Chương 636: Thế giới của kiếm
Chương 636: Thế giới của kiếm
“Đa tạ sư tổ.” Hàn Phi Vũ nói.
“Chỉ là có chút không đành lòng nhìn ngươi lãng phí.” Từ Phàm khẽ gật đầu nói.
Lúc đầu hắn còn muốn nói, ở trong tông môn có thứ gì tốt có thể lấy ra, không ai sẽ đoạt với hắn.
Lời đến khóe miệng lại bị Từ Phàm nuốt xuống.
Với tính cách cẩn thận của tên tiểu tử này, dù nói ra hắn vẫn sẽ như thế.
Hàn Phi Vũ cầm trong tay khối lập phương trong suốt, lại đưa cho Từ Phàm.
“Sư tổ, vật này ở trong tay ta không có lấy một chút tác dụng, còn không bằng để lại trong tông môn còn có tác dụng hơn.” Hàn Phi Vũ nói.
“Vậy được, vật này để lại tông môn quả thật có chút tác dụng.”
“Tông môn sẽ không dùng không, đồ này của ngươi coi như là mượn dùng, căn cứ vào có bao nhiêu tác dụng, hàng năm sẽ trả cho ngươi tích phân nhất định.”
“Chờ đến sau này khi ngươi cần, ngươi nói với Bồ Đào một tiếng, sẽ trả lại ngươi.” Từ Phàm nói.
Hắn làm người rất có nguyên tắc, bình thường sẽ không giành đồ với một đứa trẻ, huống chi đây còn là đồ tôn của mình.
“Đa tạ sư tổ.” Hàn Phi Vũ hành lễ nói.
“Ngươi hiếm khi đến một lần, thể hiện một chút cho sư tổ xem Kiếm Trận nhất đạo của ngươi đã tu luyện đến loại trình độ nào?” Từ Phàm cười nói.
Từ thân phận của hắn mà nói, dù sao cũng là sư tổ của vai chính, thỉnh thoảng chỉ điểm một chút rất bình thường.
Về phần nguyên nhân sao, có thể là do hắn vừa vặn rảnh đến mức không có việc gì làm.
Nghe được lời Từ Phàm nói, trong mắt Hàn Phi Vũ lóe lên vui mừng.
Trước kia hắn không phải là không nghĩ tới việc tìm vị sư tổ này chỉ điểm một chút, thế nhưng không biết tại sao, những câu hỏi nông cạn này của hắn, ở trong Tàng Kinh Các tùy tiện đều có thể tìm được sách giải quyết nghi hoặc của hắn.
Thế nên hắn cũng ngại tìm vị sư tổ này chỉ điểm, dù là có lúc hắn rất rảnh.
Hàn Phi Vũ tay kết kiếm ấn, ba trăm sáu mươi thanh bảo khí linh kiếm phóng lên tận trời, diễn hóa các loại kiếm trận giữa không trung.
Từ Phàm không nói gì, chỉ lặng lẽ nhìn kiếm trận giữa không trung kia.
Kiếm trận trên không kia theo hắn thấy thì trăm ngàn chỗ hở, nhưng thật ra trong cùng thế hệ cũng đã coi như là khá tốt rồi.
Dù là trong hàng đệ tử Kiếm Trận nhất đạo tại Ẩn Linh Môn, cũng không thuộc về tồn tại dưới đáy.
Dựa theo tư chất này, chứng tỏ bình thường vai chính này rất cố gắng tu luyện.
Sau khi bộ kiếm trận tiêu chuẩn của Tàng Kinh Các Ẩn Linh Môn diễn hóa xong, Hàn Phi Vũ hành lễ, đứng tại chỗ đợi lời bình của Từ Phàm.
“Tạm được, từ trên độ thuần thục của kiếm trận đã có thể nhìn thấy nỗ lực của ngươi, sắp đạt đến cảnh giới sư.” Từ Phàm đầu tiên là khẳng định một câu, hắn đã nhìn ra khuyết điểm trong kiếm trận của vai chính ở nơi nào.
“Nhưng có một vài thứ ngươi cần đi lĩnh hội.”
“Trong quá trình lĩnh hội, luyện tập nhiều hơn nhất định không phải thói xấu, nhưng càng nhiều hơn là phải đi tìm tòi nghiên cứu bản chất của nó.” Từ Phàm nhẹ vung tay lên.
Trong nháy mắt, hai người đã đi tới thế giới tràn đầy linh kiếm.
Trong thế giới này, có linh kiếm đặc lập độc hành, có ý tiêu dao.
Có linh kiếm tập hợp thành nhóm, diễn hóa các loại kiếm trận, để chống các cuộc tấn công từ linh kiếm khác.
Thế giới y hệt như từ linh kiếm diễn hóa thành làm cho Hàn Phi Vũ hết sức mê mẩn vào trong đó.
Hắn chằm chú nhìn vào những thanh linh kiếm kết thành nhóm trên không kia, trong ánh mắt hiện lên một chút hiểu được.
Sau đó triệu hồi ra ba trăm sáu mươi thanh linh kiếm gia nhập vào trong thế giới này, hóa thân chính mình thành tồn tại như kiếm trận.
Đợi đến khi Hàn Phi Vũ tỉnh lại lần nữa, đã là nửa tháng sau.
Còn chưa thể mở to mắt đã thấy được Từ Phàm đang ngồi uống trà trong lương đình.
“Lĩnh hội chưa?” Từ Phàm cười hỏi.
“Lĩnh hội rồi, nhưng vẫn chưa hoàn toàn lĩnh hội.” Hàn Phi Vũ cung kính nói.
