Mười con rối

“Ngươi thật sự cho rằng có thể trấn áp được ta bằng 3 con rối Đại Thừa kỳ và toà cự trận này sao?”

“Ta thừa nhận là trước kia đã coi thường ngươi rồi, hiện tại ngươi có tư cách cũng như thực lực đứng ở vị trí ngang hàng với ta.”

“Việc tự tiện xuất hiện phía trên tông môn các ngươi là lỗi của ta.” Cửu Kiếm Tôn Giả nói.

Nếu như đổi lại là trạng thái đỉnh cao khi trước, hắn nhất định sẽ chày cối với Ẩn Linh môn này đến cùng, thế nhưng thời điểm xông xáo bí cảnh gặp phải Yêu Tôn Vô Địch của Yêu tộc, trải qua mấy lần đại chiến căn nguyên của hắn đã bị hao tổn một chút, chỉ có thể phát huy tám phần thực lực tổng thể.

Từ Phàm hơi bất ngờ mà nhìn Cửu Kiếm Tôn Giả .

Ngươi thân là Vô Địch Tôn Giả đầy ngạo nghễ! Lại cứ thế mà xin lỗi, ngươi khiến ta về sau phải làm thế nào đây?

Ngay từ đầu Từ Phàm thật sự đã nảy sinh ý muốn giết chóc, nhưng sau đó hắn cân nhắc đến một khâu quan trọng.

Đó là ngọc phù phân thân cuối cùng được hiến tế, những phân thân đó đều tồn tại linh trí, cứ cho là sai bọn nó trợ giúp mình chém giết một vị Vô Địch Tôn Giả của Nhân tộc thì Từ Phàm cảm giác rằng mình sẽ bị từ chối.

Từ Phàm cứ như vậy mà yên lặng nhìn Cửu Kiếm Tôn Giả .

“Ngươi quấy nhiễu đệ tử tông môn ta thanh tu, thì ngươi phải xin lỗi toàn thể tông môn của ta.” Từ Phàm nghĩ ngợi rồi nói.

“Được thôi.” Cửu Kiếm Tôn Giả gật đầu, không bằng người ta thì đành ngậm bò hòn làm ngọt vậy.

“Ta, Cửu Kiếm Tôn Giả vì gọi đồ nhi mà tuỳ tiện to tiếng trên Ẩn Linh môn đã quấy nhiễu các vị đệ tử thanh tu, tại đây xin được nói lời xin lỗi.”

Giọng nói của Cửu Kiếm Tôn Giả truyền vào khắp tai tất cả đệ tử Ẩn Linh môn.

Kiếm Vô Cực nghe thấy vậy thì cảm thấy khó lòng mà tin nổi.

Sư phụ tâm cao khí ngạo của hắn thế mà lại đi xin lỗi.

“Được rồi, hiện giờ có thể buông tha cho ta chưa?”

“Bằng không ta liều mạng chịu tổn thương đột phá pháp trận này thì đối với cả ta và ngươi ai cũng chẳng tốt lành gì.” Cửu Kiếm Tôn Giả nhìn Từ Phàm và nói.

Ngay vào lúc này, ba con rối Đại Thừa kỳ tập hợp sau lưng Từ Phàm.

“Chuyện này coi như chấm dứt.” Từ Phàm gật đầu.

“Cửu Kiếm Tôn Giả, ngươi thấy ba con rối Đại Thừa kỳ sau lưng ta như thế nào.” Từ Phàm hỏi.

“Rất mạnh, vào thời kỳ Đỉnh Phong của ta thì miễn cưỡng đánh với ta bất phân thắng bại.” Cửu Kiếm Tôn Giả đánh giá, sau đó nhìn Từ Phàm với ánh mắt nghi ngờ.

Như muốn nói sao ngươi vẫn chưa thả ta đi.

“Ba con rối Đại Thừa kỳ này vừa mới được luyện chế xong không bao lâu, nên ta muốn chính thức mời Tôn Giả giúp ta kiểm tra chiến lực giới hạn của bọn chúng.”

