Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 640 - Chương 640: Yêu Tôn Vô Địch Ngụy Trang

Chương 640: Yêu Tôn Vô Địch ngụy trang Chương 640: Yêu Tôn Vô Địch ngụy trang

“Ngươi phát hiện Tiểu Linh có hảo cảm với Tùy Ảnh lúc nào đấy?” Từ Phàm tò mò hỏi.

“Từ lúc Linh Nhi si mê điều khiển con rối thì bắt đầu rồi.” Vương Vũ Luân nói, vẻ mặt giống như cải trắng nhà mình trồng sắp bị trộm mất vậy.

“Ngươi cứ ở đây lo lắng thì cũng chẳ có ích gì, để ta bốc cho hai đứa chúng nó một quẻ nhân duyên xem xem.” Từ Phàm suy nghĩ một chút nói.

Hai quầng sáng xuất hiện, bên trên có sinh thần bát tự của từng người.

Sau khi Từ Phàm nhìn một cái xong thì nhắm hai mắt lại.

“Lương duyên, chỉ là thời gian hơi dài một chút những thứ khác cũng không sao.” Từ Phàm cười nói.

“Thời gian có thể dài bao lâu?”

“Đại khái là mấy ngàn năm, trên nhân duyên lộ rõ tướng tinh nguyệt thường tại , nếu như ngươi là phàm nhân, có thể là hai ba năm, dài lắm thì cũng không đến mười năm.”

“Nhưng tu sĩ thì không dễ nói.”

Vương Vũ Luân gật đầu một cái, sau đó lại như đột nhiên nghĩ đến cái gì đó.

“Từ đại ca, bộ đồ đạo khí kia của ta, có thể cho ta thao túng con rối không?” Vương Vũ Luân hỏi.

Nghe đến đây Từ Phàm đã hiểu được ý của huynh đệ tốt.

“Đương nhiên có thể, đến lúc đó ngươi có thể gặp mặt với con rể tương lai của ngươi rồi.”

“Nhưng hệ thống khống chế con rối trên bộ đồ đạo khí của ngươi, có cùng đạo lý với tự động chiến đấu.” Từ Phàm cười nói.

“Nhưng lúc đánh nhau thì ngươi phải cẩn thận một chút, Tùy Ảnh là đệ nhất Thiên Khôi Sư của Ẩn Linh môn chúng ta, đánh như vậy không dễ lật xe, tốt nhất là nên mở hình thức toàn tự động.” Từ Phàm phải dặn dò hắn, hắn sợ huynh đệ tốt giả vờ thất bại.

“Vẫn là Từ đại ca hiểu ta.” Vương Vũ Luân cảm động nói.

Ngay lúc Từ Phàm đang trò chuyện với Vương Vũ Luân, đột nhiên nhận được báo cáo của Bồ Đào.

“Yêu Tôn Vô Địch kia chưa đi xa, ở cách bên ngoài Tiên thành Lâm Sâm mười vạn dặm, muốn biến hóa thành tu sĩ Nhân tộc để lẻn vào trong Tiên thành.”

Nghe được báo cáo của Bồ Đào, Từ Phàm ngay lập tức trở nên hưng phấn.

“Thiên đường có lối ngươi không đi~”

Từ Phàm trực tiếp mang theo năm con rối Đại Thừa kỳ và hơn nửa con rối Hợp Thể Kỳ, bay về phương hướng Bồ Đào định vị được.

Lúc này,

Yêu Tôn Vô Địch đang ở cách bên ngoài Tiên thành Lâm Sâm mười vạn dặm, giả trang thành tu sĩ, trên mặt lộ ra vẻ u ám.

“Từ khi nào trong Nhân tộc lại xuất hiện một tông môn có thể chống lại với Yêu Tôn Vô Địch vậy.”

“Thế mà lại bị ta phát hiện rồi, vậy khu vực này của các ngươi biến thành khu vực săn bắn của Yêu Tộc đi.” Trong ánh mắt của Yêu Tôn Vô Địch thoáng qua một tia hận ý.

