Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 684 - Chương 684: Kế Hoạch Hóa Gia Đình

Chương 684: Kế hoạch hóa gia đình Chương 684: Kế hoạch hóa gia đình

“Đã hoàn thành nhiệm vụ thưa chủ nhân.” Giọng nói của Bồ Đào vang lên.

“Vậy là có thể rút lui.” Từ Phàm nhìn chiến trường bên dưới một cái rồi bảo.

Một âm thanh kỳ dị từ trên Ẩn Linh đảo truyền đến, đây là tín hiệu đình chỉ chiến đấu.

Những đệ tử không có kẻ địch đều bay về phía Ẩn Linh đảo, đệ tử còn chưa chết thúc chiến đấu thì sẽ có con rối cao cấp đi tiếp nhận.

Một con rối cấp bậc Hợp Thể kỳ cầm trong tay một thanh linh kiếm xuất hiện bên cạnh Từ Phàm.

“Đại trưởng lão, ta ngộ được rồi.”

Một đạo khí tức cường hãn phát ra từ trên thân con rối.

Vào lúc này, một con rối kiếm khách màu hồng khác cũng đến trước người Từ Phàm.

“Từ bá bá, Tùy Ảnh muốn tấn cấp Thiên Khôi Sư cấp chín.”

Trông Vương Linh Nhi có vẻ như còn kích động hơn cả Tùy Ảnh.

“Chúc mừng ngươi, đã sớm bảo ngươi không nên cực đoan như vậy, lấy tư chất của ngươi cuối cùng cũng sẽ ngộ ra được.” Từ Phàm mỉm cười nói.

“Chiến đấu kết thúc, trở về nghỉ ngơi một khoảng thời gian đi.”

“Thiên Khôi Sư cấp chín cũng có yêu cầu đối với tu vi, đến lúc đó cũng không được quên tu luyện.” Từ Phàm mỉm cười dặn dò.

“Tuân lệnh Đại trưởng lão.” Sau khi Tùy Ảnh nói xong, lập tức dẫn Vương Linh Nhi rời đi.

Vào lúc này các đệ tử đều đã về tới Ẩn Linh đảo.

“Bồ Đào, lên đường rời đi, tiêu hóa chiến lợi phẩm một phen rồi lại đến nhà tiếp theo.” Từ Phàm vừa cười vừa nói.

“Tuân lệnh, chủ nhân.”

Ẩn Linh đảo chậm rãi nhằm về phương hướng bầu trời Cực Không Chi Vực mà bay.

Sau đó Từ Phàm dùng con rối thuật pháp toàn lực thi triển ra thần thông Đông Phong, biến toàn bộ Thánh Thành của Tộc Tà Ảnh Báo trở thành phế tích.

“Tâm tình tốt hơn nhiều rồi!” Từ Phàm nhìn đám mây hình nấm từ phía dưới dâng lên nói.

“Sư phó, có thể giữ Tử Ngọc Giao Long kia cho ta được không?”

“Chờ sau này ta có đủ tu vi rồi thì sẽ tự mình bắt nó đến cho sư phó.” Từ Cương lên tiếng.

“Cái này có hơi khó, Tử Ngọc Giao Long là nhân vật đứng đầu Yêu giới, từ lúc quật khởi đến nay đã hơn sáu ngàn năm.”

“Ngươi muốn dùng ba ngàn năm còn lại để vượt qua hắn thì vẫn có chút khó khăn.”

“Ngươi chờ một chút, chờ sau đó lại có người gây sự với vi sư thì sẽ cho ngươi xuất mã.” Từ Phàm nói.

Vẻ mặt Từ Cương có hơi tiếc nuối, hắn không biết nguyện vọng lúc nhỏ của mình đến khi nào mới có thể đạt thành.

Từ Nguyệt Tiên nhìn ca ca của mình mà cười, nàng cảm thấy nguyện vọng của lão ca nhà mình, sau này sẽ rất khó thực hiện.

Trên bình nguyên phía sau chủ phong của Ẩn Linh đảo, tụ tập mấy chục vạn con Thái Linh Thỏ màu xám.

