Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 683 - Chương 683: 1.5 Trảm Linh

Chương 683: 1.5 Trảm Linh Chương 683: 1.5 Trảm Linh

“Món ăn này vẫn còn có thể thêm một phần nữa, ngươi có muốn thêm không?” Từ Phàm híp mắt nhìn Yêu tôn Vô Địch bị vây khốn bên trong Phong Lôi Ngũ Hành Kiếm Trận.

Đáp lại hắn chỉ có tiếng gầm thét của Yêu tôn Vô Địch.

Kiếm trận hóa thành một cái lồng giam, vững vàng nhốt Yêu tôn Vô Địch của Tộc Tà Ảnh Báo bên trong.

Ẩn Linh đảo ném đại trận xuống, phong ấn không gian xung quanh.

Đồng thời kiếm trận cũng có năng lực phong ấn không gian.

“Ngươi yên tâm, ta sẽ giữ cho ngươi một thi thể hoàn chỉnh.”

Từ Phàm dùng kiếm trận khống chế Yêu tôn Vô Địch.

Chỉ là tấn công chỗ yếu hại của hắn, làm tổn thương thần hồn của hắn.

Trừ những việc này ra, ngay cả một chút da của hắn Từ Phàm cũng không nỡ làm xước.

Hoa văn báo màu đen sẫm nhìn tương đối có cảm xúc, nếu như bị hư hại dù chỉ một chút thì tổng thể đều sẽ trông như thiếu chút gì đó.

Tiên kiếm mang thuộc tính lôi và thuộc tính phong, nhanh chóng qua lại không ngớt xung quanh Yêu tôn Vô Địch.

Trong nháy mắt hai kiếm hợp lại làm một, hệt như lôi điện, trực tiếp xuyên thủng đầu lâu của Yêu tôn Vô Địch.

Một tiếng kêu bi thương vang lên, vọng khắp toàn bộ Thánh Thành.

Tất cả Tộc Tà Ảnh Báo đang chiến đấu đều nhìn về phía kiếm trận mang theo uy năng vô hạn ở khu vực chính giữa tòa Thánh Thành kia.

Trong ánh mắt trào dâng cảm xúc bi tráng.

Bọn họ biết rõ, Thái Thượng đại trưởng lão của tộc bọn họ đã bị những người này giết chết rồi.

“Đại trưởng lão hành động nhanh như vậy sao? Nhưng đây chính là Yêu tôn Vô Địch đấy!” Lúc này Trảm Linh đang chiến đấu, dành thời gian nhìn thoáng qua kiến trúc trung tâm Thánh Thành.

Ngay lập tức bị Yêu tôn Tộc Tà Ảnh Báo bắt lấy cơ hội, một vuốt xé xuống cánh tay của Trảm Linh.

“Trảm Linh trưởng lão có cần giúp đỡ không?” Lời nói của Từ Phàm truyền vào trong tai Trảm Linh.

“Đa tạ Đại trưởng lão quan tâm, không cần đâu.”

Ngũ Hành Linh Vực vây quanh Trảm Linh, hóa thành từng cái thần thông ngũ hành mang theo uy lực to lớn đập về phía Yêu tôn Tộc Tà Ảnh Báo.

“Mặc dù chiến lực đã vượt qua thời kỳ đỉnh phong, thế nhưng rốt cuộc đối với nhất đạo Ngũ Hành Linh Vực vẫn còn chưa tu luyện thấu triệt.”

Trảm Linh vung tay lên, một con Hỏa Phượng Hoàng và một con Băng Phượng Hoàng dần dần hình thành bên trong Ngũ Hành Linh Vực.

Dùng tốc độ cực kỳ nhanh chóng bay về phía Tộc Tà Ảnh Báo, sau đó va vào nhau.

Một đám mây hình nấm nho nhỏ nổi lên, vô tận hàn băng cộng thêm khí tức nóng bỏng bao phủ toàn thân Yêu tôn Tộc Tà Ảnh Báo.

Cuối cùng, một cái cự nhận từ trên bầu trời chém xuống Yêu tôn.

Trong tay Trảm Linh nhiều hơn một thanh đao lớn do Ngũ Hành Linh Vực hình thành.

“Vẫn là cầm đại đao thuận tay hơn một chút.”

Trảm Linh nói, trong tay cầm một thanh đao lớn năm màu đánh về phía Tà Ảnh Yêu tôn.

