Chương 642: Cự thành Con rối
Chương 642: Cự thành Con rối
Từ Phàm cùng hai phân thân thương lượng hồi lâu cũng không có ý kiến nào quá tốt, thế nên đợi đến sau khi con rối kiếm trận luyện chế ra, xem hiệu quả thế nào rồi lại nói.
…
Cách Ẩn Linh Môn không biết bao xa, có một sơn cốc bốn bề bị núi bao quanh.
Lúc này Hùng Lực và Thiên Vạn Binh đang nấp tại một chỗ phía sau ngọn núi.
“Kết cấu của những con rối này, dường như là con rối công cụ của tông môn.” Thiên Vạn Binh nhớ lại nói.
“Đây không phải mấu chốt, mấu chốt là đây hình như không phải thành trì do tông môn thành lập.”
Trong sơn cốc có một tòa cự thành Con rối, trong cự thành còn có một đội quân khổng lồ đóng quân, bị Hùng Lực và Thiên Vạn Binh đi ngang qua phát hiện.
Thiên Vạn Binh nhìn từng chiếc linh thuyền bay lên bay xuống trong cự thành, không khỏi bắt đầu suy tư lên.
“Trong hộp quà tông môn không phải có một món pháp bảo truyền tin cự ly siêu viễn sao? Ta cảm thấy cần phải nói tin tức về cự thành Con rối này cho Đại trưởng lão tông môn.” Hùng Lực nói.
“Đây là tất nhiên, thế nhưng chúng ta đừng nên gấp gáp, lại quan sát một khoảng thời gian nữa, nói không chừng sẽ có thu hoạch khác.”
Lúc hai người còn đang thương lượng, trên bầu trời xuất hiện một chiếc tinh chu lớn, chậm rãi hạ cánh bên ngoài cự thành Con rối.
Hai người Hùng Lực và Thiên Vạn Binh lập tức sôi nổi lên.
“Toà cự thành Con rối này lại còn có tinh chu!” Thiên Vạn Binh thán phục nói.
Lúc này cửa khoang chiếc tinh chu kia mở ra, từ trong đó đi xuống một đội con rối Hợp Thể Kỳ, hai người tính sơ qua, số lượng có đến năm trăm.
Lúc này, từ trong cự thành Con rối xuất hiện một đội con rối, đưa tới sự chú ý của hai người.
“Con rối kia sao đã tấn cấp đến Luyện Hư Kỳ rồi.” Thiên Vạn Binh kinh ngạc nói.
“Phần lớn con rối đều có vẻ ngoài giống nhau, ngươi phân biệt thế nào vậy?” Hùng Lực tò mò hỏi.
“Ngươi tiếp xúc với con rối không nhiều, ta lại là người điều khiển con rối, mỗi một con rối qua thời gian dài đều sẽ có khí tức riêng biệt của nó.”
“Mà con rối kia mấy ngày trước hạt nhân vẫn là cấp Hóa Thần Kỳ, sao bây giờ lại biến thành Luyện Hư Kỳ.” Vẻ mặt Thiên Vạn Binh nghiêm trọng nói.
“Ngươi cho rằng những linh khoáng được vận chuyển vào trong cự thành kia là để làm gì?”
“Không phải chính là để dùng cho những con rối này thăng cấp sao?” Hùng Lực lí lẽ hùng hồn nói.
“Hùng Lực sư huynh, ngươi không hiểu đâu. So với những con rối trong tông môn chúng ta, những con rối này lộ ra rất nhiều điểm kỳ lạ, có vẻ như mỗi con rối đều có ý thức của chính nó.” Thiên Vạn Binh có chút kinh hãi nói. Nếu như loại con rối này quá nhiều sẽ dẫn đến một hậu quả rất đáng sợ.
“Lại quan sát thêm một khoảng thời gian, chờ sau khi tinh chu đi, chúng ta lập tức gửi tin tức về tông môn.”
“Bị những con rối Hợp Thể Kỳ kia phát hiện thì chúng ta xong đời luôn.” Hùng Lực nói.
Thiên Vạn Binh khẽ gật đầu.
Chiếc tinh chu kia cũng không dừng lại trong cự thành Con rối quá lâu, sau khi dỡ xuống một vài hàng hóa liền cất cánh rời đi.
Hai người Hùng Lực và Thiên Vạn Binh thừa cơ rời khỏi khu vực cự thành Con rối, gửi tin tức về cho tông môn, cũng đính kèm hình ảnh quang ảnh.
Lúc này, Từ Phàm đang suy nghĩ nhân sinh, đột nhiên nhận được tin tức từ Hùng Lực.
“Một tòa cự thành Con rối, có vẻ như cách tông môn không tính là quá xa.” Từ Phàm nhìn tin tức xuất hiện.
Một quang ảnh trước mặt xuất hiện tại Từ Phàm, bên trong chính là hình dáng cự thành con rối và một vài quang ảnh chuyển động.
Nhìn phong cách cấu tạo của con rối, Từ Phàm sửng sốt một chút, sau đó nở nụ cười.
“Xem ra tiểu Quốc sư làm công cho ta vẫn chưa từ bỏ ý định đâu.”
Một chiếc lọng công đức lộng lẫy xuất hiện sau lưng Từ Phàm, đã ở trạng thái ngưng thực.
Phía sau lọng báu công đức, xuất hiện một hư ảnh tường công đức.
“Đều đã như vậy rồi, vậy mà còn nhớ đến ta, phỏng chừng trong tay có sát chiêu?” Từ Phàm mỉm cười nói.
