Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 691 - Chương 691: Hoa Thái Dương Và Hoa Thái Âm

Chương 691: Hoa Thái Dương và hoa Thái Âm Chương 691: Hoa Thái Dương và hoa Thái Âm

Từ Phàm đang thôi diễn ở trong sân nhỏ của mình, tối ưu hóa thần thông công pháp.

Một tia sáng từ chân trời xẹt qua, không bao lâu đã tới sân nhỏ của Từ Phàm.

“Xử lý con trai bảo bối thế nào? Đánh đòn hay là phạt đứng.” Từ Phàm cười hỏi.

“Chỉ để hắn bế quan 10 năm, cắt đứt hồi ức này.” Lý Tinh Từ nói.

Lúc này Từ Phàm nhìn thấy vẻ mặt hơi xấu hổ của Lý Tinh Từ.

“Có chuyện gì thì nói thẳng ra đi, sư phụ ngươi còn có thể cười ngươi sao?” Từ Phàm cảm thấy thích thú nói.

“Sư phụ, ta và Thiên Nhi muốn có thêm một đứa con gái, ngươi có thể giúp chúng ta luyện chế một lò đan dược đặc biệt không.” Lý Tinh Từ cắn răng nói, vẻ mặt như là nhanh mất mặt thì nhanh kết thúc.

Từ Phàm lộ vẻ sửng sốt, sau đó bật cười thành tiếng.

“Cửu Nhật Long Dương đan, Tráng Dương đại bổ đan, Long Tinh linh đan, ngươi muốn chọn đan dược nào? Từ Phàm cười hỏi.

“Sư phụ ngươi hiểu lầm ý của ta rồi, ta cần loại linh đan có thể tăng tỷ lệ mang thai của Thiên Nhi.” Lý Tinh Từ nói với vẻ mặt bất đắc dĩ, là ngươi nói không cười mà.

“Ồ, hóa ra là cái này.”

“Vi sư còn lo phương diện kia của ngươi có nhu cầu.”

“Nhưng tục ngữ nói đủ lực thì gạch cũng có thể bay, dốc sức sẽ xuất hiện kỳ tích, những đan dược này vi sư cũng sẽ luyện chế cho ngươi một ít, cũng sẽ có một số tác dụng.”

“Không phiền sư phụ hao tâm tổn trí, chuyện này đồ nhi ứng phó được, đồ nhi chỉ cần linh đan tăng tỷ lệ mang thai.” Lý Tinh Từ chỉ có thể giả vờ như vô cảm, tỏ vẻ phản đối.

“Ừ, vấn đề nhỏ này, ngươi trực tiếp tới Luyện Đan phong là có thể giải quyết.”

“Nếu đã tìm tới vi sư, đương nhiên vi sư sẽ không từ chối.”

Hai hạt giống lơ lửng trước mặt Lý Tinh Từ.

“Đây là hạt giống chuẩn bị cho đại sư huynh ngươi khi trước, hắn không dùng tới thì ngươi dùng vậy.”

“Hạt Thái Âm, hạt Thái Dương, sau khi cầm về thì gieo trồng trong thổ linh.”

“Hạt Thái Âm dùng tinh huyết của Nhiễm Thiên trưởng lão tưới, mỗi ngày một giọt, sau bốn mươi chín ngày sẽ kết hoa Thái Âm.”

“Hạt Thái Dương cũng vậy, dùng tinh huyết của ngươi tưới.”

“Chờ cho đến khi hoa nở thì lại đưa cho ta.

Ta sẽ luyện chế cho các ngươi một viên Thiên Địa Đạo Chủng linh đan, quá trình còn lại phía sau ta sẽ không nhiều lời.”

“Con gái mà các ngươi sinh ra sau đó, các phương diện tư chất thiên phú đều là mạnh nhất.” Từ Phàm cười nói.

“Sư phụ, điều này có trái với thiên đạo không?” Lý Tinh Từ lo lắng hỏi.

Hắn có ngốc cũng biết loại chuyện này có trái với luân lý thiên đạo.

Từ Phàm cười phất tay.

“Không sao, có cho có nhận, ta lấy một số khí vận công đức nhân tộc đổi với thiên đạo chẳng phải là được rồi à.”

“Vả lại toàn bộ chuyện này đều là tạo hóa, trong âm phủ đều có định sổ.” Từ Phàm nói.

“Vậy....” Lý Tinh Từ vẫn hơi lo lắng, hắn không biết sư phụ sẽ vì chuyện này mà trả giá lớn thế nào.

“Không sao, bây giờ khí vận công đức mà ta ngưng tụ đã đạt tới giới hạn, cho dù có ngưng tự thêm bao nhiêu khí vận công đức cũng sẽ không đi tới bước tiếp theo.”

“Thay vì như vậy, tốt hơn hết là giúp các ngươi mưu cầu chút phúc lợi.”

“Sư phụ đã hao tâm tổn trí rồi.” Lý Tinh Từ cảm động nói.

“Đều là vấn đề nhỏ, đưa hoa trồng được cho ta, không tới vài năm, ngươi sẽ có con trai con gái đều là long phượng trình tường.”

“Nhưng loại linh đan tráng dương kia, ngươi thật sự không cần một tí gì à?”

“Phải biết rằng loại linh đan này trong tu tiên giới, có thể quý giá hơn những linh đan khiến con người đột phá cảnh giới nhiều.” Từ Phàm nheo mắt nhìn đồ nhi tốt của mình.

Nói chung đối với loại năng lực này, đều là càng nhiều càng tốt.

Cho dù ngoài mặt phản đối, nhưng thật ra trong lòng vẫn muốn.