Từ Phàm đang đợi một vị Yêu tôn Vô Địch khác của Tộc Tà Ảnh Báo quay về, còn dành thời gian nhìn thoáng qua Trảm Linh.

“Lại tu luyện không tới nơi tới chốn nha, xem ra chiến sĩ chuyển thành pháp sư rốt cuộc vẫn cần phải có một quá trình để thích ứng.” Từ Phàm vừa cười vừa bảo.

Sau đó hắn đưa tầm mắt nhìn về nơi xa, nhìn về phía ngoài cùng nhất của Thánh Thành.

Những đệ tử đời ba kia giống như được tiêm máu gà vậy, dùng chiêu thức phối hợp tuyệt diệu vây giết hết một con Tộc Tà Ảnh Báo này lại đến một con Tộc Tà Ảnh Báo khác.

Từ Phàm lại nhìn về phía khu vực khác, đó là nơi do đệ tử ngoại môn phụ trách.

“Bồ Đào, ngươi nói xem, giữa hai bên đó bên nào chiến thắng?” Từ Phàm cảm thấy hứng thú hỏi.

“Ngoại môn có tỉ lệ chiến thắng tương đối lớn hơn một chút, bởi vì bọn họ phái đi chính là một ngàn vị đệ tử mạnh nhất trong ngoại môn.”

“Chiến lực tổng thể so với một ngàn tên đệ tử đời thứ ba trước kia còn mạnh hơn.” Bồ Đào lên tiếng đáp lời.

“Xem ra bọn họ sắp phải trải qua một đoạn thời gian khổ sở rồi.” Trên mặt Từ Phàm lộ ra nụ cười mỉm, đồng thời trên mặt của con rối kiếm trận cũng bị phản xạ theo.

Vào lúc này, Ngọc Quang Yêu Tôn đang che chở một bầy Thái Linh Thỏ, trốn tránh trong một trấn nhỏ ở bên ngoài Thánh Thành.

Vô luận là Tộc Tà Ảnh Báo hay là đệ tử Ẩn Linh môn, tất cả đều tránh đi nơi này.

Như thể nơi này là khu vực cấm chiến vậy.

“Ngọc Quang đại nhân, Ẩn Linh môn có thật sự tốt đẹp như ngươi nói không?” Một con thỏ nhỏ màu xám với đôi mắt long lanh ngập nước nhìn đại ân nhân của cả tộc bọn họ.

“Đó là đương nhiên, ta đã ở lại trong Ẩn Linh môn hơn một ngàn năm rồi, chỉ cần tu luyện thêm một thời gian nữa là có thể phi thăng thượng giới, đi gặp lão tổ của chúng ta.” Ngọc Quang Yêu Tôn vừa cười vừa bảo.

“Các ngươi chỉ cần ngoan ngoãn ở lại chỗ này, đợi đến khi chiến đấu kết thúc, ta sẽ dẫn các ngươi quay về Ẩn Linh môn.”

“Đến lúc đó tất cả các ngươi làm việc đều sẽ có được khen thưởng công bằng.” Ngọc Quang Yêu Tôn nhìn bầy Thái Linh Thỏ tả tơi cười ha ha nói ra.

Lúc nàng mới vừa đi vào nơi ở của tộc Thái Linh Thỏ thì bị sợ đến ngây người.

Động phủ cũ nát, hoàn cảnh cũng cũ nát, đám Thái Linh Thỏ nghèo đến mức chỉ có thể ăn cỏ, toàn tộc ngay cả một vị cường giả Hợp Thể kỳ cũng không có.

“Nơi đó thật sự như lời đại nhân nói, có thể tùy tiện ăn linh quả và cà rốt tươi ngon sao?” Lại có một con thỏ nhỏ màu xám lên tiếng hỏi.

“Đương nhiên có thể, chỉ cần các ngươi cố gắng làm việc, những thứ này đều có thể thực hiện.” Ngọc Quang Yêu Tôn khẽ vuốt ve thỏ nhỏ cách nàng gần nhất.

Yên lặng thở dài một hơi, ở bên trong Yêu Giới, Thỏ tộc là tồn tại cấp thấp nhất.

Mặc dù số lượng rất to lớn, nhưng tác dụng lớn nhất chính là trở thành nô bộc cho những đại tộc kia, phải làm những việc vặt vãnh, ngay cả một chút tôn nghiêm cũng đều không có.

