Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 650 - Chương 650: Tiểu Thế Giới Linh Dịch

Chương 650: Tiểu thế giới Linh Dịch Chương 650: Tiểu thế giới Linh Dịch

Từ Phàm cứ như vậy dạo bước trong Ẩn Linh đảo, tâm tình đặc biệt vui vẻ.

Dường như sau khi tỉnh lại từ giấc ngủ, hết thảy phiền não đều không còn nữa.

Thiên Cát Quy đi theo bên cạnh Từ Phàm, cùng đi tản bộ với hắn.

“Cũng đã được nghìn năm rồi, sao ngươi vẫn chỉ lớn có bấy nhiêu thế?” Từ Phàm nhìn Thiên Cát Quy hỏi.

Cảm thấy bản thân nuôi nhiều năm như vậy cũng đều vô ích.

Thiên Cát Quy trợn trắng mắt lườm Từ Phàm một cái, tự mình bước từng bước nhỏ chậm rãi.

“Sư phó, trăm năm trước Phi Vũ đã ra ngoài du lịch rồi, không biết lúc nào có thể trở về.” Vương Hướng Trì nói.

“Cũng thế, loại người thân mang thiên mệnh này không có khả năng vẫn luôn ở lại một chỗ được.” Từ Phàm vừa cười vừa nói.

“Những năm này, ngươi tiến bộ rất nhanh trên tâm kiếm nhất đạo.”

“Nhưng trong lòng ngươi vẫn luôn mang tâm bệnh, từ trước khi ngươi đạt Kim Đan kỳ thì đã có rồi.”

“Ta vốn cho rằng theo thời gian trôi qua ngươi sẽ buông xuống.”

“Nhưng hiện tại xem ra, ngươi vẫn không bỏ xuống được.” Từ Phàm nhìn Vương Hướng Trì nói.

Sau khi Từ Phàm tỉnh dậy từ giấc ngủ thì cũng đã là Hợp Thể kỳ, tự nhiên ánh mắt cũng tăng lên một cấp độ.

Hắn thấy, trong những đồ đệ của bản thân, người duy nhất có vấn đề trên việc tu luyện chính là Vương Hướng Trì trước mắt này.

“Trước đây sư đệ ngươi đã sắp xếp cho ngươi một đời kia không phải rất mỹ mãn sao?” Từ Phàm hơi khó hiểu hỏi.

“Một đời kia quả thật rất đẹp, nhưng nương tử làm bạn cả đời với ta, thời gian càng lâu ta càng càng cảm nhận được sự tồn tại của nàng.” Vương Hướng Trì trầm mặc thật lâu mới lên tiếng.

“Đều là nồi của sư đệ ngươi, mộng cảnh luân hồi chi thuật đang êm đẹp, hết lần này đến lần khác vì tăng cường hiệu quả cho ngươi mà dùng tới hoa Bỉ Ngạn.”

“Vi sư từng xem bói nhân duyên cho ngươi, trước kia không nói với ngươi là vì sợ ngươi suy nghĩ nhiều.”

“Hiện tại xem ra, cho dù ta không nói thì ngươi cũng như vậy.”

Lời Từ Phàm nói làm cho Vương Hướng Trì ngây ngẩn cả người, không khỏi kích động hỏi: “Sư phó, vậy ta có thể gặp được nương tử trong mộng lần nữa không?”

“Chuyện này thì ta không thể tính ra, có điều ta cảm thấy hẳn là có thể, bây giờ ngươi cần phải làm chính là tu luyện cho tốt, tranh thủ phi thăng Tiên giới.”

“Nương tử kia của ngươi rất có thể đang ở trên thượng giới.” Từ Phàm mở miệng nói ra.

“Ở Tiên giới sao?” Trong giọng nói của Vương Hướng Trì có một loại cảm giác như yêu đương qua mạng đến mức thắm thiết nhưng vẫn chưa thể gặp mặt vậy.

