Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 688 - Chương 688: Dơi Khổng Lồ

Chương 688: Dơi khổng lồ Chương 688: Dơi khổng lồ

“Từ bá bá, nơi này rất nguy hiểm, mọi người tốt nhất đừng di chuyển lung tung.” Tinh nhăn khuôn mặt nhỏ nhắn nói.

“Đến ngay cả ngươi cũng nhận thấy nguy hiểm!” Từ Phàm kinh ngạc nói.

“Chút nguy hiểm này đối với ta mà nói không đáng ngại, nhưng nếu như thật sự gặp phải, toàn bộ hòn đảo này có khả năng sẽ bị hủy hoại.”

“Cho nên ta qua đây nhắc nhở Từ bá bá một chút.” Tinh nói.

“Bồ Đào, phái Tinh chu đi dò thám thử xem tình hình thế nào?” Từ Phàm nói.

“Tuân mệnh, chủ nhân.”

Bốn bề Ẩn Linh đảo rộng lớn đột nhiên mở ra vô vàn cửa khoang, từng chiếc Tinh chu dò thám cỡ khoảng mười trượng từ trong cửa hông bay ra.

Kết quả chưa tới một khắc, Từ Phàm liền nhận được tin tức toàn bộ Tinh chu dò thám đều đã bị hủy diệt.

Một màn sáng xuất hiện phía trước hướng Tây, Tinh chu dò thám trong màn sáng nọ bị một trận gió quét qua, trực tiếp biến thành vụn bột, theo gió bay đi.

Ánh mắt Từ Phàm co lại, cảm thấy bản thân mình lần này thực sự đã gặp phải phiền phức rồi.

Chính vào lúc này, đại trận phòng hộ trên vùng trời Ẩn Linh đảo đột nhiên bị một trận gió kỳ quái nọ xé rách một lỗ hổng.

“Bồ Đào, khởi động trạng thái phòng thủ mạnh nhất.” Từ Phàm vội nói.

Toàn bộ bệ đỡ của Ẩn Linh đảo đột nhiên sáng lên linh quang, từng đạo phù văn không biết tên được thắp sáng.

Cuối cùng khi từng đạo dày đặc màu vàng đất, đại trận được phủ lên toàn bộ Ẩn Linh đảo.

“Bồ Đào, có thể dò thám được trận gió kỳ lạ kia không?” Từ Phàm hỏi.

“Trước mắt không thể, phương pháp giải quyết đang được suy giải.” Bồ Đào đáp lại.

“Tên tiểu Giao Long kia rốt cuộc cũng tạo cho chúng ta một chút rắc rối nhỏ.” Từ Phàm nhìn đại trận phòng hộ màu vàng đất nói.

Toàn bộ Ẩn Linh đảo giống như chiếc bóng đèn treo giữa Vực Cực Không, đứng im bất động.

Đương nhiên trước khi vấn đề này được giải quyết, Từ Phàm cũng không dám hành động.

Lúc này, ngay cả đại trận có phòng hộ mạnh mẽ nhất cũng sẽ bị trận gió kỳ lạ kia rỉa mất một miếng, ngay sau đó liền được lấp bù lại.

“Bồ Đào, trận phòng hộ có công suất mạnh mẽ nhất có thể vận hành bao nhiêu thời gian?” Từ Phàm hỏi.

“Dựa vào tần suất hao tổn trước mắt để suy đoán, có thể kiên trì 139 năm

Nghe thấy lời Bồ Đào nói, Từ Phàm cũng coi như yên tâm rồi.

Còn hơn một trăm năm nữa, thể nào cũng sẽ giải quyết được vấn đề này.

“Thông báo cho đệ tử toàn tông, có thể hoạt động bình thường rồi, chỉ cần không đi tới đường biên của trận phòng hộ là được.” Từ Phàm nói.

“Tuân mệnh, chủ nhân.”

Vào lúc này, một con cự thú bộ dạng kỳ dị như con dơi xuất hiện tại nơi cách Ẩn Linh đảo không xa.

