Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 649 - Chương 649: Vặt Người Ta Đến Buồn Bực ~~

Chương 649: Vặt người ta đến buồn bực ~~ Chương 649: Vặt người ta đến buồn bực ~~

Từ Phàm nhận lấy ngọc giản, dùng thần niệm quét qua một lượt rồi thu vào trong nhẫn không gian.

“Trước mắt, thế cục Tu Tiên giới ra sao?” Từ Phàm hỏi.

“Yêu tộc hơi chiếm thượng phong, nhất là sau khi hai giới dung hợp, lục địa khác cũng bị Yêu tộc xâm lấn, có điều thế cục vẫn coi như ổn định.” Từ Nguyệt Tiên lên tiếng đáp lời.

“Một số trưởng lão thứ tự gần phía trước của Hội Trưởng Lão, đại bộ phận đều đang trấn thủ tại các châu khác.”

“Bởi vì Hội Trưởng Lão có ân với tông môn chúng ta, cho nên chúng ta cũng tiếp nhận nhiệm vụ trấn thủ một châu.”

“Châu nào?”

“Tượng Châu” Từ Nguyệt Tiên nói với vẻ hơi xúc động.

“Hiện tại bên kia thế nào?” Từ Phàm hỏi.

“Tượng Châu là một châu có ít Nhân tộc nhất trong tất cả các đại châu, sau khi phái phân thân Bồ Đào cùng với con rối đi qua, tụ họp với nhau cũng miễn cưỡng có thể gộp đủ quy mô một cái tiên thành.” Giọng nói của Từ Nguyệt Tiên có hơi nặng nề.

“Vậy là được, chỉ cần có cơ sở là có hy vọng.” Từ Phàm nói.

Ngay vào lúc này, Từ Phàm đột nhiên nhớ đến Phượng Trường Ninh.

“Vương triều Cửu Phượng bên kia thế nào rồi?” Từ Phàm hỏi.

Nghe thấy Từ Phàm hỏi, sắc mặt mọi người có hơi không được tự nhiên.

“Mấy người chúng ta đều dựa theo kế hoạch trước khi hôn mê của sư phụ làm việc, không có chèn ép vương triều Cửu Phượng, dẫn đến mấy năm này bọn họ phát triển có hơi nhanh chóng.” Lý Tinh Trì nói, sắc mặt có chút không được tự nhiên.

“Nhanh chóng là như thế nào?” Từ Phàm hơi nghi hoặc hỏi lại.

“Sư phụ có thể nhìn thử xem, trên người ngươi hội tụ bao nhiêu công đức khí vận?”

Nghe thấy lời Lý Tinh Trì nói, Từ Phàm bèn gọi ra Công Đức Khí Vận Bảo Cái.

Đúng lúc này, công đức kim quang thoáng hiện trên người Từ Phàm.

Một cái Tụ Bảo Xa do công đức khí vận ngưng tụ thành xuất hiện bên cạnh Từ Phàm.

Phía trước Bảo Xa, còn có mấy con Long Mã, đó chính là Thụy Thú do công đức khí vận ngưng tụ thành.

Từ Phàm cảm nhận được cái công đức khí vận to lớn này, không nhịn được thầm cảm thán, đây chính là chỗ tốt của cổ phần nguyên thủy.

Vào thời điểm này, trên bầu trời đột nhiên có công đức kim quang hạ xuống.

Một cái cổng lớn vắt ngang giữa thiên địa, hô ứng với Từ Phàm.

“Như vầy là có thể công đức thành tiên rồi?” Từ Phàm hơi nghi hoặc hỏi.

“Vương triều Cửu Phượng đã thống nhất châu lớn gần biển, che chở vô số người phàm.”

“Thực lực đã đạt đến tình trạng Hội Trưởng Lão không thể không thừa nhận bọn họ.”

“Vương triều Cửu Phượng đã tham dự vào cuộc chiến với Yêu tộc.”

