Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 681 - Chương 681: Thỏ Thái Linh

Chương 681: Thỏ Thái Linh Chương 681: Thỏ Thái Linh

Một tấm màn quang cực lớn xuất hiện trên đài cao.

Bên trong màn quang là tấm bản đồ trong phạm vi vài ngàn dặm lấy Thánh Thành tộc Tà Ảnh Báo làm trung tâm.

“Lần này, mục tiêu của chúng ta vẫn sẽ là xung quanh Thánh Thành, chỉ có điều, lần chiến đấu này sẽ nguy hiểm hơn lần trước.”

“Lần này không thể giống như lần trước, tự ý phân công khu vực.” Lý Lôi Hổ đứng trên đài cao, nói một cách bình tĩnh.

Hắn hơi mừng thầm trong lòng, từ sau khi học bí kíp thần thông đó, sự tự tin của hắn đã nâng lên rất nhiều.

Nhất là ngữ khí bình tĩnh, tao nhã khi nói chuyện, có phong thái của một cao thủ.

“Lần này ta đã đặt cược với thủ lĩnh Ngoại Môn, thi tích phân trung bình của lần tác chiến này.”

“Nếu như chúng ta thắng, một phần mười tích phân mà đệ tử Ngoại Môn kiếm được trong một năm sẽ thuộc về chúng ta.”

“Nếu như thua, suất tu luyện Ngũ Sắc Sơn Phong sẽ không còn.”

“Biết tại sao ta lại đặt cược không? Bởi vì tích phân trung bình lần trước của chúng ta không ngờ lại đứng thứ hai sau đệ tử Ngoại Môn.”

Một khí thế kỳ lạ tỏa ra từ trên người của Lý Lôi Hổ.

“Những cái khác thì ta không nói nhiều nữa, nếu như lần này chúng ta lại thua, tất cả tự treo cổ hết đi.”

Tiếng của Lý Lôi Hổ truyền đến lỗ tai của tất cả ba đời đệ tử, tạo ra tiếng vang cho các đệ tử.

Ba đời đệ tử thật sự cảm thấy hơi nhục nhã, ở Nội Môn hưởng thụ đãi ngộ tốt như thế này nhưng tích phân trung bình lại thua Ngoại Môn.

“Thủ lĩnh, không phải bọn ta không cố gắng, chỉ là trận chiến trước có quá nhiều yêu thú, thật sự không dùng được hết toàn lực.” Có một vị đệ tử không phục, nói.

“Thua rồi chính là thua rồi, không có gì phải bàn cãi.”

“Đại trưởng lão cũng từng nói, biết nhục là gần đạt tới dũng cảm, trên con đường tu tiên lên thăng xuống trầm là chuyện rất bình thường, nếu như ngươi nhìn không thấu, sau này làm sao có thể tu được đại đạo, làm sao góp sức cho Tông môn.”

“Vì thế, các sư đệ, hãy cùng nỗ lực!” Lý Lôi Hổ chắp tay nói.

Lý Đồ Phu ở phía xa cười phá lên.

“Tiểu tử thối, cũng ra dáng đấy.” Lý Đồ Phu cười nói.

“Con trai ngươi đã hơn 1000 tuổi rồi, ngươi còn gọi hắn là tiểu tử thối~” Tùy Ảnh cười nói.

“Trong mắt của ta, có lớn thế nào thì cũng là tiểu tử thối.” Lý Đồ Phu nhìn con trai ở trên đài cao, rõ ràng trong ánh mắt có phần tự hào.

Hắn trung niên mới có con trai, sau đó mới bước lên con đường tu tiên, những thói quen ở thế tục lúc trước vẫn không sửa được.

Trong mắt của hắn, thành tựu của con trai mình không thua kém trạng nguyên lúc trước, ở trong lòng ba mẹ tất nhiên sẽ là đứa con quý báu nhất.

Đúng vào lúc này, pháp bảo truyền tin của Lý Đồ Phu và Tùy Ảnh vang lên.