Trong tay mỗi một con Thái Linh Thỏ đều cầm một củ cà rốt tươi ngon, say mê cạp từng ngụm từng ngụm nhỏ mà ăn.

Ngọc Quang Yêu Tôn nhìn một màn này mà đau lòng không thôi.

Hối hận trước đó sao mình lại ngốc nghếch hào phóng đi mời bọn họ ăn cà rốt tươi ngon cơ chứ?

Lúc này có một chiếc linh thuyền cỡ lớn chậm rãi đáp xuống trước mặt bầy Thái Linh Thỏ.

Thứ được chở trên linh thuyền là pháp khí thông tin, là vật cần thiết của mỗi một thành viên của Ẩn Linh đảo.

“Lát nữa ta sẽ phát pháp khí thông tin cho các ngươi, sau này công việc hàng ngày của các ngươi sẽ được sắp xếp trên pháp khí thông tin, để các ngươi làm cái gì thì các ngươi hãy làm cái đó.” Giọng nói của Ngọc Quang Yêu Tôn truyền vào tai mỗi một Thái Linh Thỏ.

“Đã rõ thưa đại nhân.”

Mấy chục vạn con Thái Linh Thỏ bắt đầu líu ríu, khung cảnh có vẻ rất náo nhiệt.

Từ Phàm cũng nhìn thấy một màn này, dường như đột nhiên nghĩ đến cái gì đó.

“Bồ Đào, hãy thực hành kế hoạch hóa gia đình với nhất tộc Thái Linh Thỏ, mỗi một con thỏ chỉ có thể sinh một ổ.” Từ Phàm nói.

Ở trong kho số liệu của Bồ Đào, hắn đã nhìn thấy thiên phú của nhất tộc Thái Linh Thỏ.

Thứ nhất là yêu thích trồng hết thảy linh vật.

Thứ hai chính là yêu thích sinh thỏ con, miễn là sinh đủ nhanh thì nhất tộc bọn họ sẽ không bị diệt chủng tại Yêu giới.

“Đã rõ thưa chủ nhân.” Giọng nói của Bồ Đào vang lên.

Thái Linh Thỏ không giống với Ngọc Quang Thỏ.

Từ Phàm muốn cho Ngọc Quang Thỏ sinh nhiều một chút, bọn họ cũng không sinh được bao nhiêu, bởi vì chủng loại không giống nhau, mà lại tương đối hiếm hoi.

Thái Linh Thỏ thì khác, cơ hồ trong toàn bộ Yêu tộc đều có thể nhìn thấy bóng dáng của bọn chúng.

Nếu như không khống chế, có thể sau này sẽ phải áp dụng một số thủ đoạn không cần thiết.

Trong bảo khố Ẩn Linh môn, Từ Phàm nhìn xem linh bảo ẩn chứa thời gian đại đạo vừa đạt được, càng lúc càng khống chế không nổi biểu cảm trên mặt.

“Đã gom đủ linh bảo gia tốc thời gian một ngàn năm, nói không chừng ta có thể lập tức tấn cấp Đại Thừa kỳ.”

Từ Phàm thừa nhận, hắn rốt cuộc vẫn là xem thường chủng tộc đã sinh tồn mấy vạn năm mấy chục vạn năm ở Yêu giới, nội tình quả thật không thể khinh thường.

“Bồ Đào, trước tiên đi khu vực nơi Cự Thạch Sơn Yêu ở.”

“Thừa dịp con tiểu giao long kia bị dẫn đi, chúng ta nên dọn nhiều thêm mấy nhà.” Từ Phàm vừa cười vừa nói, tư thế kia giống như tên tội phạm tìm được phương pháp chính xác nhất để cướp ngân hàng vậy.

“Tuân lệnh thưa chủ nhân, có cần truyền tống đi qua hay không?” Bồ Đào hỏi.

“Bay qua đi, dù sao Thập Vạn Lý Cự Hồ vẫn còn chưa lấp đầy, ta nhìn thấy cái hố to kia mà trong lòng nghẹn ngào.” Từ Phàm nói.

“Tuân lệnh thưa chủ nhân.”

Lúc này Ẩn Linh đảo đã bay vào Cực Không Chi Vực, mở ra ẩn thân đại chiến, nhanh chóng bay về phía mục tiêu.

