Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 693 - Chương 693: Hang Ổ

Chương 693: Hang ổ Chương 693: Hang ổ

Sau khi Từ Phàm điều khiển Yêu tôn Hạch Đạn trở lại tông môn thì giải trừ khống chế.

Cảnh tượng Dơi khổng lồ hóa thành gió lạ xuất hiện trong đầu của Từ Phàm, bắt đầu phân tích toàn bộ phương hướng.

Mỗi một chi tiết trong trận chiến đều vọng lại trong đầu của Từ Phàm.

Nhất cử nhất động của Dơi khổng lồ, còn có sự biến hóa của ánh mắt.

“Haofn toàn là dã thú chưa được khai hóa, chỉ có trong thời khác mấu chốt kích phát thần thông theo ban năng.”

“Không có cảm giác đau, lúc chiến đấu cũng không có cử động rõ ràng bị khống chế, hẳn là tuân theo một bản năng nào đó đi đến đây.”

“Nếu không có gì ngoài ý muốn bọn chúng hẳn là có một cái ổ, cái ổ đó có khả năng thai nghén dị bảo của bọn chúng.” Từ Phàm phân tích nói.

“Bồ Đào ngươi có phân tích ra được cái gì không?” Từ Phàm hỏi.

“Vào thời điểm khi con Dơi khổng lồ kia hóa thành gió lạ, còn tản ra một khí tức quỷ dị.”

Một tia nửa xám nhưng không phải mầu trắng, một khối khí như trạng thái sương khói xuất hiện trước mặt của Từ Phàm.

“Trong kho dữ liệu của Bồ Đào không có ghi chép, không biết là vật gì, đang trong quá trình phân tích.” Bồ Đào nói.

Dựa theo hồi trước hắn sẽ không nói nhiều như vậy, nhưng dạo gần đây đủ loại hạng mục công việc cho thấy, hắn tốt nhất nên nói nhiều thêm một câu, không thì lại có vẻ như hắn rất vô dụng.

“Có mùi vị sức mạnh Mộng Yểm, còn có đại đạo hủy diệt, tử vong ẩn chứa ở trong đó, xóa sạch vạn vật, sinh cơ tàn lụi.” Trong mắt Từ Phàm chứa ánh sáng nhìn chằm chằm khối không khí kia nói.

“Quả nhiên là một nơi khiến người ta chán ghét.”

Ngay vào thời khắc này, Vương Vũ Luân mang theo Tinh tìm tới cửa.

“Từ bá bá, ta nghĩ ra phương pháo có thể khiến chúng ta rời khỏi đây.” Tinh nói.

“Phương pháp gì?” Từ Phàm kinh ngạc đến vui vẻ hỏi.

“Ta vừa nhận được một môn thần thông trong ký ức truyền thừa, nó có thể tùy thời rời khỏi cái tu tiên giới này, cũng có thể đưa theo Ẩn Linh đảo rời khỏi.”

“Ta trực tiếp đưa theo Ẩn Linh đảo rời khỏi cái Tu Tiên giới, các ngươi lại trở về chẳng phải là được rồi sao?” Nét mặt của Tinh rất ngây thơ.

“. . .”

“Ý tốt của Tinh ta nhận, nhưng bây giờ cũng chưa có cần thiết lắm.” Từ Phàm nói, từ bên trong hành cung đạo khí móc ra một viên đường Bách Linh Qủa đưa cho Tinh.

Từ Phàm cảm giác ở chỗ này vẫn an toàn hơn một chút, nếu quả như thật muốn rời khỏi Tu Tiên giới, còn chưa biết rõ sẽ gặp phải cái gì.

“Được thôi ~” Tinh vui vẻ nhận lấy viên đường Bách Linh Qủa.

“Ta cũng nghe thấy Tinh bảo có biện pháp mới đưa nàng đến đây, không ngờ lại là cái này.” Vương Vũ Luân vừa cười vừa nói.

“Từ đại ca chúng ta có thể ra ngoài sao?”“

“Đương nhiên có thể ra ngoài, chỉ là cái giả phải trả hơi lớn một chút, cho nên tìm thêm một vài con đường khác, đợi đến khi mà thực sự không còn cách nào khác, mới sử dụng thủ đoạn đó rời khỏi chỗ này.” Từ Phàm nói.

Hắn từng để cho Bồ Đào tính toàn, nếu như cho nổ tung nút năng lượng tiên khí gần một nửa cái bệ của Ẩn Linh đảo, sẽ có thể ổn định không gian xung quanh rồi từ đó truyền tống ra bên ngoài.

Nhưng nếu làm như vậy, sự nỗ lực của số một và số hai mấy trăm năm gần đây đều sẽ bị uống phí.

Phải biết rằng bệ của Ẩn Linh đảo, chỉ tính đến tiết điểm năng lượng tiên khí đã có sáu mươi tư cái, cho nổ như thế sẽ mất gần một nửa, Từ Phàm cảm thấy số một số hai nhất định sẽ kháng nghị bãi công, chỉ có thể để mình đích thân luyện chế từng cái một.

Cho nên Từ Phàm thà rằng hao tốn thời gian trăm năm tìm kiếm đường ra, cũng không muốn cho nổ tung tiết điểm năng lượng Tiên khí truyền tống ra bên ngoài.\

“Được rồi, ngươi nhìn đi, vào thời khác nguy nan của tông môn, ta cũng không giúp được điều gì.”

“Ta chỉ có thể đi tinh không câu nhiều một chút, xem xem có thể câu được thứ đồ gì tốt, có thể giúp được tông môn hay không.” Vương Vũ Luân có chút hổ thẹn nói, hắn phát hiện những năm gần đây chưa từng làm được một điều gì có tính thực tế cho Ẩn Linh đảo .