“Bồ Đào giao nhiệm vụ rồi, chúng ta trở về bộ Thiên Khôi để bố trí nhiệm vụ đi.”

Lúc này Từ Phàm đang ở trong tiểu viện của mình, đang hưởng thụ sự mát xa của Yêu Tôn Ngọc Quang.

“Đại trưởng lão, tay nghề của ta thế nào.” Yêu Tôn Ngọc Quang cười nói, biểu cảm có một chút căng thẳng.

Một đôi tay nhỏ dùng tất cả các loại kỹ thuật nhào nặn trên vai Từ Phàm.

Một sức mạnh hơi quái dị từ đôi tay nhỏ trắng nõn ngấm vào bên trong cơ thể Từ Phàm, nuôi dưỡng toàn bộ linh hồn của hắn.

Từ Phàm lộ ra một biểu cảm dễ chịu.

“Nói đi, có chuyện gì.” Từ Phàm lại nói.

Hiện giờ tộc Thỏ Ngọc Quang đã hoàn toàn được xem như là một Yêu Tộc lệ thuộc vào Ẩn Linh đảo rồi.

Là loại có đuổi cũng không đi, hiện giờ thậm chí còn có rất nhiều yêu quái có chí lớn của tộc thỏ Ngọc Quang muốn gia nhập vào trong Ẩn Linh môn.

“Đại trưởng lão, xung quanh lãnh địa của tộc Tà Ảnh Báo có một tộc nhỏ, có thể nhận vào Yêu Bộ của Ẩn Linh môn không?” Yêu Tôn Ngọc Quang có chút ngại ngùng, nói.

“Tộc nhỏ gì, ngươi nên biết điều kiện để trở thành tộc lệ thuộc vào Yêu Bộ.”

Từ Phàm híp mắt, hưởng thụ sự mát xa của Yêu Tôn Ngọc Quang, biểu cảm vô cùng là dễ chịu.

“Tộc thỏ Thái Linh cũng được coi là một nhánh của tộc thỏ ta, tâm tính lương thiện, không có thù với Nhân Tộc.”

Yêu Tôn Ngọc Quang khẳng định.

“Tộc thỏ Thái Linh?” Từ Phàm cảm thấy có chút thú vị.

“Thỏ Thái Linh thích trồng trọt linh dược, lúc trước lệ thuộc vào tộc thỏ Nguyệt Linh, cũng là thánh tộc trong tộc thỏ bọn ta, chỉ tiếc cuối cùng đã bị tộc Tà Ảnh Báo tiêu diệt.”

“Sau đó tộc thỏ Thái Linh mới dựa vào tộc Tà Ảnh Báo.” Yêu Tôn Ngọc Quang nói.

“Nếu như đã như thế, ngươi tốt nhất nên đi thông báo cho tộc thỏ Thái Linh đó trước, lúc chiến đấu chỉ cần trốn kĩ là được, ta sẽ kêu đệ tử Tông môn tránh xa bọn họ.” Từ Phàm nói.

“Đa tạ đại trưởng lão~” Yêu Tôn Ngọc Quang cảm kích nói.

“Đều là vấn đề nhỏ, chỉ cần là Yêu Tộc lương thiện, có ích, Ẩn Linh môn bọn ta đều có thể thu nạp.” Từ Phàm cười nói.

Khi Yêu Tôn Ngọc Quang nghe thấy chữ chúng ta, hai mắt liền híp lại.

“Xem ra sau này hoa lá cây cỏ trong Tông môn, linh dược mộc linh, dị chủng thiên địa không cần Bồ Đào phải đích thân đi chăm sóc nữa.” Từ Phàm nói.

“Tộc thỏ Thái Linh thích nhất là được tiếp xúc với những thứ đồ này, đại trưởng lão giao những việc này cho bọn họ, bọn họ nhất định có thể làm tốt.” Yêu Tôn Ngọc Quang bảo đảm.