Ẩn Linh đảo, trong một chỗ tiểu thế giới do Bồ Đào mới mở, Từ Phàm xếp bằng trên đại trận thời gian.

“Bồ Đào, lúc nào ngươi mới có thể tự mình diễn hóa thế giới? Chưởng khống tất cả pháp tắc của tiểu thiên thế giới kia?” Từ Phàm hỏi.

“Vậy chủ nhân còn phải cố gắng nhiều hơn, bây giờ ta mới vừa tấn cấp Tiên khí, tương lai còn có rất nhiều không gian để tăng lên.”

“Chỉ cần chủ nhân không từ bỏ Bồ Đào, cuối cùng cũng sẽ có một ngày kia.” Bồ Đào nói.

“Ngươi xem ngươi nói lời gì, ta đã tốn đại giới lớn đến như vậy, thật vất vả mới nuôi ngươi lớn đến như thế, sao có thể vứt bỏ ngươi cho được?” Từ Phàm bật cười, mặc dù ngay từ đầu hắn đã có ý nghĩ luyện chế nhiều thêm mấy món pháp bảo giống như Bồ Đào.

Nhưng chẳng biết tại sao luôn có việc này việc nọ xảy ra làm chậm trễ.

Hiện tại năng lực tính toán của Bồ Đào đã tăng lên, phân thân dùng cũng thuận tiện, cho nên Từ Phàm cũng không lại nghĩ đến việc này nữa.

Chỗ biên giới phế tích của Thánh Thành Tộc Tà Ảnh Báo, có một con Yêu Lang đang khiếp sợ nhìn một màn này.

“Tiểu tử, bây giờ có biết rõ cái gì gọi là người giỏi còn có người giỏi hơn, trời cao còn có trời cao hơn rồi chứ?”

“Con rối vừa rồi kia, trong lúc giơ tay nhấc chân điều khiển kiếm trận đã giết chết một Yêu tôn Vô Địch.”

“Chín thanh Tiên kiếm, mấy ngàn thanh linh kiếm cấp bậc đạo khí, kiếm trận nhất đạo của người kia cũng đã sắp đạt tới đỉnh phong của giới này rồi.”

“Đây chính là uy lực kiếm trận nhất đạo của Đại Thừa kỳ, tồn tại cấp cao nhất trong Yêu tộc nói giết thì giết.”

“So sánh với nhau, ngươi vẫn còn một đoạn đường rất dài cần phải đi.” Trong đầu Diệp Tiêu Dao vang lên giọng nói của lão kiếm.

“Chín thanh Tiên kiếm, mấy ngàn thanh linh kiếm cấp bậc đạo khí, rốt cuộc làm sao hắn lấy được?” Diệp Tiêu Dao hóa thân thành Yêu Lang vẫn còn đang khiếp sợ không thôi.

“Vừa rồi ngươi không nhìn ra sao? Tất cả bảo vật mà Tộc Tà Ảnh Báo tích lũy cả vạn năm đều bị thế lực kia lấy đi.”

“Gom góp mấy ngàn thanh linh kiếm cấp bậc đạo khí còn không đơn giản hay sao?”

“Cho nên phát triển thế lực mới là phương pháp nhanh nhất nhanh chóng túy lũy tài nguyên.”

“Ngươi không có cái mệnh này, chỉ có thể đợi đến khi thực lực đầy đủ cường đại, rồi lại đi làm chuyện này.” Lão kiếm trong đầu Diệp Tiêu Dao nói.

“Một vị Yêu tôn Vô Địch, sáu vị Yêu tôn thông thường, thế lực đứng đầu như vậy mà lại bị diệt chỉ trong hai canh giờ.”

“Lão kiếm, ngươi có biết đây là thế lực nào không?” Diệp Tiêu Dao nghi hoặc hỏi.

Diệp Tiêu Dao vừa tiến vào cảnh giới Tôn giả đại thành, mặc dù có thể đánh chết Yêu Tôn thông thường nhưng một khi gặp phải hai vị Yêu tôn trở lên, hắn chỉ có thể sử dụng chiến thuật rút lui.
Bình Luận (0)
Comment