“Bọn họ đã mang đến tác dụng không nhỏ trong đại chiến hai giới.” Lý Tinh Trì nói.

“Xem ra trong những năm này bọn họ cũng không nhàn rỗi.” Từ Phàm nhịn không được phun tào một câu.

Đối với việc vương triều Cửu Phượng có thể có được thực lực như thế, Từ Phàm không hề giật mình chút nào.

Nếu như hắn muốn, có lẽ còn khoa trương hơn cả như vầy.

“Trong năm trăm năm Đại Trưởng lão hôn mê, Phượng Trường Ninh đã tự mình đến tông môn bái phỏng một lần, tư thái ép xuống cực thấp, cũng giống như lúc đầu vậy.” Lý Tinh Từ nói với vẻ khâm phục.

“Cũng không cần nghĩ, người làm đại sự cảm thấy trước khi bản thân còn chưa vô địch, thì làm sao dám kiêu căng phách lối đây?” Từ Phàm vừa cười vừa hỏi, khiến người ta cảm thấy đây chỉ là thao tác thông thường.

“Vậy tiểu quốc sư kia không có kiếm chuyện sao?” Từ Phàm nghi ngờ hỏi.

“Đương nhiên là cũng có kiếm chuyện, có điều trước mắt hắn vẫn chưa tìm được biện pháp nào đối phó Bồ Đào.” Nói đến đây đám người đều cười lên.

“Tất cả chiến lực chủ yếu của vương triều Cửu Phượng đều bắt nguồn từ những con rối kia, cho dù là tinh chu, cũng là do con rối điều khiển.”

“Mà mỗi một lần quốc sư kia kiếm chuyện, đều là thời điểm mà Bồ Đào hưng phấn nhất.”

“Đã từng có một lần, quốc sư phái ba con rối Đại Thừa kỳ giỏi về ngụy trang âm thầm chặn giết đệ tử tông môn ta.”

“Nhưng còn chưa kịp đến gần tông môn, thậm chí còn chưa đến gần trong trăm vạn cây số của tông môn, thì đã bị Bồ Đào phát hiện, trực tiếp thôn phệ chân linh của hắn.”

“Bồ Đào có địa vị thống trị tuyệt đối đối với những con rối của vương triều Cửu Phượng.” Lý Tinh Từ nói.

Từ Phàm nghe đến đây thì gật gật đầu, cũng không khác mấy với dự tính của bản thân.

“Bên phía Yêu giới có thế lực nào mới xuất hiện không?” Từ Phàm đột nhiên hỏi.

Nói đến vương triều Cửu Phượng, Từ Phàm lập tức nghĩ đến con nhện nhỏ kia.

“Có, vả lại thực lực còn không yếu, có khuynh hướng ngang hàng với vương triều Cửu Phượng.”

“Thế lực này còn có một chút sâu xa với sư phụ, chính là do con Tinh Tri Chu kia thành lập.”

“Mấy trăm năm trước, không biết con Tinh Tri Chu kia thu được kỳ ngộ gì, thực lực đột nhiên tăng mạnh, thời gian không đến trăm năm mà đã là Yêu Tôn Vô Địch.”

“Nàng lung lạc gần năm thành Yêu tộc nhỏ không có Yêu Tôn trấn giữ, thậm chí còn có rất nhiều đại tộc có Yêu Tôn trấn giữ cũng gia nhập vào trong thế lực của bọn họ.”

“Tên tuổi của thế lực kia còn rất cuốn, gọi là cái gì mà Vạn Yêu Đình, chủ trương tất cả sinh linh đều bình đẳng, dù có là Nhân tộc cũng không ngoại lệ.”

“Thực lực bản thân còn ngang hàng với vương triều Cửu Phượng.” Từ Nguyệt Tiên lên tiếng giới thiệu.

Những năm này nàng vẫn luôn không hề nhàn rỗi, nương theo thần thông ẩn thân ngụy trang cao siêu, địa phương nào nàng cũng đã đi qua.