Mắt của con dơi khổng lồ nọ phảng phất như xuyên thấu qua truyền tống trận, nhìn thấy người bên trong Ẩn Linh môn.

Trong mắt con dơi khổng lồ lộ ra thần sắc tham lam, ngay sau đó liền hướng về Ẩn Linh đảo.

“Đùng!”

Tiếng động lớn vang lên, con dơi khổng lồ đó giống như con quạ bị đâm vào kính thủy tinh, toàn bộ thân thể bị dính lên Phòng Hộ Tráo.

Từ Phàm cũng đã phát hiện ra con dơi khổng lồ.

“Bồ Đào, nghĩ cách bắt lấy nó!” Từ Phàm nói.

Một sợi Khổn Tiên Thằng trực tiếp phóng ra, xông thẳng tới hướng con dơi khổng lồ bên ngoài đại trận.

Con dơi khổng lồ cảm nhận được nguy hiểm, trực tiếp vẫy cánh nhanh chóng bay thẳng về hướng đằng xa.

Không ngừng xoay mình ngoặt chuyển giữa bầu trời, dường như đang tránh thứ gì đó.

Lúc này, Khổn Tiên Thằng đang bay về hướng con dơi khổng lồ dường như bị thứ gì đó bắn trúng.

Phút chốc giống như quả cà tím bị héo rũ, phi trở về bảo khố.

“Con dơi khổng lồ kia thực lực không mạnh, cũng tương đương với một Yêu Tôn bình thường.”

“Nhưng hắn có thiên phú, lại ở một nơi nguy hiểm thế này mà du ngoạn.”

“Muốn đi ra ngoài thì bắt buộc phải tóm được hắn.” Từ Phàm trầm tư nói.

“Đợi, làm sẵn một hố bẫy chìm đợi hắn tới.” Từ Phàm quyết định nói.

Một tháng sau, trên đỉnh núi chủ, Từ Phàm có chút vô vị nhìn về phía Tinh Hà đằng xa.

“Lá gan nhỏ vậy, cũng sắp được một tháng rồi vẫn còn chưa tới.”

“Có phải nên thả chút mồi nhử không?” Từ Phàm nói.

“Chủ nhân, không kiến nghị thả mồi nhử.”

“Trận gió kì quái kia, cứ cách thời gian một khắc là sẽ quét qua toàn bộ không gian, thả mồi nhử ra ngoài trong phút chốc sẽ bị phong hóa.”

“Bây giờ vẫn không có cách nào tìm ra biện pháp để dò thám trận gió đó hay sao?” Từ Phàm hỏi.

“Vẫn đang thử, trước mắt vẫn chưa tìm ra cách.” Bồ Đào hồi đáp.

“Nếu không phải đã cướp đi bảo khố của hai đại tộc hàng đầu, trận phòng hộ này cũng không trụ được thời gian lâu như vậy.” Từ Phàm nhìn lớp phòng hộ màu vàng đất nói.

Chính vào lúc này, một khí tức dị thường dội lại.

Từ Phàm men theo cỗ khí tức đó đi tới xem.

“Chủ nhân, tên Ngũ Linh Minh Hầu kia tiến lên cấp bậc Yêu Tôn rồi.” Bồ Đào nói.

“Nhanh như vậy sao, sau này còn phải tu luyện thêm mấy chục năm nữa.” Trên mặt Từ Phàm lộ ra chút ý cười.

Đây có lẽ là thông tin tốt nhất trong quãng thời gian này rồi.

Một con Ngũ Linh Minh Hầu thân hình cao lớn xuất hiện trước mặt Từ Phàm, cung kính hành lễ.

“Bái kiến chủ nhân!” Ngũ Linh Minh Hầu Yêu Tôn nói.

“Sau này gọi ta là đại trưởng lão được rồi.” Từ Phàm cười nói.

Tông môn lại có thêm một Yêu Tôn mới, đây cũng là chuyện mừng.

“Không ngờ rằng, ban đầu trong đám tiểu hầu tử kia, vậy mà lại xuất hiện một đứa thiên tài nhà ngươi đây.” Từ Phàm cười nói.

