Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 635 - Chương 635: Khối Lập Phương

Chương 635: Khối lập phương Chương 635: Khối lập phương

“Ví dụ như con rối Đại Thừa Kỳ kia của tông môn, tông môn chúng ta chỉ có kia vài con.”

“Nếu như có được nguồn linh khoáng vô tận thì có thể luyện chế ra hai mươi, ba mươi, một trăm con rối Đại Thừa Kỳ, thậm chí càng nhiều hơn thế.”

“Ngươi nói đến lúc đó, Ẩn Linh Môn chúng ta có phải liền vô địch trong Tu Tiên giới hay không?” Vương Hướng Trì cười nói.

Trong lòng của hắn nghĩ đến, nếu như ban đầu là Từ Phàm lấy được hồ lô Bích Ngọc kia, hiện tại cả bộ tông môn bọn họ phỏng chừng đã kiêu ngạo lên trời.

“Sư phụ nói đúng.” Hàn Phi Vũ gật đầu nói.

Hàn Phi Vũ hiện tại thực buồn rầu, có hồ lô Bích Ngọc này, hắn cái gì cũng không thiếu, thế nhưng không biết sao tư chất này của hắn thật sự là cảm động lòng người.

Linh vật đỉnh cấp kia không biết ăn bao nhiêu, linh đan cũng lặng lẽ mua không ít.

Mặc dù có hiệu quả, nhưng hắn thấy không phải rất lớn.

Những năm ở bên ngoài này khiến hắn hiểu được rất nhiều chuyện.

Một chuyện trong đó chính là, lấy thực lực của hắn trong thế hệ trẻ tuổi tuyệt đối thuộc loại không kém cạnh ai, thế nhưng trong Ẩn Linh Môn lại không làm người khác chú ý lắm.

Thế nên hắn thường xuyên sinh ra một loại cảm giác, ở bên ngoài hắn rất mạnh, trở lại tông môn lại rất yếu.

“Đừng nghĩ nhiều chuyện vô dụng như vậy, thiên phú của ngươi mặc dù hơi kém, nhưng ngộ tính vẫn tạm được, hơn nữa còn là Kiếm Trận nhất mạch. Đợi đến sau này khi tu vi mạnh lên, chưa chắc không thể trở thành người mạnh nhất trong hàng đệ tử đời thứ hai.” Vương Hướng Trì an ủi nói.

“Sư phụ, ta hiểu.”

Lúc này Hàn Phi Vũ đột nhiên nghĩ đến một vấn đề hắn đã muốn hỏi từ lâu.

“Sư phụ, ngươi nói xem đạo mạnh nhất là gì?” Hàn Phi Vũ tò mò hỏi.

“Vấn đề này sư tổ của ngươi đã từng nói qua.”

Nghĩ đến việc này, Vương Hướng Trì nở nụ cười, hắn chẳng biết tại sao lại nghĩ đến lợi dụng lực lượng của pháp bảo kia, thường xuyên ngược cha hắn.

“Nói gì vậy!”

“Đương nhiên là Khắc Kim nhất đạo, dựa theo cách nói của sư tổ ngươi, chỉ cần có đầy đủ linh thạch, trọng bảo là có thể trở thành tồn tại mạnh nhất trên thế gian.”

“Giống như vấn đề ngươi mới vừa nói.” Vương Hướng Trì nói.

“Khắc Kim nhất đạo?”

“Đúng, chính là khắc kim một đạo, nếu có cơ hội, ngươi có thể cùng sư tổ ngươi nghiên cứu thảo luận một chút.” Vương Hướng Trì nói.

Hàn Phi Vũ khẽ gật đầu.

Đêm khuya, Hàn Phi Vũ về tới trong động phủ của mình.

“Cây Ngũ Linh Quả này cũng đã có niên đại mười vạn năm rồi, vì sao vẫn không có hiệu quả đối với thiên tư của ta.” Hàn Phi Vũ nhìn một cây linh dược trong nhẫn không gian kia nói.

“Cái thiên phú đáng chết này của ta cả đời này cũng chỉ là như vậy.”

Hàn Phi Vũ đã thử rất nhiều linh dược và linh đan tăng tư chất, lúc vừa bắt đầu vẫn rất có hiệu quả, chỉ là càng về sau dường như gặp phải bình cảnh, cho dù hắn dùng cách gì để tăng lên tư chất, đều không thể làm cho tư chất của mình tiến thêm một bước.

Hàn Phi Vũ lấy ra cây Ngũ Hành Quả mười vạn năm kia, trực tiếp nuốt vào.

“Ăn đi, không ăn cũng lãng phí, chỉ tiếc chính mình không có thiên phú luyện đan.” Hàn Phi Vũ thở dài nói.

Một cỗ lực lượng khí tức đi khắp cả người Hàn Phi Vũ, cuối cùng lại chìm vào trong đan điền của hắn, chậm rãi biến thành linh khí bình thường nhất.

Sau khi nuốt xuống linh quả Ngũ Hành, Hàn Phi Vũ lấy ra một khối lập phương hoàn toàn trong suốt lớn cỡ như khối rubik.

“Đây rốt cuộc là thứ đồ gì? Có nên nhờ Đại trưởng lão xem thử không?” Hàn Phi Vũ lẩm bẩm.

Khối lập phương này là trong quá trình hắn quay về tông môn vô tình lấy được, không phải vàng, không phải ngọc, không phải đá, sờ vào có chút lạnh buốt.

Vô cùng chắc chắn, hơn nữa lại cách biệt với các loại năng lượng.