“Đúng vậy, cho nên ngươi phải tu luyện thật tốt, nếu không sau khi ngươi đến thượng giới thì chỉ e vợ ngươi còn mạnh hơn cả ngươi, đến lúc đó tỉ lệ ăn bám trong đám đồ đệ ta sẽ đạt tới một phần ba.”

“Vi sư còn không ném nổi cái mặt này.” Từ Phàm dứt lời bèn không để ý tới Vương Hướng Trì nữa, tự mình đi thẳng về phía trước.

Thời gian ngàn năm, Ẩn Linh đảo cũng biến hóa rất nhiều, ít nhất thác nước giống như ngân hà trên bầu trời kia cũng đã biến mất không thấy.

“Bồ Đào, thác nước linh dịch lớn đến như vậy của ta sao không thấy nữa rồi?” Từ Phàm đứng bên cạnh hồ Linh Dịch khoa tay múa chân hỏi.

“Cái đế của Ẩn Linh đảo phải gánh chịu không gian to lớn, tất cả linh dịch mà Tụ Linh trận tông môn ngưng tụ ra đều chảy về nơi đó.” Bồ Đào giải thích.

“Chia linh dịch ra một chút, lại lấy thác nước linh dịch ra cho ta, bằng không toàn bộ hồ Linh Dịch quá yên lặng rồi!” Từ Phàm nói.

“Tuân lệnh, chủ nhân.”

Một thác nước linh dịch từ trên trời trút xuống, khơi dậy từng cơn sóng nhỏ trên hồ Linh Dịch.

Từ Phàm hài lòng gật gật đầu, đúng lúc này một đạo độn quang cấp tốc bay về phía hắn.

“Đại trưởng lão, rốt cuộc ngươi cũng tỉnh rồi!” Thiên Linh Tôn Giả kích động nói.

“Tôn giả, ngàn năm không gặp, thực lực của ngươi càng thêm tinh tiến hơn.” Từ Phàm mỉm cười bảo.

“Cũng đã ngàn năm rồi, dù cho không tu luyện thế nào đi nữa cũng phải có chút tiến bộ chứ!” Thiên Linh Tôn Giả vừa cười vừa nói, ánh mắt nhìn về phía Từ Phàm vô cùng kích động.

“Trong ngàn năm này, ta cùng với mấy người lão đại tìm khắp toàn bộ Tu Tiên giới, đều không thể tìm được phương pháp phá giải Mộng Yểm Huyễn Cảnh cho Đại trưởng lão, thật là có chút hổ thẹn.”

“Lực lượng ác mộng này không không thuộc về một giới này, đương nhiên sẽ không thể tìm được phương pháp phá giải.”

“Nhiều năm đến vậy, đã khiến Thái Thượng đại trưởng lão và Tôn giả phải vất vả rồi!” Từ Phàm vội vàng nói.

Trong khoảng thời gian hắn hôn mê, Thiên Linh tông vậy mà bỏ ra rất nhiều công sức.

Thậm chí ngay cả Thái Thượng đại trưởng lão của Thiên Linh tông, cũng vì việc của Từ Phàm mà phải chạy rất nhiều chuyến, phải biết rằng đây chính là đỉnh cấp Vô Địch Tôn Giả ít có trong giới này.

“Đây đều là nên làm, nếu như không có Tiên khí do Đại trưởng lão luyện chế, lão đại và chị dâu vẫn còn chưa hợp lại với nhau.” Thiên Linh Tôn Giả vừa cười vừa nói.

“Đây là có chuyện gì?” Từ Phàm còn chưa cộng hưởng ký ức thời gian ngàn năm này với phân thân số một và số hai.

“Trước đây phân thân số một của Đại trưởng lão phân biệt luyện chế cho lão đại và chị dâu mỗi người một kiện Tiên khí, lúc mới bắt đầu luyện chế đã cho ta một đề nghị.”

“Tốt nhất nên để hai kiện Tiên khí hợp lại với nhau, như thế có thể phát huy ra uy năng càng lớn hơn.”

