Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 680 - Chương 680: Vạn La Thiên Cảnh

Chương 680: Vạn la thiên cảnh Chương 680: Vạn la thiên cảnh

Cuối cùng, Tử Ngọc Giao Long thở dài một hơi.

“Thần Cơ Quy Tộc các ngươi đã bị chết một con rùa già rồi, trở về trước đi.”

Một cục tức nén lại trong lòng Tử Ngọc Giao Long không ngớt không nguôi, từ sau khi hắn thăng cấp lên Yêu tôn Vô Địch, trừ khi ở trước mặt Kim Sí Đại Bàng, hắn chưa từng phải chịu đựng sự sỉ nhục đến như thế.

“Thù này ta tất báo~”. Tử Ngọc Giao Long nói rồi quay người thuấn di đến bên trong bí cảnh của Truyền Tống trận vượt giới.

Đại Tông Sư luyện khí của Yêu Tộc – người đang bố trí Truyền Tống trận vượt giới, liếc nhìn Tử Ngọc Giao Long một cái.

“Lần này lại kéo theo cái gì rồi?” Đại Tông Sư luyện khí cười rồi nói.

“Một con rùa già Thần Cơ, xem ra trong chốc lát không thể trút cục tức này được.” Tử Ngọc Giao Long nói rồi liếc nhìn Đại Tông Sư luyện khí một cái.

Đại Tông Sư luyện khí này vốn dĩ là một kỳ thạch thành tinh trong Yêu Giới, bị Kim Sí Đại Bàng phát hiện thấy có thiên phú luyện khí nên cố ý dẫn theo bên mình.

Nếu như không phải do lần này Yêu Tộc muốn Kim Sí Đại Bàng phân thân giáng lâm xuống giới này, nói không chừng sẽ không mời được vị Đại Tông Sư luyện khí kỳ thạch thành tinh này rồi.

“Muốn nhờ ta giúp đỡ thì cứ nói thẳng, không cần nói vòng nói vo.” Đại Tông Sư luyện khí nói.

“Thiên Thạch đại tông sư, nghe nói ở chỗ ngươi có một mảnh Vạn La Thiên Cảnh, biết quá khứ, tìm kết quả, thế giới vô biên không gì là không thể tra ra.” Tử Ngọc Giao Long cười xòa, nói.

Đừng thấy hiện giờ hắn là nhân vật đứng thứ nhất thứ hai của Yêu Giới.

Một khi phi thăng thế giới vô biên, so với vị Thiên Thạch Đại Tông Sư luyện khí này, địa vị có thể thua kém đến một vạn tám nghìn dặm.

“Ngươi biết cũng khá nhiều đấy, vậy ngươi biết quy tắc của ta không?” Thiên Thạch Đại Tông Sư luyện khí cười nói.

“1000 năm thì 1000 năm, làm việc dưới trướng của Thiên Thạch Đại Tông Sư luyện khí không mất mặt.” Tử Ngọc Giao Long cắn răng nói.

“Không khoa trương đến như thế, một ngàn năm nói không chừng chẳng dùng đến ngươi được mấy lần.”

Thiên Thạch Đại Tông Sư luyện khí lấy ra một mảnh Vạn La Thiên Cảnh.

“Đúng rồi, có thể cho ta mai rùa của con rùa già Thần Cơ đó không?”

“Tất nhiên có thể!”

Thế là, Tử Ngọc Giao Long thuận lợi lấy được Vạn La Thiên Cảnh từ trong tay của Thiên Thạch Đại Tông Sư luyện khí.

“Còn một điều kiện phụ nữa, trong vòng ba năm đừng đến bí cảnh này làm phiền ta, ta phải chuyên tâm bố trí đại trận, không cần ngươi đến đốc công.” Thiên Thạch Đại Tông Sư luyện khí nói.

Không sợ ngươi có chuyện, chỉ sợ ngươi không đến cầu xin ta, bằng không ta làm sao nghe được?

Lúc này, ở một bờ khác Vực Cực Không của Yêu Tộc, cả Ẩn Linh đảo đều đang tích cực chuẩn bị tác chiến, chỉ có Từ Phàm cảm nhận thấy có một chút gì đó không đúng.