“Đây là thế giới vì Kiếm Trận nhất đạo của ta diễn hóa thành, ta đặt nó trong tiểu thế giới thí luyện.”
“Ngươi có thời gian một năm để lĩnh hội, coi như là khoản thù lao đầu tiên tông môn sử dụng kỳ vật không gian này của ngươi.” Từ Phàm nói.
“Đa tạ sư tổ.” Hàn Phi Vũ lúc này lại phấn chấn lên.
Sau khi Hàn Phi Vũ rời đi, Từ Phàm như đang suy tư gì đó nói: “Bị động kéo lông dê, có tính là kéo lông dê không nhỉ?”
Từ Phàm nhìn khối lập phương trong tay, bắt đầu nghiên cứu.
“Thứ đồ này ngoại trừ có thể loại bỏ phong ấn không gian, một chút hiệu quả khác đều không có sao?” Nghiên cứu hồi lâu, Từ Phàm nghi hoặc nói.
“Bồ Đào, ngươi xem thử có thể nghiên cứu ra được chút gì sao?” Từ Phàm hỏi.
“Trong khối lập phương trong suốt này, có một tia ý thức bị phong toả tồn tại, nghi là chủng loại trọng bảo thành tinh bị phong ấn.” Bồ Đào nói.
“Vì sao ta không cảm thấy?” Từ Phàm có chút nghi hoặc hỏi.
“Không rõ lắm, Bồ Đào thật sự có thể cảm thấy.”
Nghe lời Bồ Đào nói, Từ Phàm sờ cằm nói: “Xem ra thứ đồ này thật đúng là không đơn giản.”
“Đáng tiếc không phải của chúng ta, nếu không đã để ngươi dung hợp với nó.” Từ Phàm có chút đáng tiếc nói.
“Chủ nhân vì sao không mua lại nó?” Bồ Đào hỏi.
“Loại đồ vật như của nhân vật chính này, tốt nhất đừng lấy, nhất là đừng mang tư tưởng hiệu quả và lợi ích đi lấy, nếu không sau này sẽ xảy ra vấn đề.” Từ Phàm cười nói.
“Để khối lập phương lên trên hạt nhân của ngươi, ngươi từ từ nghiên cứu, tranh thủ khai quật ra thêm nhiều chút công năng.” Từ Phàm nói.
“Tuân lệnh, Đại trưởng lão.”
Đang ăn cơm, lúc dự định xuống không gian trong lòng đất quyết chí tự cường.
Một chiếc tinh chu lớn chậm rãi hạ xuống bên ngoài Tiên thành Lâm Sâm.
“Chủ nhân, có tinh chu cỡ lớn của Thiên Luyện Tông đáp xuống bên ngoài Lâm Sâm tiên thành.” Bồ Đào đột nhiên nói.
“Thiên Luyện Tông? Không phải tới tìm ta đó chứ?” Từ Phàm có chút nghi hoặc nói.
Quả nhiên không qua bao lâu sau, một chiếc linh thuyền mang theo cờ Thiên Luyện Tông rời đi từ trên tinh chu, bay về hướng Ẩn Linh Môn.
“Thiên Luyện Tông muốn bái kiến Đại trưởng lão.”
Một tu sĩ Hợp Thể Kỳ đưa tới bái thiếp, xem như hai tông lần đầu gặp mặt.
“Ba ngày sau, cung nghênh các vị tiền bối Thiên Luyện Tông quang lâm.” Làm đại diện của tông môn, Từ Cương nhận bái thiếp nói.
Từ Phàm nhìn bái thiếp trong tay, nghĩ đến chi phí lần trước nghênh đón Thiên Ma Tông tiêu hao, tim gan không khỏi có chút đau nhói.
“Sư phụ, chúng ta nghênh đón thế nào?” Từ Cương hỏi.
“Lần này tới chính là tông môn chuyên nghiệp Luyện Khí, vậy chúng ta cũng phải dùng phương pháp chuyên nghiệp đi nghênh đón họ.” Từ Phàm cười nói.
Không cho ngươi lãng phí chi phí lớn như vậy nữa, lần này phải chơi chút phẩm cấp kỹ thuật.
Ba ngày chẳng mấy chốc đã trôi qua, tinh chu Thiên Luyện Tông hạ cánh trên Thập Vạn Lý Cự Hồ.
Nghênh đón bọn họ chính là một đại lộ phù văn dài mười dặm, đây là do mười vị Tông Sư luyện khí Yêu tộc kích phát.
Không cần phải nói, chỉ về số lượng Tông Sư luyện khí này là có thể khiến cho tông môn bình thường hâm mộ đến mặt mũi xấu xí.
Thiên Luyện Tông tới bốn vị Tông Sư luyện khí, tất cả đều là cấp bậc trưởng lão.
Ba vị Tông Sư luyện khí Thiên Luyện Tông đạp trên đại lộ phù văn, từng bước đi về hướng Ẩn Linh Môn.
“Văn Tinh, nghe nói Đại trưởng lão Ẩn Linh Môn đã tấn cấp thành Đại Tông Sư luyện khí, ngươi nói có phải thật vậy hay không?” Tông Sư luyện khí dẫn đầu nói, đây là một trong những mục đích bọn họ tới chuyến này.
“Nghe nói ba vị Thiên Linh Tông kia đã giao tiền đặt cọc, xem ra đây là sự thật.” Tông Sư luyện khí được gọi là Văn Tinh nói.
Lúc này, bọn họ đã cách cửa chính Ẩn Linh Môn không xa.
Lúc này bọn họ bỗng cảm nhận được một cỗ khí tức nhàn nhạt.
Một cỗ khí tức áp đảo tất cả Tông Sư luyện khí.