“Vũ Luân, suy nghĩ này của ngươi là không đúng rồi.”

“Ngươi rất quan trọng đối với toàn bộ Ẩn Linh môn, là loại quan trọng mà ngươi không thể tưởng tượng được.” Từ Phàm kiên định nói, một Plugin của cấp bậc cái khái niệm là khái niệm gì?

Chỉ cần ở bên trong phạm vi khái niệm, hắn chính là một tồn tại vô địch.

Vương Vũ Luân có chút xấu hổ, hắn chưa từng có cảm giác mình quan trọng với Ẩn Linh môn như vậy.

“Các ngươi yên tâm, thêm một đoạn thời gian nữa chúng ta sẽ rời khỏi đây.” Từ Phàm vừa cười vừa nói, để hai người không cần lo lắng.

Ngay vào lúc này thanh âm của Bồ Đào vang lên.

“Chủ nhân, lại có một đợt Dơi khổng lồ đột kích.”

“Để con rối kiếm trận đi đi.” Từ Phàm phân phó nói, sau khi nhìn rõ Dơi khổng lồ được hình thành cái gì, hắn đã không còn hứng thú đối đích với chúng.

“Tuân mệnh, chủ nhân.”

Một con rối kiếm trận ba con rối Đại Thừa Kỳ, hóa thành bốn luồng sáng bay về phía bên ngoài của đại trận phòng hộ của Ẩn Linh đảo.

Lần này tổng cộng có mười năm con Dơi không lồ bay đến, phân biệt tụ lại một chỗ, tập kích về phía cái bệ của Ẩn Linh đảo.

“Tăng thêm đặc tính của Dơi khổng lồ, có sự nhận biết với năng lực linh khí, trình độ của sự nhận biết, cảm giác trình độ, trước mắt là trung cấp.”

Một dòng tin tức được ghi lại trong kho số liệu của Bồ Đào.

Lúc này các vị đệ tử đều đã tản ra, nhận được tin tức tông môn lại một lần nữa bị Dơi khổng lồ tập kích, nhìn thấy tông môn phái con rối kiếm trận ra bên ngoài, tất cả đều yên tâm đi làm việc của bản thân mình.

Chỉ có Hàn Phi Vũ mở ra phát sóng trực tiếp kết nối với quầng sáng, mở ra quầng sáng phát sóng trực tiếp xem đối địch diễn ra như thế nào.

Chiến đấu tới cũng nhanh, đi cũng nhanh.

Hàn Phi Vũ chỉ nhìn thấy con rối kiếm trận kích phát kiếm trận tuyệt sát ngũ hành to lớn.

Lập tức tất xả Dơi khổng lồ bị kiếm khí trong kiếm trận cắt cổ, cuối cùng tập tức tiêu tan, để cho những luồng gió mà được hóa thành bỏi những những con Dơi sau khi chết quay về.

Cả qua trình trước sau không đến một khắc đồng hồ, nhưng lại khiến cho Hàn Phi Vũ hiện rõ vẫn chưa thỏa mãn.

“Sự chuẩn xác đó quả thực là vượt quá chính xác rồi.” Hàn Phi Vũ phảng phất thấy được đáp án tiêu chuẩn giải đề của một đề khó vậy.

“Đương nhiên tiêu chuẩn, đây là con rối kiếm trận được Bồ Đào điều khiển đấy, chuẩn xác đến cực hạn, còn hơn cực hạn của cảnh giới cấp bậc thợ thủ công.” Vương Hướng Trì xuất hiện bên người Hàn Phi Vũ.

“Sư phó ~ “

Hàn Phi Vũ nhìn thấy Vương Hướng Trì cười hành lễ.

“Vừa tu luyện xong, ghé thăm ngươi một chút.” Hiệu trưởng Vương Tường Trì nói.

“Sư phó, vừa hay đến giờ cơm, ta mời ngài ăn đại tiệc bách linh, thế nào?” Hàn Phi Vũ nói.

Nghe được bách linh tiệc, Vương Tường Trì lúc này nhẹ gật đầu.

Bách linh tiệc là món ăn nhà ăn mới nhất gần đây của Ẩn Linh, nghe nói là đệ tử mạch mỹ thực, căn cứ vào cơ sở của bản nguyên ngũ hành và tiên linh chí khí được sinh ra từ núi ngữ sắc.

Áp dụng năm loại linh thái ngũ hành có tính đại diện, yến tiệc được nấu nướng bằng nó.

Nhưng mà một phần sẽ tiêu tốn tích phân nửa đời của một đệ tử bổ thông, xa xỉ vô cùng.

Nhưng chút đồ nhỏ đấy đối với Hàn Phi Vũ mà nói, chỉ là vấn đề hắn có muốn ăn hay không.

Lúc này, con rối kiếm trận đã giệt sạch Dơi khổng lồ, đi thẳng tới khu vực hạch tâm của Tụ Linh trận, ở nơi đó chờ lệnh chuyên môn đối phó với Dơi khổng lồ.

Sau ba tháng, một con rối kiếm trận vừa hoàn thành một trận chiến đang chuẩn bị muốn quay về khu vực hạch tâm của Tụ Linh trận bổ sung năng lượng, lại gặp phải một đợt rơi khổng lồ nữa.

Từ Phàm nhìn trận chiến với Dơi khổng lồ, không khỏi nói: “Có phải chúng ta đang hướng về hang ổ của chúng hay không? Sao mà tần suất gặp được Dơi khổng lồ càng ngày càng cao.”

Ba tháng qua, Dơi khổng lồ chết trong tay con rối kiếm trận không đến mọt nghìn cũng có tám trăm.

“Không bài trừ loại khả năng này.” Thanh âm Bồ Đào vang lên.
Bình Luận (0)
Comment