Chương 644: Mười năm
Chương 644: Mười năm
Một hòn đảo ngoại môn khổng lồ trực tiếp dịch chuyển đến bên cạnh Thập Vạn Lý Cự Hồ.
Một cánh cửa lớn mở ra bên ngoài hòn đảo, chính là cảnh cửa tiến vào thí luyện ngoại môn.
“Người muốn tiến vào ngoại môn, chỉ cần từ nay về sau có thể tiến vào ngoại môn thì có thể trở thành thành viên ngoại môn Ẩn Linh môn.” Một nam tử anh tuấn mặc áo choàng trắng nói.
Nam tử có tất cả đặc điểm của Thiên Kiêu tông môn khác, ánh mắt như đao, nhất cử nhất động đều có phong độ tông môn lớn.
Lúc này toàn bộ bờ biển đã hội tụ mấy vạn người, toàn bộ đều là tán tu đủ điều kiện.
Những người này đều đã thông qua báo danh đạt được tư cách tu sĩ.
Nam tử anh tuấn đứng trên không trung nhìn tu sĩ phía dưới bước vào trong cửa lớn, trong ánh mắt hiện lên sự nghi ngờ.
Hắn cho rằng hiện tại tông môn vốn không thiếu đệ tử ngoại môn.
“Bạch đại ca, có phải ngươi cũng nghi ngờ tại sao hiện tại tông môn lại chọn nhiều tu sĩ ngoại môn hay không.” Một nam tử mặc đồ đen nói.
Bạch Huyễn gật gật đầu nói: “Mặc dù nghi ngờ, nhưng tông môn làm như vậy nhất định có thâm ý, chúng ta chấp hành là được.”
“Bạch đại ca, hiện tại ngoại môn cũng có thể ra ngoài du ngoạn, ngươi có cách nghĩ gì không?” Tần Lục cười nói.
“Gần đây không có ý định, gần đây vừa mới tìm hiểu một kiếm trận, trước mắt đang tu luyện.” Bạch Huyễn lắc đầu nói.
Đúng lúc này, bỗng nhiên Bạch Huyễn cảm giác được tia khí tức khác biệt.
Hắn thuận thế nhìn qua, thấy được mấy tu sĩ có khí tức khác thường đi vào trong cửa lớn.
Bạch Huyễn vừa định ngăn cản, muốn kiểm tra thì đã bị âm thanh bên tai chặn lại.
“Đừng chặn lại, đây là kế hoạch của tông môn.”
Âm thanh của Bồ Đào vang lên bên tai Bạch Huyễn.
“Bạch đại ca sao vậy?” Tần Lục hỏi.
“Không sao, chỉ là cảm giác lần này ngoại môn nhận thành viên không bình thường.” Bạch Huyễn nói.
Lúc này, tán tu tiến vào cửa lớn ngoại đảo đều được tiến vào một thế giới kỳ diệu.
Tất cả tu sĩ bị một luồng khí tức thần kỳ bao phủ, dần dần chìm vào trong ảo cảnh.
Trong ảo ảnh, họ trải qua tất cả các loại thử thách đạo đức.
Mà trong đó có một bộ phận tu sĩ bị tẩy não.
Từ Phàm không chú ý nhiều đến chuyện nhỏ này, toàn tâm toàn ý luyện Tiên khí linh kiếm.
“Bản thể, lần này ngươi dự định luyện bao nhiêu con rối Đại Thừa Kỳ.” Phân thân số hai nói.
“Dù sao cũng phải có hai mươi con, nhưng không cần gấp gáp, từ từ là được.” Từ Phàm nói.
“Số một, sau khi ngươi luyện xong thanh Tiên khí này thì hãy luyện Tiên khí của Thái Thượng đại trưởng lão Thiên Linh Tông, đã đồng ý, không làm thì không hay cho lắm.” Từ Phàm lại nói.
“Luyện thì luyện, dù sao cũng là sống.” Số một không quan trọng nói.
“Bản thể, ngươi có nghĩ đến dẫn tông môn đi nơi khác hay không.”
“Ví dụ như châu lục khác hoặc là Vực Cực Không, như vậy sẽ ít chuyện hơn nhiều.” Phân thân số hai nói.
“Ngươi cũng nghĩ đến thì ta có thể không nghĩ đến sao?” Từ Phàm đang luyện Tiên khí nhìn thoáng qua phân thân số hai.
“Nhưng ta nghĩ rộng hơn ngươi một chút, đợi đến khi luyện chỉnh thể Ẩn Linh đảo đến một cấp bậc nhất định, thì sẽ chuyển Ẩn Linh đảo đến Vực Cực Không.”
“Đến lúc đó có thể dùng trận pháp tiêu trừ tai họa, dùng thứ tốt bên trong gia trì bản thân Ẩn Linh đảo, cuối cùng luyện Ẩn Linh đảo thành cấp bậc Tiên Khí.”
“Sau đó ta sẽ dẫn tập thể tông môn bay lên Tiên Giới.” Từ Phàm nói.
“Ý nghĩ này của ngươi rất tốt, nhưng chút thời gian còn lại đủ dùng không?” Phân thân số một cười nói.
“Sáu ngàn năm, có lẽ đủ.” Từ Phàm tính toán nói.
“Hai giới dung hợp, khắp Tu Tiên giới ngày càng loạn, đến lúc đó nhân vật chính của Yêu Tộc, Nhân Tộc sẽ bắt đầu ào ào đấu nhau.”