“Hy vọng Tôn Giả không ngần ngại dạy bảo, đợi sau khi kiểm tra chiến lực giới hạn của ba con rối Đại Thừa kỳ này xong thì khác tự khắc thả Tôn Giả rời đi.”

Từ Phàm nói xong thì ảo ảnh trong đại trận biến mất.

Sau đó, âm thanh của ánh gươm bóng kiếm khốc liệt vang lên trong đại trận.

Trận chiến này, đánh tròn ba ngày ba đêm.

Cửu Kiếm Tôn Giả cũng bị vây công ba ngày ba đêm.

Trong đó có một lần, đầu lâu của Cửu Kiếm Tôn Giả còn bị Trọng Thuỷ Nguyên Đao chém!

Cũng may bị hắn kịp thời đỡ được.

“Xong chưa hả Đại trưởng lão?” Cửu Kiếm Tôn Giả thê lương mà kêu lên, hắn cảm thấy mình bị lừa rồi.

Ngay lúc này, pháp trận vây khốn Cửu Kiếm Tôn Giả biến mất, ba con rối Đại Thừa kỳ cũng quay về Ẩn Linh đảo.

“Cảm ơn Tôn Giả đã giúp ta kiểm tra con rối và chiến lực giới hạn, xin được tặng chút lễ mọn mong Tôn Giả đừng ghét bỏ.”

Giọng nói cực kỳ qua loa của Từ Phàm truyền vào tai Cửu Kiếm Tôn Giả.

Chỉ trông thấy Kiếm Vô Cực cầm một cái bình ngọc trong tay, xuất hiện trước mặt Cửu Kiếm Tôn Giả.

“Sư phụ à, đây là linh đan trị thương mà Đại trưởng lão tặng ngươi, hắn bảo là cái này sẽ giúp phục hồi vết thương của ngươi.” Kiếm Vô Cực nhìn Cửu Kiếm Tôn Giả chật vật nói một cách cẩn thận nghiêm túc.

“Hắn có thể tặng loại đan dược tốt lành gì chứ?” Mặc dù Cửu Kiếm Tôn Giả tức giận nhưng cũng chẳng còn cách nào cả.

Nhận lấy bình ngọc mở ra xem.

“Bốn bảo đan chuyển hoàn hồn!” Cửu Kiếm Tôn Giả giật mình thốt lên.

Loại đan dược phẩm chất này, sợ là trong mắt hắn cũng là thứ gặp được mà cũng chưa chắc có được.

Một viên đan dược này, chỉ cần mấy năm là có thể phục hồi nguyên vẹn những thương tích hắn bị trong bí cảnh.

“Đại trưởng lão nói rằng đây là quà cảm ơn vì ngươi đã giúp hắn kiểm tra chiến lực của con rối.” Kiếm Vô Cực nói.

Đánh một gậy lại thưởng một quả táo, vừa đấm vừa xoa, Cửu Kiếm Tôn Giả cảm thấy hơi khó chịu.

“Ngươi muốn đi cùng ta hay muốn ở lại Ẩn Linh môn?” Cửu Kiếm Tôn Giả nhìn Kiếm Vô Cực hỏi.

“Đại trưởng lão cũng từng hỏi ta, ta chọn đi cùng sư phụ.” Kiếm Vô Cực đáp.

Nghe thấy câu trả lời của Kiếm Vô Cực, ánh mắt Cửu Kiếm Tôn Giả trở lên hiền từ.

“Tốt lắm, không uổng công ta nhận ngươi làm đồ đệ.” Cửu Kiếm Tôn Giả tươi cười nói.

“Sư phụ, đệ tử có một thỉnh cầu.”

“Mẫu thân ta đang sống trong Ẩn Linh môn, ngươi có thể cho phép ta cách mấy năm quay về thăm một lần không?” Kiếm Vô Cực hỏi.

Cửu Kiếm Tôn Giả gật đầu nói: “Có thể.”

Sau đó Kiếm Vô Cực quay lại tông môn nói lời tạm biệt với mọi người, rồi rời khỏi Ẩn Linh môn cùng Cửu Kiếm Tôn Giả.