“Nếu không thì xin một ít vậy?” Lý Tinh Từ lần này sẵn sàng làm theo trái tim mình.

“Thế mới đúng chứ, đạo pháp huyền diệu, duy tâm cường chi.”

Từ Phàm cười phất tay, tiễn đồ nhi tốt của mình.

“Chủ nhân, đã hoàn toàn tìm ra quy luật của luồng gió lạ kia, điều chỉnh lộ trình và tốc độ bay của Ẩn Linh đảo, hoàn toàn có thể tránh được gió lạ kia.” Giọng của Bồ Đào vang lên.

“Đã hoàn toàn tìm ra rồi à? Ẩn Linh đảo có phương pháp thăm dò tức thời khi đang bay không?” Từ Phàm hỏi.

“Đã nghiên cứu ra, chỉ cần làn sóng của ánh đao kia bạo khai, là có thể hoàn toàn tìm ra quy luật của gió lạ ở con đường phía trước.”

Nghe thấy sự giải thích của Bồ Đào, Từ Phàm hài lòng gật đầu.

“Trước tiên không vội vàng rời đi, dạo chơi ở khu vực trung tâm này đã, theo định luật Tu tiên giới, nơi càng nguy hiểm, thì lại càng dễ ẩn chứa một số bảo vật.” Từ Phàm nói, hắn không thể ở đây lâu như vậy một cách vô ích.

“Tuân mệnh chủ nhân.” Bồ Đào nói.

“Trước đó, hãy tìm đường lui trước, sau đó hãy tìm bảo bối.” Từ Phàm ngẫm nghĩ nói.

Bất cứ lúc nào, cân nhắc xong đường lui mới là chuyện quan trọng nhất.

“Tuân mệnh, chủ nhân.”

Lúc này chúng đệ tử trên Ẩn Linh đảo phát hiện, Ẩn Linh đảo đang từ từ di chuyển.

Những đệ tử không tu luyện đều tụ tập cùng nhau, ngồi Linh thuyền đậu lơ lửng ở một nơi khá gần thủ hộ đại trận, quan sát cảnh tượng bên ngoài.

Hàn Phi Vũ cũng ở trong số đó, hắn nhìn cảnh tượng bên ngoài, rồi rơi vào trầm tư.

Hắn đã trải qua nhiều chuyện như vậy ở trong môn phái, đột nhiên ý thức được mặc dù mình có loại pháp bảo nghịch thiên kia.

Nhưng đôi khi, không thể chuyển hóa thành sức chiến đấu, đến thời khắc quan trọng cũng là công dã tràng.

Ban đầu hắn cho rằng môn phái của mình đã đủ mạnh rồi, ngay cả yêu tôn vô địch cũng có thể chống đỡ thậm chí là đánh chết.

Nhưng trải nghiệm trong khoảng thời gian gần đây đã làm mới nhận thức của hắn, hóa ra trên thế gian này vẫn còn yêu tôn vô địch mạnh mẽ như thế.

Dùng sức mạnh của yêu, đã khiến cả Ẩn Linh môn chạy khỏi chốn ban đầu ấy.

Nhưng môn phái cũng rất lợi hại, hiện thế hiện báo, đánh không lại kẻ lớn, còn đánh không lại kẻ nhỏ bé như ngươi.

Hàn Phi Vũ nghĩ đến đây, ánh mắt nhìn về phía quảng trường trước ngọn núi chính.

Hai tiêu bản yêu tôn vô địch, được đặt ở trung tâm của quảng trường, để thể hiện sức mạnh của môn phái.

“Sau này yên tâm tu luyện ở trong môn phái, bên ngoài thật sự là quá nguy hiểm.” Hàn Phi Vũ cảm khái nói.

Cảm giác của hắn trong khoảng thời gian gần đây nhất chính là yêu tôn vô địch rất dễ gặp, với thực lực của hắn, nếu đụng phải một con ở đây, thì sẽ chết không có chỗ chôn.

Cùng với việc Ẩn Linh đảo bắt đầu từ từ di chuyển, tất cả đệ tự đang quan sát cảnh tượng bên ngoài ở trong không trung đều phát hiện.

Tuyến đường bay của Ẩn Linh đảo rất kỳ lạ, đôi khi hình chữ Z, đôi khi hình chữ S, đôi khi là hình chữ B.

Còn thường quay một vòng tại chỗ.

“Đây hẳn là để tránh luồng gió lạ kia.” Có một số đệ tự nhìn ra cửa.

“Nơi này quả thật là quá nguy hiểm, rời đi sớm một chút cũng tốt.”

Các đệ tử đang thảo luận.

Đúng lúc này, một âm thanh kỳ lạ vang lên, xuyên qua hộ tông đại trận của môn phái, vang vọng cả Ẩn Linh đảo.

“Đây là thanh âm gì?”

Ngay khi các vị đệ tử đang nghi ngờ, lại nhận được thông báo của Bồ Đào, môn phái gặp phải sự tập kích của một đám Dơi khổng lồ.

Từ Phàm nhìn thấy mười con Dơi khổng lồ trong quầng sáng phía trước kia, nhất thời trở nên thích thú.

“Vừa hay gần đây gân cốt hơi ngứa ngáy, không ngờ lại đưa tới tận cửa để ta luyện tập.

Từ Phàm nói xong, chậm rãi nhắm hai mắt lại.

Lúc này, yêu tôn Hạch Đạn đang tu luyện ở Yêu bộ. Bên tai vang lên giọng của Từ Phàm.

“Ta cần dùng thân thể của ngươi chiến đấu một hồi, giúp ngươi củng cố cảnh giới của Yêu Tôn Đại Thừa.”
Bình Luận (0)
Comment