“Các ngươi cũng biết ta chỉ muốn an tâm làm cá muối, nhưng khoảng thời gian gần đây lại bị bọn họ xem như là công cụ, gọi đến đuổi đi.”
“Mặc dù đấu không lại nhưng chúng ta cũng có tôn nghiêm, đấu không lại thì không thể trốn sao?” Từ Phàm nói.
“Làm như vậy khiến ta gấp gáp, ta dẫn tông môn trốn đến nơi sâu nhất Vực Cực Không, đến lúc đó ta không tin còn ai có thể quấy rầy ta?”
“Chẳng phải kiếp trước có câu nói sao? Cuộc sống giống như… nếu không thể cưỡng lại thì từ từ hưởng thụ vậy.” Phân thân số hai nói.
“Vậy ngươi làm đại trưởng lão thay ta, ta đi tìm nơi ẩn cư bế quan.”
“Nếu ngươi bảo ta thay ngươi, thì ta sẽ tuyên bố bế tử quan, không đến Đại Thừa Kỳ thì sẽ không ra ngoài.” Phân thân số hai cười hì hì nói.
“Đến lúc đó cũng không thể tùy thuộc vào ngươi được đâu.” Từ Phàm nở nụ cười.
Ngay lúc ba người họ vừa luyện khí vừa nói chuyện phiếm, đã trôi qua mười năm.
Trong mười năm này, Yêu Tộc phái chiến hạm cự thú tấn công Ẩn Linh môn hai lần.
Còn có Yêu Tôn Vô Địch ở bên cạnh canh chừng Ẩn Linh môn.
Nhưng đều bị con rối Đại Thừa Kỳ chống cự ở bên ngoài.
Con rối Đại Thừa Kỳ tăng lên, thành hình với con rối kiếm trận Đại Thừa Kỳ.
Yêu Tôn Vô Địch canh giữ xung quanh Ẩn Linh môn cũng không làm gì được mà trở về.
Lúc này Ẩn Linh môn đã có mười lăm con rối Đại Thừa Kỳ, trong đó mạnh nhất chính là con rối kiếm trận có được ba thanh Tiên khí linh kiếm cùng với mấy trăm đạo khí linh kiếm.
Trên Thập Vạn Lý Cự Hồ, Từ Phàm lại hồi phục lại trạng thái ung thư giai đoạn cuối lười biếng trước kia.
“Chủ nhân, theo quan sát thì Yêu Tôn Vô Địch của Yêu Tộc đã rút lui.”
Từ Phàm đang phơi nắng. Khẽ gật đầu tỏ vẻ bản thân biết rồi.
“Hiện tại cũng có thể hưởng thụ cuộc sống rồi.” Từ Phàm cười nói.
Sau khi xuất ra con rối kiếm trận, Từ Phàm biết ngay, chỉ cần bản thân không muốn chết thì ít nhất cũng sẽ an toàn ở Tu Tiên giới.
“Mười lăm con rối Đại Thừa Kỳ, cộng thêm mấy Yêu Tôn đó.”
“Đội hình này ít nhất có thể xếp vào top năm ở Tu Tiên giới.” Từ Phàm nói.
“Chỉ nhìn số lượng, chiến lực của phía bên đại trưởng lão quả thật là khiếp người.”
Trảm Linh vừa mới xuất quan cũng phơi nắng với Từ Phàm.
“Chỉ cần không đi trêu chọc những đại tộc Yêu Tộc đỉnh cấp thì sẽ bình yên vô sự.” Trảm Linh nói.
“Hây, ta cũng không muốn chọc, những hết cách, mỗi lần đều là bị động.”
“Nhưng vẫn ổn, bọn họ đều có đại trưởng lão canh chừng, nếu không toàn lực ứng phó Ẩn Linh môn chúng ta, vậy giữ không nổi rồi.” Từ Phàm nhìn lên bầu trời cười nói, trong ánh mắt hiện lên tia bất đắc dĩ.
Yêu Tôn Vô Địch cấp bậc đỉnh cấp, theo như Từ Phàm thấy chỉ có thể đợi bản thân tăng lên Đại Thừa Kỳ mới có thể đối phó được.
Những con rối luyện ra ở giới này đã đến cực hạn rồi.
Chính ngay lúc này, một Tinh chu cỡ nhỏ ổn định giáng xuống trên Thập Vạn Lý Cự Hồ.
Yêu Tôn Tật Lôi từ trên Tinh chu bay xuống, cung kính đứng bên cạnh Từ Phàm.
“Đại trưởng lão, chỉ thu thập được đạo khí Linh Khoáng bình thường.” Yêu Tôn Tật Lôi đáng tiếc nói.
“Nếu có thể may mắn mãi thì tốt biết mấy.” Từ Phàm không quan tâm nói.
Lúc này biểu cảm của Yêu Tôn Tật Lôi muốn nói lại ngừng.
“Còn có chuyện gì?” Từ Phàm hỏi.
“Đại trưởng lão, Thanh Nhi lại mang thai rồi, ta muốn xin một viên linh đan dưỡng thai.” Yêu Tôn Tật Lôi hơi ngượng ngừng nói.
“Được, đợi lúc ta rảnh rỗi sẽ luyện cho ngươi một lò.”
Không biết tại sao, bỗng nhiên Từ Phàm lại nhớ đến nương tử của mình.
“Hình như đã rất lâu không gặp mặt rồi.” Từ Phàm ngẩng đầu nhìn lên bầu trời nói.