Sau khi Từ Phàm nghe chuyện về vương triều Cửu Phượng và tiểu tri chu, đột nhiên có hơi bành trướng cảm xúc, có chút hối hận bản thân không tỉnh lại sớm hơn.

Nhìn những thế lực chân heo kia phát triển từ nhỏ đến lớn, cũng là một việc rất có ý tứ.

Ngay vào lúc này, một hạm đội tinh chu từ bên ngoài đại trận Ẩn Linh môn bay vào.

Từ Phàm nhìn về phía hạm đội tinh chu kia có hơi xuất thần.

“Đây đều là tinh chu do sư phụ số hai chỉ huy những Tông Sư luyện khí của Yêu tộc luyện chế.”

“Bình thường đều dùng để đến nội khu của Cực Không Chi Vực lấy quặng, bây giờ đang vận chuyển số lượng lớn vật liệu qua lại giữa tông môn và Tượng Châu.” Từ Nguyệt Tiên giải thích.

“Hạm đội tinh chu như thế này chúng ta có bao nhiêu?” Từ Phàm lên tiếng hỏi.

“Hiện tại có năm chi hạm đội, mỗi chi hạm đội có năm chiếc tinh chu.”

“Ngoại trừ một hạm đội do Bàng Phúc chạy đi buôn bán, số còn lại đều đi lấy quặng trong nội khu của Cực Không Chi Vực.”

“Khoảng cách này có hơi lớn nhỉ!” Từ Phàm nói, trong mắt xuất hiện linh quang, nhìn vào pháp trận được khắc bên trong tinh chu.

Điều mà Từ Phàm nói tới tất nhiên không phải số lượng tinh chu mà là pháp trận phía trên tinh chu.

“Ý nghĩ của số hai không tệ, dùng tinh chu mới làm tiết điểm bày ra đại trận, có thể sử dụng để làm hao mòn tai họa của Cực Không Chi Vực, đạt được linh khoáng trọng bảo trong đó.” Từ Phàm cất lời khen ngợi.

“Lúc trước đi, bốn chi hạm đội đồng thời thúc đẩy, lợi nhuận kia quả thật không dám nghĩ.”

“Có điều về sau không thể đi được nữa.” Phân thân số hai cười khổ nói.

“Sao lại không thể đi được?” Từ Phàm hơi nghi hoặc hỏi.

“Bị cảnh cáo, chỉ cho phép một hạm đội có thể chơi như vậy.” Phân thân số hai đáp, đoạn chỉ chỉ lên trời.

Trong nháy mắt Từ Phàm đã rõ ràng chuyện gì xảy ra.

“Cũng thật là hẹp hòi.” Từ Phàm phun tào.

Ngay lúc này, một kiếm trận con rối Đại Thừa kỳ chợt xuất hiện trước mặt Từ Phàm.

Xung quanh kiếm trận con rối có chín thanh linh quang tiểu kiếm lơ lửng, xoay tròn.

“Chín thanh Tiên kiếm, cái lông dê này cũng cũng vặt thật cừ nha!” Từ Phàm thán phục không thôi.

“Trong bảo khố vẫn còn một bộ dự phòng, cũng là cấp bậc Tiên khí.”

“Trước đây cũng bởi vì có đại trận này nên mới có thể tùy tiện thu hoạch được linh khoáng cấp bậc Tiên khí trong nội khu của Cực Không Chi Vực, tiến độ kế hoạch của chúng ta cũng trước thời hạn rất nhiều.”

“Chỉ tiếc cuối cùng không được vặt lông dê nữa.” Phân thân số hai nói với vẻ hơi đáng tiếc.

“Ta biết tại sao đấy! Là do ngươi vặt lông dê quá mức hung ác, sau này ngộ nhỡ làm ra mấy chục cái hạm đội tinh chu như thế này, vậy thì Thiên Đạo này còn không bị ngươi vặt cho sạch sẽ hay sao!” Từ Phàm vừa cười vừa nói.
Bình Luận (0)
Comment