“Tất cả là do chủ nhân bồi dưỡng, không có chủ nhân thì không có ta của ngày hôm nay.” Ngũ Linh Minh Hầu nói.

Từ Phàm nhìn Ngũ Linh Minh Hầu trước mắt không tự chủ cảm khái nói ban đầu Xuyên Sơn Giáp tẩy não cũng thật triệt để. Năng lượng đó tới giờ vẫn còn chưa tiêu tan.

“Khoảng thời gian trước có ngang qua tộc của các ngươi, thuận tay giúp đỡ một chút.” Từ Phàm nói.

“Đa tạ chủ nhân thương xót tộc ta.”

“Chủ nhân có thể cho ta một cơ hội hay không? Ta muốn đem theo toàn tộc nương nhờ Ẩn Linh môn.”

Ngũ Linh Minh Hầu Yêu Tôn quỳ xuống cung kính nói.

“Các ngươi cũng được coi như là đại tộc Yêu Tộc, số lượng cũng không ít, sợ rằng chỉ dựa vào một mình ngươi thì không đem theo nổi toàn tộc.” Từ Phàm nói.

Bên ngoài Ẩn Linh đảo còn có thêm hai hòn đảo, một là ngoại môn, nơi còn lại là Yêu Bộ.

Nơi Yêu Bộ đã có chút căng thẳng, không thể nào thu nạp toàn bộ tộc Ngũ Linh Minh Hầu gia nhập.

“Có thực lực sẽ được tôn sùng, chỉ cần ta chiến thắng được Hầu Vương mạnh mẽ nhất là có được.” Ngũ Linh Minh Hầu Yêu Tôn nói một cách chắc chắn.

“Việc này tạm gác đã, trước mắt tông môn đang trong hoàn cảnh khó khăn, trước tiên phải thoát ra khỏi đã rồi nói.”

Từ Phàm nói xong, trong tay xuất hiện một chiếc gậy, đang muốn chuyển giao cho Ngũ Linh Minh Hầu Yêu Tôn, đột nhiên phát hiện thấy sai sai.

Thu lại chiếc gậy về trong hành cung đạo khí, đổi sang chiếc quạt lông ngũ sắc.

Lấy lộn rồi, cứ nhìn thấy con khỉ lại muốn đưa cho cái gậy.

“Quạt lông ngũ hành, coi như là quà mừng thăng cấp Yêu Tôn mà ta tặng cho ngươi.”

“Dù gì các ngươi cũng là nhóm Yêu Tộc đầu nương nhờ vào Ẩn Linh môn.” Từ Phàm cười nói.

Hắn còn nhớ ban đầu để cho Ninh Thủ cướp về, có điều những chuyện này đã không còn quan trọng nữa rồi.

“Đa tạ chủ nhân ban tặng!” Ngũ Linh Minh Hầu Yêu Tôn kích động nói.

“Về sau cố gắng góp sức cho tông môn là được.” Từ Phàm nhìn Ngũ Linh Minh Hầu nói.

Ban đầu Từ Phàm truyền công pháp cho Ngũ Linh Minh Hầu, bọn hắn vẫn đều luôn tu luyện.

Có thể nói trên thân thể của bọn hắn đã được khắc sâu ấn ký của Từ Phàm

Sống chết đều nằm trong một ý niệm của Từ Phàm, đương nhiên tác dụng chủ yếu nhất là sử dụng làm con rối chiến đấu của Từ Phàm.

“Quay trở về củng cố lại tu vi, đợi sau ra được khỏi nơi này, nói không chừng ta còn cần dùng tới thân thể của ngươi để chiến đấu vài trận đó.” Từ Phàm cười nói.

Điều khiển con rối và điều khiển Ngũ Linh Minh Hầu chiến đấu cảm giác không giống nhau.

Điều khiển con rối giống như lái xe vậy, rốt cuộc cũng không phải là tốc độ của chính mình.

Mà điều khiển Ngũ Linh Minh Hầu thì lại khác, giống như thân thể của chính mình vậy.

Loại cảm giác cường đại đó cũng có thể cảm nhận được.
Bình Luận (0)
Comment