Chương 689: Yêu tôn Hạch Đạn
Chương 689: Yêu tôn Hạch Đạn
“Tên của mình ngươi đã nghĩ xong chưa? Tên là yêu tôn Ngũ Linh, hay tên là yêu tôn Minh Linh?” Từ Phàm cười hỏi.
Hầu hết tên của yêu tôn yêu tộc, thường liên quan tới tên chủng tộc của bọn chúng.
Nếu trong chủng tộc chỉ có một vị yêu tôn, thậm chí còn lấy chủng tộc làm tên, ví dụ yêu tôn Ngọc Quang.
“Xin chủ nhân ban cho.” Ngũ Linh Minh Hầu cung kính nói.
“Vậy tên là yêu tôn Hạch Đạn đi.” Từ Phàm nhìn Ngũ Linh Minh Hầu với vẻ hơi hài lòng.
Thiên phú của con Ngũ Linh Minh Hầu này cũng được, dùng đến cấp Chân Tiên cũng không thành vấn đề.
“Cảm ơn chủ nhân ban tên!”
Một miếng ngọc điệp xuất hiện trong tay Từ Phàm.
“Đây là Ngũ Hành Quyết của yêu bản và thần thông Đại Ngũ Hành, ngươi trở về tu luyện cho tốt.”
Tất nhiên Hàn Sâm sẽ không keo kiệt với phân thân tay sai tương lai của mình.
“Tuân mệnh, chủ nhân.”
Sau khi yêu tôn Hạch Đạn rời đi, Từ Phàm suy nghĩ một chút lại phân phó nói: “Bắt một số Ngũ Linh Minh Hầu ở Ẩn Linh đảo số 2, nếu xuất sắc như vậy, thì nên tăng cường thêm.”
“Tuân mệnh, chủ nhân.”
Sau khi Từ Phàm nói xong, lại nhìn về phía vùng Cực Không.
Lúc này Ẩn Linh đảo đã bị luồng gió lạ ‘chăm sóc’ càng ngày càng nhiều.
“Bồ Đào, bảo ngươi thôi diễn phương pháp thăm dò luồng gió lạ này mà vẫn chưa thành công à?” Từ Phàm hơi lo lắng hỏi.
“Chủ nhân, xin cho ta thêm chút thời gian.”
“Ta đã thử nghiệm gần một nửa số vật chất trong Ẩn Linh đảo, nhưng chúng đều không phản ứng với luồng gió lạ, đều bị quét sạch một cách nhanh chóng và lặng lẽ.” Giọng của Bồ Đào cũng có phần bất đắc dĩ.
Hắn cảm thấy sau khi thăng cấp tới tiên khí, tỷ lệ hoàn thành nhiệm vụ của chủ nhân đã giảm mạnh.
Không giống thời kỳ đạo khí, toàn bộ yêu cầu của chủ nhân khi đó, đều được hắn hoàn thành một cách mỹ mãn, tỷ lệ hoàn thành nhiệm vụ là một trăm phần trăm.
Mà sau khi thăng cấp đến Tiên khí, con số hoàn mỹ này đã nhanh chóng bị phá vỡ.
Bồ Đào tự tổng kết ra một lý do, cảm thấy kỳ vọng của chủ nhân đối với bản thân hơi cao quá.
Nhưng logic cấp cao trên logic cơ bản nói cho hắn biết, những lời này chắc chắn không thể nói với chủ nhân.
“Từ từ thử, không cần gấp, thật sự không được thì ta đi xem thử.” Tử Phàm nói.
Hắn cảm thấy, mình dùng yêu tôn Hạch Đạn thi triển thần thông thủ hộ đại ngũ hành, hẳn là có thể phân tích kỹ hơn tính chất của luồng gió lạ này.
Lúc này, yêu tôn Hạch Đạn vừa mới trở lại Yêu bộ không khỏi rùng mình một cái.