Hạm đội cự thú mà mình lãnh đạo, lại bị một tông môn Nhân tộc bắt được mà không hao tổn gì, trừ mình ra thì tất cả những Yêu Tộc khác mình dẫn theo đều bị diệt hết.

Nếu mà trở về thì những Yêu Tôn kia trong thành Tứ Tượng kia không phải sẽ nuốt sống mình sao.

“Chỉ biết chơi con rối phải không, đợi đến lúc nào ta lẻn vào được tông môn các ngươi, thì nhất định sẽ tận tay giết hết các ngươi.”

Yêu Tôn Vô Địch kia nói xong thì nhìn hoàn cảnh xung quanh một chút, thu liễm khí tức lại, trên người có thêm mấy vết thương, sử dụng một thanh báo khí linh kiếm hơi hư hại trên ngươi, rồi bay về phía Tiên thành phía xa xa.

Đây không phải là lần thứ nhất hắn làm như thế, hắn rất có tự tin với mình khi cải trang thành tu sĩ Nhân tộc như thế.

Lúc trước để có thể đóng vai được nhân vật này cho tốt, thì hắn đã phải lục soát ký ức linh hồn của rất nhiều tu sĩ Nhân tộc.

Đang lúc hắn dùng lớp hóa trang mà hắn hài lòng nhất, bay về phía Tiên thành Lâm Sâm, thì Từ Phàm cũng bày ra tầng tầng lớp lớp đại trận trên con đường hắn phải đi qua.

Bên trên quầng sáng trước mặt Từ Phàm, chính là bóng người của tu sĩ mà Yêu Tôn Vô Địch cải trang thành.

“Bồ Đào ngươi được đấy, vốn tưởng là ngươi xác định vị trí mơ hồ, như vậy sẽ không dễ bị Yêu Tôn Vô Địch kia phát hiện.”

“Nhưng mà không ngờ ngươi lại xác định vị trí chính xác.” Từ Phàm cười nhìn rõ lông tóc của tu sĩ Yêu Tôn Vô Địch cải trang thành trên quầng sáng.

“Lần trước chủ nhân để ta cải tiến thủ đoạn dò xét, thì đã biến thành hình thức dò xét vô linh, lại cộng thêm khí vận công đức của chủ nhân phụ trợ, nên mới không bị hắn phát hiện.” Bồ Đào giải thích nói.

“Được rồi, đợi bao giờ có thời gian thì bảo số một luyện chế một món tiên khí chuyên dò xét thêm vào trong trung tâm của ngươi.” Từ Phàm nói.

“Đa tạ chủ nhân.”

“Không thể không nói, đồ mượn của đồ tôn kia của ta thật là đúng lúc, cả hai lần này đều có tác dụng lớn.”

Bởi vì Từ Phàm có hình lập phương Hàn Phi Vũ cho, nên mới có thể truyền tống đến vị trí này nhanh như vậy.

“Chủ nhân, nghiên cứu hình lập phương đã có một chút tiến triển.” Bồ Đào nói.

“Tiến triển gì?”

Một không gian Truyền Tống Trận nho nhỏ xuất hiện trước mặt Từ Phàm, một chiếc nhẫn ngọc thạch nhỏ xuất hiện từ trong không gian Truyền Tống Trận.

“Đeo chiếc nhẫn này, là có thể che giấu phong ấn không gian, tiến hành không gian Truyền Tốngkhông trở ngại rồi.” Bồ Đào nói.

Từ Phàm đeo chiếc nhẫn ngọc thạch lên, ngay lập tức cảm giác được phong ấn không gian đã bị giải phong.

“Như vậy thì không cần tiêu hao toán lực gia trì Truyền Tống thể mới có thể Truyền Tống được.” Bồ Đào giải thích nói.

“Thế sao vừa rồi ngươi không dùng?”