Bởi vì, đại trận Trảm Thiên Cơ ở bên ngoài Ẩn Linh đảo lại vỡ rồi.

“Đúng thật là nỡ bỏ ra cái giá đắt.”

Đại trận mà hắn đã bố trí, hắn tất nhiên biết rõ muốn phá hủy đại trận Trảm Thiên Cơ này cần bỏ ra cái giá lớn đến như thế nào.

“Bồ Đào, khởi động kế hoạch Man Thiên Quá Hải.” Từ Phàm thản nhiên nói.

“Không phải ngươi thích bói quẻ ra vị trí của ta sao, lần này ta sẽ khiến ngươi bói cho đủ.”

Ẩn Linh đảo đang tăng tốc di chuyển bắt đầu trở nên run rẩy, cuối cùng chia làm hai, cùng lúc biến mất giữa Vực Cực Không.

Lúc đầu khi định luyện chế toàn bộ Ẩn Linh đảo này thành tiên khí, Từ Phàm đã thiết kế ra phân thân của Ẩn Linh đảo.

Chính là chuyên đối phó với tình huống này.

“Phân thân của Ẩn Linh đảo này không mạnh, nhưng con rối ở phía trên vẫn có thể bắt nạt được những đại tộc có lực chiến khá yếu.” Từ Phàm âm hiểm nói.

Trên đảo phân thân của Ẩn Linh đảo có hai con rối Đại Thừa kỳ, một vạn con rối Hợp Thể kỳ, mười vạn con rối Luyện Hư kỳ, ngoài ra còn thêm vào một số pháo quỹ đạo hữu dụng vô dụng nữa.

Chỉ cần đừng gặp phải Yêu tôn Vô Địch là có thể đi hiên ngang giữa Yêu Giới.

“Bồ Đào, đi đến bầu trời lãnh địa của tộc Tà Ảnh Báo.” Từ Phàm dặn dò.

“Tuân lệnh, chủ nhân.”

Lãnh địa của tộc Ngũ Linh Minh Hầu, một con khỉ cùng với một đàn khỉ con đang truyền thụ thần thông Đạo Pháp của Yêu Tộc.

“Tộc Ngũ Linh Minh Hầu của chúng ta đã từng là một trong những tộc lớn hàng đầu, hai vạn năm trước Minh Linh Yêu Tôn của tộc chúng ta thậm chí còn là Vô Địch Tôn Giả đỉnh cao nhất trong Yêu Giới.” Một lão hầu dùng Quang Ảnh thuật để mô tả sự lớn mạnh lúc đó của tộc bọn họ.

“Lúc đó, thần thông công pháp mà Minh Linh Yêu Tôn tu luyện đã được chúng ta kế thừa.”

“Chỉ cần các ngươi cố gắng, vinh quang của tộc ta sẽ lại xuất hiện một lần nữa.”

Lúc này, cách nơi lão hầu truyền đạo không xa, một con Ngũ Linh Minh Hầu giả đang nhìn xem cảnh tượng này.

“Khí thế đã tới đây rồi, phân thân cũng đã đến đây, tại sao nhất quyết phải là tộc Ngũ Linh Minh Hầu?” Một chàng trai trên đảo phân thân của Ẩn Linh đảo nói.

“Với tình huống này thì tốt nhất nên liên lạc với chủ nhân chứ?” Chàng trai lẩm bẩm.

“Tộc Ngũ Linh Minh Hầu, tiêu diệt hay không tiêu diệt?” Dế mèn nói rồi xoa xoa cằm bắt đầu suy ngẫm.

“Ta nhớ lúc đầu hình như đã hứa với con Ngũ Linh Minh Hầu Hợp Thể kỳ đó.”

“Bỏ đi, tha cho tộc Ngũ Linh Minh Hầu, để lại một ký hiệu rồi đi đi.” Từ Phàm quyết định.

Bởi vì hắn nhớ đến, gần đây một con Ngũ Linh Minh Hầu trong Yêu Bộ sắp thăng tiến lên cấp độ Yêu Tôn rồi, tư chất cũng không yếu, về sau có thể cố gắng, có thể đạt đến gấp 3 lần chiến lực ban đầu của Trảm Linh.