Lúc này, mát xa đã gần xong, theo như lời trong tiệm dưỡng linh hồn thì đã đủ một giờ rồi.

“Được rồi, nuôi dưỡng linh hồn cũng xem như viên mãn, ngươi vẫn nên tranh thủ đi làm việc của ngươi đi.”

Từ Phàm nói rồi bật ra một chiếc nhẫn lơ lửng trước mặt Yêu Tôn Ngọc Quang.

“Đại trưởng lão, chiếc nhẫn tiên khí này là cho ta sao!” Yêu Tôn Ngọc Quang kích động, nói.

“Ngươi nghĩ nhiều rồi, đây là nhẫn Thiên Ẩn Tiên, để ngươi đi đến tộc thỏ Thái Linh tiện hơn một chút, về đến Ẩn Linh môn vẫn phải trả cho ta đó.” Từ Phàm liếc nhìn Yêu Tôn Ngọc Quang một cái.

Mát xa một lần cho một món tiên khí, đoán chừng con của thiên đế cũng sẽ không hào phóng đến như vậy.

“Đại trưởng lão, là ta nghĩ nhiều rồi.” Yêu Tôn Ngọc Quang hơi đỏ mặt, lúc nãy nàng tưởng rằng đây là để thưởng tặng cho nàng.

Yêu Tôn Ngọc Quang cầm lấy chiếc nhẫn, che mặt hóa thành một luồng độn quang rời đi.

“Suốt ngày không biết đang nghĩ gì nữa.” Từ Phàm nhìn ánh đèn của Yêu Tôn Ngọc Quang, nói.

“Chủ nhân, khoảng thời gian này phân thân Ẩn Linh đảo liên tiếp chịu đựng sự truy sát của Tử Ngọc Giao Long, không hề tấn công bao nhiêu Yêu Tộc.” Tiếng của Bồ Đào vang lên.

“Liên tiếp chịu sự truy sát của con giao long nhỏ đó?”

“Hắn đây là đang trả cái giá lớn đến cỡ nào?” Từ Phàm kinh ngạc nói.

Trên phân thân Ẩn Linh đảo cũng có đại trận Trảm Thiên Cơ, chỉ có điều đây là bản giản đơn hóa.

Nhưng cho dù là bản giản đơn hóa thì không phải tùy tiện người nào cũng có thể dẫn đến vị trí mà hắn đang ở.

“Đợi thêm chút nữa, đợi đến lần truyền tống tiếp theo của phân thân Ẩn Linh đảo thì phát động tộc Tà Ảnh Báo tấn công.” Từ Phàm dặn dò.

“Tuân lệnh, chủ nhân.”

Bấy giờ Từ Phàm không biết, Tử Ngọc Giao Long đang ở một nơi nào đó trong Yêu Giới, hơi rầu rĩ nhìn vết nứt nhỏ bé trên Vạn La Thiên Cảnh.

“Nếu tiếp tục sử dụng, Vạn La Thiên Cảnh có bị hỏng không?”

Mặc dù Thiên Thạch Đại Tông Sư luyện khí không có uy hiếp quá lớn đối với hắn, nhưng phía sau hắn là Kim Sí Đại Bàng.

Sau này nếu phi thăng Thượng Giới thì vẫn phải ỷ lại vào hắn để luyện chế tiên khí cao cấp hơn.

Đúng vào lúc này, Tử Ngọc Giao Long nhớ đến cảnh ngộ trong khoảng thời gian này, trong lòng ngực lập tức thở phào nhẹ nhõm.

“Cùng lắm thì đền cho hắn, tên Đại Tông Sư luyện khí đó của Nhân Tộc, ta nhất định phải giết!” Tử Ngọc Giao Long hung tợn nói.

Một Yêu Tôn tộc rùa xuất hiện ở trước mặt hắn.

Từ Ngọc Giao Long đưa Vạn La Thiên Cảnh cho rùa già.

“Lần này ngươi tính toán trước cho ta, vị trí truyền tống của bọn họ!”
Bình Luận (0)
Comment