Từ Phàm với phân thân số một, số hai nhìn về phương hướng bọn họ dần dần rời đi.

“Xem ra mười con rối Đại Thừa kỳ rất thiết yếu, chỉ vị Cửu Kiếm Tôn Giả này nếu như không có pháp trận hỗ trợ thì đúng là không thể áp chế được hắn.” Phân thân số hai nói.

“Vị Cửu Kiếm Tôn Giả này lúc tới thì đã ở trong tình trạng bị thương, ta thấy chiến lực của hắn chỉ phát huy được tám phần.” Từ Phàm cảm thán.

“Ta thấy Cửu Kiếm Tôn Giả sẽ còn quay về vớt vát lại danh dự, sau này không thể không phòng.” Phân thân số một nói.

“Đến lúc đấy cũng chẳng sao cả, cho dù Cửu Kiếm Tôn Giả có linh đan ta luyện chế cho hắn, muốn khôi phục về Đỉnh Phong cũng cần ít nhất năm năm.”

“Sau năm năm, nếu như hắn còn dám tới.”

Từ Phàm nói tới đây thì khẽ nở nụ cười nhàn nhạt.

Trận này đánh quá sảng khoái, đặc biệt là lúc chém vào đầu lâu của Cửu Kiếm Tôn Giả , cơn giận trong lòng Từ Phàm cũng tiêu tán theo.

Tìm một nơi điên cuồng để trút giận một hồi, tâm trạng của Từ Phàm tốt hơn rất nhiều.

“Thời gian năm năm, ít nhất có thể luyện chế được năm con rối Đại Thừa kỳ.”

“Cửu Kiếm Tôn Giả dám tới, thì để cho hắn biết mùi.” Phân thân số hai cười nói.

“Số một, ta cũng đã xem chiến thuật mà ngươi suy diễn, cũng chả có gì đặc sắc cả, thật sự dùng mười con rối là có thể giết được Ngũ Trảo Kim Long à?”

“Thì tất nhiên rồi, chiến trận của ta con rối càng nhiều thi chiến lực càng mạnh.”

“Nếu như không sự hỗ trợ của pháp trận thì năm con rối Đại Thừa kỳ có thể đánh ngang tay với Cửu Kiếm Tôn Giả.” Từ Phàm nói.

“Thế thì bắt đầu luyện chế thôi, sớm thủ sớm ngày luyện được mười con rối Đại Thừa kỳ.” Phân thân số một lên tiếng.

“Không vội, các ngươi đi luyện chế trước đi, Yêu Tôn Tật Lôi đã đợi trong vực Cực Không lâu lắm rồi, ta cảm giác lần này hắn có thể mang tới bất ngờ cho ta, ta đợi hắn trước đã.” Từ Phàm nói.

Từ sau khi phân thân số hai đi đến vực Cực Không một chuyến với Yêu Tôn Tật Lôi, Từ Phàm liền để Yêu Tôn Tật Lôi mang theo nguyên bộ con rối khai thác quặng ở trong đó, Từ Phàm nhẩm tính thời gian thấy cũng nên quay về rồi.

“Được, vậy ta với số hai luyện chế con rối trước, nguyên bộ đạo khí đứng đầu thì ngươi tự luyện.” Phân thân số một đáp.

“Được thôi.” Từ Phàm gật đầu.

Ba ngày sau, một chiếc Tinh chu cỡ nhỏ chậm rãi đáp xuống điểm hạ cánh dành riêng trên đồng bằng sau ngọn núi chính.

Yêu Tôn Tật Lôi kích động đi đến trước mặt Từ Phàm.

“Đại trưởng lão, cuối cùng ta cũng thu thập được đồ tốt ở trong đấy rồi.” Yêu Tôn Tật Lôi nói một cách xúc động.

Một khối linh khoáng lấp loé ánh sáng xanh xuất hiên trên tay Yêu Tôn Tật Lôi.
Bình Luận (0)
Comment