“Đó không phải là vì chủ nhân đi gấp sao~”

Lúc này cách chỗ Từ Phàm bày đại trận ngoài vạn dặm, một độn quang không nhanh không chậm bay về phía Tiên thành Lâm Sâm.

Độn quang kia lảo đảo như muốn ngã, tựa như chỉ cần một trận gió lớn là có thể thổi rơi nó vậy.

Từ Phàm lẳng lặng thưởng thức màn biểu diễn của Yêu Tôn Vô Địch ở trong đại trận.

“Ngươi khoan hãy nói, diễn giống như thật vậy ý, nếu như đổi sang một Tiên thành khác, thì có thể là đã bị lừa rồi.” Từ Phàm cười nói.

“Tiên thành Lâm Sâm vĩnh viễn sẽ không phát sinh loại chuyện này, theo phân phó của chủ nhân, cho dù là phàm nhân hay là tu sĩ, mỗi người đều sẽ có một chứng minh thư, mỗi một chứng minh thư đều được đánh số riêng.”

“Một khi có tu sĩ không có chứng minh thư xuất hiện trong Tiên thành Lâm Sâm, thì bên này sẽ phát ra tiếng báo động.”

Nghe được giọng điệu tranh công của Bồ Đào, Từ Phàm cười lên.

“Trong tay ta cũng không có bảo vật có thể giúp ngươi thăng cấp.” Từ Phàm cười lên.

“Chủ nhân, bây giờ tông môn có ba nồng cốt Tụ Linh Trận cấp tiên khí, có hơi lãng phí, có thể cho Bồ Đào một món chuyên để chống đỡ toán lực không.”

“Thì ra là cái này, ngươi cầm để dùng đi, dù sao nhất thời Thôn Tinh Xà cũng không dùng đến nhiều toán lực như thế.” Từ Phàm không thèm để ý nói.

Đồ tốt thì cứ lấy mà dùng, cứ để đó thì không phải sẽ lãng phí sao.

Ngay lúc này, một làn sóng Thần niệm quét tới.

“Yêu Tôn Vô Địch kia, thuộc về loại tương đối dễ đối phó, chủ tu nhục thân, phụ tu linh hồn.”

“Nếu như đánh nhau thì chỉ có cứng rắn, như thế mới giống Yêu Tôn.” Từ Phàm cười ha ha nói.

Năm con rối Đại Thừa Kỳ đã ở sau lưng Từ Phàm án binh bất động chờ thời cơ.

“Cửu Kiếm Tôn Giả kia, nghe nói thứ tự có thể đứng trước hai mươi lăm, không biết thực lực của vị Yêu Tôn Vô Địch này có thể xếp hàng thứ mấy trong hội trưởng lão?”

Lúc Từ Phàm điều khiển con rối đánh lén vị Yêu Tôn Vô Địch kia, vị Yêu Tôn kia chỉ tránh con rối tập kích, sau đó dịch chuyển tức thời rời đi, không cho thấy chiến lực chân chính.

“Chắc là sẽ không mạnh lắm, nếu không cũng sẽ không điều khiển chiến hạm cự thú.” Từ Phàm suy nghĩ nói.

Từ Phàm đã tiêu diệt không ít chiến hạm cự thú, thực lực của Yêu Tôn lái chiến hạm cự thú đều cũng bình thường thôi.

Có thì cũng chỉ là cấp Yêu Tôn cưỡng ép thăng cấp bằng bí pháp.

Những Yêu Tôn như thế thì không cần đến con rối Đại Thừa Kỳ, chỉ cần Trảm Linh trước đây cũng có thể chém giết một cách dễ dàng.

Vị Yêu Tôn này là Yêu Tôn duy nhất lái chiến hạm cự thú có thực lực tương đối mạnh mà Từ Phàm từng thấy.

“Đợi thêm chút nữa đi, nhìn dáng vẻ của Yêu Tôn này, chắc là cứ muốn bay tới Tiên thành Lâm Sâm với tốc độ này.”
Bình Luận (0)
Comment