Nói đến đây, trên mặt Thiên Linh Tôn Giả lộ ra vẻ đắc ý.

Từ trong nét mặt này Từ Phàm có thể thấy được, Thiên Linh Tôn Giả đã thu được chỗ tốt rất lớn từ đó.

“Sau đó cũng bởi vì trận đại chiến kia, khiến cho lão đại của ta không thể không hợp lực tác chiến với chị dâu.”

“Kết quả hai người vừa hợp tác, phát hiện hai kiện Tiên khí có thể tổ hợp thành Âm Dương Lưỡng Nghi Chiến Trận, có hiệu quả khắc chế rất mạnh với Cực Không Cự Thú.

“Sau khi chiến đấu, dưới sự chứng kiến của Hội Trưởng Lão, hai người hoàn thành nghi thức đạo lữ.” Thiên Linh Tôn Giả mỉm cười nói.

“Ngươi đạt được chỗ tốt gì từ đó?” Từ Phàm nhịn không được tò mò hỏi.

“Lão đại cũng không dám lại để ý đến ~”

“...” Yêu cầu của ngươi cũng quá thấp rồi.

“Bồ Đào, chọn một kiện Tiên khí trong bảo khố làm hạ lễ, để Từ Cương đưa qua cho Thái Thượng đại trưởng lão của Thiên Linh tông và chị dâu.” Từ Phàm nói.

“Đại trưởng lão, lúc đó đã đưa qua rồi, ngươi không cần phải tốn kém như thế.” Nghe hắn nói như thế, Thiên Linh Tôn Giả vội vàng ngăn cản.

“Đó là đại biểu Ẩn Linh môn tặng, còn cái này là đại biểu cho bản thân ta.” Từ Phàm nói.

Trước đây, khối ngọc phù phân thân kia của U Minh Tôn Giả xem như đã cứu được Ẩn Linh môn một lần, ân tình này Từ Phàm nhất định phải đền đáp.

Một cái bình ngọc màu đen trắng xuất hiện trước mặt Từ Phàm, tản ra âm dương chi lực phi thường hài hòa.

“Đại Âm Dương Bình, có thể đem một vùng không gian hóa thành Âm Dương giới, có thể vây khốn kẻ địch, phong tỏa không gian, tốt nhất cần có hai người điều khiển mới có thể phát uy ra uy năng lớn nhất.”

“Đây là Tiên khí do số một tốn thời gian sáu năm luyện chế vào năm trăm trước.” Bồ Đào giới thiệu.

“Lấy cái này đi, đúng lúc thích hợp cho Thái Thượng đại trưởng lão Thiên Linh tông và chị dâu điều khiển.” Từ Phàm vừa cười vừa nói.

Thiên Linh Tôn Giả ở bên cạnh hâm mộ không thôi, hắn cảm thụ uy năng phát ra từ trên Tiên khí là biết ngay, biết ngay đây không phải là một món Tiên khí bình thường.

“Hiện tại tất cả Tiên khí mà Tôn giả có cũng đã đủ để Tôn giả dùng đến thượng giới rồi nhỉ!”

“Đồ vật như là pháp bảo này ấy mà, chỉ có thích hợp với bản thân mới là tốt nhất, cho dù có nhiều hơn thì cũng không phát huy được tác dụng quá lớn.” Từ Phàm vừa cười vừa nói.

“Ta tất nhiên biết rõ, nhưng đồ vật như Tiên khí này ai cũng sẽ không ngại ít.” Thiên Linh Tôn Giả nói, mắt vẫn nhìn Đại Âm Dương Bình trong tay Từ Phàm.

Từ Phàm trợn mắt nhìn Thiên Linh Tôn Giả.

“Đại trưởng lão, lần này ta đến đây là xin giúp đỡ.” Thiên Linh Tôn Giả nói.

“Có chuyện gì mà Thái Thượng đại trưởng lão không làm được sao?” Từ Phàm hơi nghi hoặc hỏi.
Bình Luận (0)
Comment