“Tìm rồi trực tiếp giết chết phụ tá ở xung quanh hắn là được, xem như giúp tộc Ngũ Linh Minh Hầu một tay.” Từ Phàm cười nói.

“Đã hiểu, chủ nhân.”

Ở một nơi khác, lão hầu đang truyền đạo cho tiểu hầu thì đột nhiên cảm thấy phía xa xa truyền đến một làn sóng của cuộc chiến đấu.

Làn sóng của cuộc chiến tuy yếu, nhưng lão hầu vẫn có thể cảm nhận được nó đang truyền từ hướng của Thiết Bì Ma Trư – đối thủ cũ của bọn họ.

Đúng vào lúc này, trên bầu trời trượt qua một luồng ánh sáng tím, khí thế đó đáng sợ đến mức dọa tất cả tộc Ngũ Linh Minh Hầu đều quỳ xuống tỏ ý khuất phục.

Hơi thở của Vô Địch Tôn Giả khiến toàn bộ tộc Ngũ Linh Minh Hầu sợ té đái.

Lãnh địa của Thiết Bì Ma Trư, Tử Ngọc Giao Long xanh mặt nhìn xuống đống hoang tàn phía dưới.

Sau đó dùng đến Vạn La Thiên Cảnh, sau khi suy diễn một hồi, hắn lại biến mất giữa không trung.

Lúc này, điều mà Tử Ngọc Giao Long đang lâng lâng không chú ý đến là, trên Vạn La Thiên Cảnh đã nứt ra một khe hở nhỏ.

Trên Ẩn Linh đảo, Tùy Ảnh và Lý Đồ Phu đang ngưỡng mộ nhìn từng đám đệ tử tập hợp lại với nhau để bố trí cách chiến đấu.

Thậm chí ở trên đồng bằng phía sau đỉnh núi chính cũng có một đoàn đội lớn tập hợp mấy vạn người.

Trên đài cao ở trước mặt đoàn đội, Lý Lôi Hổ đang bình tĩnh bố trí chiến thuật chiến đấu.

“Tại sao đại trưởng lão lại không cho bộ Thiên Khôi chúng ta ra trận.” Lý Đồ Phu có chút đáng tiếc nói, trận chiến lần đó hắn chỉ có thể đứng nhìn ở Ẩn Linh đảo, trông vô cùng thích.

“Theo như giải thích của Bồ Đào, tộc Tử Viêm Xà có đệ tử Nội Môn là đủ rồi, không cần đến chúng ta ra trận.”

Thật ra, Tùy Ảnh cũng hơi ngứa tay, sự ngứa tay của hắn không phải bởi vì chiến tranh, mà là khát vọng gặp được kẻ địch phù hợp.

“Hơn nữa, những đệ tử này không có kinh nghiệm chiến đấu với quy mô lớn, đúng là nên luyện tập một chút.” Tùy Ảnh nói.

“Trận chiến lần sau sắp bắt đầu rồi, tại sao vẫn chưa thông báo việc chúng ta sẽ ra chiến trường.” Lý Đồ Phu vò đầu bức tóc, nhìn về hướng con trai đang bố trí kế hoạch tác chiến trên đài cao phía xa mà có chút kinh ngạc.

Như thể phải làm quen lại từ đầu với con trai mình vậy.

“Gần đây con trai ngươi trông có vẻ trưởng thành lên không ít, vững vàng hơn lúc trước nhiều rồi.” Tùy Ảnh nhìn Lý Lôi Hổ theo ánh mắt của Lý Đồ Phu.

“Trưởng thành thì có ích gì? Thực lực cũng vẫn như thế thôi.”

“Lúc trước còn đỡ, có thể đấu với ta một khoảng thời gian.”

“Gần đây, thực lực của thằng nhóc này xuống dốc rồi, đến mười chiêu toàn lực của ta cũng tiếp không nổi.” Lý Đồ Phu hơi bất mãn, nói.

Nghe thấy lời của Lý Đồ Phu, Tùy Ảnh nhìn Lý Lôi Hổ ở trên đài cao phía xa với vài phần thông cảm.

Không phải thực lực của con trai ngươi yếu đi, mà bởi vì ngươi quá mạnh rồi.
Bình Luận (0)
Comment