Yêu tôn Hạch Đạn nhìn trái nhìn phải, trên mặt lộ ra vẻ nghi ngờ.
Sau đó nhìn ngọc điệp trong tay, bắt đầu trở nên kích động.
“Ta phải hoàn thành nhiệm vụ chủ nhân giao cho ta.”
Lúc này chuyện mà yêu tôn Hạch Đạn muốn làm nhất chính là hoàn thành tốt nhiệm vụ, hy vọng sau này chủ nhân sẽ nể mặt hắn, có thể thu nhận Ngũ Linh Minh Hầu thuộc chủng tộc.
Lúc này Từ Phàm đang lo lắng đột nhiên nghĩ ra một cách hay.
“Bồ Đào, ngươi khống chế thạch đao đi ra ngoài đại trận thử xem, xem có thể chống đỡ được luồng gió lạ kia không.” Từ Phàm hưng phấn nói, giống như đột nhiên tìm ra cách giải quyết cho một vấn đề khó.
Một thanh thạch đao từ trong nhà kho bảo vật bay ra trong tích tắc, bay về phía ngoài của phòng hộ đại trận.
Thạch đao xuyên qua phòng hộ đại trận, chỉ lưu lại một mũi đao ở mặt ngoài, bộ phận còn lại vẫn ở trong đại trận.
Một luồng gió lạ thổi qua mũi của thạch đao ngay lập tức, mà thạch đao chỉ run rẩy một chút.
“Chủ nhân thạch đao không bị phá hủy.” Giọng của Bồ Đào vang lên.
“Đưa thạch đao trở về, để ta nghiên cứu một chút, biết đâu lại có thể tìm được cách khắc chế luồng gió lạ kia.” Từ Phàm nói.
Thạch đao trở lại trong tay Từ Phàm một lần nữa.
Lần này Từ Phàm bắt đầu nghiêm túc khám phá thanh thạch đao này.
Rút cuộc sau khi nghiên cứu mấy ngày vẫn không có kết quả.
Tức giận Từ Phàm cầm thạch đao trong tay toàn lực chém ra.
Ánh đao hình thành áp lực gió mạnh mẽ bay ra ngoài hàng vạn mét, sau đó bắt đầu tiên tan.
“Ý!”
“Áp lực gió của ánh đao này không đúng!” Từ Phàm nói.
Ánh đao kia đã bay xa hơn dự đoán của Từ Phàm một nghìn mét.
Mà với sự khống chế chính xác về lực độ của Từ Phàm, chắc chắn không thể xảy ra loại tình huống này.
Từ Phàm lại nhanh chóng thi triển hai đao, chỉ thấy hai ánh đao chồng lên nhau rồi nổ tung trong nháy mắt, tạo thành một làn sóng kỳ lạ.
Một truyền tống trận xuất hiện dưới chân Từ Phàm,
Từ Phàm xuất hiện trong bí cảnh trung tâm Tụ Linh trận.
Bởi vì đây là nơi gần phòng hộ đại trận nhất, cũng là nơi được canh giữ chặt chẽ nhất.
“Bồ Đào, theo ánh đao mở một cửa nhỏ cho ta.” Từ Phàm nói, trong ánh mắt có thần thái khác thường.
“Tuân mệnh, chủ nhân.”
Cánh tay cầm thạch đao hóa thành tàn ảnh trong nháy mắt, điên cuồng chém tới vùng Cực Không bên ngoài phòng hộ đại trận.
“Bồ Đào chú ý sự thay đổi của ánh đao.” Từ Phàm nói.
“Tuân mệnh, chủ nhân.”
Lúc này, ánh đao do thạch đao chém ra nổ tung ở vùng Cực Không, lập tức tạo thành một luồng sức mạnh kỳ lạ, khuếch tán ra bốn phía.
Và cũng là lần đầu tiên Từ Phàm quan sát được dấu vết của luồng gió lạ kia.