Thậm chí những con thỏ bị đại tộc kia nhìn không vừa mắt, tiện tay giết đi cũng không có chuyện gì.

“Chiến đấu rất nhanh sẽ kết thúc.”

Ngọc Quang Yêu Tôn nhớ kỹ dự tính lần chiến đấu này là hai canh giờ.

Lúc này ở một nơi nào đó của Yêu giới, Tử Ngọc Giao Long đã mai phục xong xuôi thì đột nhiên nhận được tin tức, nói là Tộc Tà Ảnh Báo đang bị Nhân tộc công kích.

Tử Ngọc Giao Long vốn dự định dùng chân thân giáng lâm ngăn cản, sau đó nhìn vết nứt trên Vạn La Thiên Kính một cái bèn nhịn xuống.

“Đại Tông Sư Nhân tộc, bắt được ngươi ta nhất định sẽ cho ngươi đẹp mắt.”

“Cho dù ngươi có thần phục với Yêu tộc ta thì ta cũng sẽ lột da rút hồn ngươi, để cho ngươi hưởng thụ nỗi khổ làm quỷ vạn năm.”

Tử Ngọc Giao Long núp trong bóng tối, trên mặt lộ ra vẻ âm lãnh.

Lần này vì truy kích Đại Tông Sư luyện khí Nhân tộc, hắn đã bỏ ra một cái giá rất lớn.

Một vị Yêu tôn Vô Địch đứng đầu Yêu giới tự mình đi tập sát một vị Đại Tông Sư luyện khí Nhân tộc vậy mà lại thất bại.

Mấu chốt nhất là còn bị Đại Tông Sư luyện khí Nhân tộc kia giết đến tận cửa.

Thân tộc đều bị giết sạch, bản thân còn bị Đại Tông Sư luyện khí Nhân tộc kia đùa giỡn xoay quanh.

Hết thảy những thứ này rốt cuộc là vì cái gì?

Hiện tại Tử Ngọc Giao Long đang suy nghĩ vấn đề này.

Có vẻ như là bắt đầu từ Thiên Thạch của Đại Tông Sư luyện khí kia.

“Có vẻ như ta đã bị người ta gài bẫy rồi ~” Tử Ngọc Giao Long suy nghĩ một lúc rồi nói.

Lúc này chiến đấu bên phía Tộc Tà Ảnh Báo đã chuẩn bị kết thúc, nhưng Từ Phàm vẫn không đợi được một vị Yêu tôn Vô Địch khác xuất hiện.

“Đừng bảo là bị dọa đến không dám trở về rồi chứ?” Từ Phàm nghi ngờ hỏi.

Sớm biết như vậy mình đã giữ lại một hơi, dụ vị Yêu tôn Vô Địch khác đến rồi lại tính.

Từ Phàm không hề biết được, trước khi vị Yêu tôn Vô Địch của Tộc Tà Ảnh Báo kia chết, đã sử dụng bí pháp củat tộc bọ họ gửi đi một tin tức cho vị Yêu tôn Vô Địch còn lại.

Theo cả tòa Thánh Thành chậm rãi chìm vào yên tĩnh, chỉ có vài âm thanh chiến đấu lẻ tẻ từ nơi xa truyền đến.

“Xem ra lần sau phải dùng một chút sáo lộ mới được, nếu lại xảy ra tình huống như thế này nữa thì trước tiên phải biểu hiện ra yếu một chút.” Từ Phàm suy nghĩ một lát rồi nói.

Một đoàn linh khí năm màu xuất hiện bên cạnh Từ Phàm, cuối cùng biến thành Trảm Linh.

Lúc này Trảm Linh cực kỳ chật vật, trước ngực còn có một vết thương do bị cào, sâu đến mức có thể thấy xương.

“Xem ra ta tu luyện vẫn chưa đến nơi đến chốn mà!” Trảm Linh thở dài nói, sau đó lấy ra linh đan chữa thương nuốt vào.

“Trảm Linh trưởng lão đã rất lợi hại, chiến lực của vị Yêu tôn đánh với ngươi gấp 1,5 lần bản thân ngươi trước khi trùng tu đấy!” Từ Phàm vừa cười vừa nói.

“Còn có thể tính chiến lực như vậy nữa sao?”
Bình Luận (0)
Comment