“Bồ Đào, những hạt giống tự do chúng ta thả ra kia có truyền về tin tức không?” Từ Phàm hỏi, gần đây có chút bận bịu, không chú ý đến chuyện bên kia.
“Cũng có truyền về một vài tin tức, vương triều Cửu Phượng đã phát triển đến quy mô Tiên thành Lâm Sâm, trước mắt đang trong quá trình mở rộng nhanh chóng.”
“Toàn bộ biển Vô Tận, những hòn đảo gần vùng biến đã nhanh chóng được vương triều Cửu Phượng thống nhất.”
“Vương triều Cửu Phượng, còn ngưng tụ lực lượng cả nước, làm cho một con rối tấn cấp thành Đại Thừa kỳ.”
“Mà con rối kia chính là hạt giống tự do.” Trong giọng Bồ Đào có một phần ý cười.
“Lợi hại ghê, vậy mà đã có thể bồi dưỡng ra con rối Đại Thừa Kỳ.” Từ Phàm có chút thán phục nói.
“Chủ nhân, nếu như những con rối kia dám cả gan tới gần Ẩn Linh Môn, vậy bọn nó chính là đồ ăn ngon nhất của ta.” Bồ Đào nói.
“Đừng chỉ nghĩ cắn nuốt những con rối kia, đồng hóa không tốt sao? Làm cho bọn nó biến thành người nhà chúng ta.” Từ Phàm sửa chữa nói.
“Cùng lắm thì sau này sai bọn nó tìm cho ngươi thêm một vài đồ vật cần thiết để tiến hóa.”
“Ta đã hiểu, chủ nhân. Vậy tòa cự thành Con rối này làm sao bây giờ?” Bồ Đào hỏi.
“Đã hắn có lòng như vậy, vậy ngươi cứ biến tòa cự thành này thành Thành Tự Do đi.” Từ Phàm nở nụ cười.
“Có cần bản thể của ngươi ra ngoài một chuyến không?”
“Không cần, phái một phân thân là đủ, thế nhưng cần con rối Đại Thừa Kỳ đồng hành.” Bồ Đào nói.
“Mang khối lập phương kia theo đi, tốc độ cũng nhanh chút, đừng để chờ tới lúc bọn Hùng Lực xảy ra chút chuyện gì ngoài ý muốn.” Từ Phàm phân phó.
“Tuân lệnh, chủ nhân.”
Một chiếc linh thuyền cỡ lớn từ Ẩn Linh Môn bay ra, sau đó trực tiếp truyền tống không gian đến vị trí khu vực.
“Không thể không nói, thế giới trước kia không có phong ấn không gian thật tốt, một chiếc linh thuyền cỡ lớn chỉ cần một món đạo khí nguyên năng truyền động là có thể truyền tống không gian.” Từ Phàm nhìn về hướng linh thuyền cỡ lớn biến mất nói.
Hùng Lực và Thiên Vạn Binh cũng không đợi bao lâu đã nhận được tin tức.
Sau khi Hùng Lực và Thiên Vạn Binh nhận được tin tức đã sớm đợi tại điểm tập hợp dự tính.
Cửa khoang linh thuyền mở ra, một đội con rối đi xuống.
“Tông môn ngay cả con rối Đại Thừa Kỳ đều phái ra!” Thiên Vạn Binh kinh ngạc và vui mừng nói.
“Lần này tông môn tới chỉ có con rối sao?” Hùng Lực nhìn con rối Đại Thừa Kỳ hỏi.
“Phân thân Bồ Đào trí năng nhất Ẩn Linh Môn cũng tới.” Con rối Đại Thừa Kỳ mở miệng nói, tới thời điểm Bồ Đào phân thân đã tăng tải trên người con rối đến Đại Thừa Kỳ.
“Vậy cự thành Con rối kia là chuyện thế nào? Ta cảm thấy có liên quan đến Ẩn Linh Môn chúng ta.” Thiên Vạn Binh hỏi.
“Là có liên quan đến tông môn, xem như thế lực đối địch, thế nhưng vấn đề này không lớn, sau này cự thành kia chính là một khu căn cứ của tông môn.”
Con rối Đại Thừa Kỳ nói xong liền đi về hướng cự thành Con rối, lúc hạ cánh đã xác minh rõ địa hình xung quanh.
Hai người Hùng Lực và Thiên Vạn Binh đi theo sau lưng con rối, có chút không không rõ ý trong lời con rối nói ra.
“Bồ Đào, ngươi có phải muốn hợp nhất bọn nó không?”
“Ngươi xem, cự thành con rối này là do chúng ta phát hiện, có thể phân cho ta mấy đội con rối, gia nhập đại quân con rối của ta không?” Thiên Vạn Binh chảy nước miếng nói.
“Ta tới là để đồng hóa bọn nó, nhưng sau khi đồng hóa bọn nó còn có ý thức của chính mình trước kia, ngươi muốn bọn nó gia nhập đại quân con rối của ngươi, có thể sẽ tương đối khó khăn.” Con rối Đại Thừa Kỳ nói.
“Làm gì cũng phải có chút chỗ tốt chứ ~” Thiên Vạn Binh xoa tay nói, hắn biết tông môn luôn luôn hào phóng, chỉ cần có công thì chưa bao giờ keo kiệt khen thưởng.
“Bảo vật bên trong cự thành Con rối, các ngươi có thể tuỳ ý lấy một phần mười.”
Lời Đại Thừa Kỳ nói ra khiến cho hai người trợn lớn mắt.