“Nhanh quan sát đặc điểm của luồng gió lạ này.” Từ Phàm dặn dò nói.
“Hiểu rồi chủ nhân.”
Cứ như vậy ánh đao liên tục phát nổ ở vùng Cực Không trong hơn một giờ, trước khi Từ Phàm dừng lại.
“Lâu rồi không vận động, đột nhiên vận động vẫn rất tuyệt.” Từ Phàm cười nói.
“Chủ nhân, đã phát hiện số liệu hữu dụng, đã tìm ra quỹ đạo hoạt động của luồng gió lạ kia trong một phạm vị nhất định.
“Cần thêm dữ liệu hỗ trợ.” Giọng của Bồ Đào vang lên.
“Điều khiển thí nghiệm con rối Đại Thừa kỳ, ở chỗ này ta cảm thấy hơi kỳ lạ, sớm rời khỏi đây thì tốt hơn.” Từ Phàm nói.
“Đã hiểu, chủ nhân.”
Không bao lâu, một con rối Đại Thừa kỳ xuất hiện bên cạnh Từ Phàm, cầm lấy thạch đao.
Nhất thời, cả Ẩn Linh môn đều có thể cảm nhận được luồng đao ý mạnh mẽ kia.
“Gió cũng lạ, không gian nơi này cũng lạ.”
“Ngay cả ma phương phá trừ phong ấn không gian cũng không dùng được.” Từ Phàm nói.
Nhớ tới ma phương, Từ Phàm lại nhớ tới đồ tôn tốt của hắn.
“Phi Vũ, gần đây đang làm gì?” Từ Phàm hỏi.
“Tu luyện Kiếm Trận nhất đạo ở trong không gian bí cảnh.”
“Gần đây Hàn Phi Vũ vẫn đang tu luyện ở trong đó, ngoài tu luyện ra còn cọ xát Kiếm Trận nhất đạo với Hạng Vân.” Bồ Đào nói.
“Nói tới kiếm trận, gần đây phải chăng là ta lại cần sáng tạo ra kiếm trận có uy lực mạnh hơn.” Từ Phàm nói.
Mặc dù kiếm trận mà Từ Phàm sử dụng cũng có uy lực rất lớn, nhưng trong mắt Từ Phàm đều không đạt tới cực hạn.
“Chờ sau khi trở về thì bế quan một khoảng thời gian, sau khi thăng cấp tới Hợp Thể Kỳ ta vẫn chưa tối ưu hóa thần thông công pháp cho hẳn hoi.” Từ Phàm nói.
Đúng lúc này, bóng dáng của Lý Tinh Từ xuất hiện trong sân nhỏ của Hỉ Hoan.
“Có chuyện gì?” Từ Phàm nhìn Lý Tinh Từ hỏi.
“Sư phụ, khi ta tu luyện Bách Thế Luân Hồi, gặp một vị tiền bối, hắn muốn nhận ta làm đồ đệ.” Lý Tinh Từ nói.
“Bắt đầu từ khi nào?”
“Khoảng ba năm trước, đây đã là lần thứ hai ta gặp hắn rồi.” Lý Tinh Từ nói rồi chiếu ra một quầng sáng.
Trong quầng sáng xuất hiện một ông già tóc trắng, mỉm cười nhìn về phía trước, ánh mắt giống như có thể xuyên qua quầng sáng nhìn thấy Từ Phàm và Lý Tinh Từ.
Trong nháy mắt lọng báu công đức xuất hiện ở phía sau Từ Phàm, phá vỡ quầng sáng mà Lý Tinh Từ chiếu ra.
Nhân tiện cũng phá vỡ sợi dây nhân quả đang chuẩn bị quấn lấy hai người họ.
“Ai nấy đều nhìn chằm chằm vào đồ đệ bảo bối của ta, ngon như vậy sao?” Từ Phàm nhìn quầng sáng biến mất cau mày hỏi.