Hàn Phi Vũ cảm thấy lai lịch của thứ này nhất định không nhỏ, thế nên vẫn luôn giữ lại ý đồ tìm được tác dụng của nó.

Đang lúc hắn tiếp tục phỏng đoán khối lập phương này là thứ gì..

Từ Phàm đột nhiên nhận được báo cáo từ Bồ Đào.

“Chủ nhân, phong ấn không gian trong khu vực này bị phá giải!” Giọng Bồ Đào nói rất nhanh.

“Ta cảm nhận được.” Từ Phàm cau mày nói.

“Bồ Đào, ngươi kiểm tra xem không gian trong phạm vi bao nhiêu được giải phong.”

“Trong phạm vi mười vạn dặm.” Bồ Đào trả lời.

Đang lúc Từ Phàm bàn bạc cùng Bồ Đào, toàn bộ không gian lại khôi phục thành trạng thái bị phong ấn.

“Đây là tình huống gì?” Từ Phàm có chút nghi hoặc hỏi.

“Có phải là có người có trong tay pháp bảo có thể phá giải phong ấn không gian hay không? Ta đã lấy ra rồi mà.” Từ Phàm nói ra một loại khả năng.

Ngay lúc này, ánh mắt Từ Phàm sáng lên.

“Bồ Đào, đánh dấu phạm vi không gian vừa được giải trừ cho ta, để ta xem là nguyên nhân gì.” Từ Phàm nói.

Một màn sáng xuất hiện trước mặt Từ Phàm, bên trên bản đồ có một hình dạng bất quy tắc.

Nhìn thấy tấm bản đồ này, Từ Phàm cau mày.

“So sánh duy nhất có thể xác định chính là, nguyên nhân giải trừ phong ấn không gian nằm ngay trong phạm vi Thập Vạn Lý Cự Hồ.” Từ Phàm sờ cằm nói.

Vấn đề này cũng không khiến cho Từ Phàm bối rối thật lâu, ngày thứ hai hắn đã nhìn thấy đồ tôn Hàn Phi Vũ cầm một khối lập phương đến thỉnh giáo hắn.

“Sư tổ, đồ tôn trong lúc vô tình lấy được một kỳ vật, muốn nhờ ngài giám định một chút.” Hàn Phi Vũ nói.

Từ Phàm nhận lấy khối lập phương trong suốt kia, có chút ngây người.

Lúc này trong phạm vi cảm nhận của Bồ Đào, phong ấn không gian lại được mở ra.

“Thứ này có thể giải trừ phong ấn không gian.” Từ Phàm nhìn khối lập phương nói.

“Trừ cái đó ra, ta nhìn không ra cái gì nữa.”

Từ Phàm nói, trả lại khối lập phương cho Hàn Phi Vũ.

“Sư tổ, món đồ này hữu dụng với tông môn không?”

Hàn Phi Vũ nghĩ, nếu món đồ này hữu dụng với tông môn, hắn phải trực tiếp dâng ra.

“Tác dụng không tính là quá lớn, chỉ giải trừ phong ấn không gian trong phạm vi mười vạn dặm. Vật này hẳn là còn có những công hiệu khác, ngươi cất kỹ đi, sau này nói không chừng sẽ xác minh được công hiệu của vật này!” Từ Phàm nói.

Dựa theo lý giải của Từ Phàm, khối lập phương này hẳn là một loại dị vật không gian, vừa vặn khắc chế phong ấn không gian này.

“Được rồi sư tổ.” Hàn Phi Vũ có chút thất vọng lấy về khối lập phương.

Hắn cứ tưởng là đã lấy được một loại đồ vật khó lường.

“Ngươi có phải từng dùng qua rất nhiều linh dược tăng tư chất hay không?” Từ Phàm hỏi.

“Đồ tôn trong lúc vô tình xâm nhập một linh viên, bên trong có rất nhiều linh dược tăng tư chất, cho nên có dùng một chút.” Hàn Phi Vũ nói.

“Những linh dược kia có phải đối với việc tăng tư chất của ngươi đã không dùng được nữa rồi hay không?” Từ Phàm cười hỏi.

Hàn Phi Vũ khẽ gật đầu.

“Thứ gì cũng đều cần có một quá trình tiêu hóa, dược lực tích tụ trong cơ thể ngươi quá nhiều rồi, ngươi ít nhất phải cho cơ thể ngươi thời gian năm mươi năm đi tiêu hóa nó.”

“Chín quá hoá nẫu, ngươi hẳn là biết rõ.” Từ Phàm nhìn Hàn Phi Vũ nói.

Hàn Phi Vũ vừa đến, Từ Phàm đã ngửi thấy được khí tức các loại linh dược vạn năm.

Mặc dù hắn đã cố hết sức che giấu, nhưng sao có thể thoát khỏi cảm giác của Đại Tông Sư Luyện Đan.

“Ta đã rõ, sư tổ.” Hàn Phi Vũ cảm kích nói, hắn cuối cùng cùng biết được nguyên nhân tại sao chính mình ăn loại linh dược này nhưng tư chất không có tiến bộ rồi.

“Sau này lại gặp được loại linh dược này, ngươi cứ đến Luyện Đan Phong tìm đệ tử luyện đan nhất mạch.”

“Nếu như dược quá trân quý, bọn họ xử lý không được, ngươi cũng có thể tìm ta, ngươi cứ ăn sống như vậy rất lãng phí.” Từ Phàm cười nói.

Trong lòng không khỏi cảm thán, đồ tôn này của mình thật sự chính là quá cẩn thận.

Có thứ tốt như vậy mà hiện tại mới chỉ là Nguyên Anh Kỳ.
Bình Luận (0)
Comment